Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 208: Theo Chân Amulic

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 208: Theo Chân Amulic


Vương Huyền thấy vậy, cũng không nói một lời, an tĩnh nhẹ nhàng đi theo phía sau cả hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngoài những thứ này ra, cả cái căn phòng còn có một điều khá đặc biệt nữa là, ở phía trên nóc được treo rất nhiều Dạ Quang Thạch, bọn chúng tựa như là sao trời rực rỡ, tản mát ra từng đạo ánh sáng nhu hoà chiếu sáng rực cả căn phòng.

Sau khi đi theo Amulic giám khảo rời khỏi căn phòng thi kia, Vương Huyền liền được đối phương dẫn đường đi qua bảy chỗ ngoặt, tám chỗ rẽ, cuối cùng cả hai cùng nhau dừng chân trước cửa của một cái căn phòng khá rộng.

" Được! "

Cốc ~ Cốc ~ Cốc ~

Vừa mới bước ra tới hành lang, hắn rẽ trái một cái rồi trực tiếp đi thẳng.

" Cho dù hai cái phần thi trước tên Amon kia thực sự biểu hiện vượt trội hơn chúng ta thì sao chứ ? Chỉ cần phần thi thứ ba này tất cả chúng ta có thể nhẹ nhõm vượt qua hắn, thì cuối cùng hươu c·hết vào tay ai còn chưa biết được đâu! "

" Aizz, nhưng mà dù sao ta cũng mong là cái tên Amon kia thực sự là bị Arron Y Quán trực tiếp bế đi! Nếu không các ngươi thử nghĩ mà xem, đã người ta có thể dựa vào chân tài thực học của bản thân, để thi ra hai cái kết quả xuất sắc ở hai phần thi đầu tiên rồi, thì cái phần thi thứ ba này cũng không thể nào mà đến nỗi quá tệ được a. "

Vừa mới bước vào trong phòng, Amulic liền xoay người trực tiếp đóng chặt cánh cửa kia lại, sau đó mới vội vàng đi thẳng tiến lên phía trước, theo chân của người đàn ông có mái tóc bạch kim kia.

Đặc biệt hoảng hốt nhất, vẫn là cái nhóm vừa mới âm dương quái khí chế giễu Vương Huyền kia, bọn hắn hiện tại ai nấy đều đang treo lấy một cái bộ mặt âm tình bất định, bản thân cực kỳ lo sợ chính mình đắc tội với đối phương, bị đối phương quay lại hung ác trả thù, đến lúc đó. . .

" Ngồi đi! " Đi đến bên bộ bàn ghế ở chính giữa căn phòng, người đàn ông có mái tóc bạch kim liền trực tiếp ngồi xuống, sau đó lại phất tay ra hiệu cho hai người Amulic và Vương Huyền cũng đi theo ngồi xuống.

Người đàn ông trung niên có mái tóc bạch kim vừa mới mở cửa ra, liền ngay lập tức đưa mắt quét nhìn hai người từ trên xuống dưới một lượt, rồi bất chợt mở miệng dò hỏi: " Là ngươi sao ? Tới đây có việc gì hay không vậy ? "

Phong cách xây dựng của căn phòng này rất đơn giản, nhưng lại không hề thiếu tính thẩm mỹ, nhìn sơ qua một vòng, căn phòng này gợi lên cho con người ta một loại vẻ đẹp cực kỳ bình dị gần gũi. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Bây giờ tất cả mọi người cùng ngồi chờ ở đây một chút đi, ta trước dẫn Amon đi qua bên kia kiểm tra một lát, sau khi trở về sẽ dẫn mọi người đến gặp Y Sư, để tiếp tục phần thi thứ ba. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Căn phòng này nhìn từ ngoài vào, thì có một cửa chính rộng lớn, hai cái cửa sổ nhỏ hai bên.

Nói xong câu đó, hắn liền cầm lấy xấp giấy thi của tất cả mọi người trên bàn, rồi dẫn đầu bước ra phía ngoài căn phòng.

Bên trong căn phòng này cũng không có trang hoàng cầu kỳ kiểu cách gì nhiều, phong cách chủ đạo của nó là theo đường lối tối giản và bình dị, mặc dù tối giản bình dị, nhưng lại không kém phần trang nhã và tinh tế.

Amulic thấy người đàn ông có mái tóc bạch kim kia dứt khoát quay người đi một cách không có lễ phép như vậy, thì cũng không có tỏ thái độ gì, bản thân chỉ là cười cười nhẹ lắc đầu một cái, rồi quay người ra hiệu cho Vương Huyền, sau đó cả hai bọn họ liền cùng nhau đuổi theo người đàn ông có mái tóc bạch kim kia vào trong phòng.

Diện tích của cả cái căn phòng này có thể nói là rất rộng rãi, nhưng nó lại được chia làm rất nhiều khu vực khác nhau, mỗi cái khu vực đều được xây dựng nên một cái vách ngăn chia tách riêng biệt, hoàn toàn không nhìn thấu được phía bên kia vách ngăn là quang cảnh như thế nào.

Ở phía sau cánh cửa lúc này xuất hiện một người đàn ông trung niên cao gầy có mái tóc bạch kim, hắn ngũ quan cương trực đoan chính, trên gương mặt già nua thoáng xuất hiện một vài lốm đốm nếp nhăn, ánh mắt mang theo đôi phần đục ngầu nhìn chằm chằm về phía trước.

Tiếp đó, Amulic quay qua liếc Vương Huyền một cái, rồi nhẹ phất tay ra hiệu nói: " Đi thôi, cùng ta tới bên chỗ kia để kiểm tra. "

" Ai mà biết được cơ chứ ? Không phải lúc nãy các ngươi cũng trông thấy hắn ta sử xuất ra Thiên Thủ Quan Âm rồi đó sao ? Cho nên bản thân hắn có thực sự g·ian l·ận hay không, quả thực còn là một cái vấn đề rất khó nói. . . "

Cộp ~ Cộp ~ Cộp ~

Nghe được tiếng nói của Amulic, trong phòng lúc lại vang lên từng tiếng bước chân mau lẹ, càng ngày tiếng bước chân phía trong phòng càng trở nên to rõ hơn rất nhiều.

" Các người đoán thử xem, liệu rằng cái tên Amon này có thực sự g·ian l·ận trong khảo hạch hay không ? "

Người này vừa mới nói xong, cả đám người liền ngay lập tức rơi vào trạng thái trầm mặc cực kỳ quỷ dị, trong lòng ai nấy cũng thầm nghĩ: " Đúng vậy a, đã người ta có thể dựa vào chân tài thực học hoàn thành xuất sắc được hai phần thi phía trước rồi, không lẽ đến phần thi thứ ba người ta có thể đần độn đột xuất được nữa hay sao ? Việc này cũng quá bất hợp lý đi chứ hả ? "

" Được. " Vương Huyền thấy vậy, mỉm cười gật đầu một cái, rồi mau chóng rẽ ra đám người, vội vàng đi theo ở phía sau Amulic.

Nghe được Vương Huyền sảng khoái đáp ứng như vậy, Amulic cũng cực kỳ hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó quay qua nhìn đám người rồi nói: " Được rồi, phần thi thứ hai này cũng đã xem như là tạm thời xong xuôi. "

Cái phương hướng kia chính là hai người Vương Huyền và Amulic đang đứng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, bất chợt từng tiếng trò chuyện ồn ào bỗng nhiên vang vọng bên trong căn phòng.

Quả nhiên, một đoạn thời gian ngắn sau đó, tiếng bước chân dừng hẳn ở phía đối diện cửa lớn.

" Là ta! Mau chóng mở cửa! " Amulic lên tiếng đáp lời.

Chương 208: Theo Chân Amulic

Căn phòng này thuộc một cái toà nhà khác bên trong khu vực Arron Y Quán, nó nằm về hướng chính đông của toà nhà.

. . . . .

Phương châm của mấy cái người này là, đã không thể cạnh tranh vượt qua được người ta, thì phải biến người ta trở thành bằng hữu của chính mình, hoặc ít nhất là không đẩy người ta về phía đối lập với bản thân!

Nhìn theo bóng dáng của hai người bọn họ rời đi, tất cả mọi người trong căn phòng thoáng chìm vào yên tĩnh một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Ha ha, không có việc gì là không được tới đây thăm ngươi hay sao hả cái lão già kia ? Ngươi còn nhận người bằng hữu chí cốt là ta đây nữa hay không đấy hả ? " Nghe được câu hỏi của người đàn ông trung niên có mái tóc bạch kim này, Amulic liền thoáng cười to một tiếng, giọng điệu tràn ngập sự thân thiết mà hỏi ngược lại đối phương.

Ở chính giữa phòng đặt lấy một bộ bàn ghế làm bằng chất liệu gỗ tương tự với cả căn phòng, trên tường treo rất nhiều bức hoạ thảo dược đẹp đẽ, cộng thêm với đó là một vài vật dụng khác trông khá là đặc biệt.

" Việc cấp bách cần phải quan tâm hiện tại, là nên suy nghĩ xem bản thân phải làm như thế nào để biểu hiện thật xuất sắc ở trong cái phần thi thực hành cuối cùng đây này! "

Nói xong câu đó, hắn liền dứt khoát quay người đi thẳng vào bên trong căn phòng, không thèm chờ đợi lấy hai người Amulic và Vương Huyền đang đứng ở phía ngoài.

Nghĩ đến đây, đám người đột nhiên có đôi chút hoảng hốt và lo sợ, lo sợ cái tên Amon kia thực sự là dựa vào chân tài thực học để hoàn thành bài thi, mà không phải là g·ian l·ận, như vậy bọn họ quả thực là phải tiếp tục sống dưới bóng mờ của đối phương mất.

" Đi đi đi, quản tên Amon này có g·ian l·ận hay không làm gì ? Nếu như hắn không có g·ian l·ận, sớm muộn cũng quay trở lại đây thôi, còn nếu như hắn g·ian l·ận thì đã có bên phía Arron Y Quán lo hết cả rồi, đâu cần phải nhọc lòng các ngươi quan tâm làm gì nữa đâu. "

" Ai đó ? " Sau khi tiếng gõ vừa dứt, trong phòng bỗng nhiên vang ra một đạo âm thanh mệt mỏi.

" Vâng! " Đám người đồng thanh đáp lời.

Đoán chừng là người trong phòng lúc này đang mau chóng hướng thẳng về phía cửa phòng, để chuẩn bị mở cửa.

Sau khi Amulic hỏi xong, trên mặt của người đàn ông trung niên có mái tóc bạch kim thoáng hiện lên đôi chút sắc thái ghét bỏ, hắn mệt mỏi mở miệng ra nói: " Có chuyện gì đi vào trong rồi nói đi. "

Kẽo kẹt ~

Vừa đến trước cửa căn phòng, Amulic liền đưa tay lên gõ nhẹ ba cái.

" Dù sao, hai phần thi trước đã hoàn thành xuất sắc như vậy, cũng đã nói rõ là đối phương không tầm thường! Cộng thêm với cái thái độ tự tin ung dung kia nữa, thì rất khó để tượng tượng ra đối phương sẽ bị đần độn đột xuất ở trong phần thi thứ ba được. . . "

Rầm ~

Vừa đi, hắn vừa đảo mắt ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh của căn phòng này một lượt.

Nhưng ở giữa đám người này, vẫn tồn tại lấy một vài thành viên khác biệt so với phần còn lại, bọn họ chẳng những không sợ Vương Huyền quay trở lại, mà trái lại bọn họ còn mong chờ cho hắn có thể thành công quay về, từ đó bắt chuyện làm quen, tạo mối quan hệ.

Tiếp theo đó là một tiếng kẽo kẹt mở cửa vàng lên.

" Đúng thế, ngươi nói chuyện quả thực rất có đạo lý! Lý thuyết cuối cùng cũng chỉ là lý thuyết mà thôi, tên Amon kia giỏi lý thuyết thì sao chứ, phần thực hành này mới thực sự là cái phần ăn điểm cực kỳ quan trọng của khảo hạch Y Sư! "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 208: Theo Chân Amulic