Chương 14: Sao ta bị túm vào rồi
Gojo lật cuốn sách nhìn có vẻ rất đẹp trai nhưng bên trong trống rỗng, cũng không hỏi thêm vì sao hệ thống yêu cầu mình cầm theo thứ này, cũng như anh không hỏi thêm khi hệ thống kêu cầm cái hộp đáng ngờ từ Gotham hay bệ đá từ Namimori, hay sáu viên đá có màu khác nhau, hay cái hình như là tinh cầu có số thoắt ẩn thoắt hiện hồi còn mở quán net.
Chắc là nội dung của lao động cải tạo hay gì đó.
Lần này hình như lại xuyên qua bên Tây rồi, mà nhìn tình hình thì thời xưa, cái thời mà còn có mấy thứ tập quán vớ vẩn như săn bắt phù thuỷ.
Tất nhiên đó chỉ là cái cớ để g·iết người thị chúng mà không cần lý do logic đó mà.
Gojo đã nghĩ vậy cho đến khi một thằng ngố nào đó rủ xây dựng trường phép thuật.
Còn cho Gojo thêm cái thân phận giả Salazar Slytherin gì gì đó. Lý do là cả nhóm có H.H (Helga Hufflepuff) R.R (Rowena Ravenclaw) G.G (Godric Gryffindor). Satoru là S sao, thêm S.S là chuẩn rồi.
"Nhưng mà lão tử không có phép thuật."
"Thì dạy đánh đấm là được rồi."
Có thể hiểu Gojo dạy đánh đấm hiệu quả đến nỗi mấy thằng viết sử bị đấm qua đều cực kì ăn ý xuyên tạc sử sách.
Chỉ có cuốn nhật kí mà méo ai phát hiện trong Phòng Cần Thiết mới ghi chép lại chân chính Salazar Slytherin là loại người gì đâu.
Vài nhiều năm sau, một bạn nhỏ thân ái tên Tom nào đó phát hiện ra cuốn nhật kí này thì: "..."
Á đù, Idol của trẫm là cái Muggle à? Bây giờ thay đổi kế hoạch có kịp không?
Vậy con rắn ở dưới tầng hầm là của thằng nào?
Bạn nhỏ Harry nào đó trọng sinh nhưng tình hình có hơi khang khác...
———
Heo bông Naoya mơ hồ lần nữa lấy lại ý thức. Nha, vẫn đen thùi, vẫn vài bộ xương khô lèo tèo, vẫn là trong vòng tay của Satoru-kun.
Tiếp tục mất ý thức.
———
Gojo đang ở đảo người cá, nghe nói đâu đó thật sâu dưới biển. Rất may do rễ cây thần kì gì đó truyền ánh sáng từ bên trên bề mặt xuống nên thật ra ở đây cũng không khác bên ngoài lắm.
Tuy thân thể pha kè có d·ụ·c vọng ăn uống bị làm nhạt nhưng dù sao chừng đó năm ăn đồ ngọt khắp thế giới cũng không thể chuẩn bị cho ngày có cơ hội ăn đồ đặc thù ở dị thế giới, kẹo tại đảo người cá cũng là hàng nổi tiếng xa gần nên Gojo Satoru hứng thú bừng bừng thử nghiệm hương vị mới.
Một bạn nhỏ có mái tóc màu xanh lá quen thuộc đi ngang qua...
Đừng nói Zoro lại đi lạc, lần nào Gojo xuyên không cũng phải chăm thằng này hai ngày.
À, có thuyền viên, vậy đây là thế giới gốc của bạn nhỏ này? Thế thì ổn rồi.
"Hãy trở thành thành viên của Băng Mũ Rơm." - người bạn đội mũ rơm mời mọc, nhiệt tình cực kỳ.
Không được, Gojo Satoru là giáo viên ưu tú mẫu mực tuân thủ pháp luật, mới không tham gia vào tổ chức bất hợp pháp đâu.
———
Đã sắp ba năm từ sau sự kiện Shibuya. Mấy vụ lùm xùm đều đã giải quyết hết. Hội đồng trưởng lão cũng kì quái không gây sự quá nhiều.
Nhà Gojo im ỉm, bên Zenin huyết tẩy xém thành võ rỗng nhưng xây dựng lại cũng ổn rồi, bên Kamo được học trưởng cải cách tuy chậm nhưng do các bọn nhỏ chống lưng nên tối thiểu không phải thành tộc trưởng có danh mà không có thực quyền, cải cách không gặp quá nhiều trở ngại.
Tình trạng chú thuật giới không đến mức hướng vinh nhưng so sánh trước kia liền tốt rất nhiều.
Cũng may là sự tồn tại của nguyền rủa bị livestream nên người thường đều biết. Nhưng không biết có vị đồng chí nào nỗ lực edit và cấm ngôn mấy đứa có ngôn ngữ khiêu khích, dẫn đường ngôn luận nên thái độ của mọi người đối với sự thật không nhất định thản nhiên nhưng cũng không có quá nhiều khủng hoảng. (Hệ thống ẩn sâu công cùng danh)
Mấy thứ giao tiếp gì đó liền không liên quan đến học sinh rồi, dù sao có Nanami và các người bạn lớn khác chống hết nha.
Nếu tìm được cách vớt thầy Gojo ra khỏi Ngục Môn Cương thì tốt rồi.
Yuuji còn nhớ cái cảm giác hạn hán lời khi nghe Tengen đại nhân nói thứ có thể dùng để thả thầy Gojo đã sớm bị thầy nghịch hỏng.
Đây là gì? Gậy ông đập lưng ông? Tự nổ s·ú·n·g bắn vào chân mình?
Yuuji từng nghĩ mình cần tích cực một chút, đều có hai thứ chú cụ có chức năng thả người, thậm chí có người có thuật thức có thể thả người. Tất nhiên trên thế giới có khả năng còn tồn tại biện pháp khác sao.
Nhưng vì một số vấn đề trục trặc kĩ thuật mà cuối cùng ba năm rồi vẫn chưa làm gì được cái cục Ngục Môn Cương đó, ức chế cực.
Yuuji mờ mịt nhìn sân trường, mấy em cấp dưới luyện tập ở đằng kia, Fushiguro bị túm lại tỏ tình, một thằng tóc vàng bước ra từ Hoằng Tinh Cung đang bế người trông giống thầy Gojo cực kỳ.
Yuuji: "..."
Yuuji : "!!!"
Cảm giác thật lâu nhưng cũng có loại như thời gian chưa từng trôi qua, Zenin Naoya vừa bị Maki bộp c·h·ế·t, biến thú bông mơ mơ hồ hồ nhìn Satoru-kun sủng hạnh mấy em thú bông khác cuối cùng mới đến mình được sủng hạnh. Ý thức bị ngắt quãng mãi đến bây giờ chớp chớp mắt phát hiện mình lại thành người rồi, cũng thoát khỏi nơi tối mù kia rồi. Dưới chân là một cục chú vật hình lập phương, Satoru-kun cũng nằm trên mặt đất. Cấu trúc phòng khá giống nhà kho của Hoằng Tinh Cung?
Khác với những gì người khác chê bai, nếu xem nhẹ tính tình cặn bã thì Naoya không ngu, nhanh chóng phân tích ra chuyện gì đã xảy ra.
Chú vật kia hẳn là Ngục Môn Cương. Satoru-kun cứu mình! Thật cảm động.
Thấy không ông già, rõ ràng Satoru-kun rất thân với ta nha.
(Không có cửa đâu, là hệ thống xài tiền riêng cứu ngươi đó.)
Naoya bế Gojo lên cao tốc chuồn ra ngoài. Vô Hạn bất ngờ không tự động kích hoạt nên không bị cản trở. Tóc vàng boy cũng không phát hiện có gì đáng ngờ, chắc mẩm Satoru-kun tín nhiệm mình nên không kích hoạt.
Đôi khi quá phận tự tin cũng tốt, ít ra sẽ không bị stress sao.
Shoko đang băng bó cho Nanami thì cửa phòng xác- á lộn, cửa phòng y tế bị người đá văng khỏi bản lề. Một thằng tóc vàng với khuôn mặt khả ố xuất hiện, trong lòng đang ôm một thằng tóc trắng với khuôn mặt cũng khả ố nốt.
Mặt khả ố tóc vàng nhẹ nhàng tình tứ đặt mặt khả ố tóc trắng lên cái giường bệnh còn trống.
"Phản Chuyển Thuật Thức, mau qua đây khám bệnh. Không thấy Satoru-kun cao quý sao mà bắt người ta phải chờ hả con đàn bà kia."
Nhìn cái mỏ kìa, quả nhiên là cái thằng Naoya khốn nạn kia rồi. Suýt nữa tưởng là tình huống giống vụ Kenjaku tiếp.
Mặc kệ tình huống thế nào, Gojo có vẻ nguy rồi. Shoko dùng phản chuyển thuật thức nhìn sơ bộ thì hình như không phải do hạ đường huyết như thường lệ mà là do chú lực cạn kiệt?
Thật kì quái, bình thường thằng bạn học trẻ trâu này vì có Lục Nhãn nên sẽ không bị bối rối bởi sản lượng chú lực, ai đâu như Shoko, chữa bệnh cũng chỉ chữa đến gần khỏe để để dành chú lực đề phòng có bệnh nhân hấp hối mà mình không đủ chú lực để dùng.
Chắc là lỗi của Ngục Môn Cương. Từ trước đến giờ chưa có ai thoát ra nên ai biết được ngoài phong ấn thì thứ chú cụ đó có ảnh hưởng gì khác không.
Dù sao thì tuy lần này không phải do hạ đường huyết nhưng quả nhiên vẫn cần đường. Shoko thuần thục lấy túi IV treo lên, ghim kim vào cổ tay Gojo. Khác với thằng ngố Naoya, khi phát hiện kim thuận lợi ghim vào mà không bị ngăn cản thì Shoko vừa cảm thấy may mắn nhưng đồng thời lo lắng cực kì.
Ở trạng thái bị động thì Vô Hạn cơ hồ không tiêu hao chú lực, thế mà bây giờ lại không kích hoạt thì có thể hiểu tình trạng nghiêm trọng như thế nào.
Tuy gần đây chú thuật giới an bình hơn một chút nhưng ai lại không muốn mình có cơ hội g·i·ế·t c·h·ế·t mạnh nhất đây?
Shoko nhìn về phía Nanami, nhận được cái gật đầu đầy ăn ý thì yên tâm trở lại.
Hơn nữa mấy bạn nhỏ đang nhìn lén ngay chỗ khung cửa nữa, mọi thứ sẽ ổn thôi.
Mọi thứ nhất định phải ổn thôi.