Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 184. Nox Eternis
Không lâu sau đó, cả bọn mau chóng quay trở về điểm tập hợp là ngay trước cửa thư viện cổ, nơi Himiko vẫn đang đứng gác trong khi những người còn lại vẫn còn bận bịu nghiên cứu bên trong.
Trong khoảng thời gian nhóm bốn người kia giải cứu con tin, những người bên này cũng đã tìm ra được rất nhiều manh mối quan trọng nhờ vào sự giúp đỡ của Edgar... Hoặc là cũng không hẳn vậy.
Kinh nghiệm lục lọi của cậu ta đúng là không tệ, thế nhưng công lao lớn nhất lại thuộc về nữ u hồn đi theo bên cạnh cậu ta.
Vì là hư thể nên cô ấy có thể dễ dàng tìm ra được những thứ bị cất giấu bởi cơ quan, miễn là không bị thứ gì đó như kết giới che đậy. Khá may mắn là lũ cuồng tín này cũng không có OCD đến mức độ đó, nên là họ đã có được thu hoạch không hề nhỏ.
"Mấy quyển này không giải thích về nguồn gốc của Huyết Nguyệt... Nhưng bằng cách nào đó, lũ cuồng tín này lại có thể chi phối Huyết Nguyệt" Trần Hoài Nam xoa cằm: "Việc này hẳn là có liên hệ với nghi lễ sắp sửa diễn ra... Và rất có thể, chỗ này không phải khu căn cứ duy nhất của chúng"
"Ý cậu là có những nơi khác tương tự như thế này à? Cũng đúng, chỉ một giáo phái nhỏ với quy mô hàng trăm người thì không thể nào chi phối loại t·hiên t·ai quy mô cực lớn như Huyết Nguyệt dược" Lizu khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng tình.
Elaina: "Còn gì tồi tệ hơn thế không chứ..."
"Cũng không thể làm gì khác" Lục nói: "Việc duy nhất chúng ta có thể làm là phá tan cái ổ này... Hoặc ít nhất là ngăn chúng thực hiện nghi lễ cùng lúc với phần còn lại của chúng. Hi vọng là việc này sẽ khiến cho kế hoạch của chúng phá sản..."
"Tất nhiên, cũng có thể là tôi đang quá lạc quan rồi"
"Không đâu, nhóc nói đúng đó. Việc duy nhất chúng ta cần phải làm bây giờ chính là nghĩ cách phá tan cái sào huyệt bẩn thỉu này của chúng. Còn về những chuyện sau đó, chúng ta không thể nào can thiệp được nữa đâu" Lão già người lùn vuốt râu nói.
Lần đầu tiên, Elf thể hiện sự đồng tình với gã người lùn thiên địch của mình: "Lão thùng phuy này đang nói sự thật đó nha. Mấy đứa cũng đừng tham lam quá... Điều quan trọng nhất không phải chúng ta sẽ g·iết được bao nhiêu tên cuồng tín, mà là chúng ta sẽ cứu được bao nhiêu người"
"Cho dù chỉ là một người duy nhất đi chăng nữa, chúng ta cũng có quyền tự hào về những gì mình đã làm. Đây là kinh nghiệm của người đi trước đó" Lizu cũng cười cười tiếp lời.
Không hổ là dân chuyên nghiệp, lời họ nói ra nghe sâu sắc thật.
"Nói như vậy... Hẳn là chúng ta đã đến trễ rồi có đúng không?" Trần Hoài Nam khẽ thở dài: "Thật ra ngay từ lúc phát hiện nơi này tôi vốn đã không ôm hi vọng gì rồi... Giá như tôi phát hiện sớm hơn một chút thì tốt quá"
"Nhưng thôi vậy, chị nói đúng, ta không nên quá tham lam nhỉ?"
"Ngoan đó" Cô Elf nở một nụ cười linh lung thất sắc.
Tộc Elf, hay còn được gọi là Tiên Tộc đã luôn rất nổi bật bởi sắc đẹp cũng như sự trường thọ của mình. Mỗi cá thể trong tộc đều sở hữu một vẻ đẹp và một tuổi thanh xuân dài dằng dặc, đủ để khiến bất kì sinh vật nào trên thế giới này phải ghen tị...
Chỉ có điều...
Khả năng sinh sản của họ rất kém!
Tuy không có ý chê bai gì nhưng nam giới tộc Elf có ham muốn t·ình d·ục rất thấp, thành ra mấy cô nữ hay... Ừm, mượn tay ngoại tộc để duy trì nòi giống. Tất nhiên, việc này cũng đã diễn ra từ muôn đời rồi nên chẳng ai có ý kiến gì cả.
Bản thân các Elf nữ giới cũng không quá hứng thú với t·ình d·ục. Sở dĩ họ làm vậy cũng chỉ vì muốn thử cảm giác làm mẹ, hay cao cả hơn là duy trì giống nòi mà thôi...
Đó là lí do tại sao người ta hiếm thấy Elf. Đơn giản là vì họ ngại sinh sản, thành thử ra dân số quá ít... Ngoài ra thì họ lại còn là một chủng tộc hướng nội nữa chứ!
Tuy nhiên, có một điều không thể phủ nhận là bất cứ ai trên thế giới này đều nuôi một mộng ước đó là được cưới một cô vợ Tiên Tộc. Chỉ cần như thế thôi là nhân sinh hoàn mỹ rồi!
Khụ, lạc đề...
Tóm lại, Elf rất đẹp.
Nếu không có Himiko trấn giữ thì chắc Trần Hoài Nam cũng có chút xiêu lòng trước bà chị đã vài trăm... Thậm chí là vài nghìn năm tuổi trước mặt rồi.
"Nói đến việc phá ổ của chúng, có ai nghĩ ra kế hoạch nào khả thi không?" Lizu lên tiếng hỏi.
"Số lượng quá chênh lệch rồi, ta không nghĩ rằng chúng ta có thể đánh bại chúng một cách đơn độc. Dù gì thì đối thủ cũng là nhân loại chứ không phải những sinh vật có trí tuệ thấp như Goblin hay Troll" Lão người lùn hớp một ngụm Hoả Tửu rồi chân thành nói ra.
Elf giữ im lặng. Có vẻ như cô ấy cũng không quá tự tin về chuyện này... Hay nói đúng hơn là ngầm đồng ý với lão lùn.
"Tôi có một kế hoạch. Dù khá là mạo hiểm nhưng tính khả thi lại rất cao"
Cả nhóm nghe vậy, ngay lập tức nhìn thẳng về phía Trần Hoài Nam với ánh mắt chứa đầy sự mong đợi, cũng vô tình tạo ra cho cậu ta một cỗ áp lực không cần thiết.
"Nói nghe thử xem nào?"
...
...
Một thời gian sau.
Tại khu vực đại sảnh, nơi tổ chức nghi lễ thần bí cho đêm Huyết Nguyệt, các tín đồ trong Huyết Giáo bắt đầu tụ họp lại đúng như những gì đã hẹn từ trước.
Đứng phía trên bậc thềm là hai vị giám mục mặc trang phục sở hữu hai gam màu hoàng toàn trái ngược nhau. Vị mặc trang phục màu xanh có vẻ gì đó hoà nhã hơn, trong khi vị mặc trang phục màu đỏ lại cứ như một hung thần, làm người ta vô thức nảy sinh cảm giác không muốn đến gần.
"Tế phẩm đâu? Sao lâu vậy rồi vẫn chưa chịu tới hả? Có biết là đã sắp đến giờ linh thiêng rồi hay không?" Gã giám mục áo đỏ mở giọng ồm ồm, nghe giống như tiếng gào rú của quái vật vọng lên từ vực sâu.
Gã giám mục áo xanh cũng không vừa. Hắn ta chậm rãi mở mắt, để lộ ra cặp mắt tối đục sâu không thấy đáy: "Vẫn còn mười phút trước mười hai giờ đêm, ngẫm lại thì đúng là trễ thật. Chỉ là mấy tên thường dân thôi mà, có mỗi chuyện moi tim thôi cũng mất thời gian vậy sao?"
"Thưa hai vị giám mục vĩ đại..." Một tín đồ bước lên, khom lưng cúi người nói với giọng điệu tôn kính: "Chắc hẳn là cái bọn phụ trách chuyện này đã quá tận hưởng cảm giác g·iết chóc rồi. Việc này là thiếu sót của tôi, mong các ngài sẽ ban sự trừng phạt thích đáng cho tôi"
"Được!"
"Đợi đã!"
Ngay khi tên giám mục áo đỏ định lên ban phát sự trừng phạt thì tên giám mục áo xanh đã ngăn lại, nghiêm giọng nói: "Đây là nghi lễ linh thiêng, đừng có làm bẩn sàn"
"Vả lại, dường như bọn chúng cũng mang đồ tới rồi. Chưa thật sự trễ giờ thì chưa hẳn là có tội, Huyết Thần sẽ không tàn nhẫn với tín đồ của mình đâu"
"Thôi được rồi, nghe anh vậy"
Nhờ có vị giám mục áo xanh can ngăn, tên tín đồ vừa rồi đã thành công thoát c·hết trong gang tấc... Nhưng dù vậy, vẻ mặt của hắn ta trông chẳng có gì là vui vẻ cả.
Không lâu sau đó, một tên tín đồ khác bước vào với chiếc hộp kính đựng lượng lớn tim người trong tay. Hắn thong dong bước vào, cúi người cung kính dâng đống tim đó cho hai gã giám mục: "Quá trình xử lí xảy ra đôi chút vấn đề... Mong hai vị giám mục đáng kính sẽ trách tội"
"Bọn này sẽ tính sổ với ngươi sau"
Tên giám mục áo đỏ giật lấy hộp kính, lấy từng quả tim bên trong ra rồi bóp nát. Trong khi đó, gã giám mục áo xanh thì bận bịu thu thập số máu thịt đó vẽ thành một vòng tròn quỷ dị và tanh tưởi, bao quanh gần như toàn bộ không gian đại sảnh.
Nhìn thao tác thuần thục như vậy, chắc hẳn là chúng đã làm điều này không ít lần.
Tên tín đồ khi không bị giáng tội đã mau chóng lùi xuống, hoà mình vào giữa đám đông cùng những tín đồ khác ở đây. Bọn họ lần lượt chắp tay, ngẩng đầu nhìn về phía bức tượng thần được treo trên cao với vẻ mặt tha thiết nguyện cầu.
Cùng lúc đó, cả hai tên giám mục sau khi đã chuẩn bị đầy đủ cho nghi thức thì cũng quay trở về đúng vị trí của mình.
Chúng đồng loạt lấy ra những quyển sách với phần bìa đỏ thẫm bốc mùi máu tanh, rồi sau đó đồng loạt ngâm lên kinh thư cùng toàn bộ các tín đồ bên dưới một cách đồng điệu tựa như đang hợp xướng:
"Blódsiht..."
"Blódsiht..."
"Blódsiht..."
"..."
"Gráp þrysmian"
"Gyfe..."
"Sea'd... awo... eal..."
"Eów"
"Deorcung"
"Undeádlíc"
"Eterna"
"Eów flæschamien"
"Richsian"
"Wis"
"Écenys"
"..."
Nương theo tiếng tụng kinh, vòng tròn nghi lễ được tạo nên bởi máu và thịt vụn bắt đầu phát ra ánh sáng u ám. Phần trung tâm của vòng tròn là một bức hoạ hình một con quỷ không rõ hình dạng, chỉ thấy có một cặp sừng nhọn trên đầu trông vô cùng dữ dằn và đáng sợ, cùng với một con mắt giữa trán nhắm mở lặng lẽ, như thể đang nhìn chằm chằm tất cả mọi người đang có mặt trong căn phòng này.
Trong khi đó, những vòng tròn bên ngoài bức hoạ trung tâm lại là những kí tự kì lạ thuộc hệ ngôn ngữ nào đó mà chẳng ai nhận diện được, nhưng rất có thể là cùng hệ ngôn ngữ với quyển tà kinh mà chúng đang ngâm xướng.
Màn sương máu bắt đầu bốc lên từ vòng tròn nghi lễ, tạo nên một bầu không khí tang hôi quỷ dị đến cùng cực. Một số người trong này bắt đầu có dấu hiệu n·gộ đ·ộc bởi màn sương tà ác, đột nhiên lăn ra co giật n·ôn m·ửa với đôi mắt đỏ bừng trông giống như vừa bị quỷ nhập...
Dù vậy, những người còn lại lại chẳng hề quan tâm gì đến những kẻ xấu số không thể thích ứng được với bầu không khí kinh khủng của nghi lễ, nói đúng hơn là hoàn toàn phớt lờ c·ái c·hết của những kẻ cuồng tín nhưng thiếu may mắn đó.
Mắt thấy cảnh này, một tên trong số các tính đồ khẽ thở dài, lẩm bẩm: "Mình còn đang định xem thử chuyện gì sẽ xảy ra... Nhưng thôi vậy, gay mắt quá, mình sắp không nhịn nổi rồi"
"Phải hành động trước khi những người đó cũng không nhịn được"
Với tấm lưới vô hình đã được giăng sẵn ngay từ lúc bước vào, tên tín đồ giấu mặt khẽ động ngón tay, kèm theo đó là một nụ cười mang hơi chút tàn nhẫn: "Nếu đã ra tay g·iết người thì phải giác ngộ rằng bản thân cũng có thể bị g·iết... Có đúng không?"
"Giờ thì c·hết hết đi, lũ man rợ"
Póc~
Tiếng búng tay khẽ vang lên, và màn sương máu cũng bắt đầu bị thứ lực lượng nào đó làm cho rung động. Mấy tên tín đồ vẫn mải mê với cảm giác được "rột rửa" nên không để ý mấy, tuy nhiên mấy gã giám mục thì không bất cẩn như vậy...
"Linh lực đang tụ tập lại vô cùng dữ dội... Lần này tất cả chúng ta được Huyết Thần tại thượng ban phúc nhiều đến thế sao? Không đúng lắm..."
"..."
"Nguy rồi!"
Hắn đã nhận ra điểm bất thường, mặc dù là đã quá trễ.
Ầm~
Tiếng quát của hai gã giám mục vang lên cùng lúc với một t·iếng n·ổ lớn làm cho mặt đất rung chuyển dữ dội. Đợi đến khi lũ cuồng tín bắt đầu định thần lại thì trước mắt họ, trần nhà cao chót vót nay đã sụp đổ xuống tới đỉnh đầu...
Ầm~ ầm~