Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 354

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 354


Bạch Thố hoang mang tột độ, vội vàng đuổi theo.

“Tiểu Hạ, chào cô Bạch đi cháu.”

Xưng hô xa lạ, thái độ xa lạ, Bạch Thố trong lòng có một trận mất mát.

“Nói xem, làm sao tôi biết?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ là anh cũng đã từng tin Bạch Thố… (đọc tại Qidian-VP.com)

“Em nói em có tình cảm với tôi? Vậy tình cảm của em là muốn lấy thứ này.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy là trong tối nhưng hai vật này lại phát sáng vô cùng đẹp mắt, ánh sáng ấy càng quỷ dị hơn.

“Bạch tiểu thư nói xem, tôi nên nghĩ gì.”

Mã Nham lúc này đau đớn ôm lấy tay cùng phần th*n d*** kêu la, vô cùng ôn ào.

“Á…”

Hồ Cửu ra tay nhanh chóng, làm cho hắn ta bất tỉnh chỉ bằng một động tác ấn các huyệt trên người.

Điều này chứng tỏ Bạch Thố thành công qua mặt anh nhiều lần…

“Em… Anh nghe em giải thích… không như anh nghĩ.”

“Bạch tiểu thư, tôi nói đúng chứ.”

“Cô Bạch, sao lại dậy sớm thế này.”

Anh cũng không nhìn Bạch Thố nữa, mà quay lưng rời đi bằng tốc độ nhanh nhất.

Mà Bạch Thố, tuy quay về căn cứ cùng Hồ Cửu, nhưng mà vẫn không thể chợp mắt được chút nào.

Thật ra là cô chỉ vừa xuống uống nước cho tỉnh táo, không ngờ dì Thẩm lại đến sớm như vậy.

Chỉ là anh cũng đã từng tin Bạch Thố…

Vừa nói Hồ Cửu vừa lấy ra một viên đá màu tím, cùng một chìa khóa nhỏ màu vàng.

Tuy là lạnh lùng, nhưng trong lòng Hồ Cửu vẫn có gì đó tiếc nuối, thật ra anh cũng không quá lợi hại như cô nghĩ.

Dì Thẩm vừa cười vừa quay đầu nhìn đứa cháu trai nhỏ của mình, giục thằng bé chào hỏi.

“Sao… sao có thể? Sao anh biết được?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 354

Chương 354

“Con m* nó, chúng mày dám để…”

Ánh mắt Bạch Thố nhìn đồ vật kia, cô giật mình, cảm thấy không gì qua mắt được anh.

Nhìn Mã Nham nằm trên đất, Hồ Cửu cảm thán.

Đến sáng hôm sau, Hồ Cửu đã ở căn cứ, ăn ngon ngủ kỹ, anh cũng chẳng bận tâm đêm qua đã có chuyện gì xảy ra.

Dì Thẩm vừa dẫn cháu trai đến cùng, đã thấy Bạch Thố đứng ở bếp.

“Sau này không nên đắc tội với phụ nữ.”

“Con chào cô…”

Hồ Cửu nói xong lại làm một thủ ấn rất lạ, sau đó cất chúng vào túi, quả thật sau khi làm thủ ấn kia thì hai vật này cũng không phát sáng nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tâm cô hoảng loạn, quên cả khóc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 354