Thần Sư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 198. Nỗi ám ảnh sau cái c·h·ế·t
"Cũng phải cảm ơn cái tát của cậu đấy, nhờ nó mà tôi cũng tỉnh táo lại đôi phần"
Tuy Huyết Nguyệt là loại t·hiên t·ai khủng kh·iếp diễn ra trên toàn thế giới, thế nhưng nó lại có một điểm yếu chí mạng đó là diễn ra theo một chu kì... Điều đó cho phép nhân loại nói riêng và các chủng tộc khác nói chung có đủ thời gian để chuẩn bị, từ đó giảm thiểu thiệt hại xuống mức tối đa.
Cậu đang cảm thấy sợ hãi, cực kì sợ hãi... Sợ hãi đến mức phát run trước những chuyện có thể xảy ra sau c·ái c·hết của cậu. Và đó cũng là lí do để cậu trân quý mạng sống của mình, tuyệt đối không thể để bản thân c·hết một cách vô nghĩa.
"Em muốn ngủ thì cứ ngủ đi, anh có chút chuyện cần phải làm"
"Không gọi là bà xã nữa hả?"
Himiko nhẩy cẫng lên, vui vẻ ôm chầm lấy Trần Hoài Nam không chịu buông.
Thầy ấy mất đi khả năng can thiệp!?
Trừ phi...
Trong khoảnh khắc cuối cùng, Trần Hoài Nam đã nhìn thấy một màn sương máu lặng lẽ tràn vào nhà... Cậu tin rằng màn sương quỷ dị đó chính là thứ mà Himiko đã chiến đấu bằng tất cả những gì mình có, nhưng cuối cùng vẫn thất bại và buộc phải kết thúc bằng việc g·iết c·hết Lily và t·ự s·át chứ không đơn thuần chỉ là vì bản thân cô ấy muốn tất cả phải c·hết.
Từ những gì đã diễn ra bên trong giấc mơ, Trần Hoài Nam có thể suy đoán rằng đã có chuyện gì đó xảy ra với thế giới trước c·ái c·hết của cậu, một thứ t·hiên t·ai đủ sức để hủy diệt tất cả hi vọng...
Thầy Phong đâu rồi?
Đó chính là một trong những dự định của cậu sau đêm Huyết Nguyệt.
"Muốn kể cho em nghe không? Có lẽ nó sẽ giúp anh cảm thấy nhẹ lòng hơn đó"
Vừa rồi Himiko cũng đang ngủ ngon đấy, tuy nhiên đến giữa chừng, bản năng lại thúc ép cô ấy phải tỉnh dậy vì một lí do nào đó không rõ. Kết quả là phải mất thêm một vài ba giây điều tra, cô ấy mới nhận ra lí do vì sao mình lại thức dậy trong khi cơ thể vẫn chưa hoàn toàn bình phục khỏi sự mệt mỏi sau đêm vừa rồi.
Cũng phải thôi.
"Uy~ Tỉnh lại! Mau tỉnh lại! Sao cái anh này gặp ác mộng mà vẫn có thể ngủ say như c·hết thế!?"
...
"Hừ, anh đúng là cái đồ đầu đất không biết lãng mạn là gì!"
Trần Hoài Nam: "..."
"Anh có nghe em vừa nói gì không đấy?"
Sao cậu có thể nói rằng mình đã nhìn thấy một Lily đã hoàn toàn phát điên, l·ạm d·ụng Hắc Thuật thao túng t·hi t·hể của cậu chỉ vì muốn mô phỏng lại cậu lúc còn sống, đến mức bị chính thứ pháp thuật đó phản phệ để rồi mất đi cả tính cách và nhân dạng vốn có chứ?
...
Cậu không hiểu trong thế giới đó đã xảy ra chuyện gì nữa... Nhưng cậu lại biết là mình không nên nói cho bất kì ai nghe về giấc mơ quái quỷ vừa nãy!
Himiko cười tít mắt ôm cậu ta vào lòng, rồi lại nhẹ nhàng xoa dịu cậu ta bằng bản năng của một... Người mẹ: "Em không rõ anh đã mơ thấy cái gì, nhưng nếu anh đã không muốn nói thì em sẽ không hỏi, bởi vì em tôn trọng ý muốn của anh"
Giờ thì không bận tâm đến giấc mơ nữa mà trở về với thời điểm hiện tại. Sắp tới đã là đêm thứ tư rồi, nên là cậu đang băn khoăn không biết mình có nên cho phép mấy người kia đi săn hay không... Chủ yếu là bởi vì cậu khá lo lắng về mấy con quái sẽ xuất hiện trong đêm tới.
"Thôi, cảm giác nó cứ ngu ngốc sến súa kiểu gì ấy... Vừa nãy tôi gọi vậy cho em vui thôi chứ chẳng vì lí do gì khác"
Nguyên nhân chủ yếu chính là bởi hai hàng lệ đang lăn dài trên má cậu ta.
Nếu không có chuyện đó làm động lực, chắc hẳn là Himiko sẽ chẳng bao giờ g·iết c·hết Lily, kể cả khi em ấy đã là một kẻ loạn trí chỉ biết đắm chìm trong ảo tưởng và sự điên loạn của mình.
Trần Hoài Nam bị vùi vào ngực, khó thở quá đâm ra không trả lời lại được. Cuối cùng, cậu đành phải dùng thêm chút sức để thoát khỏi vòng tay của cô ấy... Trước khi cậu lại bật khóc chỉ vì cái aura "Hơi ấm mẹ hiền" mà bạn gái đang toả ra.
"Lãng mạn là điểm yếu của tôi mà"
Trong lúc Trần Hoài Nam còn đang bận bịu suy nghĩ thì Himiko đã sớm tiếp cận ngay phía sau lưng cậu cùng một tách cà phê nóng hổi cho ngày mới: "Sắc mặt của anh trông kém quá đó... Anh có thực sự cảm thấy ổn không vậy?"
Chỉ cần nghĩ tới mấy con Boss đêm qua, nếu như chúng trở nên thông minh đến mức chủ động săn mồi theo bầy đàn, tựa như sư tử hoặc sói thôi cũng đã đủ để cậu thấy mệt rồi chứ đừng nói đến chuyện chúng trở nên thông minh như Goblin hay thứ gì đó tương tự...
Trần Hoài Nam: "..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 198. Nỗi ám ảnh sau cái c·h·ế·t
Vậy thì... Trong trường hợp khác, khi một trận t·hiên t·ai nào đó với quy mô lớn hơn bất ngờ ập xuống thì sao? Liệu các sinh vật sống trên thế giới này có thể bám trụ qua được hay không? Hoặc là mọi thứ sẽ lâm vào cảnh tuyệt diệt?
Ba~
Himiko phồng má, liếc Trần Hoài Nam với một ánh mắt hết sức gay gắt nhưng rồi cô ấy cũng lựa chọn buông xuôi... Bởi vì đây mới chính là Trần Hoài Nam mà cô ấy biết, cũng là minh chứng cho việc cậu ta đã không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi cơn ác mộng rồi.
"Đã bảo là không cần mà"
Chẳng là... Có một vấn đề rất lớn ở những thế giới mà cậu đã mơ thấy.
Không gì cả, không thể chắc chắn được.
Kì thực, cậu biết rõ cô nàng này đang lo lắng cho cậu nên mới kè kè đi theo, sợ cậu làm điều gì đó không nên... Vậy đó, có bạn gái n·hạy c·ảm quá nên cậu cũng khó mà che giấu được gì trước mặt cô ấy.
Giấc mơ khi nãy tàn bạo và đen tối đến mức hoàn toàn vượt xa trí tưởng tượng của cậu từ trước đến giờ!
Ba~
Trần Hoài Nam vừa mới tỉnh dậy đã phải vội vàng cầm chặt tay Himiko lại, kẻo cô ấy lại tát cậu thêm vài cái tát đau điếng.
Việc đó sẽ còn tồi tệ hơn gấp nhiều lần!
Gặp bạn gái trở nên nũng nịu như vậy, cậu ta cũng chỉ biết thở dài: "Trời ạ..."
Chưa hết, làm sao cậu có thể mở miệng nói rằng Himiko... Cô ấy đã tự tay g·iết c·hết Lily, sau đó cũng phải kết thúc mạng sống của chính mình trong thứ cảm xúc hối hận và thống khổ tột cùng được chứ?
"Cố chịu thêm vài ngày... Sau đó liền tìm thầy ấy nói chuyện một chút. Có thể thầy ấy sẽ mắng mình vì đã suy nghĩ vớ vẩn, nhưng mà mình thực sự không thể yên tâm nếu cứ tiếp tục giấu nhẹm nó đi"
"...Thôi được rồi, tùy em"
...
Việc phải tận mắt chứng kiến hai người mà mình yêu thương bằng cả trái tim c·hết ngay trước mặt một cách tàn khốc thì một thằng nhóc vừa mới mười chín tuổi như cậu làm sao tiếp thu cho nổi chứ?
"Yay!"
"Đổi xưng hô" Himiko nghiêm mặt.
Cho dù có là người lớn cũng sẽ không thể chịu đựng được!
Kể cả cứ cho là vậy đi... Cho dù thầy ấy có vô tâm đến mức mặc kệ mọi sinh vật sống trên thế giới, Trần Hoài Nam vẫn tin rằng ông ta sẽ không bao trở để Lily trở nên điên loạn như vậy! Càng không nói đến chuyện ông ta sẽ trơ mắt đứng nhìn Lily bị Himiko g·iết c·hết!
Trong trí nhớ của Himiko, bạn trai mình không phải kiểu người dễ khóc, ấy vậy mà bây giờ cậu ta lại khóc sướt mướt chỉ vì một cơn ác mộng. Thấy vậy, cô ấy liền lao tới, cố gắng nghĩ cách giúp cậu ta trước khi mọi chuyện trở nên tệ hơn.
"Ồ..."
"Được rồi má trẻ, sến quá đi, nổi hết cả da gà luôn rồi đây này, thấy không?"
Bị Himiko vỗ vào má không biết bao nhiêu cái, rốt cục thì Trần Hoài Nam cũng có thể tỉnh lại với cặp má đã bị sưng đỏ, kèm theo bức hoạ hình năm ngón tay của cô ấy.
Hết khả năng này đến khả năng khác, cậu chưa bao giờ nhìn thấy sự can thiệp của thầy Phong ở bất kì thế giới nào! Chẳng lẽ thầy ấy vô tâm đến mức chẳng thèm đoái hoài gì đến vận mệnh của thế giới sao?
Trong trạng thái tâm lí không ổn định như hiện tại, hơi ấm của Himiko quả thực có lực sát thương quá mức khủng kh·iếp!
Lỡ như chúng tiến hoá về cả lực lượng lẫn trí thông minh thì sao?
"Đau đầu quá, cứ cái đà này thì mình sẽ mắc chứng PTSD mất"
Suy luận của cậu... Mặc dù nó phi lí, rằng một người như thầy Phong sẽ không dễ dàng bị khống chế như vậy, nhưng mà... Cậu không thể cứ thế mà lắc đầu bỏ qua cái khả năng đó được, cho dù tỉ lệ nó có thấp đến đâu đi chăng nữa.
"Nếu như cần thiết, em sẽ đi gọi Elaina đến cầu nguyện giúp anh một chút" (đọc tại Qidian-VP.com)
Việc phải tận mắt chứng kiến Lily hoá điên để rồi bị g·iết c·hết... Sau đó lại phải chứng kiến bạn gái mình t·ự s·át một cách tàn nhẫn với chính bản thân mình đến vậy... Chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng đã đủ để doạ Trần Hoài Nam phải bật khóc rồi.
"Đủ rồi, đau c·hết tôi rồi!"
Ba~
Bó tay.
Không hề, phải là ngược lại mới đúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba~
"Em có thể ngăn người khác đến làm phiền anh nè, đồng thời cũng có thể gọi anh tỉnh dậy nếu lố giờ... Thế chẳng phải là giúp đỡ rồi còn gì?"
Không lâu sau đó, bên ngoài căn cứ.
"Anh khóc dữ vậy hả? Ừm... Thì nó đúng là đáng sợ thật"
"Anh bị sao vậy? Sao tự nhiên khóc dữ thế? Bộ anh mơ cái cái gì đáng sợ lắm hả?" Himiko vội vàng thu tay trở về để mang một chiếc khăn tay ra, dịu dàng lau đi hai hàng lệ trên mặt bạn trai.
"Ngoan" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hoài Nam: "..."
Ba~
Chỉ bấy nhiêu đó đã là thành công rồi.
"Cà phê đây anh"
Toang cả lũ.
Ngồi xem mấy ông chú q·uân đ·ội phải còng lưng ra thu dọn bãi chiến trường sau đêm hôm qua, Trần Hoài Nam nhất thời cũng cảm thấy có chút tội lỗi khi cậu đã quá coi trọng mấy đồng bạc từ việc bán thông tin.
Ổng yêu thương Lily còn không kịp mà... Làm sao có thể để con bé làm mấy chuyện điên rồ như sử dụng Hắc Thuật để ái tử thi như thế được chứ? Tuyệt đối không thể!
Trần Hoài Nam nhấp một ngụm cà phê cho tỉnh người, sau đó nói tiếp: "Anh đang định ngồi thiền một chút để chuẩn bị cho đêm hôm nay... Tùy thuộc vào hack anh có được mà độ khó sẽ thay đổi đấy"
Cậu vừa nhận ra một vấn đề lớn.
"Lát nữa anh sẽ mượn bếp nấu cho em một bữa cơm coi như cảm ơn... Sau đó em muốn làm gì thì làm, anh không quản nữa"
"Vâng... Thưa bà xã"
Hậu quả của việc bị sang chấn tâm lí và suy nghĩ quá nhiều ngay sau đó chính là một cơn đau đầu dai dẳng triền miên. Mặc dù nó không quá ảnh hưởng đến khả năng suy nghĩ của Trần Hoài Nam nhưng nó lại là dấu hiệu rõ ràng cho thấy tinh thần của cậu đang cực kì mất ổn định.
"Thế nên anh mới bảo em cứ ngủ tiếp đi, anh chỉ ngồi thiền thôi thì có cần em giúp đỡ cái gì đâu chứ?"
Đã đến nước này rồi, Trần Hoài Nam có muốn phủ nhận rằng "Nó không đáng sợ" cũng khó...
"Giống như hiện tại vậy, anh không nên tự mình đối mặt với tất cả. Đừng có biến em trở thành một bình hoa di động... Ít nhất, em muốn được trở thành chỗ dựa cho anh, có được không?"
Ba~
"Anh chỉ hơi overthinking tí thôi, không có vấn đề gì to tát đâu"
Và kết quả là thế này đây, hai bên má sưng húp cùng với vẻ mặt biệt khuất của người bạn trai số khổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.