Thần Long Ở Rể
Wo Wo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 315
Chương 315 (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thật?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Được được.” Hồ Cửu cũng thoải mái hơn.
Vinh Thúy Hà kiếm cớ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu không là gia tộc lớn cũng là người có quan hệ tốt, nếu không sao có thể trùng hợp thế chứ. Nhưng Vinh Thúy Hà lại chưa từng gặp anh.
Anh cảm thấy cô gái này khá đáng yêu.
“Ở đây thời điểm này khá nhạy cảm. Cha tôi nói, nếu như không làm gì thì đừng nên ra ngoài nhiều, tôi vẫn chưa hiểu có chuyện gì nhưng vẫn dặn lại anh như thế.”
Cảm giác hơi khó hiểu.
Hồ Cửu biết không nên để Vinh Thúy Hà nghĩ tới chuyện kia, cũng không để cô nói hết câu.
“Cô vẫn ra ngoài?” Hồ Cửu cười hỏi lại.
Chương 315
Anh không ngờ Vinh Thúy Hà còn có một mặt đáng yêu như vậy, cảm thấy khá thoải mái.
Hồ Cửu cảm thấy cô ta nói vô cùng mâu thuẫn, cha cô ta khuyên ở nhà, cô ta lại không nghe cứ thế chạy đi, sau đó lại khuyên người khác.
Xem ra tính tình không tệ.
“Vị tiểu thư này… Cô nhận nhầm ai sao?” Vinh Thúy Hà trầm giọng lịch sự hỏi.
Cô cũng chỉ là muốn tốt cho Hồ Cửu, dù sao đi nữa nhỡ có chuyện gì không nằm trong khả năng của cô để giúp anh rồi.
Trong lòng cũng buông đi mấy phần khó chịu, dù sao Vinh Thúy Hà cũng không biết thân phận anh, mà cô còn bị người ta uy h**p lợi dụng, lúc cấp bách vẫn bảo vệ kẻ yếu thế.
Mộc Thúy Lan mang gương mặt cứng đờ đi đến.
“Nên bớt rắc rối là tốt nhất.”
“Tôi ở thành phố Gia. Cùng bạn tới đây thôi, nghe nói sắp có đại hội gì đó.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả Vinh Thúy Hà cùng Hồ Cửu nhìn cô ta, sau đó nhìn nhau.
“Tôi không phải người ở đây.”
Trong vòng quan hệ thượng lưu, tiệc tùng là chuyện không thiếu, Vinh Thúy Hà cho rằng nếu có thể xuất hiện trong tiệc của Vinh gia, còn bây giờ ở phương Bắc.
“Đây là… tôi không thể ngồi lâu quá một chỗ, rất chán.”
Vinh Thúy Hà tự cho là đúng, thao thao với Hồ Cửu.
Hồ Cửu cũng xem như có chút hảo cảm.
“Tôi giống nói đùa?” Hồ Cửu phì cười.
Hồ Cửu cũng cảm nhận ánh mắt của cô, có chút buồn cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cô vẫn ra ngoài?” Hồ Cửu cười hỏi lại.
Vinh Thúy Lan dùng ánh mắt mong chờ nhìn Hồ Cửu, cảm giác như anh nói chuyện rất ít chữ.
Sau khi cả hai trao đổi số điện thoại cho nhau, thì Vinh Thúy Hà còn đang cảm thấy vui vẻ, một cô gái ăn mặc s*x* hở bạo đi đến.
“Hừ, tôi đã nói mà, sao lại có người giống người được chứ?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.