Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 183. Khi kẻ săn trở thành con mồi
Cùng thời gian đó, ở nhóm còn lại.
Nương theo sự dẫn đường của Elf, cả nhóm đã nhanh chóng tiếp cận khu vực canh giữ con tin một cách thận trọng nhất có thể để tránh bứt dây động rừng.
Quả nhiên, đôi tai của Elf là một thứ công cụ vô cùng uy tín cho việc trinh sát. Chỉ cần lắng nghe kĩ một chút, cô ấy có thể xác định chính xác số lượng kẻ địch, thậm chí là suy đoán ra được hành động và thực lực của đối phương chỉ thông qua những âm thanh rời rạc và nhỏ xíu!
"Ở ngay phía trước rồi, có khoảng năm tên tín đồ đang làm gì đó..."
"Thực lực khoảng cỡ nào?"
"Trong khoảng giải quyết được. Vấn đề là phải làm sao để không gây ra động tĩnh gì quá lớn... Dù gì cũng có tận năm tên mà, không dễ để g·iết trong im lặng đâu"
Lục hơi cau mày, ngẫm nghĩ một lúc rồi đột nhiên lên tiếng: "Chuyện đó hãy giao cho tôi đi. Tôi sẽ âm thầm thực hiện nguyền rủa lên người chúng... Trong khi đó, mọi người hãy thiết lập kết giới cách âm"
"Ở đây không có ai biết dựng kết giới cả... Nếu là bé tư tế thì may ra"
"Thế thì hơi căng à..." Lục nói: "Phép nguyền rủa của tôi tuy là có tác dụng trong âm thầm... Nhưng nó không thể làm người ta suy yếu đến mức không phát ra tiếng động đâu. Trong trường hợp đó, mọi người bắt buộc phải nhất kích tất sát"
"Chuyện đó là nghề của nàng!" Elf vỗ vỗ "cái đe" với vẻ mặt tự đắc: "Nhóc cứ yên tâm thực hiện phép nguyền rủa đi, việc còn lại cứ giao cho chụy!"
Lục ngẩn ra một lúc rồi nhìn về phía lão người lùn: "Ổn không vậy ông?"
"Chắc là ổn, đoán vậy"
...
...
Một lúc sau.
Bên trong khu vực giam giữ con tin, năm tên tín đồ vẫn đang tiếp tục công việc bẩn thỉu của mình.
"Dừng lại đi... Cầu xin các ngài!"
Nhìn thấy một n·ạn n·hân nữ quỳ xuống cầu xin tha mạng bên cạnh hàng chục xác c·hết với phần ngực trái trống rỗng khác, vẻ mặt của đám tín đồ vẫn không chút thay đổi. Một tên trong số đó bước lên, dùng bàn tay nhọn hoắc lạnh lùng chọc thủng ngực trái của cô gái xấu số rồi moi ra một quả tim vẫn còn đang đập, sau đó để mặc cho cô ta c·hết từ từ giống như những n·ạn n·hân trước đó.
Một c·ái c·hết chậm rãi và đau đớn khó có cách nào hình dung được.
"Quả thứ ba mươi tư..."
Cầm trên tay quả tim đẫm máu, tên tín đồ ung dung bước đến một khu vực đã chuẩn bị sẵn một chiếc lồng kính lớn có chứa thứ dung dịch kì lạ nào đó được dùng để bảo quản những quả tim được moi ra từ ngực của các n·ạn n·hân.
Càng kì lạ hơn là khi được ngâm trong thứ dung dịch kia, những quả tim dường như không thể c·hết được. Chúng vẫn đập một cách sống động và đều đặn, tạo nên một sự đồng điệu làm người ta sởn gai ốc.
"Mau chích máu của chúng thôi, sau đó ném xác vào mấy cỗ quan tài đá bên trong lăng mộ như mọi lần là được" Tên tín đồ nói với những kẻ còn lại.
Đột nhiên, một tên tín đồ cảm thấy có chúng choáng váng, dáng đứng liêu xiêu, trông có vẻ như đang phát bệnh: "Kì lạ, cảm giác này là gì vậy...?"
"Sao đấy, bị bệnh hả? Anh phải yếu lắm mới có thể mắc bệnh sau khi đã được giám mục ban phước cho đấy" Tên khác nói với giọng điệu mỉa mai.
"Không, cảm giác này lạ lắm... Oẹ!"
"Nôn rồi!? Cái tên này dám làm bẩn sàn! Máu mà lẫn với nước ói rồi thì còn dùng được gì nữa!?"
Chẳng kịp để ý đến những lời mắng chửi của đồng bọn, tên tín đồ ngã xuống trên chính bãi nôn của mình rồi liên tục co giật, trông như kiểu vừa bị trúng tà. Rồi đột nhiên, từ trong bóng tối, thứ gì đó bất ngờ xuất hiện găm thẳng vào đầu tên tín đồ đó, để hắn c·hết trong tức tưởi.
"Đây là mũi tên? Có kẻ-"
Ngay khi những tên còn lại nhận ra có kẻ đột nhập thì những mũi tên khác cũng đã đồng loạt xuất hiện, chỉnh tề găm vào giữa trán từng tên một tựa như một loại ma thuật thần kì.
Thế là bốn tên còn lại đồng loạt ngã xuống, tức tử mà không kịp làm bất kì điều gì y hệt như tên đầu tiên.
Kế hoạch của nhóm người rất đơn giản: Rủa c·hết một tên để thu hút sự chú ý của những tên còn lại, sau đó mượn đôi tay thiên tài của cung thủ tộc Elf tỉa sạch tất cả trước khi chúng kịp nhận ra.
"Cái đe, cô vẫn cho chúng cơ hội nói chuyện đấy... Chỉ cần lỡ thêm một chút nữa thôi là to chuyện rồi, cô không thể khiến người ta bớt lo được hả?"
"Im đê, ông làm được cái gì mà có tư cách chê trách tôi!?"
Elf và lão người lùn xuất hiện trước năm xác c·hết của mấy tên tín đồ... Và vẫn như thường lệ, họ luôn tìm ra những cái cớ để có thể cãi nhau.
"Mấy người im lặng một chút, chúng ta đang hành động bí mật đấy" Lizu lên tiếng nhắc nhở.
Sau đó, anh ta nhìn về phía đống t·hi t·hể của các n·ạn n·hân được chất thành gò nhỏ, trong lòng không khỏi nặng nề: "Vẫn là tới trễ mất rồi... Hi vọng là bên trong đó vẫn còn người may mắn sống sót"
Trong lúc Lục và Elf bận bịu lục lọi chiến lợi phẩm từ t·hi t·hể của mấy tên tín đồ, lão người lùn lặng lẽ bước đến bên cạnh những cỗ quan tài đá, vuốt ve một lát rồi nhẹ nhàng buông lời cảm thán: "Một lăng mộ vốn dĩ được xây dựng để các chiến binh có thể yên nghỉ... Thế mà bây giờ lại trở thành cái lò sát sinh cho lũ dị giáo làm đủ trò tàn nhẫn... Thậm chí, những anh linh đã khuất ấy còn phải nằm cũng những người vô tội nữa..."
"Thật đáng buồn làm sao..."
Im lặng được một lúc thì từ sâu bên trong khu nhà giam đột nhiên vang lên thanh âm của Lizu: "Mau vào đây, bên trong vẫn còn người sống sót! Lão lùn, việc chữa trị nhờ cả vào ông đấy!"
"Rồi rồi, mặc dù không đúng chuyên môn nhưng cứ yên tâm giao cho ta"
Sau khi lột sạch đồ đạc của mấy tên tín đồ đ·ã c·hết rồi ném thẳng vào đống xác c·hết gần đó để ngụy trang, nhóm người tiếp tục tiến sâu vào bên trong, nơi mà Lizu đã đứng đợi sẵn từ lúc nào.
Ở đó họ nhìn thấy một cô gái nằm bất động bên trong cũi sắt, cả tay và chân đều bị trói bởi những sợi xích được làm bằng bạc... Điều quan trọng là ở cổ tay cô ấy có rất nhiều vết cắt chém còn rất mới, theo lẽ thường thì cô ấy lẽ ra phải bị mất máu đến c·hết do động mạch bị tổn hại rồi...
Nhưng không, cô ấy vẫn sống sót một cách thoi thóp, may mắn được nhóm người cứu chữa kịp thời trước khi thực sự thăng thiên trong đau đớn và phẫn uất.
"Ma cà rồng"
Chỉ cần nhìn một cái, Lục đã nhận ra ngay chủng tộc của đối phương như một hệ quả sau khi đã tiếp xúc quá nhiều với một Ma cà rồng khác chính là Camila.
"Huyết Quỷ à? Lần đầu tiên tôi được nhìn trực tiếp đó, họ không mấy khi chịu xuất hiện trước mắt công chúng đâu... So ra còn hiếm gặp hơn cả lũ Elf chỉ biết sống ru rú trong rừng sâu" Lão già lùn nói.
"Ông không thể dừng cái việc châm chọc tôi được hả? Có tin tôi bắn vỡ sọ không?"
Thấy Elf lại có dấu hiện nổi khùng, Lizu nhanh chóng ngăn chặn cô ấy lại, kẻo thuật trị liệu của lão người lùn bị ngắt quãng. Dù vậy, tuy đã tốn khá nhiều linh lực nhưng v·ết t·hương của cô gái vẫn không chịu lành vì lí do gì đó...
"Có lẽ sợi dây xích bằng bạc này đang ngăn cản tiến trình phục hồi..." Lục nói: "Bình thường thì sức sống của Ma cà rồng rất ngoan cường, mấy v·ết t·hương kiểu này sẽ tự mình khép miệng chỉ trong nháy mắt mà thôi... Tuy nhiên đó là trong trường hợp năng lực bẩm sinh của họ không bị thứ gì khắc chế... Như là bạc hoặc tỏi"
"Có thể phá nó đi không? Mà như thế sợ là sẽ gây ra tiếng động lớn đấy" Elf nói.
Lục khẽ lắc đầu: "Không cần thiết, tôi nhặt được một chùm chìa khoá từ chỗ t·hi t·hể của mấy tên kia rồi. Mặc dù không biết có chìa nào mở được mấy ổ khoá này không nhưng có thể thử"
Nói rồi Lục lấy một chùm chìa khoá nặng trịch gồm mấy chục chiếc được gom góp lại với nhau, chỉ cần nhìn thôi cũng đã đủ để người ta phát ngán.
Kết quả là phải mất tận vài phút mò mẫm, Lục mới có thể mở được tất cả những xiềng xích trên người cô nàng Huyết Quỷ để lão người lùn có thể thực hiện chữa trị.
Trong khi đó, Elf và Lizu đã đi xem thử những buồng giam còn lại... Và kết quả đã rất rõ ràng, không một cá nhân nào còn sống sót ngoài cô nàng Huyết Quỷ kia.
Theo suy đoán của Lizu, việc nàng Huyết Quỷ sống sót không phải do may mắn mà là do bọn Huyết Giáo cố tình làm vậy.
Máu của Huyết Quỷ chính là một thứ thần dược chữa bệnh, mức độ trân quý hoàn toàn vượt xa máu của các chủng loài khác. Nếu là máu người thì chúng chỉ cần b·ắt c·óc rồi mang về đây là được... Nhưng Huyết Quỷ thì không, họ không dễ bắt gặp như mấy bó rau ngoài chợ đâu.
Chính vì vậy, chúng muốn nuôi cô nàng này và xem cô ấy như... Một cây ATM để ngày ngày rút máu!
Tàn bạo! Quá tàn bạo!
Một chủng tộc chuyên đi hút máu các chủng loài khác để sống bây giờ lại bị chính con mồi của mình bòn rút ngược lại như một ngân hàng máu miễn phí... Thật không biết là sau khi tỉnh lại, liệu cô ấy có chịu được nỗi nhục này không nữa.
Càng đáng sợ hơn là... Đó dường như không phải tất cả.
"Có dấu vết bị xâm hại. Cô gái này thật sự quá xui xẻo rồi, lỡ như có mang thai... Chậc, ta chẳng dám tưởng tượng gương mặt của cô ấy sẽ trông như thế nào nữa" Lão già lùn nặng nề thở dài.
"Chúng ta không nên để cô ấy ở dưới này thêm nữa... Chắc là phải cắt cử một người đưa cô ấy lên mặt đất thôi. Ở đó điều kiện chăm sóc sẽ tốt hơn nhiều... Và cũng đỡ bị vướng chân" Lục suy nghĩ một lát rồi nói.
Lizu xoa cằm một lát rồi đáp lại: "Việc đấy cứ giao cho tôi đi. Tôi có khả năng triệu hồi Long Nha Chiến Binh... Tuy không quá mạnh mẽ nhưng ít nhất là vẫn đủ sức để đưa cô ấy trở về doanh trại"
Elf: "Vậy để tôi viết thư cho, nếu không thì mấy người đó sẽ nghi ngờ mất... Tiện thể, ta cũng nên yêu cầu chi viện nếu có thể, tuyệt đối không được để bất kì tên dị giáo nào trốn thoát khỏi chỗ này!"
Xem ra cô nàng Elf cũng rất căm ghét lũ dị giáo bẩn thỉu này rồi.
Trong lúc Elf bận bịu viết thư, Lizu lấy ra một ít răng nhọn ném lên mặt đất, sau đó bắt đầu niệm chú: "Hỡi tổ tiên Thượng Long vĩ đại, xin hãy ban cho cơ thể này sự sống mạnh mẽ của ngài"
"Long Nha Chiến Binh!"
Dưới sự tác động của lực lượng mơ hồ, những chiến răng nhọn nhanh chóng biến đổi thành một con rồng nhỏ nhí nhảnh được làm hoàn toàn bằng xương, tựa như một con quái undead "năng động" vậy.
Nói sao nhỉ...
"Trông đáng yêu đó" Lục khẽ lẩm bẩm.
Già lùn: "..."
Elf: "Cái thứ đó mà đáng yêu á..."
Lizu cười to: "Ha Ha ha~ thật vinh dự vì lời khen của cậu đó!"
Ngay sau đó, cô gái Huyết Quỷ vẫn đang ngất xỉu được trùm bởi một tấm chăn ấm rồi được Long Nha Chiến Binh vận chuyển lên mặt đất một cách bí mật.
Xong xuôi công việc ở khu nhà giam, Lizu hít sâu một hơi rồi nói: "Được rồi, chúng ta quay trở về thôi. Tôi biết mình không nên nói điều này... Nhưng chúng ta sẽ xử lí các t·hi t·hể sau khi mọi chuyện kết thúc"
"Không biết bên kia đã thu thập được gì chưa nhỉ...?"
"Tôi thó được bản đồ của lăng mộ rồi, chúng ta có thể ghé qua vài khu vực quan trọng của chúng trước khi đánh thẳng vào sảnh chính..."
"Đúng thế, cứ tiêu hao sinh lực của chúng trước đã, đừng quá vội vàng"