Chương 261. Bắt nạt trẻ con
Hôm sau.
Đúng như Lily suy đoán, vừa mới đặt chân lên trường chưa được bao lâu thì Trần Hoài Nam đã bắt đầu có dấu hiệu phải trả giá cho những hành động thiếu suy nghĩ của mình ngày hôm qua.
Cậu có thể cảm nhận rõ rành sự bất mãn mà các Ác Ma đang ném thẳng đến chỗ mình. Thuần túy, thẳng thắn và không hề che giấu một chút nào, như thể chỉ cần có cơ hội là họ sẽ lập tức lao vào úp sọt cậu vậy.
Không ổn.
Là một trong những người đi tiên phong, đồng thời cũng là đại diện cho bộ mặt của nhân loại... Sự căm ghét trực diện này thực sự không ổn chút nào.
Cậu khá chắc là Lily đã nghĩ đúng hướng.
Cậu buộc phải làm gì đó để có được sự công nhận của Ác Ma thay vì cứ ích kỉ nấp mình trong vùng an toàn... Mà cách dễ nhất ở đây chính là chấp nhận mọi thử thách sắp sửa tìm đến chỗ cậu.
Ví dụ như... Lệnh Nương Cuồng Loạn chẳng hạn?
Hôm nay cô ấy cũng đến khiêu chiến cậu, hoàn toàn không hề có dấu hiệu bỏ cuộc dù đã bị từ chối thẳng mặt.
Có vẻ cô ấy rất quyết tâm thu nạp một người hầu nhân loại rồi.
"Con người, hôm nay cậu đừng mong chạy trốn nữa"
Nia tiến ra đứng trước mặt Trần Hoài Nam, đe doạ: "Các anh chị năm trên đã phong toả hết đường lui của cậu rồi! Nếu không muốn bị cả trường đ·ánh c·hết thì tốt nhất là đừng có ý nghĩ bỏ chạy nữa!"
Trần Hoài Nam lặng nhìn Nia một lát rồi khẽ mỉm cười, dù đã rất cố gắng nhưng trông vẫn chả thân thiện chút nào: "Đành vậy"
Nia: "???"
Mới hôm qua còn khăng khăng từ chối... Vậy mà sao hôm nay tự nhiên đồng ý cái rụp! Nia thực sự cảm thấy vô cùng khó hiểu và nghi hoặc, nhưng cuối cùng vẫn không có ý định điều tra làm gì.
Cô ấy bây giờ chỉ muốn đánh nhau mà thôi. Tất cả chỉ có vậy.
"Lôi cả anh chị năm trên xuống hội đồng tôi luôn à? Hay đấy, người đến là khách, dù là ai tôi cũng sẽ cố gắng nghênh đón..." Trần Hoài Nam nói được nửa đoạn liền quay sang hỏi Nia: "Cơ mà đánh nhau ở đâu? Tôi không quen thuộc trường này cho lắm"
Nia: "..."
Thằng cha này...
Quá tùy tiện!
"Theo ta"
Vì khá nhiều lí do, chủ yếu là để phục vụ cho sự hiếu chiến của các Ác Ma nên trường này đã thiết kế hẳn một khu đấu trường cực kì hoành tráng với sức chứa lên đến cả nghìn người, đồng thời còn được gia cố bởi đủ loại ma thuật cao cấp, nâng khả năng đảm bảo an toàn cho khán giả lên mức gần như tuyệt đối.
Là một con người, Trần Hoài Nam cũng thầm cảm thấy nể phục trước sự đồ sộ của công trình này, dù rằng đối tượng phục vụ của nó gần như chỉ có bọn học sinh loai choai mà thôi.
Bên cạnh đó, dọc đường theo chân Nia tìm đến khu vực đấu trường, Trần Hoài Nam cảm nhận được rõ ràng có rất nhiều ánh mắt đang hướng thẳng về phía mình... Và tất nhiên, một vài trong số đó có vẻ khá là mạnh mẽ và hung bạo, chắc hẳn là mấy anh chị năm trên đang cảm thấy bất mãn với cậu.
Sau một vài thủ tục đăng kí và bảo hiểm nhanh gọn, Nia và Trần Hoài Nam nhanh chóng vào đấu trường để tiến hành quyết đấu.
Nhìn lên khán đài, hầu hết các học sinh của trường học Ác Ma Cypus đã tề tựu vô cùng đông đủ, trên dưới đều một lòng cổ vũ cho Nia, người mà bất đắc dĩ được bọn họ tung hô như gương mặt đại diện của Ác Ma.
Trong khi đó, là con người, Trần Hoài Nam bị cả khán đài khinh thị và căm ghét đến tột cùng. Có lẽ ngoài Lily ra thì chẳng có lấy một ai đang có mặt ở đây muốn cổ vũ cho cậu cả...
Đúng là cảnh tượng thường thấy tại nơi đất khách quê người ha...
Mà thôi, coi như nghiệp quật đi.
"Đừng quan tâm đến lũ ồn ào đó làm gì, mau tập trung vào trận chiến của chúng ta đi, con người" Nia nhắc nhở.
Trần Hoài Nam khẽ thở dài: "Nói trước luôn nhé, lỡ có m·ất m·ạng cũng đừng có trách tôi đấy"
"Hi vọng là lát nữa cậu vẫn có thể mạnh miệng như vậy"
Không thèm chờ đợi hiệu lệnh của trọng tài, Nia trực tiếp lao lên, đúng với phong cách ngang tàn bá đạo của nữ Ác Ma được người ta ca tụng là "Lệnh Nương Cuồng Loạn".
Về cơ bản, phong cách chiến đấu của Nia khá là tương đồng với Himiko dạo trước. Thoạt nhìn thì có vẻ đòn thế rất này nọ nhưng thực chất, chúng đều xuất phát từ bản năng hết.
Cuồng loạn, vô tổ chức, dồn dập và không tồn tại bất kì quy luật nào cả. Chính vì thế nên nó mới khó đoán, và cũng có phần nào đó khó coi khi Nia cứ đấm đá loạn xạ như vậy.
Với phước lành của Bóng Tối, Trần Hoài Nam dễ dàng triệt tiêu hầu hết uy lực của các đòn t·ấn c·ông vật lí đến từ phía Nia, một điều mà vốn dĩ luôn là mối phiền phức lớn đối với các Ác Ma đã từng đối đầu với cô ấy.
Nia trông thì nhỏ con là vậy nhưng bên trong cơ thể đó lại tồn tại một thứ thần lực trời sinh, đủ để khiến các đòn t·ấn c·ông nhìn thì đơn giản ấy trở thành đòn chí tử có thể g·iết c·hết bất kì ai ngay khi chạm phải.
Ấy vậy mà... Thứ phong cách chiến đấu cuồng loạn đủ sức nghiền nát mọi đối thủ đó lại hoàn toàn vô tác dụng với gã nhân loại khó ưa này...
"Cố lên Nia! Tẩn c·hết hắn đi!"
"Đánh nhanh lên! Đừng cho hắn cơ hội giơ tay lên đỡ!"
"Cái tên đó rốt cục đã sử dụng thủ đoạn hèn hạ nào vậy!? Tức c·hết đi được mà!"
"..."
Nghe mấy tên khán giả ngoài kia dạy đời cộng thêm việc các đòn t·ấn c·ông đầy tự hào của bản thân bị đối thủ hoàn toàn vô hiệu hoá đã khiến cho Nia càng lúc càng phát bực.
"Giống y chang cô ấy hồi trước, chỉ biết đánh đấm mà không biết suy nghĩ gì cả. Đúng là mấy đứa não cơ bắp mà" Trần Hoài Nam thở dài.
"Cậu bảo gì!?" Nia gầm lên.
"Nghe này, việc chiến đấu với cái đầu trống rỗng chỉ tổ tự hại chính mình thôi. Đừng quá phụ thuộc vào sức mạnh trời sinh của cô nữa, thử nghĩ cách đánh bại tôi theo hướng khác đi"
Hướng khác?
Trong một khoảnh khắc, não Nia xuất hiện một v·ụ n·ổ Big Bang.
Thế là chỉ ngay sau đó, cô ấy tùy tiện thi triển một q·uả c·ầu l·ửa ném thẳng vào mặt Trần Hoài Nam, buộc cậu ta phải lách sang một bên để né tránh.
"Ra là vậy, t·ấn c·ông vật lí không có tác dụng với cậu... Nhưng riêng mấy thứ khác thì lại có hiệu quả rõ ràng nhỉ?"
Trần Hoài Nam nhẹ nhàng phủi đi lớp bụi trên vai, mỉm cười: "Cây non dễ uốn, khả năng lĩnh ngộ không tồi, khác hẳn với bà cô hung dữ nhà tôi"
"Cậu bảo ai non hả!?" Nia mài răng đầy giận giữ, nhưng rồi thái độ lại quay ngoắt một trăm tám mươi độ: "Cảm ơn"
Trần Hoài Nam cười ha hả.
Sau đó, cậu ta ngoắc ngoắc tay về phía Nia, vẻ mặt trông giống như đang cố ý khiêu khích đối phương... Kiểu: "Mỡ đây này, ngon thì nào vô đây kiếm ăn?"
Tất nhiên, hành động này có hiệu quả vượt trội đối với kiểu người "nhiệt huyết" như Nia.
"Cái đồ nhân loại khó ưa!"
...
...
Ầm~
Sau khoảng mười phút chiến đấu không cân sức, Nia bị Trần Hoài Nam đánh bại một cách vô cùng triệt để, đến mức trên người không tồn tại bất kì vết xước nào trong suốt cả trận.
Phải công nhận một điều là Nia sở hữu sức mạnh thể chất vô cùng vượt trội, nếu phải so sánh thì chắc là khoảng gấp đôi Himiko không biết chừng... Nhưng mà vấn đề lở đây là điểm mạnh lớn nhất đó của Nia lại không có một chút tác dụng nào với Trần Hoài Nam, cùng lắm chỉ kịp chạm trần khả năng hoá giải của cậu ta trong vài khoảnh khắc ngắn ngủi mà thôi.
Nếu chỉ sử dụng sức mạnh thể chất đơn thuần, Nia thực sự không có một cánh cửa nào đánh bại được cậu ta... Đơn giản chỉ là vì sức khắc chế quá lớn.
"Sao không dùng năng lực năng lực dòng dõi? Hoặc chí ít cũng phải tẩm ướp một chút ma thuật bổ trợ lên mỗi cú đấm chứ?" Trần Hoài Nam hỏi: "Cô đang xem thường tôi à?"
Nia im lặng.
"Nếu đã không chịu dốc hết sức thì trận này coi như bỏ. Chiến thắng cô như thế này thì chẳng có ý nghĩa gì cả, về đây"
Ngay lúc Trần Hoài Nam định quay gót rời đi thì Nia đột nhiên lên tiếng ngăn cản: "Khoan đã!"
"Lại gì nữa...?"
"Tôi..."
Nia cắn răng, trông có vẻ cực kì khổ sở: "Không phải tôi không muốn dùng ma thuật... Chỉ là, tôi không thể khống chế được nó..."
"...Vậy à"
"Tôi thấy anh sử dụng ma thuật bóng tối rất thuần thục, vì vậy... Anh có thể dạy tôi không? Tôi có thể phục tùng anh, anh muốn như thế nào cũng được, miễn là anh chấp nhận dạy tôi cách sử dụng ma thuật bóng tối!"
Đổi xưng hô luôn rồi!?
Thấy đối phương thậm chí còn vứt hết tôn nghiêm mà quỳ xuống cầu xin mình, ngay cả một kẻ đang thiếu tỉnh táo như cậu ta còn nhận thức được tầm quan trọng của vấn đề, vì đó mà bối rối không biết phải làm sao.
Những gì cậu đã sử dụng thậm chí còn chẳng thể gọi là ma thuật nữa... Nhưng việc cậu vận dụng "Bóng Tối" rất thuần thục lại chính là sự thật!
"Sao không nhờ thầy cô dạy mà lại đi nhờ tôi?"
"Các thầy cô không dạy được nên tôi mới nhờ anh đó!"
Trần Hoài Nam: "..."
Cái người... Nữ Ác Ma này có đánh giá cao cậu quá không vậy!? Một kẻ với tuổi đời chưa quá đôi mươi như cậu thì làm sao có thể sánh với những giáo viên kì cựu được chứ?
Ầm~
Ngay lúc cậu còn bối rối chưa kịp trả lời thì đã có những kẻ không chịu được nữa mà tự ý xông thẳng xuống sân đấu.
"Tên khốn! Cậu dám bắt nạt Nia của chúng tôi ư!?"
"Liệu hồn mà trả giá đi, nhân loại! Đừng tưởng đánh bại được Nia mà vênh váo, cậu không xong với bọn này đâu!"
Nia hốt hoảng: "Khoan, đợi đã, không phải thế..."
Vì khoảng cách giữa sân đấu và khán đài là rất xa nên họ không thể nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người, từ đó mà nảy sinh hiểu lầm rằng Trần Hoài Nam đang cố ý bắt nạt Nia, khiến cho cô gái nhỏ này phải quỳ xuống cầu xin...
Nếu sự thật đúng là như vậy thì Trần Hoài Nam b·ị đ·ánh hội đồng cũng chẳng oan...
Chỉ có điều nó không phải là sự thật, mà chỉ là một sự hiểu lầm đầy tai hại...
"Yên tâm, Nia, anh chị nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em!"
Nia: "Không phải vậy mà!"
"Em đã bị tên đó đe doạ đúng không? Không sao đâu, mau theo chị ra ngoài chăm sóc y tế đi, để tên đó lại cho nhóm đàn anh lo là được rồi"
Sau đó, Nia bị nhóm nữ đưa đi mà chẳng kịp giải thích.
Còn Trần Hoài Nam bị cả đám đàn anh bao vây, bất đắc dĩ chỉ biết nhún vai một cái: "Được rồi, coi như là tôi vừa bắt nạt con bé ấy đi, thế mấy người tính làm gì với tôi đây?"
"Còn phải hỏi nữa sao!?"
"Dĩ nhiên là chặt làm tám khúc mang đến chỗ Nia bồi tội rồi!"
"Chiên dầu luôn cho nóng!"
Trần Hoài Nam bật cười: "Ôi, sợ quá đi"
Đành vậy.
Cũng chẳng còn cách nào khác.
"Lily, mọi chuyện sau này đành nhờ cả vào em đấy"