Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 199: Lời Văn Có Cánh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 199: Lời Văn Có Cánh


. . . . .

Tiếp đó, Amulic lại nhìn về phía mấy người này, trên khuôn mặt tiếu ý vẫn chưa giảm, hắn mở miệng ra liền nói: " Được rồi, bây giờ tất cả mọi người đã có thể trở về chỗ ngồi của mình rồi đấy, đợi lát nữa cuối giờ ta sẽ gọi người tới chấm điểm, rồi sẽ công bố kết quả cho tất cả mọi người. "

Nhưng mà những cái lời khen này vẫn có một cái nét chung khá thú vị, đó chính là chúng đều rất chân thành lại nên thơ vừa ý, khiến cho người nghe dễ dàng thích ý thoả mãn, lại không gây khó chịu phản cảm gì cho họ.

Khoảng chừng hơn ba mươi phút sau.

Việc này cũng đã vô tình tạo cho hắn một cái thói quen bình tĩnh thong dong, khi phải đối mặt với những cái tình huống như thế này.

" Được! Tất cả mọi người đều đem bài thi của mình lên đây đi. " Nhìn đám người một chút, Amulic nhẹ gật đầu bảo.

Đặc biệt nhất là những cái lời khen hay ho văn mỹ này, từ đầu đến cuối không hề trùng lặp qua một lần, ai nấy cũng đều khen ra một cái ý riêng, không ai giống ai, mỗi người mang theo một cái bản sắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Vâng! " Mấy chục người nghe vậy, thì ngay lập tức lễ phép gật đầu, đồng thanh ứng tiếng hô, sau đó cả đám liền bắt đầu lui về chỗ ngồi của chính mình.

Mặc dù mấy cái người này đều thổi rất hay, thổi đến thiên hoa loạn truỵ, địa dũng kim liên, không tiếc văn ngữ mỹ miều để mà ngợi khen lấy Amulic, nhưng hắn vẫn là không có một chút lo lắng nào cả, bản thân vẫn rất bình tĩnh và tự tin.

Thấy Amulic giám khảo đã nhận lấy bài thi, người này gật đầu một cái rồi nói: " Dạ vâng! "

Thấy mấy chục người kia đều đã về chỗ an toạ, Vương Huyền cũng ngay lập tức an tĩnh, không còn hóng chuyện nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Ha ha, Amulic giám khảo, ta tên là Athomi, hôm nay là lần đầu tiên ta gặp được ngài, quả nhiên là nhã nhặn lịch sự, tiếu dung như xuân a! Đây chính là bài thi của Athomi ta, mời Amulic giám khảo nhận lấy cho! " Một người đàn ông có tên là Athomi nhanh chân đến trước đám người, hắn hướng về phía Amulic mỉm cười niềm nở tán dương người ta, sau đó mới lễ phép đưa lên bài thi của mình.

Chính vì thế, Vương Huyền có tự tin là chính mình có thể chiếm được một cái địa vị khá đặc thù ở trong lòng Amulic, mà không cần phải buông lời nịnh nọt như mấy người kia.

Tất cả mọi người nghe tiếng, ai nấy cũng đều ngay lập tức nghiêm túc hẳn lại, đưa mắt tập trung chú ý về phía trên bục cao, lúc này bọn hắn đều biết, có chuyện quan trọng muốn tới.

Bầu không khí trong hiện trường của phòng thi cũng vì mấy cái người này vui tươi cười khen, mà trong phút chốc trở nên tươi tắn rực rỡ hơn rất nhiều.

" Ha ha, Amulic giám khảo quả nhiên là giống như trong tưởng tượng của ta a, thành kính văn nhã, cao minh ổn trọng! Tại hạ là Atoto, đây chính là bài thi của tại hạ, cũng xin mời Amulic giám khảo nhận lấy cho! " Lại một cái người tên là Atoto cũng học theo người trước, mỉm cười niềm nở nhanh chân đi đến, vừa tới nới liền quăng ra lời khen cho Amulic, sau đó liền lễ phép nộp lên bài thi của chính mình.

Vương Huyền cả cái quá trình nhìn hết những thứ này ở trong mắt, không hề bỏ sót lấy một thứ gì, ngoài mặt hắn vẫn bình tĩnh không nói câu nào, nhưng trong lòng thì lại ầm thầm chậc chậc không thôi.

Dù sao, chính Vương Huyền hắn cũng là người cầm lấy ngôi vị quán quân trong cái phần thi lý thuyết này, điều này đã không thể nào mà phủ nhận được!

Dù sao, mấy người này cũng đều là một tay sõi đời chính hiệu, bọn hắn ai nấy cũng đều hiểu được, làm như vậy chẳng những sẽ không chiếm được Amulic tán thưởng, mà trái lại bản thân còn có nguy cơ bị người ta xem thường, được chả bằng mất.

Sau khi cái người tên là Athomi kia mở đầu xong, tất cả những người còn lại cũng đều nhanh chân đi tới bên phía bục cao, hướng về Amulic vui cười rồi dâng lên rất nhiều lời khen hay ho văn mỹ cho người ta.

" Ha ha ha, Amulic giám khảo thực sự là một người. . . "

" Khục! " Sau khi người kia an vị xong, Amulic lại ho nhẹ một tiếng, kéo lại sự chú ý của tất cả mọi người ở trong phòng này.

Mấy chục người kia sau khi về chỗ, cả cái căn phòng thi này cũng trong thoáng chốc liền trở về hiện trạng như lúc ban đầu, mấy người còn lại thì theo như lời của Amulic giám khảo, tiếp tục cặm cụi làm tiếp bài thi của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho dù là mấy cái lời khen giả dối nhất, cũng không thiếu người có nhu cầu muốn nghe chúng nó, chứ đừng nói gì đến mấy cái người này đều cực kỳ chân thành mà khen lấy Amulic như vậy, ít nhất ở ngoài mặt bọn họ thể hiện ra là như thế.

Xì ~ Xì ~ Xì ~ (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho nên tất cả bọn hắn đều rất có tự mình hiểu lấy, cả đám dường như đều đạt thành một loại nhận thức chung này đấy, cố gắng gia tăng cước bộ cái sau vượt lên cái trước, nhưng lại vẫn giữ lấy được trật tự ngay ngắn rõ ràng, không xuất hiện những tình trạng xô xát mất trật tự.

" Chậc chậc chậc, quả thực là nhân tài đâu đâu cũng có! "

" Hiện tại thì tất cả mọi người đều đã hoành thành xong phần thi lý thuyết của mình hết rồi, bài thi cũng đã nộp lên đầy đủ, tiếp theo là sẽ đến công đoạn chấm điểm và công bố kết quả. "

Chương 199: Lời Văn Có Cánh

Mà quả thực cũng đúng là như thế thật, với thân phận đặc thù của Amulic, thì mấy cái trường hợp như thế này là hắn thường xuyên gặp phải, mặc dù không đến nỗi là ngày nào cũng có, nhưng tần suất diễn ra cũng rất cao.

Trong căn phòng ngay lập tức biến đến yên tĩnh lại, chỉ còn lại một chút tiếng soạt soạt, tiếng cát chảy bé nhỏ, cộng thêm với tiếng hít thở đều đều của hơn năm mươi con người.

Amulic cầm trên tay một cái xấp bài thi thật dày, hắn quan sát từng cái gương mặt ở phía dưới, rồi cao giọng dõng dạc tuyên bố.

Quả thực là trên đời này, nào có mấy người không muốn chính mình được người ta ngợi khen tán dương đâu cơ chứ.

" Amulic giám khảo cứ việc tự nhiên! " Nghe được Amulic cao giọng tuyên bố, cả đám người mau chóng ứng thanh đáp lại.

Người kia thấy vậy, cũng ngay lập tức nhanh nhẹn đứng lên, đi lên phía trên bục cao rồi nói: " Đây là bài thi của ta, mời Amulic giám khảo nhận cho. "

" Ừm, tốt! Bài thi này của tất cả mọi người ta liền nhận. " Amulic có chút hài lòng nhẹ gật đầu, hắn tươi cười nhận lấy bài thi của tất cả mọi người, sau đó lại đặt nó lên trên một cái bàn khác.

Trái lại hắn rất bình tĩnh thong dong mà nhìn lấy đám người, phảng phất như mấy chuyện này đã thường xuyên diễn ra hàng ngày, sự việc lặp đi lặp lại khiến cho bản thân hắn đã trở nên chai lỳ vậy.

Gật nhẹ đầu một cái đối với mấy chục người ở phía dưới, Amulic liền cầm lấy xấp giấy thi thật dày bước ra khỏi cửa.

Đặc biệt là lời khen rất chân thành, tới nơi tới chốn, không quá lố lăng cũng không quá tục, đủ để khiến cho người nghe cảm thấy thoải mái khoan khoái trong người mà không bị phản cảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Được rồi, lên đây đi. " Amulic nhẹ gật đầu một cái, biểu thị người kia có thể đi lên nộp bài.

Nói xong câu đó, hắn liền quay người đi xuống phía dưới, đẩy ra cái ghế rồi ngồi ngay ngắn vào chỗ của mình.

Nghe được Amulic nói, cả một đám hơn mấy chục người trong nháy mắt nhanh chân đi lên phía trên, ai nấy cũng đều hớt ha hớt hải muốn dẫn đầu đi tới, chiếm cái vị trí tốt để mà lăn lộn một cái quen mặt với người ta.

Cả một cái quá trình có thể nói là tự nhiên mà thành, thong dong bình thản, nước chảy mây trôi, không có một chút gượng ghịu hay là trúc trắc nào cả.

Liền một người đã gặp nhiều thành quen như Amulic, đều cũng không nhịn được mà bị khen đến mặt cười như hoa, tiếu dung ấm áp hoà nhã, hai con mắt của hắn lúc này đều cười đến híp cả lại, chỉ còn lại một cái đường thẳng nhỏ bé mà thôi.

Tiếp đến, hắn ngay lập tức quay qua nhìn những người vẫn còn đang ngơ ngác kia rồi nói: " Những người còn lại chưa làm xong thì cứ việc làm bài tiếp đi, thời gian vẫn còn rất sớm, không cần phải vội vàng gì hết. "

Mặc dù nội tâm hiện tại đang rất là vui vẻ, lòng hư vinh nho nhỏ của bản thân cũng đã được thoả mãn cực độ, nhưng Amulic cũng không có bị mấy lời khen này hun choáng đến hồ đồ, trái lại hắn vẫn rất tỉnh táo mà thuần thục xử lý tình huống trước mắt này.

Nhìn thấy mấy chục người đồng loạt hô lên muốn nộp bài thi trước giờ như vậy, Amulic cũng không có bối rối hay hoảng hốt gì.

Như vậy thì bảo sao mà hắn không vui cho được!

Cụp!

Vương Huyền ở phía dưới nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng không nhịn được mà thầm than: " Ông cụ nó, quả thực là một nhân tài a! "

Lúc này đây, trong cái phòng thi này đã có khoảng chín phần mười nhân số đứng lên hô muốn nộp bài, chỉ còn lại một số ít người là ngơ ngơ ngác ngác không biết có chuyện gì đang xảy ra ở đây.

" Bây giờ làm phiền tất cả mọi người ở yên đây chờ ta một lát, ta sẽ ngay lập tức đem bài thi đi xử lý chấm điểm, rồi sau đó sẽ công bố kết quả những ai thành công thông quan phần thi lý thuyết này cho mọi người! "

" Ừm, được rồi, ngươi trở về chỗ ngồi của mình trước đi. " Amulic đưa tay nhận lấy bài thi.

" Ha ha, Amulic giám khảo. . . "

" Amulic giám khảo, ta cũng muốn nộp bài thi của mình. " Một người cuối cùng trong căn phòng thi đặt bút xuống, rồi sau đó hắn vội hô lên muốn nộp bài thi với Amulic.

Từng tiếng cát chảy đều đều rả rích, thời gian cũng cứ như thế mà bắt đầu trôi nhanh.

Việc này lại vô tình khiến cho hiện trường yên tĩnh của căn phòng thi này, thoáng cái trở nên sôi nổi náo nhiệt hơn đôi chút.

" Ha ha, Amulic giám khảo quả thực rất giống với lời đồn, thông thái sắc sảo, hiền từ nho nhã. . . "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 199: Lời Văn Có Cánh