Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 97: Thói Quen Khó Bỏ, Nhập Tiệc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 97: Thói Quen Khó Bỏ, Nhập Tiệc


Lại di chuyển tiếp một đoạn thời gian, bầu trời cũng đã tối hẳn đi, chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại ở phía dưới một toà cao ốc xuyên thẳng bầu trời, Vương Huyền đếm sơ qua thì cái toà cao ốc này cũng có khoảng hơn vài trăm tầng.

Dọc trên đường đi Vương Huyền còn quan sát thấy từng cái trạm gác đặc biệt, ở bên trong không hề có người đứng gác mà chỉ đơn thuần là máy móc thiết bị và trí tuệ nhân tạo tiếp quản lấy trạm gác, trạm gác thi thoảng phát ra một vài thông tin và tín hiệu đặc biệt cho người đang phi hành ở trên bầu trời.

Sau khi Lâm Phác dứt lời, trong xe ngay lập tức rơi vào một mảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng gió vun vút ở ngoài cửa xe là chứng tỏ chiếc xe này vẫn còn đang di chuyển. . .

" Hai người bọn họ đều là vì ngưỡng mộ đại danh của Vương công tử mà đến. "

" Được. " Vương Huyền nhẹ gật đầu, sau đó hắn bắt đầu đi theo Lâm Phác từ từ hướng thẳng đến lầu chín mà lên.

Hai người vừa bước vào phòng, ngay lập tức âm thanh ồn ào vui vẻ bỗng nhiên thoáng chốc ngừng lại một nhịp, tất cả mọi người ở trong căn phòng đều quăng ánh mắt tò mò nhìn tới hai người bọn hắn.

Có thể nói là tuyến đường đã được phân chia rất rõ ràng, giao thông được điều tiết và phân phối cực kỳ tốt, mặc dù là ở trên không trung nhưng trật tự giao thông và quy chế quy định cũng được giá·m s·át rất là chặt chẽ và kỹ lưỡng.

Chiếc xe xuyên suốt đi qua từng lớp từng lớp mây mù, ngập trong mây toàn là các loại thiết phi hành, điều đặc biệt là mặc dù có mây mù che chắn tầm mắt, nhưng ở đây lại không hề có bất cứ một chút t·ai n·ạn nào phát sinh.

Vương Huyền nhìn theo phương hướng âm thanh truyền tới, thì phát hiện đều là một nhóm người quen đang vui cười hỏi thăm hắn, trong đó có Trương Phúc Minh, Cao Bá Phong, Vũ Cốc Khương, Lê Tuấn Càn cuối cùng là hai tỷ muội song sinh Đỗ Viên Viên và Đỗ Thu Sương.

Lâm Phác nghe vậy, cười cười nói: " Ha ha, được, sau khi tiệc tùng xong xuôi ta sẽ dẫn Vương công tử đi làm thủ tục đăng ký. "

Vương Huyền cũng tươi cười, đưa tay ra bắt tay với hay người rồi nói: " Vương Huyền, lần đầu gặp mặt, hân hạnh được làm quen. "

Nhưng mà hắn không biết, bản thân hắn càng giảng giải nhiệt tình thì Vương Huyền ở phía sau nghe được càng như sét đánh, toàn thân toàn tâm đều có một loại đau nhức tê dại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 97: Thói Quen Khó Bỏ, Nhập Tiệc

Lâm Phác đi đầu tiến tới đẩy cửa một toà phòng riêng ra, ngay lập tức âm thanh vui đùa ồn ào náo nhiệt truyền ra khỏi phòng, hắn dẫn đầu bước vào phía trong, Vương Huyền cũng chậm bước theo sau.

" Cmn, 3400 Điểm Chiến Công mất trắng! "

" Còn về đại danh, thì ta nào có cái đại danh gì đâu chứ. . . à có! Ta đây chẳng phải là con trai Chiến Tranh Chi Thần đó sao, ha ha thế nào các ngươi đều ngưỡng mộ đại danh của ta có đúng hay không ? " Vương Huyền bỗng nhiên có chút pha trò cợt nhả nói.

Làm xong thủ tục chỉ mất khoảng thời gian chưa đầy ba phút, Lâm Phác lại đánh xe tiếp tục lao nhanh tiến thẳng về phía trước, vừa lái xe hắn vừa quay đầu lại nói: " Vương công tử mới tới Chư Thần Hội Sở chắc chắn không biết, đây là khu vực tư nhân được Chiến Tranh Thần Điện mua lại, trước khi vào cần phải xuất trình giấy tờ và làm đủ các thủ tục, thì mấy người kia mới thả cho chúng ta vào. "

Nhưng mà chiếc xe dừng lại cũng không phải là vì đã đến nơi, mà là bản thân Lâm Phác phải xuống làm sơ một vài thủ tục, bởi vì lấy toà cao ốc này làm cột mốc, bây giờ bọn hắn cũng đã sắp di chuyển vào khu vực tư nhân, cần phải xuống xe làm lấy một vài thủ tục xin phép.

" Được, bản thân ta cũng chưa có nhà ở, sau khi tiệc tùng xong làm phiền Lâm huynh đệ dẫn ta đi đăng ký nhà ở giùm. " Vương Huyền bình tĩnh nhẹ nhàng, nói láo há mồm liền ra.

" Mẹ nó chứ, thế mà ta lại đem cái chuyện này quên mất tiêu, bản thân ta là thiếu chủ của Chiến Tranh Thần Điện, là người có bối cảnh và thế lực to lớn, thế mà lại không biết tận dụng lợi ích mà nó mang lại, quả thật là thua thiệt tới nhà bà ngoại a. " Trong lòng Vương Huyền có chút chua xót thầm nghĩ.

Thật ra thì trong nhóm đó còn có hai người nữa hỏi thăm Vương Huyền, nhưng mà khổ nỗi đều là gương mặt lạ lẫm hắn cũng nhận không ra người ta, hai người này một năm một nữ, đứng sóng vai với nhau đều mỉm cười thân thiện nhìn lấy Vương Huyền.

Mười phút sau, chiếc xe êm đềm dừng lại trước một cái sân vườn rộng rãi ở trên một toà thiên không cự đảo, Lâm Phác và Vương Huyền cũng đã rời khỏi chiếc xe.

Vừa bước vào trong lầu các, Vương Huyền ngay lập tức bị cảnh sắc ở đây hấp dẫn, bên trong người đến người đi tấp nập, ai nấy cũng đều hoà mình nói cười vui vẻ, từng món từng món đồ ăn thức uống được từng người nhân viên mang lên, cả một cái hiện trường không khí tưng bừng khang trang.

Trương Phúc Minh đưa tay giới thiệu với Vương Huyền về cặp nam nữ kia, Trần Thắng dáng vóc cân đối, thân hình cao ráo, mặt mày sáng sủa đẹp trai, khí chất cả người như là hào quang ánh nắng, Nguyễn Tú Lan người cũng như tên, nàng ta có vẻ ngoài đẹp đẽ như lan, mày liễu mắt sáng, thân hình quyến rũ yểu điệu, cả người thì toát lên một vẻ u lan khí chất.

Ngay bây giờ xuất hiện trước mặt Vương Huyền là một toà lầu các nguy nga tráng lệ, toà lầu các này mang hơi hướng phong cách tu tiên huyền huyễn, lầu các khắc văn chạm trổ lấy long phụng kỳ thú các loại cực kỳ uy nghiêm bá khí, nhưng mà nhìn từ bề ngoài thì toà lầu các này lại không có một chút vẻ bá khí nào cả, trái lại nó mang trong mình một cỗ hơi thở giản dị và xưa cũ, cả toà lầu các toát lên một vẻ cực kỳ mâu thuẫn và kỳ quái.

" Giới thiệu với Vương công tử, hai người này là bạn bè được ta mời tới tham gia buổi tiệc ngày hôm nay, người nam tên là Trần Thắng, người nữ tên là Nguyễn Tú Lan. "

Vương Huyền quét sơ tầm mắt trong phòng, nhân số ở đây cũng có đến gần trăm người, đa số đều là các gương mặt mà Vương Huyền quen thuộc và cũng có lác đác vài cái khuôn mặt là hắn không hề quen.

" Vương công tử, Vương thiếu chủ đến rồi đấy sao, tất cả mọi người đều đang bàn tán về ngài đây. " Ngay lập tức mấy cái âm thanh dồn dập hỏi thăm hướng tới.

Đi thẳng một mạch tới lầu chín, khung cảnh ở đây thì yên tĩnh hơn nhiều, chỗ này cũng được chia thành rất nhiều phòng riêng khác nhau, Vương Huyền dọc đường đi ngang qua, thì không hề nghe thấy được bất luận âm thanh gì phát ra từ trong từng cái căn phòng, thoạt nhìn thì đều là phòng có chất lượng cách âm rất tốt.

Vụt ~ Vụt ~ Vụt ~

Trương Phúc Minh ngay lập tức nói: " Nào có cái gì mà chờ lâu hay tới trễ, Vương công tử đây là đến đúng lúc rồi, mấy người huynh đệ ở đây cũng đều là vừa mới tới mà thôi. "

Đi ra xông xáo giang hồ, Vương Huyền hắn thế mà theo như thói quen sinh hoạt một mình, việc gì cũng phải suy nghĩ lấy tự làm tự ăn, vậy mà quên mất bản thân còn có thế lực to lớn có thể cung cấp lợi ích khổng lồ, thế là hắn mất ráo gần như một nửa lợi ích của nhiệm vụ đầu tay của mình chỉ để mua một căn nhà, mà trong khi bản thân có thể nhận thứ tốt hơn một cách miễn phí.

" Vương công tử đi thôi, tất cả mọi người đều đang chờ đợi ở tầng chín của toà Cửu Văn Các này. " Lâm Phác hướng về phía Vương Huyền nói.

Vừa dứt lời, trong tâm của hắn lại dâng lên đôi chút phiền muộn, haizz thói quen thật sự là không tốt a, xem ra chính mình cần phải chỉnh sửa lại một vài thói quen cổ lỗ xỉ của bản thân rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bầu không khí cũng vì đó mà thoáng chốc trở nên gần gũi và thân thương hơn nhiều, không còn là cái vẻ căng cứng như là cấp dưới gặp mặt cấp trên mà cố tỏ ra hoà nhã như ban đầu nữa, hiện trường trong thoáng chốc thoải mái và buông lỏng đi rất nhiều.

" Ha ha, tại hạ tới trễ đã để cho các vị huynh đệ tỷ muội đây chờ lâu. " Vương Huyền nhìn sơ qua một vòng rồi cười ha ha đáp lại.

" Ngươi đang làm cái mẹ gì vậy chứ Vương Huyền! Bản thân kiếp này đâu còn là người cô độc nữa đâu cơ chứ, ngươi là một người có gia đình có chỗ dựa a, thật là. . . " Vương Huyền âm thầm đau lòng nhức óc nghĩ lấy.

" Trong cái khu vực tư nhân này, đa số là các công trình tư nhân nhà ở của các thành viên trong tổ chức. . . à đúng rồi Vương công tử mới đến, không biết đã có nhà ở của riêng mình hay chưa, nếu như chưa có ta có thể dẫn ngài đi đăng ký để lĩnh một bộ. " Lâm Phác cực kỳ nhiệt tình hướng Vương Huyền giảng giải. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Ha ha, Vương thiếu chủ nói đùa. " Tất cả mọi người nghe vậy ngay lập tức cười phá lên trước thái độ cợt nhả của Vương Huyền. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phù ~ Phù ~

" Thật cmn quá là oan nghiệt a! " Vương Huyền hai mắt có chút đỏ bừng, phải chi mà còn 3400 Điểm Chiến Công đó, thì bây giờ cảnh giới của hắn đâu phải là D1, có khi phải lên đến D3 cũng không chừng rồi chứ, thật quá là mẹ nó oan uổng.

Toà lầu các này có tên là Cửu Văn Các, cả toà lầu các có tới tổng cộng chín tầng, mỗi một tầng lầu đều được chạm trổ một kiểu kỳ văn và dị thú khác nhau, tầng chín thì chạm trổ lấy cửu long trấn thiên.

" Trần Thắng, Nguyễn Tú Lan, lần đầu tiên gặp mặt, hân hạnh được làm quen với Vương thiếu chủ. " Cả hai người Trần Thắng và Nguyễn Tú Lan cùng nhau tiến lên, đồng thanh nói chào ra mắt với Vương Huyền. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 97: Thói Quen Khó Bỏ, Nhập Tiệc