Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thần Sư

Unknown

Chương 256. Bữa tiệc chia tay

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 256. Bữa tiệc chia tay


Tối hôm nay, Himiko đã có một điều ước.

Đúng là không thể.

Trần Hoài Nam đứng dậy, gãi gãi đầu mấy cái rồi tiến đến trước mặt Himiko.

Gì mà nhìn hầm hầm ghê thế?

Himiko cười hắc hắc, rồi quay ngoắt sang xơi tái mọi thứ tựa như hổ đói vồ mồi.

Bản thân Himiko chẳng nhớ nổi lần cuối cùng mình được tổ chức sinh nhật là khi nào... Vì vậy, khi được yêu cầu thổi nến, một cô gái vốn kiên cường như cô ấy đã kém chút nữa bật khóc.

Vũ Trường Phong: "..."

Nói đến đây, Lily đột nhiên dừng lại rồi thì thầm thì thầm cái gì đó rất khả nghi vào tai Himiko.

"Uống thuốc xong rồi, anh đã thấy đỡ hơn chưa?" Himiko hỏi: "Ông thầy đó đã vào tận Ma Giới để mua thuốc ức chế về cho anh uống đấy. Tất nhiên, lão làm vậy cũng chỉ vì muốn giúp Lily thôi"

Sau hành động của Trần Hoài Nam, cả Lily và Himiko đều bị bất ngờ đến mức r·ối l·oạn ngôn ngữ, cứ "ư ư a a" mà không tài nào nói nên lời được.

Himiko ho nhẹ một tiếng, gò má dường như hơi ửng đỏ lên. Cô ấy nhanh chóng cất gói quà đi kèm theo một lời cảm ơn: "Quả nhiên là em rất hiểu chị... Lần này coi như tạm tha cho em đó"

Trần Hoài Nam nhắm mắt lại, tự cảm nhận một lát rồi lắc đầu: "Cảm giác vẫn trống rỗng, giống như bức tranh tâm linh của anh bị thiếu đi vài mảnh ghép vậy... Chắc là vẫn chưa hết đâu"

Tuy nhiên...

Đến lúc trở về đến nhà thì trời cũng đã dần tối. Nhân lúc Trần Hoài Nam còn đang b·ất t·ỉnh, Lily đã tranh thủ đi nấu ăn trong khi Himiko sẽ phụ trách việc chăm sóc cho cậu ta.

"Anh không biết em thích kiểu nào nên anh đã nghe theo gợi ý rồi chọn đại... Nên là đừng có chê mắt thẫm mỹ của anh nhà quê nhé. Nói ra thì mất hết tính bất ngờ mất"

Trần Hoài Nam khẽ gật đầu: "Ừm, vậy hẳn là có rồi. Dù có là nhà nào thì mẹ vẫn là người mạnh nhất nhỉ?"

"Ngoài ra thì... Có phải thầy đang bị cô Nguyệt ép chỉ tiêu nên mới làm vậy không?"

Đó chính xác là câu trả lời của Vũ Trường Phong.

Himiko lắc đầu.

Theo như những gì lão thầy giáo kia đã nói thì Lily và Trần Hoài Nam sẽ tiến vào Ma Giới ngay trong sáng hôm sau. Điều đó có nghĩa là tối hôm nay sẽ là buổi tối cuối cùng trước thời khắc chia ly, và có lẽ phải rất lâu nữa họ mới có thể gặp lại.

Đó là một cái cốc đầu cực mạnh đủ sức khiến Trần Hoài Nam b·ất t·ỉnh ngay lập tức.

Ngồi đợi khoảng chừng một tiếng đồng hồ, Trần Hoài Nam và Lily bắt đầu dọn cơm lên. Tất nhiên, nhờ sự gợi ý của cậu ta mà Lily còn âm thầm mở cổng không gian chạy đi mua thêm một chiếc bánh kem nữa cho có không khí sinh nhật.

Đây là điều mà Himiko bắt buộc phải nói dối Trần Hoài Nam... Vì dù gì thì chu kì ác của cậu ta đều được bắt nguồn từ thứ cảm xúc gọi là ân hận. Chính vì vậy, nếu lại còn ân hận thêm nữa, cậu ta sẽ thực sự đánh mất chính mình!

Trần Hoài Nam không cho Himiko cơ hội trì hoãn, tự mình bế Himiko lên lầu để chuẩn bị khen thưởng cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của Himiko.

Một đề xuất không tưởng làm cả đám đều trợn tròn mắt.

"Và còn hai đứa bây nữa. Mang tiếng là vào đó chữa bệnh nhưng cũng đừng hòng thoát khỏi sự rèn luyện mà tôi đã sắp xếp. Hạn chót là kì thi cuối năm, đứa nào không có kết quả khiến tôi vừa ý sẽ bị trừng phạt. Rõ chưa?"

"Bất ngờ cái gì? Chẳng phải em đã đợi thời khắc này rất lâu rồi hay sao? Vừa rồi chỉ là quà sinh nhật thôi, còn bây giờ mới chính là phần thưởng như chúng ta đã hứa từ trước"

"Vậy thì đành chịu rồi. Đành phải tổ chức sinh nhật cho em sớm vài ngày vậy... Xin lỗi em nhé" Trần Hoài Nam ngồi dậy khỏi bắp đùi của Himiko, khởi động cơ một chút rồi tiến vào bếp: "Lát nữa anh sẽ cho em một món quà nhỏ coi như đền bù"

"Himiko, đừng có nhìn tôi như thế nữa, bản thân em cũng có mục tiêu của riêng mình, và đừng có quên khoá huấn luyện với Naberius. Hắn là một trong những con quỷ đầu tiên trên thế giới, nhận hắn làm sư phụ tuyệt đối sẽ không thiệt thòi đâu" Vũ Trường Phong nghiêm khắc cốc đầu Himiko một cái.

"Em lên trước đi"

"Aye" Lily không phản bác được.

"Mấy đứa nghe cho kĩ, đừng có vì những thiệt thòi trước mắt mà làm hỏng cả đại cục. Chỉ xa nhau có mấy tuần thôi sẽ không làm mấy đứa c·hết được đâu. Nhất là em đấy, Himiko"

"Giờ mình bắt đầu tặng quà cho chị ấy thôi anh nhỉ?" Lily cười tít mắt nhìn Trần Hoài Nam.

Thành thật mà nói, Himiko cũng rất muốn đi theo hai người họ... Tuy nhiên, bản thân cô ấy cũng có việc cần phải làm, trong số đó quan trọng nhất chính là học nghệ từ chỗ Naberius.

Lily lặng lẽ nhìn Himiko ôm chặt Trần Hoài Nam như kiểu muốn hoà tan làm một với cậu ta, nhất thời chỉ biết lắc đầu nhún vai với một ánh mắt chứa đầy sự ghen tị: "Dù có đang ở trong chu kỳ ác thì Trần Hoài Nam vẫn là Trần Hoài Nam nhỉ...?"

Himiko, Lily: "!!?"

Lily đứng ở dưới nhà nhìn lên, phồng má: "..."

"Sao em lại ở đây?" Trần Hoài Nam đặt ra câu hỏi trong khi đối phương còn chưa kịp mở miệng: "Là em đã giúp anh lấy lại nhận thức sao? Bằng cách nào?"

"...Ồ"

Cậu thậm chí còn chưa kịp ăn hết phần bánh kem của mình.

Himiko cần thêm nhiều sức mạnh hơn nữa để có thể thực hiện tham vọng xa vời của mình. Vì thế, cô ấy không được phép chểnh mảng luyện tập... Không thể chỉ vì chút tư tình cá nhân mà ảnh hưởng đến đại cục.

"M... Ma giới á?" Trần Hoài Nam nghe mà phát run: "Họ chỉ mới mở cửa với nhân loại gần đây thôi mà thầy... Liệu họ có cho phép em đến đó không?"

Chương 256. Bữa tiệc chia tay

Himiko thở dài, dùng tay nhéo má cậu ta một cái: "Em không làm gì hết, em chỉ theo Lily tới đây để cứu anh thôi. Người đã giúp anh lấy lại nhận thức là lão thầy giáo mắc dịch, và người đã áp chế cơn cuồng loạn của anh chính là Lily"

Trần Hoài Nam: "...Ý thầy nói là em có thể lâm vào trạng thái tương tự như vừa rồi bất kì lúc nào và ở bất cứ đâu hả?"

"Ha ha ha, tôi chỉ muốn kiếm thêm thời gian trống để chơi game thôi, em nghĩ nhiều rồi đó"

Một lúc sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lily nãy giờ nấp sau lưng Vũ Trường Phong, lúc này mới ló đầu ra nhìn Trần Hoài Nam với cặp mắt hết sức dè chừng... Dường như cô ấy đã không còn đủ dũng khí để đối mặt với cậu ta sau những gì mình đã làm.

"Ăn thôi" Trần Hoài Nam nhắc nhở: "Về sau sẽ không còn cơ hội ăn được đồ tụi này nấu nữa đâu nên dù có nhiều cũng phải cố mà ăn cho hết đấy"

"Hya!?"

Lúc này, Vũ Trường Phong bước ra đánh giá tình hình của cậu ta một lát rồi nhận xét: "Vừa rồi là thuốc ức chế liều mạnh mà còn không đưa em thoát khỏi chu kì ác nữa thì thôi rồi... Ca này của em hơi nặng đấy Nam ạ"

Nghĩ đến đây, Trần Hoài Nam ngẩng đầu nhìn trần nhà, dường như khí đen có hơi dày đặc lên đôi chút: "Còn em làm ơn đừng có tha cho con bé một cách dễ dàng như vậy được không? Chỉ một bình nước hoa thôi mà em đã bị mua chuộc rồi..."

Trần Hoài Nam: "Kệ đi, nhìn lâu rồi nên anh thấy cảnh này trông cũng dễ thương phết"

"Khục"

Không tiếp tục chờ đợi thêm, Himiko được Lily tận tình dìu đến tận bàn ăn, còn Trần Hoài Nam sau khi uống thuốc ức chế xong cũng ngồi vào bàn.

Lily: "Coi cái nết ăn của chị kìa"

"Anh ấy sẽ đi với con sao?" Lily cũng thấy hơi run run: "Tại sao lại không phải chị Himiko? Đưa con đi theo thì khác gì đang đổ vào miệng anh ấy một bình thuốc độc đâu chú?"

"Được rồi, chu kì ác cần phải chữa trị như thế nào thì Ác Ma chính là những kẻ hiểu rõ nhất. Nam, chuẩn bị gói ghém đồ đạc đi em, tôi sẽ đưa em và Lily tiến vào Ma Giới để chữa bệnh, tiện thể rèn luyện luôn" Vũ Trường Phong đột nhiên đề xuất.

Trần Hoài Nam, Lily: "Rõ ạ..."

"..."

Himiko: "Anh không thể hiểu được tâm tư của phụ nữ đâu"

Vì một lí do nào đó, Lily đột nhiên học theo cái thói ăn uống thô lỗ của Himiko.

"Tốt, vậy thì mau về thôi. Không sớm thì muộn lũ Huyết Giáo cũng sẽ quay trở lại kiếm chuyện, phiền lắm đấy"

Trần Hoài Nam thì trầm mặc, cũng không thể phản bác được.

"Heeheehee~☆"

"Ừm..."

Cả ba người họ lại lần nữa quây quần bên nhau tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Chừng khoảng nửa tiếng sau, cả bàn ăn đã sạch trơn, kể cả chiếc bánh kem vừa ngọt vừa béo kia cũng đã bị hai nữ xơi hết nhẵn, hoàn toàn khác hẳn với một kẻ không phải tín đồ của vị ngọt như Trần Hoài Nam.

Himiko: "..."

"Đừng suy nghĩ nhiều nữa, Nam. Càng thấy ân hận thì tình trạng của em sẽ càng nặng thêm đấy" Vũ Trường Phong nói: "Chu kì ác về bản chất chỉ là một căn bệnh liên quan đến cảm xúc thôi, em hoàn toàn có thể tự khỏi bệnh... Nhưng điều đó còn phụ thuộc vào em và những người xung quanh em nữa"

Binh~

"Là một thằng đàn ông thì không được phép trốn tránh sự thật" Vũ Trường Phong nghiêm giọng: "Và là một người phụ nữ trưởng thành, con phải đứng ra chịu trách nhiệm cho những sai lầm mình đã phạm phải. Chẳng phải chính miệng con đã tuyên bố như thế hay sao? Ngoan ngoãn đi theo dọn hết bãi chiến trường mà thằng Nam có thể tạo ra đi, còn cãi là ăn đòn!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Một lúc sau, Trần Hoài Nam chậm rãi tỉnh lại: "Sáng mai là anh phải đi rồi à...?"

Lily loay hoay cắm nến và trang trí chiếc bánh kem, Trần Hoài Nam thì một tay rót rượu... Rồi đến bước cuối cùng, hai người họ cùng nhau hát lên khúc ca chúc mừng sinh nhật quen thuộc để kỉ niệm ngày Himiko xuất hiện trên thế giới này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hoài Nam khẽ thở dài, trong đáy mắt lại bắt đầu hiện lên những đám khí đen.

"Hể? À... Ừm... N-nhưng mà..."

...

Dù rằng nó sẽ khó mà trở thành sự thật, nhưng cô ấy sẽ làm mọi thứ để biến đó thành sự thật.

"Tới lượt anh rồi nhỉ?"

Vũ Trường Phong gật đầu.

"Cái đó chỉ cần tôi nói là được"

Người đó không đâu khác chính là cô Na... Cũng người đã phản bội cậu một vố đau điếng, tới tận bây giờ vẫn còn âm ỉ.

"Thông thường, các Ác Ma khi uống thuốc liều mạnh sẽ có thể thoát khỏi trạng thái chu kì ác dù chỉ là tạm thời... Nhưng ít nhất, điều đó cũng cho phép chúng có thể giải stress mà không lên cơn một cách bất thình lình"

Himiko: "Em sẽ cố..."

Cậu tin là việc cậu sắp làm còn khiến cô ấy hạnh phúc hơn nữa.

"Có lẽ anh biết ai mới là kẻ đầu têu trong việc dạy hư Lily rồi"

Một nụ cười đơn giản và hàm ý cũng vô cùng rõ ràng, dù có là kẻ ngu cũng sẽ hiểu chứ đừng nói gì đến Trần Hoài Nam.

...

Đột nhiên, cậu ta quỳ một chân xuống làm Himiko một mặt chấm hỏi... Nhưng ấy là cho đến khi cậu ta lấy ra một chiếc nhẫn, nâng cao tay trái của cô ấy lên rồi cho chiếc nhẫn đó vào ngón áp út một cách vừa vặn.

Himiko nghe vậy, nhãn thần sáng lên như đèn pha ô tô.

"Thầy, em muốn hỏi là có phải mấy đứa khác trong lớp cũng giống như bọn em không?" Trần Hoài Nam đột nhiên hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ừm, ngoại trừ việc anh ấy bạo dạng một cách bất ngờ?

Trước giây phút nam tính hiếm hoi của Trần Hoài Nam, dường như Himiko đã hoàn toàn bị choáng ngợp, không có lấy bất kì cơ hội nào để vùng dậy giành cửa trên như mọi lần.

"Hả!? Con bé ấy không b·ị t·hương gì chứ?"

Dĩ nhiên, với tính cách của Himiko, khi miệng đã không mở được thì cô ấy sẽ dùng hành động để bày tỏ cảm xúc.

Thực lòng mà nói, ngày hôm nay Trần Hoài Nam đã có thêm những nhận thức mới mẻ về cái dạ dày gần như không đáy của hai cô nàng này.

"Anh đang xem thường dạ dày của em đấy ư?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ha ha ha"

Sau đó, lại một lần nữa, trước con mắt kinh ngạc của Lily, Trần Hoài Nam một tay bế Himiko lên kiểu công chúa, làm Lily còn ghen tị thêm gấp bội phần.

Khi thuốc ức chế bắt đầu phát huy tác dụng, Trần Hoài Nam dần lấy lại lí trí rồi tỉnh lại trong vòng tay của Himiko.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 256. Bữa tiệc chia tay