Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63: Trương Phúc Minh Thê Thảm
Binh lính túc trực xung quanh thấy chỉ huy bị ăn trái đắng trên tay người khác như vậy, thì trong lòng cũng không ngừng âm thầm cười trộm, trong đầu thầm hô to b·ị đ·ánh tốt lắm, đáng đời ngươi ngày ngày thao luyện chúng ta nghiêm khắc như vậy.
Trương Phúc Minh nghe ba người hỏi vậy, khoé miệng trong thoáng chốc giật mạnh, miệng hắn cấp tốc méo sang một bên nói: " Không có chuyện gì. "
Lê Tuấn Càn và Vũ Cốc Khương nghe vậy cũng gật đầu đáp: " Đúng vậy, tình huống của tên Trương Phúc Minh này có chút kỳ quái, lúc vừa ra khỏi bí cảnh ta đã phát giác ra được là sắc mặt của hắn rất không thích hợp rồi, thật sự không biết hôm nay hắn trúng phải cái tà thuật gì nữa. "
Chưa dứt được câu đó, một cây kim lại lần nữa cắm thẳng vào cơ thể của hắn, kèm theo đó là một câu nói hết sức dịu dàng: " Trương chỉ huy không cần phải khách sáo với ta thế đâu, ta biết ngài thương thế vẫn còn chưa lành hẳn, cần phải cấp tốc trị liệu gấp nếu không sẽ để lại dị tật, ngài cũng không cần phải nói cảm tạ với ta đâu. "
Cả ba đều quay qua nhìn Vương Huyền, mỉm cười nhiệt tình chào hỏi: " Vương thiếu chủ đây sao, lần đầu tiên gặp mặt, hân hạnh được làm quen. "
A! Grừ!!!
Tiếp đó dược vật ngấm vào cơ thể, lại mang đến cho hắn một loại cảm giác thoải mái thư sướng, v·ết t·hương vừa rồi cũng đang nhanh chóng lành lại, nhưng cảm giác đau nhức tận tuỷ lại vẫn còn quanh quẩn tại thân, khiến cho hắn có một loại cảm giác vừa tê dại vừa sung sướng, cực kỳ mâu thuẫn.
" Còn tại hạ tên là Vũ Cốc Khương, biệt hiệu Vũ Nhất Đao. " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đúng vậy! Đúng vậy! " Muội muội Đỗ Viên Viên cũng ngay lập tức ra sức gật đầu bảo đúng.
Đỗ Thu Sương cầm ra một cây ống tiêm có vòi kim rất to, bên trong chứa đầy dược vật cắm thẳng vào phần tuỷ sống của Trương Phúc Minh, sau đó nàng lại dùng lực bơm mạnh một cái, khiến cho tất cả dược vật tràn vào trong cơ thể của Trương Phúc Minh.
" Phi! Ta khinh! "
Phốc!
Chương 63: Trương Phúc Minh Thê Thảm
" Trương chỉ huy thương thế ổn rồi chứ, có cần ta phải thêm cho ngài một liều thuốc trị liệu hay không chứ hả. " Đỗ Viên Viên thấy tỷ tỷ mình làm ra hành động nhanh chóng như vậy, thì bản thân nàng cũng trong chốc lát phản ứng lại, móc ra một cái ống tiêm khác nói.
Ngoài mặt thì bọn họ hết sức nghiêm túc cảnh giác canh giữ xung quanh, nhưng âm thầm trong bụng thì đã vui tươi đến cuộc đời nở hoa mở lá.
" Thật sự là làm người quá không biết điều, nhìn thấy người khác có hạnh động riêng tư cũng không biết quay mặt tránh đi mà còn ra sức nhìn vào. "
" Hân hạnh được làm quen! " Vương Huyền nghe được ba người nhiệt tình chào hỏi, thì hắn cũng ngay lập tức vui vẻ đáp lời bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Hừ! Dám nhìn lén lão nương, ngươi cái tên Trương Phúc Minh này chán sống rồi hay sao hả! " Cả hai đều đồng thanh nhìn về phía Trương Phúc Minh rống to.
" Chẳng phải là ba cái tên mặt dày các ngươi, vì mong muốn được gặp mặt Vương công tử mà cả đám cùng kéo nhau tới đây hay sao, thế mà còn bày đặt nói chuyện khách sáo xa lạ đẩy đẩy đưa đưa với người ta. "
. . . . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Aaaaaa!
Trương Phúc Minh đang mải mê xem cuộc vui, không kịp để ý đến tình huống không thích hợp, bị hai tỷ muội song sinh này cùng nhau hợp kích cho một cước vào bụng, ngay lập tức miệng hắn phun ra một búng máu bắn dài cả thước, cả người thì bay ngược ra xa khoảng hơn mười mét, bản thân phải đụng gãy mấy cái gốc cây thô to thì mới có thể dừng lại được.
. . . . .
" Ha ha, Vương thiếu chủ hào phóng, là chúng ta nông cạn, đúng vậy, đã là huynh đệ với nhau thì không cần phải xa lạ và khác sáo như thế. " Cả ba nghe vậy thì vui vẻ cười to, liên tục nhận sai bảo chính bọn họ quá hẹp hòi, quá tỏ ra xa lạ đối với người một nhà.
Một người trong đó đứng ra nói: " Nghe thấy đại danh của ngài đã lâu, hôm nay có dịp được gặp quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên. "
Lại trôi qua một đoạn thời gian nữa, cửa vào của bí cảnh Boz nhoáng lên, ba người đàn ông lúc trước đi ra, sau lưng còn đi theo lấy Boz một mặt vui tươi hớn hở.
" Tại hạ tên là Cao Bá Phong, người đưa biệt hiệu Cao Nhất Kích. " Hắn thanh âm thô cuồng hào phóng, cả người cơ bắp nổi cục, da dẻ cứng cáp như đồng cổ, thân hình cao đến gần hai mét hữu lực rắn chắc.
Làm xong mấy cái này, hai tỷ muội cấp tốc vội thu lại dáng vẻ hung hãn của chính mình, sau đó lại ngay lập tức thay lên một khuôn mặt hết sức hiền hậu dịu dàng nhìn sang Vương Huyền, cười nhẹ ấm áp nói: " Để cho Vương thiếu chủ chê cười, đều tại cái tên Trương Phúc Minh này. "
May mắn Vương Huyền không nghe được tiếng lòng của Trương Phúc Minh, chứ nếu không hắn mà nghe được, thì chắc chắn sẽ tiến tới vỗ nhẹ vào vai của Trương Phúc Minh một cái, rồi ý vị thâm trường nói " đúng vậy xã hội này chính là không hề công bằng, ngươi bây giờ mới biết được thì đã quá muộn rồi huynh đệ. "
Vương Huyền nghe thế thì khoé miệng lại lần nữa co rút, giả vờ cười ngây ngô đáp: " Ha ha, đúng vậy, đúng vậy, tên Trương Phúc Minh này quả thật là quá không biết điều rồi. . . "
Vừa đặt chân tới nơi chưa kịp định hình được gì, thì một cây kim tiêm ngay lập tức đâm ngay vào bộ phận tuỷ sống của hắn, khiến cho hắn cực kỳ đau đớn hét lên một cách hết sức thảm thiết.
Ba người nghe vậy thì cũng hiểu được chuyện này không liên quan gì đến bọn họ, thế là ai nấy cũng đều rất hiểu chuyện không tiếp tục đề cập đến việc này nữa.
Vũ Cốc Khương thân hình không mấy nổi trội, thân cao chưa được một mét tám, cho người ta một loại khí chất giống như tàng đao tại thân đao xuất tức huyết xạ, thanh âm trầm ấm nhẹ nhàng.
Đau mà cũng phê, phê mà cũng đau, trong lòng Trương Phúc Minh âm thầm cảnh tỉnh chính bản thân mình một cách thật nghiêm túc, đắc tội phụ nữ quả thật là một điều không nên.
Trong lòng âm thầm hô Vương công tử chơi như vậy là không được a, rõ ràng là chính ngài cũng đứng xem, tại sao trách nhiệm lại chỉ có một mình ta gánh, xã hội thật mẹ nó quá không công bằng!
Trương Phúc Minh nghe vậy ngay lập tức toát cả mồ hôi lạnh, miệng mồm gấp gáp hô: " Ổn ổn ổn, thương thế của ta đã ổn không cần phiền Đỗ cô nương lo. . . "
Trương Phúc Minh đứng lên kiểm tra sơ bộ lại cơ thể một chút, phát hiện mình chỉ là bị một vài v·ết t·hương không nặng không nhẹ, chỉ cần bản thân tĩnh dưỡng vài ngày là có thể vui khoẻ lại ngay, có điều v·ết t·hương cũng khá là đau nhức, chứng tỏ hai tỷ muội song sinh này ra tay rất có lực đạo và đầy đủ chuyên nghiệp.
Vương Huyền khi nghe được biệt hiệu của ba người này, thì cả khuôn mặt có chút co rúm, trong lòng âm thầm kỳ dị biệt hiệu này lấy cũng quá mẹ nó đơn giản trực tiếp a.
Hai người khác cũng cấp tốc tiến hành giới thiệu bản về bản thân mình: " Tại hạ tên là Lê Tuấn Càn, biệt hiệu Lê Nhất Kiếm. " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Quả thật là một tên biến thái đáng c·hết! "
Hắn lết cái thân thể đau nhức của mình tiến tới bên nhóm ba người.
Hắn nói: " Tại hạ Vương Huyền, còn cái gì mà tuổi trẻ tài cao thì chẳng qua là chê cười, các vị huynh đệ cũng không cần phải tỏ ra khách sáo và xa lạ với ta như thế. "
Làm cho Trương Phúc Minh phải liên tục hít vào hơi lạnh, cả người hắn nổi ra từng cục cơ bắp, gân xanh như rồng quấn quanh cơ thể trợn lồi lên nhìn hết sức dữ tợn.
Bên kia, Trương Phúc Minh vừa mới lấy lại tinh thần, đang đứng lên định vuốt vuốt thân thể cho sạch sẽ, sẵn tiện cảm nhận mức độ thương tổn của bản thân, lại bất chợt nghe ba người nói như vậy thì kém chút bị nghẹn c·hết.
Tiếp theo đó một đạo tiếng kêu thấu trời xanh vang lên trong cái khu vực này, tiếng kêu này mang theo một cỗ nồng nặc bi thương, thê thảm, bất lực và cam chịu, phảng phất giống như một kẻ đáng thương đã chấp nhận số phận mà trời xanh đã an bài.
【 Cầu đánh giá, cầu đề cử ủng hộ, cầu tương tác biểu cảm, nếu có thể tặng quà ném gạch để tạo động lực cho tác càng tốt, xin cảm ơn! 】
Nói xong câu đó, cả ba người đều phát hiện được bầu không khí hiện trường có chút không đúng, bọn họ ngay lập tức phản ứng lại, nhìn kỹ thì thấy Trương Phúc Minh một mặt sinh không thể yêu, hướng bọn họ gật đầu ý bảo đã nhận được thông báo của bọn họ.
Hai người kia thấy vậy, thì ngay lập tức ánh mắt hình viên đ·ạ·n nhìn về phía Trương Phúc Minh, trong tức khắc cả hai giống như đạt được ăn ý nào đấy, hoặc cũng có thể gọi là tâm trí tương thông, bọn họ cấp tốc dừng lại hành động của mình, sau đó cả hai đều phóng ra một cước trời giáng về phía Trương Phúc Minh đang cười dê nhìn họ.
Lê Tuấn Càn thì sỡ hữu một thân hình chắc khoẻ cân đối, thân cao gần một mét chín, cả người toát ra một loại khí thế sắc bén bức người của một thanh lợi kiếm, âm thanh chính trực khí khái.
Cao Bá Phong nghe vậy, nụ cười trên mặt khẽ đọng lại, hắn ánh mắt tràn đầy kỳ quái nhìn quá đồng bạn bên cạnh nói nhỏ: " Cái tên Trương Phúc Minh này hiện tại có bệnh gì trong người hay sao ? Bình thường thì hắn đâu phải tính cách như thế này đâu chứ ? "
Ba người đàn ông này nhìn về phía Trương Phúc Minh, nhẹ gật đầu rồi nói: " Khảo hạch và kiểm tra đã xong xuôi, tất cả mọi thứ đều phù hợp với yêu cầu, có thể thu nhận Diên Xoa Tộc vào Chiến Tranh Thần Điện. "
Trương Phúc Minh đứng ngoài nghe vậy thì trong lòng có chút không chịu nổi, hắn nói: " Đừng có mà ở đó đẩy đẩy đưa đưa nữa, cái việc khảo hạch Diên Xoa Tộc này nó chỉ bé có một chút như vậy thôi, chỉ cần một người trong số các ngươi đến là có thể dễ dàng ung dung mà xử lý rồi. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.