Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45: Thời Gian Và Vận Mệnh Chi Bí
Vùng hư không này đã bao nhiêu năm qua vẫn cứ luôn là một hình dạng như vậy, cứ tưởng rằng nó sẽ vĩnh hằng tuyên cổ bất biến, nhưng ngày hôm nay mọi thứ ở nơi đã có chút thay đổi và dường như trở nên kỳ lạ hơn.
Gió đêm thổi lất phất mang theo chút mùi thơm của thiên nhiên hoang dã, ánh trăng le lói sắp tàn dịu chiếu một quãng núi rừng hoang sơ.
Nhưng sâu trong khu rừng này cũng thi thoảng vang lên một vài tiếng kêu tha thiết ai oán, tiếng kêu tràn ngập sự tuyệt vọng, thê thảm và đau đớn vang vọng sâu thẳm ở trong đêm đen lành lạnh hơi sương.
Vương Huyền cầm trên tay một vài con chim rừng, đi đến một dòng suối nhỏ chảy dài từ trên núi xuống, nước suối trong vắt thanh mát ngọt dịu thuần thiên nhiên.
Chương 45: Thời Gian Và Vận Mệnh Chi Bí
" Những thứ còn lại đã trôi đi đâu rồi ? " Vương Huyền khuôn mặt tràn ngập sự nghi hoặc, nghi ngờ tự hỏi.
Dường như là nghĩ đến điều gì, Vương Huyền ngay lập tức không một chút do dự đáp lại lời kêu gọi kia, một đạo ánh sáng vàng rực cũng ngay lập tức theo lời đáp ứng của Vương Huyền mà rơi vào trong tay của hắn.
Điều này cũng chứng tỏ sau vài ngày chờ đợi thì cuối cùng bảo tàng của Vương Huyền cũng đã hạ cánh đến nơi, thời gian đến nhanh hơn hắn tưởng rất nhiều.
Kiếp trước thì truyền thừa của Vương Huyền cũng không chỉ là mỗi cái đạo bảo như thế này, truyền thừa của hắn còn đi theo nguyên bộ có công pháp, tài nguyên, yếu quyết, pháp thuật, . . . gần như là đầy đủ tất cả mọi thứ để có thể cung cấp cho người nhận được truyện thừa của hắn có một cái quá trình trưởng thành hoàn mỹ.
Mặc dù trời đã bắt đầu sáng lên nhưng mà Alina vẫn cứ say mê trong giấc mộng tươi đẹp của bản thân, bởi vì Vương Huyền lại một lần nữa thân ái vỗ nhẹ vào vầng trán láng mịn xinh đẹp của nàng ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những nụ hoa tươi non cảm nhận được ánh nắng ấm chiếu vào thì cũng bắt đầu nở rộ toả ngát hương thơm, cả cái khu rừng trong thoáng chốc giống như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài yên ắng.
Đáng tiếc Alina là dân bản địa của Tân Thế Giới, không phải là dân bản địa của Huyền Nguyên Thế Giới, nếu không thì bây giờ Vương Huyền cũng đã có thêm ra được một cái chiến lực cao đoan.
Đạo ánh sáng vàng rực này lấy một tốc độ hết sức kinh người, bay ngang qua từng vùng hư không huyền bí xa lạ, nó chợt xuất hiện trong giây lát rồi cấp tốc vụt mất như chưa từng tồn tại.
Tâm thần của Vương Huyền bỗng nhiên hơi máy động, hắn vừa cảm nhận được một mối liên hệ nào đó đang ra sức kêu gọi bản thân.
. . . . .
. . . . .
Hắn lắc lắc đầu, loại bỏ ngay cái ý nghĩ tà ác này ra khỏi trong đầu của mình: " Hoặc cũng có thể là truyền thừa của ta đã xảy ra vấn đề gì đấy, khiến cho tất cả mọi thứ bị thất lạc. "
" Truyền thừa của ta tại sao chỉ có đạo bảo tìm tới thế này ? "
Có người may mắn nhận được truyền thừa của hắn, đang vui mừng hấp thu tất cả tài nguyên và tri thức nhưng lại quên đi việc luyện hoá đạo bảo, sau đó đạo bảo này lại vô tình bị Vương Huyền kêu gọi tới, sau đó đạo bảo lại biến mất trước mắt của người kia, còn người kia thì trơ mắt đau khổ nhìn đạo bảo biến mất trước mặt mình. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
" Hay là. . . đã có người nhận được truyền thừa, nhưng còn chưa kịp luyện hoá đạo bảo thì vô tình bị ta kêu gọi tới ? " Vương Huyền ngay lập tức trong đầu não bổ ra một cái cảnh tượng kỳ quái.
Kiếp trước sau khi nhờ tế đàn và thành công gọi ra cánh cửa không gian liên thông hai cái thế giới, thì Vương Huyền cũng không chắc chắn được rằng bản thân mình có thật sự thành công trở về Vũ Trụ hay không, hay là trên đường trở về có xảy ra bất trắc gì hay không, cho nên đã lưu lại truyền thừa của bản thân ở khu vực ngoài của Hư Vô Huyền Bí.
Hắn lấy ra một bộ dụng cụ làm bếp chuyên nghiệp, bắt đầu xử lý mấy con chim trên tay của mình, từ nhóm lửa nấu nước sôi để trụng lông chim rừng, đến mổ bỏ lấy đi n·ộ·i· ·t·ạ·n·g và chất dơ trong cơ thể của bọn chúng, sau đó lại lấy ra một vài cái que gỗ xiên mấy con chim đã được xử lý sạch sẽ, rồi tiến hành tẩm ướp gia vị cho bọn chúng, một loạt các động tác thành thục và điêu luyện xuất ra từ trong tay Vương Huyền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Huyền cầm Thời Gian Và Vận Mệnh Chi Bí trên tay, ngước nhìn lên trên trời cao và ra sức cảm nhận liên hệ của bản thân với bảo tàng, ngay lập tức một cảm giác liên hệ hết sức mãnh liệt ập vào trong tâm thần của Vương Huyền, mà sự liên hệ này lại đến từ cuốn sách mà hắn đang cầm trong tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Huyền lúc này ăn uống một phần cũng là để vơi đi tiếc nuối với binh chủng phẩm chất Vương Giả.
Vương Huyền sau khi trông thấy rõ hình dạng cái thứ trên tay của mình thì ngay lập tức giật mình, vui mừng nói: " Thứ này dĩ nhiên là Thời Gian Và Vận Mệnh Chi Bí. "
Ăn uống no say thì trời cũng đã bắt đầu sáng lên, những tia nắng đầu tiên của ngày đã bắt đầu le lói qua từng cái kẽ lá rừng rậm, tiếng chim hót và thú rống vang dội khắp cả cánh rừng.
Vương Huyền đang dự định quay đầu để mang theo Alina rời đi khỏi chỗ này, kiếm một chỗ nào khác để bắt đầu thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch, thì ngay lập tức có một điều hết sức bất ngờ xảy ra.
Nhưng bây giờ. . .
" Cái cảm giác này. . . thật sự là có hơi chút tà ác a. " Vương Huyền có chút nhức cả trứng nghĩ.
Hắn lại lấy ra lương khô mà bản thân đã mang theo, thêm với một vài quả dại của núi rừng thiên nhiên, rồi bắt đầu bữa tiệc thịt nướng thuần thiên nhiên của chính mình.
Một đạo ánh sáng vàng rực bay ngang qua vùng hư không này, khiến cho mọi thứ ở nơi đây thoáng chốc trở nên r·ối l·oạn, đạo ánh sáng kia cũng vội vàng bay đi, có lẽ là phải đến một quãng thời gian rất lâu về sau, thì mọi thứ của nó mới đi vào quỹ đạo như cũ được.
Dựa theo nguyên tắc của Vương Huyền là có thực mới vực được đạo, với một tín đồ đam mê ẩm thực như hắn, thì việc ăn uống nó là một điều hết sức thiêng liêng và cao cả, ăn uống có thể giúp cho bản thân thoả mãn được cơ thể và cũng có thể gây nên sảng khoái về tinh thần.
" Chẳng nhẽ truyền thừa của ta bị tên trời đánh nào đó ăn xén mất rồi sao ? "
" Hay cũng có thể là truyền thừa đã bị phá huỷ chỉ còn lại một cái bản mệnh đạo bảo mà thôi, ai mà biết được chứ. " Vương Huyền chọn đại cho mình một vài cái lý do có thể chấp nhận được, rồi tạm thời quăng cái vấn đề này qua một bên.
Quyển sách này có tên gọi là Thời Gian Và Vận Mệnh Chi Bí, nó là một món bản mệnh đạo bảo của Vương Huyền kiếp trước, cũng là một cái truyền thừa mà hắn lưu lại ở khu vực phía ngoài của Hư Vô Huyền Bí, để nếu như có người hữu duyên tới được thì bản thân hắn cũng có thể truyền lại y bát.
Tinh hà trôi nổi tô điểm giữa một tấm màn đen rộng lớn vô tận, từng vùng ánh sáng theo quy luật tự nhiên vận chuyển bên trong tấm màn đen, đôi lúc thì tụ tập lại với nhau cùng bên nhau rực rỡ, thi thoảng thì lại tách nhau ra như những hạt sáng li ti, tạo nên một bức tranh ánh sáng mỹ diệu tuyệt lệ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trải qua một đêm hành động kích thích, thì hiện tại Vương Huyền cũng cảm thấy khá đói và thèm ăn, thời gian bây giờ cũng đã sắp tới rạng sáng, nên hắn đã không ngần ngại mà tận dụng lợi thế tự nhiên để đi vào trong rừng săn bắn thu thập đồ ăn, chuẩn bị cho chính mình một bữa ăn sáng tràn đầy chất lượng và ngon miệng.
Vương Huyền theo hướng tâm thần cảm nhận được, thì nhận thấy sự kêu gọi này cũng khá mãnh liệt, chứng tỏ mối liên hệ giữa hắn và thứ kia cũng rất chi là chặt chẽ.
Một cỗ mùi thịt chim nướng tươi ngon thơm ngọt từ bàn đồ nướng phiêu tán mà ra, thỉnh thoảng còn có tiếng xèo xèo của vài giọt chất béo b·ị b·ắn vào trong lửa than, tạo nên một loại âm thanh xèo xèo vui tai và kèm theo đôi chút mùi khét nhẹ.
" Cuối cùng cũng có thể ăn được rồi! " Vương Huyền nhìn bàn thịt chim nướng hơi có chút thèm khát nói.
Mấy ngày trước thì Vương Huyền có thử nghiệm liên hệ bảo tàng cũ của bản thân, cái mối liên hệ mà hắn cảm nhận được hiện tại cũng là đến từ cái bảo tàng này.
Thứ trên tay Vương Huyền có vẻ ngoài là một quyển sách, bên trong không hề có bất cứ chữ viết nào, quyển sách này cũng có tạo hình hết sức kỳ lạ và độc đáo, ngoài hai trang bìa vàng rực ra thì ở giữa của nó còn kẹp lấy một tờ giấy trắng, trên tờ giấy chỉ có một màu trắng bóc và không có bất cứ thứ gì khác.
Cắn lấy một miếng thịt chim béo ngậy thơm ngon, Vương Huyền vừa ăn vừa nghĩ trong đầu: " Làm người không thể để bản thân quá khô khan và luôn chỉ biết cắm đầu vào công việc được, đôi lúc còn phải biết nghỉ ngơi thư giãn và tận hưởng cuộc sống, thì cuộc đời này mới thật sự là tươi đẹp. "
Một lúc sau, trên đỉnh núi có chút bằng phẳng này lại thêm ra một đốm lửa trại và một cái bàn đồ nướng bằng than.
Ở một nơi hư không xa xăm nào đấy, nơi đây có đầy trời cương phong thổi mạnh, từng đạo ánh chớp tích tụ rồi vụt nhanh mất dạng, hoả quang phổ chiếu một mảnh tối tăm rực lửa, thỉnh thoảng lại có từng đốm sáng loé lên le lói ở trong hư không, điểm xuyết lên một mảnh không gian tràn ngập những tia sáng rực rỡ chói lọi bao la.
" Bước tiếp theo của kế hoạch cũng có thể bắt đầu được rồi. " Hắn nói.
Sau khi nướng xong hết thịt chim, Vương Huyền ngắt đại một cái lá cây nào đấy có độ rộng của phiến lá đủ to, sau đó đem nó rửa qua nước suối cho sạch sẽ đẹp đẽ, rồi lát ra giữa đất và bỏ thịt chim đã nướng chín lên trên.
Trong một cánh rừng nhỏ lúc đêm khuya thanh vắng, tiếng côn trùng và động vật nhỏ ăn đêm kêu vang liên hồi, cộng thêm tiếng gió thổi vào lá cây đung đưa xào xạc, tạo nên một khúc hoà tấu đêm đen huyền ảo thơ mộng.
" Trời đã sáng, bên phía của Diên Xoa Tộc chắc bây giờ cũng đã náo nhiệt lắm rồi chứ nhỉ! " Vương Huyền có chút hài hước nghĩ.
" Thật kỳ quái! "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.