Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Đột Nhập Doanh Trại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Đột Nhập Doanh Trại


Thời gian vẫn cứ trôi như vậy, nếu như bản thân vẫn tiếp tục chờ thì chẳng mấy chốc trời sẽ sáng lên mất, đến lúc đó lại phải tốn công để chờ đến đêm mai, hết cách Vương Huyền đành phải tiến hành kế hoạch dự phòng của mình.

Mặc dù mấy người canh gác này tinh thần công việc không được cao cho lắm, nhưng mọi việc luôn cần phải lấy cẩn thận và an toàn làm đầu.

Bởi vì diện tích của cái bí cảnh này chỉ có bé xíu như thế, với lại bản thân Diên Xoa Tộc bọn họ còn là bá chủ của cả cái bí cảnh này, hầu như là không có ai dám đến đây khiêu chiến quyền uy của bọn họ, tạo nên một hoàn cảnh sống khá là an toàn và nhàn nhã, cho nên tinh thần công việc của bọn họ mới có thể buông lỏng thoải mái như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

An toàn tạo nên sự thoải mái, sự thoải mái lại tạo nên thiếu cảnh giác, mà một khi đã thiếu cảnh giác thì. . .

Một tiếng khẽ vỗ vang lên, Vương Huyền cũng ngay lập tức trốn ra trước mặt của tên này, dựa vào thân hình cao lớn của hắn để che chắn tầm mắt, sau đó trên tay hắn lại vận chuyển ra năng lượng, đánh vào trong cơ thể của tên đô con trước mặt để kích thích cơ bắp và huyệt vị của hắn, khiến cho hắn có thể đứng vững mà không ngã, tạo một cái hiện trường là tên này vẫn còn đang đứng nghiêm để canh gác. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Đêm khuya, dạ hắc phong cao là thời điểm thích hợp nhất để động thủ g·iết. . . khụ khụ là thời điểm thích hợp nhất để thực hiện kế hoạch. " Vương Huyền theo bản năng nói ra một câu tràn đầy tính chất bệnh nghề nghiệp, sau đó hắn vội vàng cấp tốc sửa lại.

Vương Huyền vận dụng Liễm Tức Thuật, cả người nhanh nhẹn không một tiếng động tiến thẳng tới lâu đài trung tâm, dọc đường hắn đều tránh đi tất cả các tuyến đường của những người gác đêm.

" Tìm cách đi đến khu vực trung tâm của doanh trại, đó mới là mục đích của ta. " Vương Huyền âm thầm nghĩ.

Năng lượng tập trung trên lòng bàn tay của Vương Huyền, hắn lại dự tính sử dụng tiếp chiêu cũ của bản thân, muốn nhẹ nhàng âu yếm cái đầu của tên gác đêm to con này.

Bụp!

" Thời cơ đã tới! " Vương Huyền âm thầm nói nhỏ, hắn đã ngồi ở trên cái chạc cây này chăm chú quan sát hết thảy động tĩnh của Diên Xoa Tộc trong suốt một buổi chiều, bây giờ thì cũng chỉ chờ một đoạn thời cơ như thế này nữa thôi.

Một cái cây cao khổng lồ có tán lá rộng lớn, cành lá mọc xum xuê u tối, phủ lên một chút màu sắc âm trầm kinh dị, đây chính là cái cây mà Vương Huyền đã đứng từ lúc chiều tới lúc đêm khuya, bây giờ thì trên tán cây nào còn có bóng dáng của Vương Huyền ở đó nữa.

Nhưng hình như lần này may mắn không hề mỉm cười với Vương Huyền, hắn chờ đợi một hồi, bản thân đã trừng muốn lòi cả cái con mắt ra ngoài mà vẫn không thấy được thứ mà bản thân chờ.

Một loạt các động tác mây trôi nước chảy diễn ra trong chưa đầy một giây, đủ để thấy được sự thuần thục và chuyên nghiệp trong công việc của Vương Huyền.

Tách! Tách! Tách! (đọc tại Qidian-VP.com)

Chưa kể đến mấy cái thành trì to lớn còn có cả trận pháp và biện pháp canh chừng nghiêm ngặt, mà vẫn phải thi thoảng chào thua với mấy chuyên gia lành nghề, thì cái tường vây bình thường của một cái doanh trại nhỏ bé như thế này lại cũng chẳng được tính là cái gì to tát.

Vì để tiện cho đêm nay hành động, nên Vương Huyền đã chuẩn bị sẵn cho mình mấy cái bộ đồ đen, được hắn cất giữ ở Huyền Nguyên Thế Giới, bây giờ thì hắn toàn thân đều đã được trùm kín bởi một mảnh màu sắc hắc ám, kết hợp với đêm đen nữa thì tính đánh lừa thị giác của nó khá là cao.

Nhưng mà khó mặc cho khó, Vương Huyền hắn vẫn cứ bình tĩnh và kiên định với kế hoạch mà không có vội vàng bỏ cuộc.

Vương Huyền thì không tự nhận mình là chuyên gia lành nghề gì, nhưng ít nhất thì tính chuyên nghiệp trong công việc là hắn luôn luôn có. (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo mây đen từ từ tán đi, nguyệt quang lại một lần nữa phủ khắp cả đại địa, sương đêm đọng trên từng phiến lá thỉnh thoảng còn phản chiếu ra từng tia ánh sáng đẹp đẽ và mỹ lệ, tạo nên một khung cảnh đêm hết sức nên thơ và hữu tình.

Lại trải qua một đoạn thời gian, khi nguyệt tinh lên cao tới đỉnh, hầu như tất cả mọi người của Diên Xoa Tộc đều đã buông lỏng cảnh giác, chìm vào giấc ngủ sâu an lành của bản thân.

Có điều Vương Huyền cũng phải cảm thán một điều rằng làm một tên Thế Giới Chi Chủ cũng thật sự là thoải mái, có nguyên một cái thế giới có thể làm không gian trữ vật cho mình, thậm chí có vật liệu hay dụng cụ gì cần thiết còn có thể lấy ở trong thế giới của mình để mà sử dụng.

Cũng chính vì bản thân là bá chủ của cả cái bí cảnh này, nên bọn họ có đề phòng thì cũng chỉ đề phòng những nhân tố không kiểm soát là người từ bên ngoài bí cảnh vào đến mà thôi.

Hắn kiên nhẫn đứng núp ở một chỗ tối, đưa ánh mắt chăm chú nhìn về phía lâu đài để chờ đợi một cái cơ hội cho bản thân.

Tiếng lửa đốt than củi tách tách vang lên, Vương Huyền cảnh giác liếc nhìn xung quanh một vòng, cẩn thận tránh xa mấy cái chốt canh gác.

Ngay lập tức ánh mắt của biến đến càng thêm sắc bén, hắn đưa ánh mắt của mình nhìn đến một tên Diên Xoa Tộc có vóc dáng khá là đô con so với mấy người còn lại.

Thời gian từng giây từng phút một trôi qua, Vương Huyền vẫn cứ căng con mắt ra để mà chờ đợi xem có ai trong số những người đang canh gác kia muốn đi giải quyết chuyện riêng tư hay không, để mà bản thân mình có thể thừa cơ mà tuồn vào.

Một khi tu vi bị áp chế lại thì cùng lắm cũng chỉ bằng tu vi của tộc trưởng Diên Xoa Tộc là Boz mà thôi, mà cả hai bên tu vi đều đã bằng nhau thì tại sao Diên Xoa Tộc lại phải sợ người kia, trong bộ tộc của bọn thì lại không phải chỉ có mỗi tộc trưởng là đạt đến Tam Giai viên mãn tu vi, cho nên bọn họ càng cảm thấy cái bí cảnh này hết sức an toàn, ít có thứ gì để mà khiến cho bọn họ phải đi lo lắng.

Vương Huyền cũng hiểu được tại sao bọn này lại không có tinh thần công việc như vậy.

" Nếu như bản thân đã không chờ đợi được cơ hội, thì ta sẽ tự tao cơ hội cho mình vậy. " Vương Huyền nhỏ giọng tự nói.

Khu vực trung tâm của doanh trại là nơi ở của tộc trưởng Boz và gia đình của hắn, đó là một cái ngôi nhà rất là nguy nga và tráng lệ so với những kiến trúc hoang sơ khác của toà doanh trại này, nhìn từ xa nó trông giống như là một toà lâu đài cổ đại vậy.

Vương Huyền chăm chú từng động tác của tên này, canh lúc hắn quét mắt điều tra tình hình xung quanh, sau đó Vương Huyền di chuyển tiến vào điểm mù tầm mắt của hắn.

Chương 42: Đột Nhập Doanh Trại

Chớp lấy thiên thời, hiện tại Vương Huyền đã xuất hiện ở trong đại bản doanh của Diên Xoa Tộc, còn về cái tường vây phía bên ngoài thì thật sự chẳng hề làm khó được hắn.

Quay trở lại vấn đề chính, bây giờ bên phía lâu đài này đang canh phòng rất là nghiêm ngặt, muốn lẻn vào đó để thực hiện kế hoạch cũng không phải là một chuyện dễ.

Một đám mây đen to lớn bay ngang qua bầu trời, thoáng một cái che đi ánh sáng từ nguyệt tinh đang phủ xuống đại địa, bóng tối cũng thoáng chốc bao trùm lấy không gian.

Hắn đứng đối diện với tên to con này, dựa sát vào cơ thể của tên này để che chắn tầm nhìn sau đó bắt đầu quan sát tiếp tình huống, thông qua khe hở giữa hai tay, Vương Huyền phát hiện chưa hề có ai nhận ra rằng trong đội hình đã có người bị úp.

Trên một cái cành cây cao, Vương Huyền vẫn cứ yên tĩnh đưa mắt nhìn chằm chằm vào doanh trại của Diên Xoa Tộc, mặc dù xung quanh hắn toàn là những tiếng muỗi kêu vo ve hết sức nhức đầu, nhưng chúng nó cũng chẳng hề làm cho hắn phải phân tâm lấy một phần.

Đi được năm phút, cuối cùng thì Vương Huyền cũng đã tới chân của toà lâu đài, toà lâu đài này được xây dựng hai lầu một trệt, chiếm một khoảng diện tích rất là to lớn của cái doanh trại này.

Lúc này cũng chỉ còn lại những đốm lửa trại le lắt, cộng với mấy người chịu trách nhiệm đứng gác cho tộc nhân của mình đang ngáp ngắn ngáp dài canh giữ nữa mà thôi

Với cái thời đại siêu phàm đi đầy đất như bây giờ, thì vài ba cái đạo tường vây bình thường cũng chỉ là để trang trí cho đẹp và để đề phòng mấy cái dã thú không có trí tuệ mà thôi, chứ mấy cái thể loại khinh công cao cường thủ đoạn cao minh như Vương Huyền thế này, thì tường vây như vậy cũng chả khác đất bằng là bao nhiêu.

" May mắn! "

Thế là hắn bắt đầu nhìn nhìn tính toán đến mục tiêu tiếp theo của mình, đã làm thì phải làm cho trót, hắn dự định chụp hết mấy tên gác đêm này, bởi vì mấy tên này tu vi phổ biến điều chỉ ở Nhị Giai, quá yếu đối với Vương Huyền cho nên để mà chụp bọn họ cũng rất dễ.

Mỗi một cái góc của lâu đài đều có người đang tiến hành đứng gác và trực đêm, có thể thấy được tính đề phòng và cảnh giác của toà lâu đài này mạnh hơn rất nhiều so với cái đạo tường vây rách nát ở phía ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời gian bắt đầu trôi nhanh, thái dương cũng đã trút xuống những tia nắng cuối cùng trong ngày, sau đó lại biến mất ở phía chân trời xa, nguyệt tinh cũng theo thái dương biến mất mà dần dần xuất hiện thay thế đi ánh nắng, bắt đầu toả ra những tia sáng mông lung mờ ảo chiếu rọi khắp cả đại địa.

" Bao nhiêu năm rồi bản thân chưa hành nghề, may mắn mà tay nghề vẫn chưa bị rỉ sét. " Vương Huyền nghĩ thầm.

Mà cái bí cảnh này sở thuộc khu vực lại là Khu Vực Sân Nhà của Vũ Trụ, ở cái Khu Vực Sân Nhà này thì tu vi cao nhất cũng chỉ có thể đạt đến cấp D9 hoặc là Tam Giai viên mãn là cùng, không thể vượt quá được cái giới hạn tu vi này, nếu như người có tu vi cao hơn Tam Giai đến đây thì cũng sẽ bị áp chế tu vi lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Đột Nhập Doanh Trại