Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 26: Chào mọi người
Utahime đang tức sôi máu, chuyển hoá phẫn nộ thành chú lực, cho con chú linh cấp một trước mặt nổ thành bánh bánh.
[Utahime phản ứng quá mãnh liệt, hẳn là đang diễn giống như mình.
Nếu thế thì cùng nhau phối hợp diễn nào!]
Tên khốn Gojo thiểu năng đến nỗi không nhận ra việc bản thân bị nàng ghét bỏ.
Phải biết là chỉ thiếu một chút xíu thôi thì cảm giác căm ghét này sẽ tiến hoá thành thù hận đó.
Cái gì? Ngươi nói lý do nàng phải chịu đựng loại trêu chọc ấy ác ý kia là vì tự làm tự chịu?
Nhìn thấy Yaga với Nanami mặt lạnh nên tuy bị làm nũng nhưng ngoài ra thì hết rồi kìa.
Thậm chí trước mặt Shoko thì Gojo bất ngờ cư xử như một công dân văn minh.
Cảm giác này...
Không thể chịu nổi nữa!
———
Phụ trợ giám sát của Utahime hôm nay kiểm tra lại hiện trường phất trừ chú linh để tiện lợi cho việc tiến hành giao thiệp thì chỉ thấy sạch sẽ vê lờ. Kể cả một con Cực Nhỏ hoang dại cũng không sót.
Phải biết tuy muỗi nhỏ tích lên cũng là nhiều, hồi phục chú lực tốn nhiều thời gian nên vì đề phòng trường hợp khẩn cấp không đủ chú lực dùng thì chú thuật sư sẽ không chủ động đi tìm mấy con này để phất trừ, dù sao tụi nó ngoài trừ hơi phiền thì cũng không nguy hiểm lắm, không cần gấp rút nhằm vào.
Tất nhiên nói thế thôi chứ dù Cực Nhỏ "vô hại" nhưng với năng lực chiến đấu của phụ trợ giám sát thì hì hụi một ngày chắc cũng mới miễn cưỡng g·i·ế·t được một con. Chú lực của nó tuy ít nhưng tốc độ di chuyển tặc nhanh (đối với nhân viên giám sát gà chíp) may là nó không chủ động tấn công, nếu không sẽ rất nguy hiểm đó.
———
Tuy hẳn là về trường Kyoto cùng các em học sinh thân yêu nhưng không hiểu điều gì thôi thúc Utahime lết xác đến trường Tokyo và chui vào nhà xác- á lộn, phòng y tế.
Phòng y tế: không có ai ở đây đâu.
Hừm, có loại mơ hồ suy luận ra người đã đi đâu rồi.
Utahime mở cửa phòng Gojo, cực kì không bất ngờ khi nhìn thấy thằng cờ hó nào đó đang bẹp dí trên giường cùng Panda và Shoko... và đó là dòng suy nghĩ cuối cùng trước khi Utahime chớp mắt và phát hiện mình cũng đang nằm trên giường ngay bên cạnh Shoko với cánh tay của Gojo khoác lên cả hai người.
Chưa kịp phản kháng thì đã cảm thấy có gì đó đâm lên trán sau đó cảm giác buồn ngủ ập tới.
Đỉnh cao nhân sinh +1.
———
Nanami nhìn khung cảnh trống vắng trong phòng y tế: "..."
Đi qua phòng Gojo xem thử và nhìn thấy mấy đứa nhỏ đang vây xem ngoài cửa.
Học sinh năm nhất Sakura vừa nhìn thấy người lớn đáng tin cậy Nanami lại gần thì vội vàng chạy tới kéo người. "Nanamin, có tên kì quái nào đó b·ắ·t· ·c·ó·c mọi người rồi."
Đáng hận Gojo! Lây nhiễm nickname cho Itadori, khiến cho Itadori lây nhiễm những đứa nhỏ này. Tên của ông đây không phải Nanamin!!!
Nanami nhìn vào trong phòng, không bất ngờ chút nào khi thấy đám người chen chúc trên giường ngủ ngon ơ. Trừ Ichiji.
Em phụ trợ giám sát này bị kẹp giữa Shoko và Utahime, cả khuôn mặt đỏ bừng lên như muốn nhỏ máu, trông đáng thương cực kì. Vừa nghe thấy âm thanh từ ngoài cửa thì Ijichi nhìn qua, thấy thân ảnh của Nanami thì ánh mắt sáng lên đầy hi vọng nhưng cũng không dám mở miệng bởi lỡ đánh thức Gojo khiến người ta mất hứng cốc đầu thì nguy to.
Nanami đón nhận ánh mắt cầu cứu, rất tiếc chưa kịp phản ứng thì phát hiện mình đang nhìn lên trần nhà, lưng nằm trên gì đó mềm mại mà ai cũng có thể nhanh chóng hiểu được, kể cả cặp kính cũng được tháo xuống gọn gàng để trên bàn cạnh giường.
Mấy đứa nhỏ bên ngoài: "Nguy rồi, đến cả Nanamin cũng bị b·ắ·t· ·c·ó·c, chúng ta phải đi tìm thầy hiệu trưởng thôi."
Yaga bị đám học sinh nhí nhố kéo đi, cứ tưởng chuyện gì nghiêm trọng, nhưng đến khi càng ngày càng tiếp cận phòng của Gojo thì...
Nhìn quang cảnh bên trong, một cách nào đó không cảm thấy bất ngờ chút nào đâu. Yaga rút điện thoại chụp một (nhiều) tấm ảnh làm kỉ niệm: "Không có vấn đề gì đâu, các em đi nghỉ ngơi trước đi."
Cực kì hài lòng cùng đám học sinh rời đi. Nhìn tình huống thì tình trạng thân thể của Gojo ổn định lại rồi.
Ichiji trơ mắt nhìn mọi người rút lui: cứu!
Ngay lúc này Toge lăn qua thì thầm "Ngủ đi."
Yay!
Không có ai cần phải tiếp tục lo lắng nữa rồi.
———
"... wow, mọi người đã giải quyết ổn thỏa mọi vấn đề và tiện thể thành công phá giải Ngục Môn Cương chỉ trong chưa đầy ba năm. Không hổ là đồng nghiệp cùng học sinh đáng tin cậy của Goodlooking-handsome-Teacher-Gojo-sensei sao."
Dù sao cũng qua chừng đó năm, gần đây còn bị rạp chiếu phim dọa sợ nên kĩ thuật diễn của mọi người đều tàm tạm, ngoài trừ biểu tình ghê tởm cùng ngán ngẩm thì không có tia biểu tình dư thừa. Kể cả Yuuji cũng cực kì nể tình lấp lánh sáng lên như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Hình như Gojo nhận định rằng mình là được cứu. Nhưng mọi người biết tỉnh là thằng này giở trò nào đó sau đó tự cứu.
Nhưng người không được kéo vào phòng xem phim sẽ bị thế giới sau dung hợp tu chỉnh kí ức...
Nên nói sao?
Gojo giả mù không nhìn thấy mọi người liếc mắt đưa tình, ra hiệu lẫn nhau.
Mọi người: Dù sao Gojo lên chức vật biểu tượng rồi, không biết cũng tốt.
"Hừ hừ hừ, đừng có tự dát vàng lên mặt mình như vậy."
Mọi người nhìn Utahime bắt đầu lớn tiếng cùng Gojo combat: Diễn tốt lắm Utahime!
Utahime - bản sắc biểu diễn: Tui có làm gì đâu.
———
Gojo vừa lạc đơn vị một chút thì người trong tộc bất ngờ chui ra nhét một đống giấy tờ van xin điều tiết gia sản một chút.
Màu trắng miêu miêu nhìn giấy tờ một hồi, trong đầu tràn đầy dấu chấm hỏi. Tuy nghiệp vụ của nhà Gojo đúng là rộng khắp nhưng đa số là loại xí nghiệp lâu đời, đống nghiệp vụ mà có vẻ bản thân đã thành lập mười mấy năm trước này là sao?
Cũng không phải Gojo xem nhẹ mình, người hoàn mĩ toàn tài như mình muốn tạo cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng là dễ thôi, chưa kể có trong nhà chống lưng. Vấn đề là mười mất năm trước anh đây còn đang trốn nhà đi học đây, là bạn mới không tốt hay chú linh thiếu thốn? Làm gì có thời gian chỉnh lý ra mớ bòng bong này?
Trong đây có cái gì công ty game? Giải trí truyền hình? Nhà xuất bản? Nghiên cứu sinh học? Thiết bị phụ trợ dị năng giả? Còn các kiểu đa dạng.
Trước tiên xem nhẹ việc giữa đống sản nghiệp hào phóng kia có một cái tiệm đồ ngọt nhỏ mở ra "vì trải nghiệm bình đạm sinh hoạt". Dù cho có nghiên cứu thiết bị phụ trợ thì cũng hẳn là nghiên cứu chú cụ chứ? Lũ siêu năng các kiểu kia không thiếu công ty chính phủ chú ý rồi mà, cần đám người chú thuật sư ít ỏi quan ái sao?
Là tư thế rời Ngục Môn Cương ra sai lầm hay thế giới biến kì quái đây? Gojo khá chắc Ngục Môn Cương không có chức năng vặn vẹo kí ức nhưng nhớ lại biểu tình kì quái của mọi người lúc họp hồi nãy, có chút không chắc chắn.
Mà thôi kệ đi, nếu thật sự có vấn đề tìm đến cửa thì tuỳ tay loại bỏ là được, thân là mạnh nhất thì đối với mấy thứ phá sự này cũng không cần dư thừa chấp nhất.
Bây giờ sự việc quan trọng là theo thời gian bị nhốt thì Gojo có gần ba năm chưa động đến đồ ngọt rồi, nhất là thân ái Kikufuku. Tuy nói bên trong Ngục Môn Cương cảm thấy như chỉ mới thoáng qua một cái nháy mắt là được thả nhưng Gojo mới không để ý đến loại chi tiết nhỏ nhặt đó đâu.
Kiềm chế muốn thuấn đi đi mua đồ ngọt ngay lập tức bởi xét thấy đã qua vài năm, lỡ cửa hàng đổi chỗ thì ngu người, Gojo đành rút điện thoại ra tìm hiểu tình hình một chút.