Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57: Trương Phúc Minh Chấn Kinh
Có câu hổ phụ vô khuyển tử, đã Chiến Tranh Chi Thần tài giỏi như thế thì con trai của hắn cũng không thể yếu kém và nhu nhược được, với lại Chiến Tranh Chi Thần dù sao cũng là thần linh tín ngưỡng của bọn hắn, cho nên niềm tin của binh lính này đối với Vương Huyền cũng rất cao.
Mà Diên Xoa Tộc thì sao, bọn họ có mười mấy tên Tam Giai viên mãn, cộng thêm với một tên tộc trưởng Tam Giai viên mãn phẩm chất Anh Hùng, cả tộc đàn dân số vào khoảng gần một ngàn người, mà chưa kể ai nấy cũng đều có tu vi tại thân, hợp lại với nhau có thể được coi là một cỗ chiến lực không yếu.
" Những thông tin đó có ích với ngài thì tốt, ta chỉ sợ là không giúp ích được gì cho ngài mà thôi. " Trương Phúc Minh mỉm cười khiêm tốn nói.
Mặc dù ở đây là Khu Vực Sân Nhà của Vũ Trụ, những người có tu vi cao hơn đến đây cũng đều sẽ bị áp chế đến chỉ còn lại có Tam Giai viên mãn, nhưng bản chất của sinh mệnh tầng thứ thì vẫn cứ là như thế, cũng không hề bị Vũ Trụ áp chế biến mất, mà chỉ là hạn chế những người có tu vi cao phát huy ra đầy đủ sức mạnh của bản mà thôi.
Đối với những người bên mình như thế này, thì Vương Huyền luôn luôn dành rất nhiều quan tâm và thiện ý đến với bọn họ, dù sao thì cũng là người một nhà, phải luôn vui vẻ và thân thiết với nhau thì mới có thể kết nối được với nhau, quan tâm và hỗ trợ lẫn nhau trong mọi tình huống khó khăn.
Lúc này Vương Huyền lại nói với hắn rằng, chỉ bằng vào sức một mình bản thân, thêm với việc cảnh giới thấp hơn Diên Xoa Tộc rất nhiều, mà Vương Huyền lại có thể tốn thời gian chưa tới hai ngày để thành công chinh phục được cả bộ tộc này và hoàn thành được nhiệm vụ, điều này thật sự là quá khó để có thể tưởng tượng nổi.
Trương Phúc Minh vẫn luôn luôn sai phái người đứng túc trực ở đây một cách hết sức rất cẩn mật và nghiêm túc, để đề phòng tất cả những sự cố hay là rủi ro không đáng có nào xảy ra với nhiệm vụ của Vương Huyền, trợ giúp hắn có một hoàn cảnh tuyệt vời nhất để có thể hoàn thành nhiệm vụ của bản thân.
" Diên Xoa Tộc hiện tại đã quy phục Vũ Trụ, bọn họ cũng đã được xem như là người một nhà rồi đấy. "
Vui mừng là bởi vì dựa theo cái tình thế này, thì Vương Huyền có thể là một nhân vật cấp cao, có ý nghĩa cực kỳ quan trọng đối với mấy người này.
Nhưng bản thân hắn cũng không ngờ tới được là, Vương Huyền còn sẵn tiện trong quãng thời gian ngắn ngủi như vậy mà chinh phục luôn cái chủng tộc mạnh nhất trong cái bí cảnh này, để hoàn thành nhiệm vụ.
Hai là người này không hoàn thành được nhiệm vụ, đã bị Vũ Trụ phán định là nhiệm vụ thất bại, mà một khi đã thất bại rồi, thì cũng cần phải rời khỏi nơi làm nhiệm vụ này để đi tiếp nhận những nhiệm vụ khác.
Còn trong trường hợp hiện tại của Vương Huyền, theo như những gì mà người lính này hiểu biết được, thì hắn cho ra phán đoán rằng Vương Huyền đã thực hiện xong nhiệm vụ của mình, nên bây giờ cần phải rời đi bí cảnh để làm tiếp những nhiệm vụ khác.
Chương 57: Trương Phúc Minh Chấn Kinh
Trương Phúc Minh nhìn về phía Vương Huyền mỉm cười nói: " Vương công tử đã hoàn thành xong nhiệm vụ rồi sao! "
Bởi vì theo binh lính này nghĩ, Vương Huyền dù sao thì cũng là con trai của Chiến Tranh Chi Thần, có được bối cảnh gia đình to lớn như thế thì không thể thiếu sự đào tạo và huấn luyện chuyên nghiệp được, cho nên nếu như đến cả nhiệm vụ đầu tay mà Vương Huyền cũng không thể thực hiện được, thì cũng quá là sỉ nhục khả năng nuôi dạy con cái của Chiến Tranh Chi Thần.
Vương Huyền nghe vậy cũng mỉm cười đáp: " Đúng vậy, ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ lần này. "
Binh lính kia thấy vậy cũng có chút xúc động, được cấp trên quan tâm và khích lệ cũng là một điều hết sức tốt đẹp: " Ngài đã hoàn thành được nhiệm vụ là tốt rồi, xin mời ngài chờ ở đây một lát, ta ngay lập tức đi báo cáo với chỉ huy. "
Hắn chấn kinh, trong lòng âm thầm kinh ngạc, trợn tròn mắt nhìn Vương Huyền như nhìn thấy quái vật, nếu như hắn cảm nhận không nhầm thì Vương Huyền hiện tại cũng chỉ mới có tu vi là E8.
Vương Huyền nhìn thấy Trương Phúc Minh đi tới, thì cũng ngay lập tức lên tiếng chào hỏi: " Trương chỉ huy đấy à. " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ngài rời đi bí cảnh sớm như vậy, có phải là ngài đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình rồi hay không ? " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Các huynh đệ cũng có thể vì thế mà nhanh chóng kết thúc chuyến nhiệm vụ này rồi chứ hả ? Có thể vui vẻ quay về với vợ con và gia đình để ăn bát cơm chung vui rồi đấy chứ ? " Hắn vỗ nhẹ hai cái vào vai của người binh lính này, tỏ ra tràn ngập thiện ý và hết sức thân thiết, trêu chọc đôi câu với người lính này.
Trương Phúc minh thấy thế, chưa vội đưa ra lời nói gì, mà ngay lập tức thất thần lâm vào trong suy tư sâu xa.
Nhưng mà khi Boz vừa thấy Trương Phúc Minh bước đến thì hắn cũng ngay lập tức lạnh run, đứng co ro ở một góc không dám hó hé một lời, bởi vì hắn cảm nhận được sinh mệnh áp chế đến từ Trương Phúc Minh, người mặc giáp bạc này có thể sở hữu tu vi vượt xa cả hắn.
" Ta quả thực là đã hoàn thành được nhiệm vụ, mọi thứ vẫn diễn ra hết sức thuận lợi. "
Tiếp đến hắn sắc mặt hết sức kỳ quái, nhìn Alina đang được Vương Huyền vác trên vai, rồi nhìn lấy Boz đang một mặt tinh thần căng thẳng co ro đứng ở một bên nói: " Những cái này là. . . ? "
Thông thường thì một người đang làm nhiệm vụ, mà phải rời đi khỏi nơi thực hiện nhiệm vụ đó, thì trong trường hợp này có hai tình huống là có thể dễ dàng xảy ra nhất.
Trương Phúc Minh bây giờ vẫn cứ như mấy ngày hôm trước mà Vương Huyền đã gặp, hắn mặc một bộ giáp bạc trùm kín cả người, chỉ lộ ra hai con mắt và một cái miệng, khắp người đều toả ra một loại khí thế oai nghiêm hùng dũng, bệ vệ bức người.
" Thật là bất khả tư nghị! " Trương Phúc Minh cũng có đôi chút kinh hãi nghĩ.
Các binh lính đang nghiêm túc đứng trực thì bỗng nhiên nhìn thấy vòng xoáy không gian nhoáng lên ánh sáng, vài người lính cấp tốc quay đầu qua, khắp khuôn mặt đều là một vẻ cảnh giác và dè chừng, sợ có sinh vật kỳ lạ nào đấy từ bí cảnh thoát ra gây ảnh hưởng tới công việc của bọn họ.
Một người trong đó ngay lập tức đi lên, khắp khuôn mặt đều là vẻ nhiệt tình nói với Vương Huyền: " Là Vương công tử đấy sao ? "
Boz lúc đầu khi đi theo Vương Huyền ra khỏi bí cảnh, vừa quét mắt nhìn thấy binh lính canh gác khắp nơi chung quanh cổng vào, thì cũng ngay lập tức có chút sợ hãi lẫn vui mừng.
Nếu như quả thật là như thế thì tất cả những gì mà Vương Huyền đã hứa hẹn với hắn là có độ tin cậy rất cao, rất có thể bộ tộc bọn thực sự sẽ được người ta đồng ý cho gia nhập vào Chiến Tranh Thần Điện, con gái của hắn cũng có thể sẽ nhận được bồi dưỡng chu đáo, giúp cho nó có thể có được một cái hoàn cảnh trưởng thành tốt hơn, có thể đi xa hơn trong tương lai.
Một là người này đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, bây giờ cần phải rời khỏi nơi làm nhiệm vụ này, để đi đến chỗ khác làm tiếp nhiệm vụ khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên bính lính này cũng là một người rất có kiến thức và hiểu biết tình huống, hắn vừa nhìn thấy Vương Huyền đi ra thì đã ngay lập tức đoán được một phần sự việc.
" À, đây là tộc trưởng của Diên Xoa Tộc Boz, cùng với con gái của hắn Alina. " Vương Huyền nghe thấy Trương Phúc Minh có thắc mắc, thì ngay lập tức quay qua nhìn về phía hai người, rồi từ tốn giải thích cho Trương Phúc Minh nghe.
【 Cầu đánh giá, cầu đề cử ủng hộ, cầu tương tác biểu cảm, nếu có thể tặng quà ném gạch để tạo động lực cho tác càng tốt, xin cảm ơn! 】
Chờ hắn nói xong câu đó, người lính này ngay lập tức hành một cái quân lễ sau đó quay người chạy đi xa, rời khỏi cái khu vực này để mà đi báo tin với Trương Phúc Minh.
. . . . . (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ta đã đồng ý với bọn họ sẽ thu nhận Diên Xoa Tộc vào dưới trướng của Chiến Tranh Thần Điện, trở thành một phần tử của đại gia đình Chiến Tranh. "
" Vậy được rồi ngươi đi báo cáo với chỉ huy đi thôi. " Vương Huyền nói.
" Nhờ vào những thông tin hết sức chi tiết và sự giảng giải nhiệt tình của Trương chỉ huy, mà nhiệm vụ lần này của ta hoàn thành hết sức thuận lợi và dễ dàng. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng khi bọn họ nhìn kỹ thứ vừa mới ra khỏi bí cảnh, thì ai nấy cũng đều hơi có chút hoà hoãn lại, bởi vì người đến chính là Vương Huyền, là đối tượng trọng điểm chú ý lần này của bọn họ trong chuyến nhiệm vụ này.
Chẳng được bao lâu sao, Trương Phúc Minh dẫn theo một tốp binh lính cấp tốc đi đến, bởi vì bản thân hắn vẫn luôn túc trực ở xung quanh đây, nên khi vừa mới nhận được tin báo là Vương Huyền đã hoàn thành nhiệm vụ thì rất nhanh đã chạy tới.
Trương Phúc Minh cứ ngỡ Vương Huyền hoàn thành được yêu cầu của nhiệm vụ chỉ trong vòng chưa đầy hai ngày thì đã là ghê gớm lắm rồi chứ.
" Mọi việc đều thuận lợi cả đấy chứ ? "
Sợ hãi là bởi vì binh lính ở đây đủ nhiều, ai nấy cũng đều là Tam Giai viên mãn, không có bất kỳ người nào ở đây có cảnh giới thấp hơn hắn, nếu như tất cả những người này đều đi vào càn quét bí cảnh, thì đoán chừng Diên Xoa Tộc của hắn cũng ngay lập tức ngáp ngáp.
Một láț sau, lấy lại tinh thần Trương Phúc Minh kinh ngạc hỏi: " Ý là ngài đã thành công thu phục được Diên Xoa Tộc ? Chỉ bằng sức một mình trong vòng chưa đầy hai ngày ? "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.