Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thần Sư

Unknown

Chương 293. Chị đại tha em

Chương 293. Chị đại tha em


Nhờ có Lily đứng phía sau trợ giúp, đôi bạn thân Tia và Leon giờ đã có thể tiêu diệt các loại quái vật trong rừng một cách dễ dàng.

Chỉ có điều công việc thu hoạch điểm số vẫn rất chậm chạp nếu phải chia đều chiến lợi phẩm ra cho từng người. Thành ra dù đã mất nửa ngày lùng sục nhưng mỗi người trong số họ chỉ mới kiếm được có gần năm trăm điểm, vẫn còn cách yêu cầu tối thiểu là mười nghìn một đoạn cực kì xa.

Nhận thấy cứ săn đuổi như thế này thì không có hiệu quả, Lily lên tiếng nhắc nhở: "Em cảm thấy mấy ngày đầu chúng ta không nên dồn quá nhiều tâm sức đi săn g·iết làm gì. Nếu như để cơ thể quá mệt, rất có thể anh chị sẽ gục ngã trước cả khi kì thi kịp kết thúc đó"

Leon và Tia nghe vậy thầm cảm thấy có lí, bởi vì sự thật là họ cũng đã khá mệt rồi... Mặc dù việc có Lily đi theo đã khiến cho khối lượng công việc trở nên rất chi nhẹ nhàng.

"Thế dự tính của em là như thế nào? Nếu không phiền thì liệu em có thể tiết lộ cho tụi này biết được không?"

"Ừm... Em nghĩ là chúng ta nên giảm thiểu việc săn các loại quái nhỏ, thay vào đó thử đặt mục tiêu cao hơn xem? Tuy rằng việc bao vây đánh hạ những con trùm nghe khá là mạo hiểm, thế nhưng giá trị mà chúng mang lại đều không nhỏ, mỗi con đều đáng giá ít nhất một nghìn điểm đó" Lily cười nói.

Tia nghe vậy, thử giở Almac ra xem một lúc rồi khẽ gật đầu: "Đúng thật, mỗi con trùm đều có giá trị gần như là gấp mười lần các loại quái vật thông thường. Nhưng mà đổi lại..."

"Lily, em biết đấy, chỉ mỗi việc săn các loại quái nhỏ thôi cũng đủ giày vò c·h·ế·t bọn này rồi... Chuyện săn trùm gì đó chắc là thôi đi ha?"

Lily chớp chớp mắt, được một lúc thì trên gương mặt dễ thương bắt đầu tỏ ý khiêu khích: "Em cứ tưởng anh chị có chí tiến thủ lắm chứ, mới có thế thôi đã rén rồi thì em đành phải đi đây. Em cũng cần phải đảm bảo rằng mình sẽ được top cao chứ bộ..."

"Đừng mà! Tụi này sẽ thử nên là em đừng bỏ lại hai Ác Ma đáng thương này chứ!"

Trong mắt Leon và Tia, sự tồn tại của Lily cơ bản không khác gì sợi cỏ cứu mạng duy nhất cả! Thậm chí có thể khẳng định một khi Lily lựa chọn rời đi, cơ hội thi đậu của họ sẽ bốc hơi mất đến bảy tám phần chứ chẳng đùa đâu!

"Ừm, phải thế chứ~ Nỗi sợ thật ra cũng là một dạng động lực không tồi, nếu không muốn bản thân trở thành nô lệ thì chúng ta phải cùng nhau cố gắng thôi~☆"

Lily cười tít mắt thong dong đi trước, trong khi hai Ác Ma phía sau bắt đầu thấm thía khía cạnh đáng sợ của cô gái nhân loại sở hữu ngoại hình quá ư là dễ thương này.

"Thế... Thế bây giờ chúng ta phải săn trùm sao Lily?"

"Không vội" Lily nói: "Bản chất của kì thi này không có tính đoàn thể, cũng không cần câu nệ các loại quy chuẩn thông thường. Miễn là không gây nguy hiểm cho các học viên khác, chúng ta có thể dùng mọi thủ đoạn để giành được điểm số"

"Em thực sự đọc hết phần luật lệ được ghi trong Almac đấy à?" Leon tái mặt.

"Ừm, em cũng nhớ hết các loại bảo vật được ghi chép bên trong rồi... Bao gồm cả món thánh vật huyền thoại được đặt dấu chấm hỏi nữa. Cái đó mới là thứ em đang nhắm tới, nhưng lại không có manh mối"

"Dấu chấm hỏi?"

Lily không quay đầu lại, chỉ tiếp tục giải thích: "Trong quyển Almac không ghi rõ nó là cái gì, là thảo dược, khoáng vật hay là quái vật. Nó chỉ đơn thuần là một dấu chấm hỏi to đùng trị giá một trăm nghìn điểm mà thôi. Chỉ cần tìm ra được thứ đó, chiến thắng nhất định sẽ nằm trong tầm tay!"

"Một trăm nghìn ư!?"

"Sao nào? Nghe kích thích lắm đúng không?" Lily cười một tiếng hệt như chuông bạc: "Hình như mọi năm không có thể lệ này thì phải, chắc là đội ngũ giáo viên muốn có gì đó mới mới cho công việc thi cử đỡ bị nhàm chán á"

"Nhưng chỉ có mỗi một dấu chấm hỏi thì... Hơi độc ác quá rồi. Có khác gì không thay đổi đâu?"

"Fufu, ai biết được? Em không nghĩ các giáo viên sẽ đưa ra một thể lệ mà không ai có thể chinh phục được đâu~"

"Em đúng là... Kì quặc"

"Còn nói nữa là em rời đội luôn á"

"Đừng mà! Xin lỗi!"

...

...

Một lúc sau.

Trong một góc của khu rừng có một nhóm học viên đang phải chiến đấu với một con quái vật mạnh mẽ làm kinh động cả một vùng rộng lớn.

"Rock! Cố mà đỡ lấy đòn đó đi! Bọn này sẽ tập trung gây sát thương nhiều nhất có thể!"

"Khốn kiếp, đỡ nó á? Nói thì dễ hơn là làm đó lũ yêu nghiệt!"

Với thể hình cao lớn vượt trội và khả năng rèn vũ khí theo ý muốn, Rock nghiễm nhiên trở thành tanker chính của đội, nhận lấy toàn bộ sát thương mà con trùm khổng lồ gây ra.

Trước mặt ba người trong lớp cá biệt hiện tại là một con sói ba đầu to bằng hai cái nhà cộng lại với bộ lông đen kịt, đôi mắt đỏ ngầu, nanh vuốt sắc nhọn, và tất nhiên là sức mạnh thể chất của nó cũng mạnh vô cùng, chỉ cần sơ suất dính một đòn là về chầu ông bà ngay tắp lự!

"Thế này thì chỉ có quặng Baaltonium..."

Thấy nó giơ vuốt lên định tấn công, Rock cắn nát phần khoáng thạch lục sắc được treo trên sợi dây chuyền rồi luyện ra một chiếc khiên lớn che chắn toàn bộ cơ thể hầm hố của mình.

Ầm~ một tiếng, móng vuốt khổng lồ va chạm vào chiếc khiên kim loại, đánh bay Rock ra xa hàng chục mét kèm theo cơn đau khủng khiếp đến từ những chiếc xương gãy trong cơ thể.

Bị cơn đau giằng xé dữ dội, Rock tức giận rống lên thật to: "Thằng ngu nào đưa ra đề xuất đánh nhau với cái thứ trời đánh này vậy!?"

Hai người còn lại là Samael và Sylvie giữ im lặng không trả lời... Có vẻ như kẻ đầu sỏ chính là một trong số họ.

"Samael, dùng Controller cướp đoạt khứu giác của nó đi, càng lâu càng tốt" Sylvie hét lớn trong lúc tránh nhé những cú quật đuôi của con quái vật.

"Cô có ý tưởng gì vậy? Nói trước là tôi chỉ đủ sức cướp đoạt giác quan của nó trong hơn ba mươi giây thôi nhé!"

Nói là làm, Samael lập tức thi triển năng lực dòng dõi Controller, một tay cướp đi khứu giác của con quái vật mà chẳng biết là để làm gì.

Cảm nhận được sự mất mát gì đó ở bản thân, con quái vật lập tức chuyển mục tiêu chính từ Sylvie sang Samael.

Nó bất chợt há miệng, cất lên một tiếng gầm khủng khiếp vào thẳng mặt làm cậu ta bị choáng trong một khoảnh khắc, rồi sau đó lại giương cao móng vuốt lên với ý định xé nát cơ thể cậu ta.

"Đừng hòng!"

Rock sau một quãng thời gian hồi phục đã có thể đứng dậy, lập tức luyện ra một thanh đại kiếm lao tới đỡ lấy một đòn chí tử thay cho Samael lúc này vẫn còn chưa kịp tỉnh táo lại: "Nếu cậu còn muốn sống thì phắn sang một bên, mau lên!"

Samael nghe thanh âm hùng hổ của Rock, rốt cục cũng đã tỉnh táo lại đôi chút: "Mẹ kiếp, không ngờ nó còn có chiêu này nữa, sắp điếc đến nơi luôn rồi"

Than thở xong, Samael đánh bài chuồn, tập trung vào việc cướp đoạt giác quan thay vì trở thành gánh nặng của đồng đội.

"Bé cưng này thật bất lịch sự đó nha, vốn đang say mê theo đuổi chị thì tự nhiên lại chuyển mục tiêu làm chị đau lòng quá trời luôn~"

Sylvie đột nhiên xuất hiện, đôi chân tinh tế chậm rãi tiếp xuống trên sống mũi con quái vật với một nụ cười yêu mị: "Bé hư... Thì phải bị trừng phạt~♡"

Kì lạ thay, dù Sylvie đã đứng ngay ở đó nhưng con quái vật lại đứng yên bất động, một mặt mê mang như thể vừa bị trúng tà.

"Rock! Cổ họng! Kết liễu nó mau lên!"

"Biết rồi má trẻ!"

Rock vận sức phi thẳng lên cao, dùng thanh đại kiếm bổ một nhát đầy uy lực vào cổ họng con quái vật, gần như là cắt lìa phần đầu của nó.

Với vết thương chí mạng như vậy, con quái vật dù có mạnh đến mấy cũng không thể nào sống tiếp được. Điều này có nghĩa nhóm ba người đã giành được chiến thắng trước con trùm đầu tiên.

"Khiếp, năng lực dòng dõi của loài Succubus đúng là đáng sợ thật, chỉ cần hít mùi cơ thể thôi cũng đủ để một con quái vật như này mê muội không tỉnh nổi" Samael tặc lưỡi.

"Sao nào? Muốn ngửi thử một chút cho biết không cưng?" Sylvie đá lông mi về phía Samael, miệng nở một nụ cười vô cùng quyến rũ.

"Chị đại tha em, chỉ cần lỡ mũi ngửi một cái là em thành nô lệ của chị luôn đấy" Samael "nhã nhặn" từ chối.

Chị đại đẹp thì có đẹp... Nhưng em chưa muốn c·h·ế·t sớm như vậy đâu, tiền đồ của em vẫn còn sáng lạn chán.

"Ha ha, cứ coi như là phần thưởng cho cưng cũng được mà. Mùi hương của Succubus vốn rất đặc trưng, nếu không nhờ có cưng cướp đoạt khứu giác thì còn lâu nó mới chịu ngửi mùi của chụy" Sylvie vẫn không thôi giở trò cám dỗ Samael.

Samael: "Thật đấy, tha cho em đi chị"

"Ha ha ha~"

Sylvie che miệng cười hết sức duyên dáng, làm cho Samael cũng bắt đầu đi tới giới hạn của sự chịu đựng.

Lúc này, Rock đã thành công chặt được đầu con quái vật mang về, dùng thanh âm mạnh mẽ thức tỉnh Samael một cách hết sức kịp thời: "Như đã thoả thuận trước đó, chúng ta chia số điểm kiếm được từ con quái này ra làm ba phần, đồng nghĩa với mỗi người sẽ có được một cái đầu"

"Rocky có vẻ khá giỏi mổ xẻ nhỉ? Trên người còn này cái gì cũng là bảo vật hết đó~ Có dùng Almac tra thử coi được bao nhiêu điểm chưa~?"

"Con này... Ít nhất khoảng ba nghìn điểm, thậm chí có khi lên đến năm nghìn không biết chừng" Rock trả lời.

"Năm nghìn hả? Coi như không bõ công" Samael khẽ gật đầu hài lòng.

"Nếu là ba nghìn thì đúng là hơi bèo đấy nhỉ? Thôi thì cứ phân mảnh nó rồi mang đến trạm lưu trữ cho chắc đi, chúng ta gây ra động tĩnh lớn như vậy, giữa đường dễ bị ai đó "hỏi thăm" lắm nha" Sylvie nói với giọng điệu có phần nghiêm túc.

Rock khẽ gật đầu: "Được, cứ quyết định vậy đi. Hôm nay đến đây coi như tạm nghỉ, không săn trùm nữa. Dẫu sao thì đánh quái vật không phải cách duy nhất để kiếm điểm"

"Rocky định đi hái thảo dược sao?"

"Không, tôi tính đi đào khoáng. Vừa rồi đánh trùm dùng hơi nhiều khoáng vật nên tôi định bổ sung lại, tiện thể nếu có đá quý thì mang đi đổi điểm luôn"

"Nhưng quanh đây làm gì có khu mỏ nào?" Samael nghi hoặc.

"Tộc của tôi có thiên phú về mấy chuyện này nên không cần cậu lo. Cậu cứ an phận đi hái thảo dược là được rồi, đừng để tâm tới tôi" Rock đáp.

Sylvie: "Được rồi~ Không cần căng thẳng như vậy~ Chúng ta cứ ai làm việc nấy đi~ Hôm sau lại tập hợp săn trùm tiếp nha~"

"..."

"Cha nói không sai, nữ Ác Ma đúng là đáng sợ" Samael nói.

Rock khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng tình.

Sylvie: "?"

Chương 293. Chị đại tha em