Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 214: Khám Bệnh
Phốc!
" Vâng, vậy thì ta xin phép được lui trước! " Bệnh nhân gật đầu lia lịa nói.
" Có điều cơn đau này tới nhanh, đi cũng rất nhanh, khoảng chừng thời gian chưa đầy ba phút đồng hồ, cơn đau này đã trực tiếp biến mất như chưa từng xuất hiện, bản thân ta cũng trở lại với trạng thái bình thường. "
" Có điều, cái ấu trùng Cimona này từ trước tới giờ ta vẫn thường xuyên hay ăn nó, nhưng trước giờ có xảy ra vấn đề khác thường nào đâu cơ chứ. . . "
" Vâng, vâng, tạ ơn Y Sư! " Cầm lấy tờ đơn trên tay, bệnh nhân liên tục gật đầu hô to tạ ơn với Axan Y Sư.
Axan Y Sư: " Vậy được, trước tiên ngươi cứ nằm yên ở đó chờ thêm một chút đi. "
" Nghe rõ rồi! " Bệnh nhân mau lẹ trả lời.
" Vậy bây giờ có cách nào để chữa trị hay không vậy Y Sư ? " Bệnh nhân có hơi hoảng loạn hỏi.
Tiếp đó, hắn cầm lên cây kim châm to kia, ngón tay nhẹ nhàng khẩy một cái, một giọt máu đỏ từ phía kim châm thuận lợi đáp lên trên cục đá.
. . . . .
Trông thấy cảnh này, Axan Y Sư chỉ khẽ lắc đầu cười cười, sau đó thuận tay nhận lấy cục đá kỳ dị trên tay của Vương Huyền.
Hắn vừa mới ngồi dậy, Axan Y Sư liền trực tiếp đem tờ đơn kia đưa qua rồi nói: " Cầm lấy đi, đây chính là đơn thuốc của ngươi, về nhà cứ hốt thuốc theo đúng cái đơn đó mà uống là được. "
" Nhưng cách khoảng chừng vài hôm, cơn đau kia lại tiếp tục tái phát, lần này thời gian kéo dài của nó lâu hơn rất nhiều so với lần đầu tiên. "
Kim nhọn ghim thẳng vào trên đầu, theo lực đạo chuẩn xác trực tiếp nằm im ở nơi đó, không hề có một chút nhúc nhích hay xê dịch nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thu ~
" Đây, thưa Y Sư! " Vương Huyền nghe vậy, ngay lập tức liền đưa cục đá mình đang cầm trên tay ra cho đối phương.
Chờ đợi bệnh nhân kể xong, Axan Y Sư lại hỏi tiếp: " Trong quãng thời gian qua, ngươi có ăn uống đồ vật gì khác thường hay không ? "
" Nhưng mà trước khi đưa ra kết luận cuối cùng, ta còn có một số những cái câu hỏi khác, cần hỏi ngươi một chút. "
" Mong rằng ngươi có thể thoải mái phối hợp, để có thể thuận lợi cho quá trình khám chữa bệnh hơn. "
Hắn cực kỳ nhanh chóng kê đơn, ghi rõ bệnh trạng của bệnh nhân kia vào trong tờ giấy, bút mực chấm phá lưu loát như hoạ, chẳng được bao lâu sau, một cái tờ đơn còn chưa khô mực trong thoáng chốc liền cứ như thế mà ra lò.
Nói xong câu đó, Axan Y Sư cũng không có ý định tiếp tục chờ đợi ở đây, bản thân dứt khoát quay người trở lại cái bàn khám bệnh lúc trước.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu.
Tiếp đến, mới hướng về phía bệnh nhân lên tiếng: " Bệnh tình của ngươi ta tạm thời cũng đã nắm rõ một số thứ rồi. "
Trông thấy bệnh nhân hoảng loạn như vậy, Axan Y Sư bèn khẽ quát lên: " Trước tiên ngươi cứ việc bình tĩnh trước cái đã! Không phải ta đã nói chỉ cần chữa trị kịp thời thì hoàn toàn sẽ không có vấn đề gì rồi hay sao ? "
" Nếu như phải nhất quyết nói có cái gì khác thường, thì khoảng chừng hơn một tháng trước, ta có từng ăn qua ấu trùng của Cimona. "
Bệnh nhân kia đang nằm ở trên giường nhỏ nghe vậy, thì bản thân ngay lập tức không có một chút do dự nào mà sảng khoái đáp: " Xin mời Y Sư đại nhân cứ hỏi tự nhiên! "
" Nếu như bệnh tình không giảm thì lại đến Arron Y Quán tìm ta. "
Nghe được bệnh nhân bảo đau, Axan Y Sư nhẹ gật đầu nói: " Ừm, ta biết rồi. "
" Lúc đó bởi vì là trời nắng gắt, cộng thêm với bản thân ta làm việc lâu ở ngoài trời, cho nên ta chỉ cho là cơn đau này cũng là do nguyên nhân đó mà xảy ra, hoàn toàn không thèm để ý gì nhiều. "
Đi đến bên cạnh dường nhỏ, Axan Y Sư lúc này lại đeo bao tay vào, sau đó lại thử châm cứu lại một lần nữa cho bệnh nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn kỹ một chút, thì sẽ phát hiện từng đường dây đỏ bất quy tắc này là có kết nối với nhau, chúng nó đan xen, xen kẽ lẫn nhau, nhưng lại không hề lộn xộn xáo trộn, trông khá là giống với mạch máu của một cái sinh vật kỳ dị nào đấy.
Thu lại đồ nghề vào một chỗ thật gọn gàng, Axan Y Sư cầm trên tay tờ đơn vẫn còn chưa khô mực, nhanh chóng đi đến bên giường nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Axan Y Sư một mặt không thèm để ý, phất phất tay ra hiệu: " Được rồi, không còn chuyện gì khác nữa, thì ngươi có thể lui ra trước đi, nhường chỗ cho bệnh nhân khác vào khám bệnh. "
Nghe vậy, bệnh nhân lại tiếp tục chìm vào hồi tưởng một chút, sau đó mở miệng ra nói: " Thưa Y Sư, trong suốt thời gian qua ta ăn uống rất là bình thường. . . " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ừm, thời gian phát bệnh đầu tiên của ngươi là vào khi nào ? " Axan Y Sư hỏi.
" Ta tạm thời đưa ra một cái kết luận là ngươi đã trúng độc! "
Nghe được câu hỏi, bệnh nhân thoáng lâm vào trong suy tư, nét mặt hiện lên một vệt trầm tư sâu lắng, giống như thể là đang cố gắng nhớ lại lúc nào bản thân mình phát bệnh.
Cộp!
Nghe như thế, Axan Y Sư khẽ phất phất tay, ra hiệu cái vấn đề này tạm thời dừng ở đây, tiếp đó hắn lại hỏi thêm bệnh nhân một vài cái vấn đề khác nữa.
Nghe được Axan Y Sư khẽ quát, bệnh nhân trong thoáng chốc liền cố gắng bình tĩnh lại, trạng thái tinh thần cũng theo đó mà tỉnh táo hơn đôi chút, rồi yên tĩnh nằm im ở đó chờ đợi Axan Y Sư nói tiếp.
" Làm được một lúc, thì đầu của ta bỗng nhiên đau như búa bổ, cơn đau hiện lên không hề có một cái dấu hiệu nào từ trước, nhưng đặc biệt là chỉ đau duy nhất ở phần đầu, những nơi còn lại vẫn như thường. " Vừa nói hắn vừa hồi tưởng lại sự việc của ngày hôm đó.
Nghe vậy, bệnh nhân thuận thế mau chóng ngồi bật dậy.
Bệnh nhân một năm một mười, thao thao bất tuyệt đem hết tất cả đã xảy ra với mình trong quãng thời gian qua, tường thuật lại một cách cực kỳ chi tiết cho Axan Y Sư nghe.
Axan Y Sư thấy thế, ánh mắt lại lần nữa khẽ sáng lên, bàn tay nhẹ nhẹ vỗ bả vai Vương Huyền, trong miệng ngậm lấy một câu tán dương: " Ngươi rất tốt! "
Cầm lấy cây kim to kia nhìn sơ qua một chút, trên kim còn dính lấy một chút máu tươi của bệnh nhân, Axan Y Sư quay qua nhìn Vương Huyền nói: " Đi lấy giúp ta cục đá giữa bàn lúc nãy đi. "
" Có nghe rõ hay chưa ? " Axan Y Sư hỏi lại.
Trải qua suy tư hồi tưởng kỹ càng, bệnh nhân lúc này mới mở miệng đáp: " Thưa Y Sư đại nhân, thời gian ta bắt đầu phát bệnh là khoảng chừng giữa trưa hai mươi ba ngày trước. "
Tiếp đó hắn mở miệng nói tiếp: " Ngươi trúng độc hoàn toàn là vô tình, với cả độc này cũng chỉ là một loại độc rất nhẹ mà thôi, kịp thời chữa trị thì hoàn toàn sẽ không có vấn đề gì lớn cả. "
" Cái gì! Trúng độc ? Sao có thể như vậy được ? Trước giờ ta có làm gì đâu mà bây giờ lại trúng độc ? " Nghe được kết luận của Axan Y Sư, bệnh nhân có chút hoảng hốt khẽ hô.
Axan Y Sư vừa nghe vừa liên tục gật gù, tỏ ý cho bệnh nhân tiếp tục kể tiếp.
Bệnh nhân thấy vậy, cũng thuận thế xổ ra một tràng nước đắng, nào là cái gì mà ngày kia đầu đau một giờ đồng hồ, ngày nọ lại kéo tới hai giờ đồng hồ, sáng nay vừa ra đường lại đau tới hai giờ đồng hồ, . . .
Bệnh nhân nghe thế, đành phải tiếp tục ngoan ngoãn nằm im ở trên giường.
Vương Huyền nghe vào, chỉ lễ phép mỉm cười rồi không nói.
" Nếu như ta đoán không sai thì ấu trùng Cimona mà ngươi đã ăn kia, đã vô tình xảy ra một cái phản ứng kỳ lạ nào đấy với thuốc chữa bệnh cơ xương khớp của ngươi, cho nên mới khiến cho ngươi vô tình bị trúng độc. "
" Nếu như uống thuốc trong vòng một tháng mà bệnh tình vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm, thì phải ngay lập tức chạy tới tìm ta, ta sẽ xem lại một lần nữa cho ngươi. "
Nhan sắc ban đầu của cục đá kỳ dị này là màu xanh lục khá trong suốt, cầm vào trong tay còn có cảm giác khá là ôn nhuận mượt mà, tựa như là ngọc thạch.
Máu tươi vừa mới chạm vào cục đá, nó liền nhanh chóng hấp thu sạch sẽ máu tươi vào bên trong.
Móc ra từ trong ngăn tủ một cái tờ giấy, lại cầm trên tay một cây thạch bút đẹp đẽ, Axan Y Sư bắt đầu soạt soạt múa bút liên tục.
" Bình tĩnh, bình tĩnh! " Axan Y Sư đưa tay trấn an bệnh nhân.
Một đoạn thời gian sau.
Nói xong câu đó, Axan Y Sư cũng chưa dừng lại, mà hắn tiếp tục móc ra một cây kim nhỏ nữa, cắm vào thay thế vị trí của cây kim lớn kia.
" Bệnh này của ngươi rất dễ chữa, lát nữa ta sẽ đi qua kê đơn cho ngươi, ngươi cứ việc theo đúng cái đơn kia bốc thuốc về mà uống. " Nhìn thấy bệnh nhân đã ổn định lại, Axan Y Sư lúc này mới nhẹ nhàng nói tiếp.
Chờ đến lúc bệnh nhân nhăn mày nhăn mặt kêu đau đầu, lúc này Axan Y Sư mới nhẹ gật đầu, rút hết toàn bộ kim châm ra, sau đó mới mở miệng nói: " Được rồi, ngươi có thể ngồi dậy rồi đấy! "
Cầm lấy cục đá xanh lục sau khi đã thấm máu trên tay, Axan Y Sư bắt đầu tập trung chăm chú quan sát kỹ càng từng cái dây nhỏ mạch lạc ở phía bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Lúc đó thái dương lên cao, ánh nắng chiếu xuống rất gắt, khi đó bản thân ta vẫn đang còn mải mê công tác làm vườn. "
Vừa mới trông thấy Axan Y Sư cầm lấy tờ đơn đi đến bên này, bệnh nhân bỗng nhiên có dự định ngồi dậy, nhưng lúc này Axan Y Sư lại khẽ quát lên một tiếng: " Nằm im ở đó đi! "
Có điều, giờ đây khi đã hấp thu cái giọt máu đỏ tươi đó vào, cục đá có vẻ ngoài vẫn còn là màu xanh, nhưng bên trong của nó lúc này lại hiện ra từng đường dây đỏ bất quy tắc dày đặc liên miên.
Lúc này, Axan Y Sư giống như là đã quan sát xong cục đá, nhẹ gật đầu một cái rồi thuận tay đặt cục đá kỳ dị xuống giường nhỏ, sau đó hắn khẽ lấy tay xoa xoa cặp mắt một chút, điều chỉnh cho tiêu cự của mình trở lại với trạng thái ban đầu.
Chương 214: Khám Bệnh
Sau khi hỏi xong tất cả mọi thứ cần thiết, Axan Y Sư liền nói ra chẩn đoán của mình cho bệnh nhân nghe: " Từ quá trình thăm khám vừa rồi của ta, kết hợp với những gì mà ngươi vừa kể. "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.