Thần Sư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 249. Tưng tửng.
Chẳng lẽ trong mắt cô ấy, việc bị chạm vào sừng còn n·hạy c·ảm và xấu hổ hơn cả việc bị người khác nhìn thấy cơ thể hay sao?
Teria cười ngọt sớt, ôm chặt Gaiahad cho đến khi cậu ta c·hết ngạt vì thiếu dưỡng khí thì thôi.
Cốc~ cốc~ cốc~
Ồ? Thế tức là trước kia Aurora đã từng làm điều tương tự với bà cô này rồi?
Thế là trong vô thức, cậu vươn tay tới nựng nựng má Teria.
Là một người tuy biết cách tự chăm sóc bản thân nhưng lại lười không muốn làm thì phòng riêng của Teria dĩ nhiên cũng sẽ bừa bộn như cái bãi rác. Thậm chí ngay khi vừa đặt chân vào, Gaiahad đã suýt chút nữa té ụp mặt vì vô tình vấp phải một quyển sách bìa cứng như tảng đá với niên đại có khi đã đến cả trăm năm không biết chừng.
"Hứa, không có. Tươi 100%" (đọc tại Qidian-VP.com)
Mái tóc của Teria vốn bồng bềnh như một áng mây chiều, vừa êm dịu lại vừa ấm áp đến lạ kì. Nếu người ta hỏi chiếc chăn nào tuyệt nhất trên đời thì đó chắc chắn chính là tóc của bà cô này.
Đến cuối cùng, cậu ta vẫn không tài nào hiểu được lối suy nghĩ kì quặc của Teria.
Lily chỉ nghiêng đầu, mỉm cười mà không trả lời.
Teria ụp mặt vào đùi mình, chỉ để lộ ra đúng một ánh mắt sợ hãi tựa như cừu vừa gặp sói. Đồng thời, hai tay cô ấy che giấu đi cặp sừng nhỏ, khẽ giọng nói: "Thứ này n·hạy c·ảm lắm, đừng có tùy tiện chạm vào... Nha?"
Sau khi uống xong, hương vị của cốc sữa này cho cậu một cảm giác vô cùng quỷ dị.
"Làm sao? Ma ma không được phép ăn mặc thiếu nữ một tí à? Chẳng phải con bảo muốn nhìn ma ma điệu đà hơn sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Dưới nhà.
"Trời, sao anh lại thiếu lòng tin ở em đến vậy chứ? Em đã làm gì anh đâu ta?" Lily thở dài nói tiếp: "Mà thôi, cho anh cốc sữa nè. Nghe nói mỗi sáng một cốc sữa sẽ tốt cho sức khoẻ lắm nên anh cũng thử một miếng đi?"
Ừm, không lạ, cảm giác mềm mại thoải mái này đúng là cực kì khó cưỡng.
"Ufufufufu~"
"Bà có hiểu lầm gì về chuyện tối hôm qua không vậy?"
Con bé Lily này càng lúc càng tưng tửng, không đỡ nổi.
Thầm mắng một tiếng, Gaiahad cẩn thận bò tới chỗ giường nằm của Teria rồi nói: "Này, mau dậy đi, sáng bảnh mắt ra rồi đấy, cơm canh nguội hết bây giờ?"
Thấy Lily khẳng định như vậy, Trần Hoài Nam cũng thấy yên tâm phần nào.
Trong ba người thì Himiko đã ra ngoài sân luyện kiếm, còn Lily thì loay hoay trong bếp với vài món ăn nhẹ chủ yếu là để lót dạ cho đến khi ngồi vào ăn tiệc.
Tất nhiên rồi, khi công tắc làm việc ở trạng thái off, không lạ gì khi cô ấy lại trở nên lười biếng chảy thây.
Thấy Gaiahad nói vậy, Teria cũng tự nhìn lại bản thân mình.
Một cặp sừng nhỏ đen mun tuyệt đẹp kẹp lấy mái tóc dày, trông giống như một món trang sức có hơi chút kì quái thay vì là một bộ phận trời sinh đã gắn liền với cơ thể cô ấy.
Cực kì đáng sợ.
Một lúc sau.
Trần Hoài Nam: "..."
"Thì em có bỏ gì lạ vào đâu~?"
"Trong tủ lạnh chỉ còn mỗi mấy thứ này thôi sao? Coi bộ chiều về phải ghé cửa hàng một chuyến rồi đây"
"Nnn~"
...
"Ồ!"
"Cứ đợi thế này thì thức ăn nguội hết mất, hay là mình đi gọi cô ấy nhỉ? Hoặc là cũng có thể để cô ấy ngủ luôn, đợi khi nào tỉnh dậy rồi tự hâm lại ăn?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chát~ (đọc tại Qidian-VP.com)
Thực lòng mà nói, chỉ làm có mấy chuyện đơn giản như vệ sinh nhà cửa này nọ mà cầm tiền của Teria mỗi tháng thì có hơi kì, cảm giác giống như đang được phú bà bao nuôi vậy... Hoàn toàn không hề thoải mái một chút nào đối với một kẻ đã phải tự lập ngay từ nhỏ như cậu.
"Ư~ Thật quá đáng..."
Sáng hôm sau.
Chẳng là...
Bịch~
Lily tự an ủi bản thân mình một câu rồi bắt đầu thực hiện m·ưu đ·ồ trước khi Himiko quay trở vào nhà sau buổi luyện kiếm.
Trần Hoài Nam mặt mũi tối sầm: "...Chẳng phải em đã hứa sẽ không bỏ cái gì kì lạ vào bên trong rồi sao?"
Mặc kệ lời phàn nàn của Gaiahad, Teria vẫn tiếp tục nằm ở đó ngủ ngon ngọt, buộc Gaiahad phải đẩy cửa tiến vào bên trong để lôi đối phương rời khỏi giường.
"Mau dậy ăn sáng đi, nguội hết bây giờ cái con dê lười này?"
"Cái đồ loli bà bà này vẫn chẳng khá khẩm hơn gì cả"
Vì hôm nay phải lên trường tổ chức tiệc ăn mừng nên cả nhà vẫn phải dậy sớm thay vì cứ nằm lì trên giường nghỉ ngơi hồi sức.
"Em lại có ý đồ gì đấy?" Trần Hoài Nam cất tiếng hỏi với sự cảnh giác cao độ.
Chát~
"...Trả lời anh, đây là sữa bò đúng không em?"
"Lily, anh nhớ trong nhà mình làm gì có sữa tươi đâu nhỉ? Em đào cốc này đâu ra vậy?"
Tuy trong nhà còn khá ít đồ ăn nhưng Gaiahad vẫn thành công xoay sở để làm xong bữa sáng cho Teria, cái người vẫn còn đang ngủ nướng sau khi đã làm việc suốt cả đêm dài.
Sờ má cho đã xong, Gaiahad bắt đầu chuyển sang sờ tóc.
"5 phút nữa..."
...
"Ufufufufufufufu~"
Teria hiểu ra mọi trên, khoé miệng dần nâng lên nụ cười giễu cợt trông rất dễ ghét.
"Em bỏ cái gì kì lạ vào bên trong rồi đúng không?" Himiko chụp đầu Lily, trên miệng lộ ra một nụ cười lạnh thấu xương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù quần áo ngủ rộng thùng thình là vậy nhưng cảm giác cô ấy vẫn đáng yêu theo phong cách lolita pha chút hương vị trưởng thành ấy... Rất là phù hợp với nhãn quan của cậu.
"Kya!"
"Em có bỏ thứ gì kì lạ vào bên trong không đấy?"
Himiko: "..."
"...Nhưng trong nhà làm gì có sữa tươi?"
Còn Trần Hoài Nam thì... Cậu ta lại bước vào trạng thái lười biếng, ngủ ngon ngọt trong phòng riêng do "lời nguyền" vẫn chưa thực sự khỏi hoàn toàn. Nói cách khác, thi thoảng cậu ta vẫn sẽ giở trò chây lười giống như hiện tại vậy.
Lily lắc mình một cái liền biến thành bản thân phiên bản trưởng thành. Cô ấy thực sự rất tự hào về dung mạo của mình ở dạng này, vì dù sao thì nếu chỉ nói về sắc đẹp, cô ấy đủ đẹp để khiến người ta mải mê ngắm nhìn đến mức quên cả hít thở!
"Đừng có nghịch tóc..."
Sau khi làm xong bữa sáng, Lily ngẩng đầu nhìn lên phòng Trần Hoài Nam, do dự một lát rồi từ từ nở một nụ cười cổ quái.
Gaiahad quay mặt đi.
Teria nhăn mặt, tỏ vẻ khó chịu: "Aurora, đừng có xem tôi như con nít nữa..."
Mà, nói gì thì nói...
Lily phiên bản trưởng thành tự ý mở cửa tiến vào trong phòng Trần Hoài Nam, người lúc này vẫn còn đang ngủ thơm ngọt trên giường, thoạt trông khá là... Quyến rũ?
"Em có đâu, sữa tươi nguyên chất luôn đó" Lily bình tĩnh phủ nhận cáo buộc vừa rồi.
Chương 249. Tưng tửng.
Himiko: "...?"
Ợ~
Với lòng hiếu kì vô hạn, Gaiahad thử chạm tay vào chiếc sừng...
Trong đó có một cái rất đáng sợ.
...
Bởi vì tư thế ngồi có hơi bản năng nên cô ấy mới không để ý khép chân lại, thế là phần quần lót bên dưới váy ngủ rọi thẳng vào mắt cậu trai trẻ hệt như mặt trời nhỏ, chỉ có thể quay mặt đi chỗ khác chứ không tài nào tiếp tục nhìn thẳng được.
Thấy Teria lại tỏ ra khó chịu, Gaiahad cũng định dừng lại... Thế nhưng mà cảm giác say mê trong cậu vẫn chưa hề chấm dứt, trái lại cậu còn chuyển ánh nhìn đến cặp sừng trên đầu cô ấy.
Lily vẫn chỉ cười tít mắt: "..."
"Zzz..."
Trần Hoài Nam cau mày.
Đã mềm mại êm ái lại còn dày lớp lớp nữa, đắp lên ngủ thì phải nói là hết nước chấm!
Ở nhà Trần Hoài Nam.
Trước sự "hoảng sợ" của Lily, Himiko tóm cô ấy lại, đặt nằm sấp trên đùi mình rồi từ từ nâng bàn tay lên cao, sau đó dùng hết sức giáng một phát vào mông đối phương:
Lily mỉm cười, để cốc sữa tươi lên bàn rồi hạ mình xuống, khẽ thì thầm vào tai cậu ta: "Anh mà không chịu tỉnh dậy nha... Lỡ có chuyện gì xảy ra thì em không biết đâu nhé?"
Trên căn gác xếp chật hẹp, Gaiahad tỉnh dậy từ sớm để có thể giải quyết mấy chuyện lặt vặt trong nhà. Dẫu sao thì hiện tại cậu cũng đang ở nhờ nhà người ta, vì vậy ít nhất cậu cũng phải tỏ ta hữu dụng một chút.
"Chị Himiko, cho chị cốc sữa"
"Ể? Không, em thề là em không có bỏ cái gì kì lạ vào hết! Em nói thật mà, đừng đánh em!"
Quái? Chỉ có thế thôi á?
Nói rồi Teria vươn tay tới ôm Gaiahad vào lòng, làm cậu ta suýt c·hết ngạt trong phong cảnh núi non hùng vĩ: "Buông ra! Khó thở c·hết đi được, già cái đầu rồi mà còn mặc quần con gấu hả?"
"Biến lớn nào"
Trần Hoài Nam ở trên lầu nhìn xuống, tận mắt chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng nhưng lại không biết làm gì khác ngoài bất lực che trán: "..."
"Trễ, không khai thật thì ăn đòn"
"Zzz..."
Và phản ứng của cơ thể cậu đang chứng minh rằng giả thuyết đó có phần đúng hơn những giả thuyết còn lại.
Sau này khi có thời gian rảnh, cậu sẽ cố gắng tìm một công việc bán thời gian để kiếm chác chút tiền, vừa là để trả ơn Teria, vừa là để tiêu xài riêng.
"Trước tiên thì coi lại bản thân đi bà cô già! Hàng họ lộ ra hết trơn rồi kìa!" Gaiahad to giọng.
Cái bà này quyến rũ thật.
Lily nghiêng đầu, yểu điệu cười một tiếng giòn tan: "Anh làm em đau lòng đó... Em làm gì có ý đồ gì đâu, em chỉ muốn gọi anh dậy ăn sáng kẻo nguội hết thôi~"
Tuy vậy, có một điều mà cậu vẫn có thể hiểu...
Trong trường hợp em ấy định t·ấn c·ông, cậu sẽ dựa vào "Bóng Tối" để đánh bài chuồn...
"Trời, coi con trai dễ thương chưa kìa! Cơ thể ma ma góc cạnh như thế nào con đều thấy hết rồi, thế bây giờ con lại xấu hổ chỉ vì chiếc quần lót của ma ma sao? Đáng yêu quá đi~"
...
Với sự kinh hãi tột độ, Trần Hoài Nam choàng tỉnh dậy, quay ngoắt sang nhìn Lily lúc này đang nhếch môi, lộ ra một nụ cười hết sức đáng quan ngại... Nhất là khi cô ấy đang ở trong dạng trưởng thành.
"Xem ra chị phải đánh đòn em một phen rồi"
Cạch~
Biết là không nên, nhưng mà nhìn Himiko đánh đòn Lily cũng làm cậu thấy có hơi... hả dạ.
"Đừng có trì hoãn, dậy ngay!"
Sau khi mất một đống thời gian dọn dẹp nhà cửa cũng như sửa soạn lại bàn làm việc của Teria, Gaiahad lại phải bắt tay vào nấu bữa sáng.
Nếu điều này là đúng... Thì cậu hoàn toàn không thể, và sẽ không bao giờ hiểu được phong cách tư duy của Teria.
...
Cô ấy có thể khoe thân cho cậu xem mà không biết xấu hổ là gì, thậm chí còn có thể đem chuyện đó ra làm trò để trêu chọc cậu... Tuy nhiên, khi đụng đến sừng, cô ấy lại cho ra phản ứng mà lẽ ra nó phải thuộc về vế trước.
Ngẫm nghĩ một lúc, Gaiahad quyết định đi gọi Teria, bởi vì mớ thức ăn mà cậu vừa nấu không thể bảo quản lâu dài được, mà để tủ lạnh thì lại mất ngon.
Sau tiếng gõ cửa của Gaiahad, trong phòng liền vang lên tiếng rên rỉ đầy lười biếng của Teria: "Nnnn~... 5 phút nữa..."
"Không sao, vẫn okla"
Không rõ lí do vì sao Lily lại làm vậy nhưng Himiko vẫn nhận lấy rồi một hơi nốc cạn toàn bộ, bởi vì cô ấy không nỡ từ chối thành ý của đối phương.
Đó là lí do vì sao Aurora lại chú ý bảo vệ cô bạn vô tích sự của mình đến vậy.
Chỉ là...
Sữa gì mà hồi thể lực còn kinh hơn cả c·hất k·ích t·hích thế này?
Và cũng ngay khoảnh khắc đó, Teria mở toang mắt, ngay tức khắc ngồi dậy rồi cuộn mình về phía góc giường với vẻ mặt kinh hãi tột độ: "C-c-c-... Con muốn làm gì ma ma?!"
Với nhận thức sâu sắc về độ tưng tửng của Lily, cậu đã có vài giả thuyết giải thích về nguồn gốc của cốc sữa này.
Nếu không phải vì đối phương là chủ nhà thì có lẽ cậu đã xách cô ấy lên hung hăng chỉnh đốn một trận nên thân.
Chát~
"Có làm gì đâu, chắc là chỉ... Nghịch tí thôi? Xin lỗi" Gaiahad gãi gãi đầu, tỏ ra hối lỗi đáp.
Dù tỉ lệ trốn thoát thành công là không cao, nhưng như thế còn tốt hơn là không làm gì hết.
Không không không, chỉ đơn giản như thế thôi thì người này tuyệt đối không phải Lily mà cậu biết. Huống chi cô ấy còn cố tình biến thành dạng trưởng thành nữa... Thực sự cực kì khả nghi!
Nhưng rồi chỉ ngay sau đó, cô ấy nhận ra mình thật ngây thơ khi đã lựa chọn tin tưởng Lily.
Teria thấy vậy liền càng tỏ ra sợ hãi hơn, trông như kiểu sắp khóc đến nơi: "Con phản ứng kiểu gì vậy Gaiahad? Mau hứa với ma ma đi chứ! Mau hứa đi được không? Đi mà!"
"Ể?"
Gaiahad: "..."
Ngực... Hình như không được nở nang cho lắm.
"Rồi, vậy là +50 năm tuổi thọ sinh học nhé. Chắc vậy" Lily cười thêm vài tiếng rồi vui vẻ rời đi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.