Thần Sư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 232. Mỗi người mỗi khác
"...Em đứng dậy được rồi à?" Na La hỏi cậu ta với cặp lông mày co giật.
"Tận hai mươi thành viên à... Trời, số lượng này nhiều hơn mình nghĩ. Nội cái việc sắp xếp ý tưởng thôi cũng đủ đau đầu rồi chứ đừng nói đến chuyện triển khai"
"Kẻ đó quen thuộc với em hơn em nghĩ rất nhiều đấy"
[Takahashi Hoshino]: "Ý tưởng này... Hay, nhưng mà hơi nguy hiểm. Thay vì giả làm ma thì cậu tính bắt ma thật về doạ người ta luôn sao? Độc đáo thật..."
[Takahashi Hoshino]: "Thôi được, tui với Mio sẽ cố gắng lọc ra vài con ma vô hại để phục vụ cho mấy người. Tất nhiên là đừng quá kì vọng vào chuyện này, chắc chắn số lượng ma hiền lành sẽ không đủ để căn nhà ma tự mình vận hành đâu"
[ShiroIkki]: "Thì còn ai doạ ma hiệu quả hơn chính những con ma cơ chứ?"
Là một người vừa mới ngủ dậy, không hề xuất hiện trong suốt thời gian người ta bàn luận sôi nổi, trong lòng Ikki tự nhiên có cảm giác khó chịu đến kì lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn Mio thì... Lạnh từ trong ra ngoài, từ ngoài đời đến trên mạng. Mặc dù cô ấy có xem tin nhắn thế nhưng lại chưa bao giờ xuất hiện trên khung chat, có lẽ cô ấy nghĩ chỉ cần có chị mình làm là đủ rồi.
Chỉ bàn bạc ở trường thôi là không đủ để giải quyết cái cuộn chỉ rối nùi này. Thế là Edgar đã tự mình đứng ra làm trưởng nhóm, một mình add toàn bộ thành viên trong nhóm làm nhà ma vào một group kín trên mạng xã hội thông dụng để có thể bàn bạc bất cứ khi nào họ rảnh rỗi.
"Vậy là nó thật sự có khả năng xảy ra?"
Lúc mới thành lập dự án, cả nhóm đã định chỉ có bốn người làm từ đầu đến cuối mà thôi... Cơ mà đến giữa chừng thì họ bất ngờ phát hiện ra bản thân bị xung đột ý tưởng với một nhóm học sinh khác cũng đang có ý định làm nhà ma, càng tình cờ hơn là Edgar cũng có trong cái hội đó.
"..."
Chương 232. Mỗi người mỗi khác
Vì cậu tự nhận mình là thiên tài, thế nên cậu không thể chấp nhận việc bản thân bị mấy người kia lãng quên được. Cho nên, bàn phím của cậu đã bắt đầu phát ra tiếng động và cho ra những con chữ đầu tiên:
Không thể phủ nhận rằng Edgar mặc dù hay tìm đường c·hết nhưng lại cực kì giỏi ở khoản lãnh đạo và quản lí! Thậm chí còn không hề thua kém lớp trưởng tẹo nào!
Mà nếu nói ai sôi nổi nhất hội thì người đó chắc chắn là Hoshino.
Mà thật ra bản thân Trần Hoài Nam cũng hiểu ý Vũ Trường Phong, không hỏi gì nhiều liền ngồi xuống, lẳng lặng chơi game cùng ông thầy của mình.
Ikki chỉ vừa mới ngủ dậy thôi mà list tin nhắn đã chạy đến mức 999+ điều đó chứng tỏ trong suốt quãng thời gian cậu ta nghỉ ngơi, mấy người kia hoàn toàn không hề lười biếng mà ngược lại còn thảo luận một cách vô cùng sôi nổi.
"Câu này em hỏi chơi thôi, thầy có thể không trả lời cũng được... Nhưng mà liệu thầy có biết ai là chủ nhân của màn sương đỏ đó hay không?" Trần Hoài Nam lại hỏi với một thái độ khá bồn chồn.
Đơn giản là vì tên này trông rất giống chồng cô ấy những lúc chán nản.
[ShiroIkki]: "Bắt ma thật về làm luôn đi. Ed, tôi nhớ ở chỗ cậu có một cô ma nữ mà có đúng không? Nếu cô ấy là dạng linh hồn thân thiện thì cậu có thể nhờ... Hoặc là thuê cô ấy làm việc cho chúng ta đi?"
...Mấy tên này tính bắt ma về làm nhà ma hàng real thật đấy à?
Trong lớp cá biệt, có lẽ không mấy khi một nhóm nào đó có cùng chung chí hướng. Ví dụ như hiện tại chẳng hạn, việc bốn năm người cùng lúc tham gia vào cùng một dự án là điều rất hiếm khi xảy ra.
Limia thì thuộc tuýp người bận rộn, thi thoảng mới ngoi lên nói được dăm ba câu thì lại lặn tiếp với rất nhiều lí do. Trong đó chủ yếu nhất là việc nhà và sắp sửa vào ca làm thêm ở một cửa tiệm nào đó.
Một lúc sau...
Ví dụ dễ thấy nhất ở đây chính là Iris và Vũ Trung Ngạn.
...
Trần Hoài Nam nghe vậy, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm đi đôi phần.
Những người đã im lặng từ đầu đến giờ: "..."
"Tên đó ma mãnh lắm, ngay cả tôi cũng g·iết hụt mấy lần, cố đập đến mấy cũng không chịu c·hết hẳn, hệt như con gián khôn lỏi vậy" Vũ Trường Phong cười cho đã xong thì lại ngáp một cái: "Hắn ta sẽ phong ấn được tôi nếu tôi lơ là, còn không thì không có cửa đâu, yên tâm đi"
Vũ Trường Phong không nói hai lời, cốc đầu cậu ta một cái rõ đau rồi quát: "Không qua được màn thì đừng mong được về!"
Về phần đạo cụ thì khỏi phải nói nhiều, dù có cần bao nhiêu nguyên vật liệu đi chăng nữa cũng chẳng thể đục được bất kì cái lỗ nào trên ví tiền của Edgar.
Mang theo một bụng nghi ngờ, Tiểu Na La vội vàng chạy ra mở cửa đón khách. Xuất hiện trước mặt cô ấy ngay sau đó không đâu khác chính là Trần Hoài Nam, một thanh niên đang mang theo thứ aura u ám thiếu sức sống và một biểu cảm tràn đầy sự mệt mỏi và lười biếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nói đi"
"Có, đang ngồi chơi game ngon lành ở chỗ cũ đó em. Mau vào trong đi"
"Huyết Thần...?
[You Died]
Ikki, chị em nhà Takahashi và Limia với lợi thế rất lớn về khả năng hiểu biết đối với ma quỷ và các thực thể tâm linh đã bắt tay hợp tác với nhau, quyết tâm cùng nhau tạo ra một căn nhà ma đủ sức để doạ c·hết kh·iếp rất kì ai dám bước vào.
Ngồi trong căn phòng riêng bừa bộn đặc trưng của một thiên tài, Ikki gãi gãi đầu, khẽ thở dài: "Phen này căng đó Edgar, hi vọng là cậu sẽ xử lí được" (đọc tại Qidian-VP.com)
Tùy theo thái độ làm việc mà điểm số cũng sẽ thay đổi theo. Nói chung là đây đếch care, sống c·hết mặc bây.
[Jokerr3]: "Được bao nhiêu hay bấy nhiêu"
Tựa như cảm nhận được sự hiện diện của Trần Hoài Nam, Vũ Trường Phong đã sớm chuẩn bị sẵn một bộ máy chơi game khác ngay bên cạnh mình để cùng nhau coop với cậu bạn.
Nhìn một loạt qua danh sách đăng kí bộ môn của lớp mình, Vũ Trường Phong chỉ xoa xoa cằm ngẫm nghĩ: "Bọn này cũng nghĩ ra nhiều cái thú vị nhờ?"
Na La và Nhóc La nhìn thấy ông thần nhà mình lại cắm đầu vào máy chơi game, nhất thời chỉ biết nhìn nhau rồi thở dài.
"Được rồi, nếu vẫn có những giấc mơ kiểu đó nữa thì lại đến tìm tôi. Việc em vừa làm hôm nay được coi là một lần tự cứu lấy mình rồi đấy"
Nói đến đây, Vũ Trường Phong nở một nụ cười lãnh khốc: "Kẻ thù cũ của tôi, cũng đồng thời là vị Thần tối cao mà Huyết Giáo luôn tôn kính và thờ phụng. Hắn không có thần vị, cũng không có một vận mệnh rõ ràng... Thế nên người ta chỉ có thể lấy màu sắc và lực lượng chủ đạo của hắn làm tên gọi, đó chính là Huyết Thần"
"Tự nhiên thấy tội lỗi ghê"
Na La: "Ủa? Sao tối muộn rồi mà vẫn có khách đến vậy?"
"..."
"Em nghe lời thầy, em không tin vào những tương lai rời rạc đó... Cơ mà có một điều mà em cảm thấy nghi ngờ là tại sao chưa bao giờ em nhìn thấy thầy trong những viễn cảnh đó nhỉ? Chẳng lẽ thầy lại nhẫn tâm nhìn Lily trở nên điên loạn sao?"
Edgar thì... Cậu ta cũng hiếm khi ngoi lên nói chuyện, thế nhưng cậu ta lại luôn xuất hiện vào những thời điểm then chốt nhất. Có vẻ như cậu ta đang bận lập nên một bảng kế hoạch chi tiết nào đó để cả nhóm có thể thực hiện công việc vào ngay sáng mai nên mới bận rộn như vậy.
Đừng bảo là khách, kể cả chính bọn họ cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi trước kênh tư duy quái đản của lớp cá biệt.
"Thầy Phong có nhà không cô?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy nhiên, về mặt ý tưởng thì lại hơi rối nùi bởi vì nhóm làm nhà ma khá là đông thành viên, và mỗi người lại xuất phát từ những địa điểm khác nhau, đồng nghĩa với việc văn hoá, nỗi sợ và truyền thuyết kinh dị của họ cũng rất khác nhau!
Cùng lúc đó, ở nhà Vũ Trường Phong.
Trần Hoài Nam cúi đầu: "Cảm ơn thầy"
Dù đang rất lười biếng, thế nhưng Trần Hoài Nam vẫn thật kiên nhẫn kể lại chi tiết những gì mình đã nhìn thấy trong giấc mơ quá đỗi khủng kh·iếp kia. Mọi thứ trong đó vẫn giống như những giấc mơ lần trước, hoàn toàn không hề tốt đẹp gì cả, thậm chí là còn có khuynh hướng ngày càng trở nên đen tối hơn.
Là một thợ săn ma, lượng tri thức về các thế lực tâm linh mà Hoshino đang nắm giữ là cực kì quý giá. Cô ấy giải đáp tất cả thắc mắc của mọi người trong nhóm một cách vô cùng chi tiết và chỉnh chu, đến mức mà một vài người trong nhóm đã bắt đầu có dấu hiệu tôn sùng cô ấy.
"Vâng"
Vũ Trường Phong hơi dừng lại, nhìn Trần Hoài Nam một lát rồi khẽ thở dài: "Em biết gì không? Chuyện đó hoàn toàn có thể xảy ra đấy. Thành thật mà nói, giấc mơ đó của em rất phi lí... Nhưng lại có phần hợp lí nếu dựa trên sự hiểu biết của tôi"
...
"Nếu em không nói cho tôi biết thì khả năng tương lai đó xảy ra sẽ cao hơn bình thường một chút... Nhưng giờ thì tôi biết rồi, tôi sẽ lập kế hoạch đều phòng nên khả năng đó sẽ bị giảm đi không ít. Vì thế, em có thể tạm thời yên tâm về chuyện này"
"Muốn cảm ơn thì đánh cho qua màn đi. Nhìn vậy thôi cứ khoai phết đấy"
Trần Hoài Nam: "..."
"Chả là hồi Huyết Nguyệt, em đã có một giấc mơ rất khủng kh·iếp..."
Tất cả họ đều biết Edgar vẫn luôn theo dõi tin nhắn thảo luận nên mới không mấy khi chủ động triệu hồi cậu ta.
Sau khi xem xong danh sách đăng kí, Vũ Trường Phong liền ném tất cả mọi thứ qua một bên, vui vẻ bật máy chơi game lên rồi bắt đầu ngồi ra đó tận hưởng.
"Thế rồi em lại nghĩ... Có khả năng là thầy đã bị mất đi quyền can thiệp. Điều này thoạt nghe rất điên rồ, nhưng vẫn không phải không thể xảy ra... Vì vậy, em muốn đến đây để xác nhận điều đó"
Píng pong~
Nghĩ thì nghĩ vậy chứ Vũ Trường Phong cũng chẳng buồn quan tâm thêm làm gì. Đằng nào thì điểm cũng là của bọn đó, thấp hay cao thì bọn đó cũng sẽ tự mình hứng chịu. Việc này cơ bản đã chẳng liên quan gì đến hắn nên hắn cũng không cần thiết phải cầm roi ra thúc giục bọn chúng.
Nếu cộng luôn cả tuổi ở kiếp trước thì hai người này cũng có cả bó tuổi rồi, thế nên việc họ không mặn mà gì với chuyện ganh đua Vũ Trường Phong cũng có thể hiểu. Cơ mà hai người đó cũng nên đầu tư chút công sức đi chứ? Tưởng già rồi là muốn làm gì thì làm hay sao?
Thế là dưới sự thuyết phục của anh chàng nhà giàu điển trai nhà Anderson, hai nhóm lại tiếp tục bắt tay nhau hợp tác với ý đồ mang đến cơn ác mộng cho cả thầy cô lẫn học sinh trong trường vào ngày Lễ Hội. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Làm phiền cả nhà rồi"
Thấy lớp cá biệt nói chuyện riêng, những người khác chỉ seen chứ không chen vào. Mãi đến một lúc sau, Edgar mới xuất hiện: "Được đấy, cô ấy vừa xem xong đoạn này thì đồng ý rồi. Cũng không phải do tôi dùng tiền mua chuộc cô ấy gì... Chẳng qua là cô ấy cảm thấy việc doạ sợ người ta cảm giác rất thú vị. Ha ha, đúng là ma nhỉ?"
Vẫn như thường lệ, lớp cá biệt vừa là thể thống nhất, lại vừa chẳng ai giống gì nhau. Có những đứa thực sự rất đầu tư công sức vào sự kiện lần này... Nhưng bên cạnh đó cũng có những đứa hoàn toàn ngược lại, chỉ định lấy đủ điểm đậu là được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.