Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 317

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 317


Nói xong ông ta còn giơ tay lên, chỉ vào chỗ bị băng bó, ánh mắt vô cùng phẫn nộ.

Mà Hồ gia này quá cứng đầu!

“Ông Hồ, ông ổn rồi chứ?”

Dù sao quen biết đại tướng là chuyện lớn, nếu có thể giữ bí mật nên giữ cho họ.

Thẩm Lương nhìn thái độ khẳng định của Hồ Diệu Thái thì vô cùng chắc chắn, Hữu Thủ cùng Hồ gia có quan hệ gì đó.

Hồ Diệu Thái tự mãn khá cao.

… (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Lương thăm dò.

“Ông Hồ, ông nghỉ ngơi một chút đi. Cháu có việc cần về trước.”

“Hồ gia chúng ta có quen biết gì đại tướng quân Hữu Thủ ạ?”

“Cậu nhìn đi, đây là gì? Tôi nuốt trôi sao?”

Dù sao ông ta cũng lớn tuổi, nhiều quà chút cũng không đáng tiền.

Chuyện này thường thấy nhất! (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hừ, một ngày chưa bắt được tên nhãi đó về quỳ cúi đầu, ta chưa hả dạ.”

Hồ Diệu Thái tức giận nói.

Thầm Lương mắt thấy cũng khó khuyên nhủ, nhưng hắn nhiều lần điều tra thân phận Hồ Cửu vẫn không thể tra được gì.

Hồ Bách Nhân ngạc nhiên đáp lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 317

“Ngu ngốc! Tầm nhìn hạn hẹp, có nhiều mối quan hệ chỉ có ta biết, ta c·h·ế·t thì hết!”

Còn với người khác… Nhất là phái nữ, anh ít khi để tâm.

Thẩm Lương khuyên nhủ.

Dù sao từ ngày có vợ anh vẫn luôn nghĩ về vợ, chỉ cần là thứ liên quan đến Lục Thạc anh đều để ý.

“Có những chuyện đáng nhờ, có chuyện không thể.” Hồ Diệu Thái kiếm cớ.

Hơn nữa lần này đến chính là muốn thăm dò một chút.

Giọng điệu có vẻ hòa hoãn hơn.

“Ông Hồ, người kia đi cũng đi rồi, cho qua là được.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho nên anh không nhận ra Mộc Thúy Hà cũng là chuyện bình thường.

Lúc này trong bệnh viện, Thẩm Lương giỏ lớn giỏ nhỏ đến thăm Hồ Diệu Thái.

Hơn nữa lần này đến chính là muốn thăm dò một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đại tướng? Hồ gia chúng tôi làm gì có thể quen tới mức đó.”

Mà Hồ gia này quá cứng đầu!

Hắn ta vào vấn đề chính, suy cho cùng lần này tặng cho Hồ gia bao nhiêu thứ cũng xem như có qua có lại.

“Vậy thì tốt rồi. Nhưng tại sao những chuyện như phiếu tín nhiệm kia…”

“Hồ gia chúng ta có quen biết gì đại tướng quân Hữu Thủ ạ?”

Nghĩ đến tối này cần để Hữu Thủ tra thông tin người kia một chút.

Chương 317

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 317