Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 211: Đến Gặp Y Sư
" Tới liền! " Nghe được Amulic gọi mình, Vương Huyền liền nhanh nhẹn đáp lời.
" Đi thôi! " Chờ đợi một hồi mà không thấy có người đuổi theo, Amulic thoáng quay đầu lại nói.
" Vậy thì ta xin phép được lui trước. " Bệnh nhân nghe thế, cũng hiểu ý cùi chào mấy người trong phòng, rồi nhanh chóng lui ra phía ngoài.
Thu cất xong tờ giấy, hắn lại quay qua nhìn kỹ Abaluz một cái, rồi nói: " Ngươi cái lão già này cũng phải chú ý nghỉ ngơi điều độ đi, làm việc ít lại một chút, bản thân ngươi dù sao cũng là người nắm quyền, có một số việc có thể trực tiếp bàn giao cho cấp dưới đi làm, tội gì phải ôm hết công việc vào người của mình như thế làm gì ? "
Nơi đây mặc dù dòng người rất đông nhưng lại cực kỳ ngăn nắp và trật tự, không hề có lấy một chút xáo trộn, hay là ồn ào mất khống chế nào, đám ngời đều rất có ý thức yên tĩnh ngay ngắn mà xếp hàng.
" Amulic đại nhân, mời vào! " Một người hộ vệ mặc giáp bạc tươi cười đưa tay ra hiệu mời.
Giọng điệu của hắn trần ngập hận sắt không thành thép ý vị, hướng thẳng về phía Abaluz xối xả mà phun chữ, trực tiếp phun cho người sau choáng váng không thôi.
Vương Huyền thấy vậy, cũng đều bước bình tĩnh đi ở phía sau, cả hai người bọn họ cứ như thế mà mau chóng biến mất khỏi cái khu vực này.
Ngoài những thứ đã kể trên ra, thì trong căn phòng nhỏ này còn rất nhiều những thứ lặt vặt khác, mà Vương Huyền cũng không tiện kể tên, nhưng nhìn chung căn phòng nhỏ này có thể nói tiện nghi đầy đủ.
Cả cái căn phòng nhỏ này cũng được bày biện cực kỳ đơn giản, đối diện cửa vào là một bộ bàn ghế chuyên dùng khám bệnh của Y Sư, bên phía góc trái căn phòng là một cái giường bệnh nhỏ, còn chung quanh đa số là các cái kệ thuốc, tủ thuốc.
" Phải biết, hai người chúng ta là bằng tuổi với nhau a! Nhưng bây giờ ngươi thử cùng ta ra ngoài đi dạo một vòng xem, xem thử có ai có thể biết được hai người chúng ta là đồng lứa ? " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ngươi xem bản thân ngươi hiện tại ra sao ? Cả người lúc nào cũng mệt mỏi đến phờ phạc tiều tuỵ, trí nhớ cũng lúc giảm lúc suy. "
" Ừm, được rồi, các ngươi cứ tiếp tục công việc của mình đi, ta liền tự mình dẫn theo người này đi vào bên trong là được. " Amulic bình tĩnh nói.
Kẽo kẹt ~ Rầm!
Vừa mới bước vào bên trong căn phòng nhỏ, một cỗ mùi thuốc cực kỳ nồng nặc liền ngay lập tức trực tiếp xông thẳng lên chóp mũi của Vương Huyền.
" Đi thôi, cùng ta vào bên trong gặp mặt vị Y Sư kia. " Amulic hướng Vương Huyền nói, sau đó bản thân nhanh chóng dẫn đầu bước thẳng vào trong căn phòng nhỏ.
" Vâng, vâng, tạ ơn Y Sư! " Bệnh nhân kia nghe vậy, bản thân ngay lập tức liên tục gật đầu cảm tạ với Y Sư.
Khi thấy người đến là Amulic về sau, người Y Sư đang khám bệnh kia bỗng nhiên đứng thẳng người dậy, sau đó hắn tiến lên lễ phép chào hỏi: " Là Amulic đại nhân đó sao! Ngài hôm nay đến đây là. . . "
Vừa ra đến bên ngoài, Amulic liền hướng về phía Vương Huyền nói: " Bây giờ ngươi không cần phải theo ta về tới phòng thi lúc trước nữa, ta sẽ trực tiếp dẫn ngươi đến chỗ của một vị Y Sư ở trong Arron Y Quán này. "
Nghe được câu hỏi của Amulic, Abaluz trực tiếp sững người ra, hắn thoáng suy tư một chút rồi lại ngượng ngùng cầm ra một cái con dấu đỏ chót đóng thẳng vào trên tờ giấy, sau đó mới đưa tờ giấy qua cho Amulic.
Nghe vậy, Amulic lúc này mời hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó hắn liền quay người qua phất tay với Vương Huyền một cái, ra hiệu cho người sau đi theo mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn chưa đợi Amulic thuyết giáo xong, Abaluz liền trực tiếp phất tay lên, cắt đứt ý đồ thao thao bất tuyệt của hắn.
Chương 211: Đến Gặp Y Sư
Một người là Y Sư đang ngồi bên trên một bộ bàn ghế, xem bộ dáng là đang chữa bệnh cho một người bệnh nhân phía đối diện.
Amulic dẫn theo Vương Huyền đi tới một cái khu vực khá là đông người, nơi đây người đến người đi tấp nập như hội.
Xung quanh từng cái phòng nhỏ, là từng dãy hộ vệ đội cực kỳ thần tuấn dũng mãnh của Arron Y Quán, bọn họ người nào người nấy cũng đều lực lưỡng như voi, dũng mãnh như hổ, người khoác giáp bạc hùng dũng oai phong, khí thế oai vệ ngút trời.
Chứng kiến Amulic thật sự tức giận, Abaluz cũng hiểu ý yên lặng mà lắng nghe, không tiếp tục có ý định chen mồm vào nữa.
Trông theo bóng dáng của hai người đi xa, Abaluz thoáng trầm ngâm suy tư một chút, rồi cũng bắt đầu đi tới đóng cửa lại.
Hai người còn lại, trông khá giống như là Y Sư học đồ, bọn họ đang ở một bên bốc thuốc, trợ giúp những công việc lặt vặt cho Y Sư, phụ trợ người ta chữa bệnh cứu người.
Có điều, nơi đây hình như cũng chỉ là dành để khám chữa mấy cái chứng bệnh đơn giản mà thôi, cho nên vật tư trang thiết bị cũng không được cao cấp siêu phàm cho lắm.
Trước khi rời đi, Amulic cảm thấy có chút không yên tâm với Abaluz, bản thân liền ngay lập tức quay lại căn dặn thêm một câu nữa, giọng điệu của hắn mang theo một loại thái độ trắng trợn uy h·i·ế·p đe doạ, trần trụi không hề có lấy một chút che lấp nào.
Abaluz giống như đã chờ đợi câu nói này đã lâu, Amulic vừa mới dứt lời, hắn trực tiếp mở miệng nói: " Được, ngươi cứ việc đi thong thả, không tiễn. "
Sau đó hắn vội vàng quay người qua chào tạm biệt với Abaluz ở bên cạnh, rồi mau chóng đuổi theo phía sau Amulic, cả hai bọn họ cùng nhau biến mất ở trong căn phòng.
" Ngươi. . . "
Trông thấy cảnh này, Amulic liền trực tiếp khoát tay, ra hiệu cho người Y Sư này quay trở về chỗ ngồi của mình, tiếp tục khám chữa bệnh cho người ta trước.
" Hiểu cái khỉ khô! " Amulic có chút tức giận, ánh mắt trợn trừng quát lớn lên.
Một đoạn thời gian sau.
" Nhớ phải chú ý nghỉ ngơi điều độ đấy! Nếu không ta liền báo cáo lại với tộc trưởng, để ngài ấy trực tiếp cho ngươi về hưu dưỡng lão đó a! " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Được, vậy thì hiện tại ngươi liền đi theo ta, ta lập tức dẫn ngươi đến gặp vị Y Sư kia. " Amulic mỉm cười dẫn đầu đi ở phía trước.
Hô! (đọc tại Qidian-VP.com)
" Thử hỏi xem với cái tình trạng hiện tại này của ngươi, bản thân ngươi còn có thể tiếp tục kiên trì được bao nhiêu lâu nữa a ? "
Nhìn thấy tờ giấy lại một lần nữa được đưa đến, lúc này Amulic mới bình tĩnh vươn tay ra nhận lấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này, Amulic không nhanh không chậm, dắt theo Vương Huyền đi tới trước cửa của một căn phòng nhỏ.
Không biết trôi qua bao lâu.
Vương Huyền đang đứng ở một bên, chứng kiến toàn cảnh vừa rồi, trong lòng của hắn lúc này lại âm thầm suy nghĩ: " Quả nhiên lời đồn là đúng, tên Amulic này hoàn toàn có quan hệ rất gần gũi với tộc trưởng của Amyth Tộc, lần này ta xem như là đã chọn đúng. "
" Ta quả thực là có cấp dưới, nhưng mấy cái việc này nếu mà giao cho cấp dưới xử lý bản thân ta cũng không có yên tâm được, ngươi cũng hiểu mà. . . "
" Nắm rõ được tình hình cả rồi chứ ? "
" Ngươi xem bản thân mình hiện tại là như thế nào, chỉ có cái giấy kiểm duyệt nhỏ nhoi như thế này cũng quên trước quên sau, thể trạng thì hốc hác phờ phạc, tinh thần lại uể oải suy sụp. "
Đưa mắt ngắm nhìn xung quanh, hắn phát hiện ở trong phòng nhỏ này hiện tại đang có bốn người.
Trông thấy Amulic đi đến, hộ vệ đội liền cực kỳ nhanh tay lẹ mắt, bọn hắn hiểu ý tiến lên tạm thời xua tán đám người, nhường ra một chỗ cho hai người Amulic và Vương Huyền có thể đi vào bên trong phòng nhỏ.
Cả cái khu vực này được chia làm rất nhiều phòng nhỏ khác nhau, trong mỗi cái phòng nhỏ đều toạ trấn ít nhất một vị Y Sư, ở phía ngoài phòng nhỏ là từng cái đám người đang xếp hàng để chờ đợi được đọc tên khám bệnh.
Hai người Vương Huyền và Amulic vừa mới bước vào, trong phòng bốn người liền ngay lập tức dừng lại động tác trên tay, cả bốn đồng loạt quăng tới ánh mắt thăm dò về phía hai người bọn họ.
Vương Huyền cũng thuận theo, nhẹ bước đi ở phía sau người ta, cùng nhau tiến vào bên trong phòng nhỏ.
Nghe được lời đe doạ kia của Amulic, Abaluz bỗng nhiên thoáng rùng mình một cái, gương mặt của hắn ngay tức khắc toát lên một vệt sợ hãi, giọng điệu của bản thân tràn ngập sự uể oải nói: " Biết rồi, ngươi đi đi. "
" Vâng, thưa đại nhân! " Người hộ vệ mặc giáp bạc hiểu ý nhẹ gật đầu một cái, rồi mau chóng lui ra.
Nơi này bất thình lình chính là khu vực khám chữa bệnh của Arron Y Quán!
" Nếu như bản thân thành công đáp lên cái đường dây này, kế hoạch của ta cũng coi như là đã thành công được một nửa! "
" Sau đó ta sẽ bàn giao với đối phương, trong vòng năm ngày sắp tới đây, ngươi sẽ đi theo vị Y Sư đó, để tiếp tục thực hiện phần thi thứ ba của khảo hạch Y Sư. "
" Vâng! " Vương Huyền nhẹ nhàng gật đầu đáp lời.
Phun xong một hồi, Amulic cuối cùng cũng bình tĩnh lại, quan sát thời gian một chút, lúc này hắn mới hướng về phía Abaluz nói tiếp: " Ta còn có việc cần phải đi trước, ngươi tranh thủ thời gian nghỉ ngơi sớm đi! "
Thấy vậy, Y Sư cũng gật đầu hiểu ý, quay trở lại chỗ ngồi của mình, tiếp tục xem bệnh cho người bệnh nhân kia.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
. . . . .
Tiếp đó Abalzu giọng điệu có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn nói ra: " Biết biết biết, việc này ngươi đã nói với ta rất nhiều lần rồi, ta cũng đã sớm nghe đến chai hết cả lỗ tai, cho nên ngươi cũng đừng có nhắc lại nữa, quá phiền đi. "
Sau khi xem bệnh xong cho bệnh nhân, Y Sư liền trực tiếp mở miệng căn dặn: " Bệnh tình của ngươi chính là như thế, tạm thời cứ theo như cái đơn thuốc mà ta đã kê cho ngươi, trở về uống một đoạn thời gian, nếu như bệnh tình vẫn không thuyên giảm, thì có thể tới tìm ta để thăm khám lại một lần nữa. "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.