Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50: Khung Cảnh Hỗn Loạn
Còn về an toàn của bản thân, thì nó vẫn luôn là ưu tiên hàng đầu của Vương Huyền, hắn nếu như không hề nắm chắc tình huống thì cũng không dám ôm lấy bom nổ chậm là Alina trong người, để mà chạy loạn trong cái bí cảnh này đâu.
Câu hỏi đầu tiên mà hắn hỏi không phải là hỏi về tên b·ắt c·óc ở đâu, mà là hỏi con gái của mình có bị sao không, đủ để thấy được sự yêu quý của hắn dành cho Alina, quả thật là tình thương của cha hết sức cao cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Còn tên b·ắt c·óc là một nhân loại, hắn đang dẫn theo tiểu tộc trưởng chạy loạn khắp nơi trong bí cảnh này. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Những giọt máu mà Vương Huyền thu hoạch được đều cấp tốc bị hắn thả vào trong một cái tờ khế ước.
Chênh lệch số lượng giữa hai bên, khiến cho Diên Xoa Tộc đụng phải thú triều thì cũng phải ngay lập tức tán loạn bắt đầu đánh trống lui quân.
Bởi vì ngay tại lúc này đây, trước mắt Boz là một mảnh dã thú loạn chạy, bọn chúng gào rú xông loạn khắp nơi, cảnh tượng cực kỳ hoành tráng và chấn động, cả cái mặt đất cũng vì thú hoang chạy loạn mà kịch chấn, bụi mù tung bay khắp nơi, tàn chi huyết nhục của dã thú do dẫm đạp loạn xa mà phát xạ tứ phía, toàn cảnh đều là huyết tinh gay mũi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn về nhóm năm người Diên Xoa Tộc kia, lúc bọn họ vừa xuất hiện thì Vương Huyền đã chú ý tới từng hành động của bọn họ, hắn cũng cố tình để cho bọn họ rời đi trở về báo tin, bởi vì mục đích của hắn chính là tạo ra động tĩnh để cho Diên Xoa Tộc biết hắn đang nắm giữ con tin trong tay.
" Con gái của ta bị người khác h·ành h·ạ tới tiều tuỵ như thế, tên b·ắt c·óc c·h·ó c·hết này quả thật là chán sống! "
Cả hai đám đông bắt đầu đụng độ vào nhau, mặc dù đám dã thú này tu vi đều không cao, đa số đều là phàm thú nhưng số lượng bọn chúng lại không hề nhỏ chút nào, có thể nói là sở hữu quy mô hết sức khổng lồ với hơn bảy ngàn con thú loại khác nhau, chính vì thế lực uy h·iếp cũng được xem là rất cao.
Nếu như bản thân vẫn cứ nhởn nhơ cợt nhả như vậy, không sớm thì muộn cũng sẽ bị bọn họ tóm, đến lúc đó thì chuyện vui có thể là rất lớn, thế là ngay lập tức một mảnh loạn tượng nảy sinh, quy mô lớn thú triều theo sự dẫn dắt và kiểm soát của Vương Huyền, bắt đầu xông loạn vào đám người Diên Xoa Tộc.
Sau khi nhóm năm người quay trở về báo tin chẳng được bao lâu, thì một đám hơn năm trăm người Diên Xoa Tộc khí thế hung hăng đi đến, cầm đầu là năm tên Tinh Anh Tam Giai viên mãn.
Bọn họ đều cố gắng phân tán ra leo lên cây chạy trốn, tránh cho tụ tập đông đúc với nhau dễ dàng bị bầy thú càn quét, đến lúc đó có thể nói là đủ uống no một bầu.
Ở phía bên kia.
Ở một cái phương hướng xa xôi nào đấy của bí cảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tới nơi, Boz bắt gặp một cảnh tượng hết sức kinh người, tộc nhân Diên Xoa Tộc ở đây cực kỳ đông, nhưng cũng cực kỳ hỗn loạn, ai nấy đều cố gắng ra sức để leo lên cây cao để mà trốn.
Vương Huyền không hề giống như Boz nghĩ chuyên lựa chọn mấy cái chỗ hẻo lánh bí ẩn để trốn, mà thay vào đó Vương Huyền lại làm chuyện hoàn toàn trái ngược lại với lối tư duy này, hắn nhảy loạn khắp mọi nơi trong bí cảnh, đi đến nơi nào là ngay lập tức gây hoạ cho nơi đó, thoạt nhìn rất chi là bố láo xấc xược, hoàn toàn không có giác ngộ của một tên b·ắt c·óc.
Cả gương mặt của hắn ngay lập tức sa vào cuồng nộ và giận dữ, gân xanh nổi lên từng cục cực kỳ dữ tợn, ánh mắt cũng đỏ bừng xung huyết cực kỳ đáng sợ và hung tàn, hắn không nói hay lời cấp tốc xách theo tên nhỏ con này phóng như bay hướng về phía Vương Huyền mà tới.
Vương Huyền còn tranh thủ loạn tượng như thế này, để mà ra sức hướng tới mấy tên có tu vi cao nhất trong Diên Xoa Tộc, xin bọn họ một tí huyết, nhưng đa phần Vương Huyền đều chọn mấy đối tượng riêng lẻ để mà nhắm vào, nếu như bọn họ tụ tập đám đông thì hắn cũng phải đành bất lực thối lui.
Nàng không thể nào hiểu được tại sao Vương Huyền lại nói điều này với nàng, với cả lúc nói cha nàng sắp tới thì khuôn mặt của Vương Huyền vẫn treo lên một vẻ hơi chút cợt nhả, hoàn không có một chút giác ngộ của người đứng ở thế yếu, điều này khiến cho nàng cảm thấy khá là kỳ quái và lo lắng.
" Tiếp theo đây mới là màn kịch chính! " Vương Huyền âm thầm nghĩ.
Bọn họ vừa mới chạy tới gặp mặt Vương Huyền thì ngay lập tức gào loạn yêu cầu Vương Huyền thả người, buông bỏ đồ đao đầu hàng nếu không ngay lập tức g·iết hắn không chừa một mảnh giáp.
Dưới góc nhìn của Alina mà nói thì Vương Huyền quả thật là đang ở trong thế yếu, bởi vì cái bí cảnh này cũng chỉ có bấy nhiêu đó diện tích mà thôi, nếu như hắn không thoát ra khỏi bí cảnh thì dù có chạy đằng trời thì sớm hay muộn cũng sẽ bị cha nàng và các tộc nhân bắt lại.
Tên nhỏ con đó ngay lập tức kể lại sơ lược tình huống c·h·ó Boz nghe: " Tiểu tộc trưởng bị người ta trói lại vác đi, thoạt nhìn sắc mặt thì cũng không được tốt cho lắm. "
Đầu nguồn của thú triều, Vương Huyền vẫn đang thảnh thơi nhàn nhã cầm lấy mấy cái cành cây ném vào bầy thú đang có ý định bỏ cuộc rời đi, để luôn đảm bảo giá trị cừu hận của bọn này vẫn cứ được giữ nguyên như mới, thỉnh thoảng hắn còn quay qua câu được câu không trò chuyện với Alina.
Thế là Boz dẫn người đi khắp mấy cái chỗ hẻo lánh này để mà lùng bắt tặc nhân, với cái lối tư duy này của hắn thì thoạt nhìn cũng hết sức hợp lý và đúng đắn, nhưng không may cho Boz là lần này kẻ b·ắt c·óc là Vương Huyền mà không phải người khác.
Đây cũng là một bước tiếp theo trong kế hoạch của Vương Huyền, hắn cố tình thả ra tin tức mình đang nắm trong tay con tin, nhằm chiếm cứ ưu thế chủ động trong mọi tình huống.
Vương Huyền nghe vậy cũng chẳng thèm để ý cùng mấy tên này tiến hành khẩu chiến, mà hắn ngay lập tức dẫn loạn thú triều, bởi vì hắn cảm nhận được phía sau năm trăm người này lục tục còn có càng nhiều người khác đến hơn.
Boz đang điên cuồng dẫn người lùng sục khắp tất cả mọi cái ngóc ngách hẻo lảnh của bí cảnh, hắn cố tình lựa chọn mấy cái nơi vắng vẻ có thể dễ dàng lẫn trốn mà tiến hành thăm dò, ý nghĩ của hắn cũng rất đơn giản, nếu như có người b·ắt c·óc con gái của hắn thì chắc chắn sẽ phải kiếm một chỗ hẻo lánh và bí ẩn để mà lẩn trốn nhằm đảm bảo an toàn của tự thân.
Vương Huyền thì dựa vào sự linh hoạt và kinh nghiệm chiến đấu của bản thân, cực kỳ thành thục vận dụng Khinh Phong Bộ Pháp tả du hữu lượn bên trong mớ hỗn loạn này, thân pháp của hắn hết sức thanh thoát nhẹ nhàng và cực kỳ linh mẫn.
. . . . .
" Báo cáo tộc trưởng, quả thật là đã tìm thấy được tên b·ắt c·óc đi tiểu tộc trưởng ở đâu rồi ạ. " Một tên Diên Xoa Tộc thoạt nhìn có vẻ nhỏ con nhanh nhẹn nói.
. . . . .
" Grừuu, c·hết tiệt cái tên c·h·ó c·hết này trốn đi đâu rồi chứ! Đừng nói là hắn đã rời khỏi bí cảnh này rồi đấy. " Tìm kiếm một hồi mà không hề có một chút manh mối, Boz hơi có vẻ bực tức gầm gừ nói.
Nàng sợ Vương Huyền có át chủ bài nào chưa lật có thể thay đổi hết thảy thế cuộc, đến lúc đó chỉ sợ cha của nàng và các tộc nhân sẽ ăn phải thiệt thòi lớn.
. . . . .
" Cái gì ? " Alina hơi có chút ngơ ngác hỏi.
Nói đùa, Vương Huyền hắn hiện tại mà rời khỏi cái bí cảnh Boz này, thì sẽ ngay lập tức bị Vũ Trụ phán định là nhiệm vụ thất bại, bởi vì Pháp Tắc Trụ Cột thì hắn cũng đã cắm ra rồi, nhiệm vụ cũng đã tiến hành được một giai đoạn, bây giờ mà rời đi thì mọi cố gắng trong đoạn thời gian qua ngay lập tức sẽ trở thành công cốc, hắn mới không có ngu ngốc và điên cuồng như thế.
" Còn Tên b·ắt c·óc đó ở đâu ? Có bắt được hắn hay chưa ? "
Quay trở lại bên phía Vương Huyền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Boz nghe vậy ngay lập tức có chút kích động hỏi: " Con gái ta không sao chứ ? "
Đến lúc đó thì Vương Huyền chỉ có hai con đường để mà lựa chọn, một chính là lựa chọn thoả hiệp sau đó thả nàng ra, hai là lựa chọn cá c·hết lưới rách cùng nàng c·hết cùng một chỗ mà thôi.
Nhưng mà Vương Huyền nãy giờ cứ khắp nơi đi loạn trêu chọc bầy thú như thế này. . . thì nàng không hề nhìn ra bất cứ ý muốn rời khỏi bí cảnh nào của hắn cả, với cả nàng cũng đã cảm nhận được tu vi của Vương Huyền cũng không cao hơn nàng được bao nhiêu, quả thật là Alina không hiểu Vương Huyền lấy tự tin ở đâu ra.
Thế là hắn quay qua hỏi: " Có chuyện gì ? Đã tìm thấy tên b·ắt c·óc rồi hay sao ? "
【 Cầu đánh giá, cầu đề cử ủng hộ, cầu tương tác biểu cảm, nếu có thể tặng quà ném gạch để tạo động lực cho tác càng tốt, xin cảm ơn! 】
Chương 50: Khung Cảnh Hỗn Loạn
Rồi hắn lại quay qua trêu chọc Alina: " Chuẩn bị tinh thần đi thôi, phụ thân của ngươi sắp xửa dẫn theo tộc nhân đây tới đây để cứ ngươi rồi đấy. "
Nhưng Boz ngay lập tức lắc đầu phủ nhận ý nghĩ của mình, bởi vì lúc ban đầu vừa vào tới bí cảnh thì có thể bị bí cảnh ngẫu nhiên truyền tống đến các nơi, nhưng lúc rời khỏi bí cảnh thì bắt buộc phải tới đúng lối ra của bí cảnh mới có thể rời đi bí cảnh để ra ngoài.
Mà cái bí cảnh này chỉ có một cái lối ra duy nhất, hắn cũng đã vì an toàn của toàn tộc mà vẫn luôn phái người túc trực sẵn ở đó, đến nay bên kia cũng không hề ghi nhận có người rời khỏi bí cảnh, thì tên b·ắt c·óc này cũng không thể nào rời khỏi bí cảnh được.
" Báo! " Đúng lúc này có một cái âm thanh rầm trời vang lên cắt đứt đi dòng suy nghĩ của Boz.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.