Thần Long Ở Rể
Wo Wo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 343
Gương mặt cô vô cùng lúng túng, cứ như không biết phải trả lời sao.
Bạch Thố nói xong thì nở nụ cười ngọt ngào.
Bạch Thố nhận ly rượu từ tay Vương Khiêm, nở nụ cười tiêu chuẩn.
Vương Khiêm hơi ngơ ngác.
“Vị tiểu thư này, tôi có thể mời cô một ly không?”
Anh tiếp tục nói, sau đó cố tình bỏ đi chỗ khác.
Chương 343 (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này Thẩm Thanh Hương vừa tới đã kéo Mộc Thúy Lan giới thiệu cho các vị mới nhận chức tại nội các.
Tự trách sao Hồ Cửu lại vô tình vậy chứ.
Mà Bạch Thố nhìn thấy một màn này thì tức giận vô cùng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thẩm tiểu thư nhà chúng tôi là chi thứ, con bé vừa hay tới nghỉ ngơi ở đây, tiện thể dẫn theo cho đỡ nhàm chán. Mong các vị chiếu cố.”
Mà người không được đi là Túc Trì đang ở nhà đi đi lại lại lo lắng..
“Bạch tiểu thư, tôi mời cô một ly được chứ?”
Cũng không từ chối người trước mặt nữa.
Nói xong Thẩm Thanh Hương cười tươi như hoa, nháy mắt để lại Mộc Thúy Lan một mình.
“Anh trai của cô ấy.”
“Vị này là…”
Nhưng khi Hồ Cửu nhìn lại, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười nguy hiểm khó thấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hữu Thủ cùng Hồ Cửu nghe tên này thì lập tức nhìn nhau, đây không phải cháu của Vương Lam Ứng sao?
“Được, mời anh.”
“Được!”
“Tên cô ấy.”
Chương 343
Nhìn thấy Hồ Cửu đi thẳng như vậy, Bạch Thố nắm chặt tay, ánh mắt lóe lên tức giận.
Mà Hữu Thủ nhìn cũng biết Bạch Thố là giận Hồ Cửu mới làm vậy, cũng không biết phải nói sao cho phải. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi Hồ Cửu quyết định để Bạch Thố đi cùng cả Túc Trì cũng Hữu Thủ đều ngạc nhiên.
“Tôi tự giới thiệu, tôi là Vương Khiêm.”
Một người đàn ông vô cùng lịch lãm, lại có chút tuấn tú, bộ dáng vô cùng đáng tin đi đến gần Bạch Thố.
Cả Hồ Cửu cùng Hữu Thủ lên tiếng, khi nghe Hồ Cửu nói ‘được’, cả Bạch Thố cùng Hữu Thủ đều nhìn về phía anh như sinh vật lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xem ra là tuổi trẻ tài cao, nhìn xem, phong độ vô cùng.
“Không!”
Mà Hữu Thủ nhìn theo Hồ Cửu, lại nhìn Bạch Thố, quả thật không biết nên đi theo, hay ở lại bảo vệ Bạch Thố.
Hồ Cửu lên tiếng.
“Tôi… tôi…”
Hồ Cửu không nhanh không chậm nói.
“Bạch Thố.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.