Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Ngươi Phải Đón Ta !.
"Cảm ơn Tiểu Hoàng, tôi biết cậu tốt với tôi mà".
"Không phải đâu chúng tôi chưa tới mức đó đâu".
"Hứa đi !Vậy ta đi đây".
"Này con không được bắt nạt con bé nữa, mau vô ăn". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sau này mong cháu giúp đỡ Tiểu Hoàng nhà bác một tí, tính nó có hơi khó chịu với người ngoài thật ra rất trân trọng người quen".
"Rầm".
Tề Ngữ thấy nàng hỏi liền ngại ngùng, ấp a ấp úng giơ tay ra muốn chào hỏi nàng.
"Sao ngươi không vào ?".
Chương 12: Ngươi Phải Đón Ta !.
"Tiểu Hoàng cậu đúng là còn lương tâm a".
Tề Ngữ liền vui mừng ôm lấy hắn, vui mừng thanh âm riếu rít.
"Tối nay con mà không đưa nó về nhà an toàn thì đừng bước vào cửa".
Nói xong hắn nhìn lên liền bất ngờ ánh mắt lộ ra, một bóng dáng quen thuộc hắn tự trọng thanh âm nói.
"Cậu ấy định làm gì ? như vậy thân mật quá nhanh a".
"Nếu cậu đã muốn ta sẽ chỉ cậu cách trở thành tiến hoá giả, dù sao lăn lộn với ta không thể để cậu cầm chân ta được".
Tề Ngữ hắn khó sử biểu cảm, bây giờ hắn đã hiểu thực sự hắn không thể là gia nhập vào thế giới này a, nơi mà mạng sống của hắn phải đặt lên cán cân dễ dàng bị người khác lấy đi.
"Được lúc đó sẽ tới đón".
Thiên Hoàng cười vậy tay chào nàng cũng vẫy tay chào lại bước ra khỏi cửa, Hắn định quay vào liền ăn một cước bay ra khỏi cửa mẹ hắn đứng trong nhà liền chỉ mắt hắn nói.
Về sau khi Tiến Hoá giả được công bố, chắc chắn tên này sẽ tham gia thôi, thay vì để hắn tham gia vào rồi cứ thế mà c·hết không biết lúc nào thì rèn luyện hắn trước.
Mà Tề Ngữ nghe hắn sẵn sàng chỉ hắn cách trở thành tiến hoá giả, hắn đang ủ rũ liền lấy lại sức sống vui mừng mà quên mất suy nghĩ thoái lui.
"Tiền này ông nên đưa về cùng gia đình đi du lịch tạm đi, ta thấy ông khí vận tối đen rất có thể điều xấu sắp xảy ra".
"Đúng đúng là bác ấy mời tôi tới nhà giúp, đồng thời ở lại ăn cơm cho vui".
Vương Nhiễm nghe vậy đỏ mặt không tự chủ liền, ấp úng nói.
"Cậu cùng tôi lên nhà ăn cơm đi, dù sao cũng tới giờ ăn rồi".
Tề Ngữ liền bất ngờ ánh mắt long lanh quay sang nhìn Lục Thiên Hoàng thanh âm không kìm được nói lớn.
Lục Thiên Hoàng thấy vậy liền cắt ngang, khó chịu nói.
"Có vợ ? ngươi nói cái gì vậy, ở đó mà mê sảng".
Trong lúc đó một cái muỗng gỗ liền bay thẳng vào đầu Lục Thiên Hoàng hắn khiến hắn quay cuồng đầu óc.
"Ồ cảm ơn, dù sao ngươi chở bọn ta cũng vất vả, đây là số tiền cho công sức của ngươi".
"Có thật là chỉ tới giúp thôi không, hay là còn muốn ý đồ khác như là muốn gặp tôi".
Lục Thiên Hoàng thấy vậy liền vội lấy tây chặn lại liền vô tình ép sát nàng vào tường, hai người hai đôi mắt nhìn nhau cũng liền đỏ mặt quay đi.
Ôn Vương Nhiễm nghe nói Tề Ngữ nói tiếng chị dâu khuôn mặt dễ thương của nàng liền đỏ ửng, có chút vui vẻ thanh âm đáp.
P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, mong nhận được sự góp ý nếu có sai sót, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.
Tề Ngữ nghe vậy liền gương mặt rạng rở, hắn không ngờ một người như Lục Thiên Hoàng lại mời hắn vô nhà.
"Không không kẻ hèn mọn tôi không dám".
Lục Thiên Hoàng hắn liền cảm thấy ghê tởm chặn lại Tề Ngữ.
"T...ta ta".
Lục Thiên Hoàng không đáp chỉ từ từ đưa tay lên mặt nàng, thấy vậy Ôn Vương Nhiễm liền nhắm mắt lại nàng tưởng hắn định xoa mặt nàng.
"Lần sau ta sẽ tới chơi".
"À cậu nói trước đi".
Ôn Vương Nhiễm nàng đang bưng dĩa thức ăn đặt lên bàn, nàng thấy Thiên Hoàng liền chạy tới chổ hắn.
"Cậu Thiên Hoàng chở cậu là vinh dự của tôi, số tiền này tôi không dám nhận đâu". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thiên Hoàng ngươi về rồi, đây là ?".
Nàng vừa nói vừa múa máy tay chân, thấy vậy thiên Hoàng cười mỉm liền lấy tay dữ nàng lại trêu nàng.
"Để tôi truyền cho cộng cách thức tỉnh thành người tiến hoá, cùng một số thần thông".
Nói xong Thiên Hoàng từ từ mở con Thiên Đạo Nhãn chuyền cho hắn cách trở thành tiến hoá giả, cùng thần thông ưng nhãn giúp hắn có thể nhìn xa vạn giặm, nhìn rỏ lớn bé, cùng cách âm bộ pháp có thể giúp đi vô đi ra trong đám đông như trốn không người,.
"Tiểu Hoàng à tôi thật là càng ngày càng bất ngờ về gia thế cậu rồi nha".
Nhìn khuôn mặt đắc ý của Tề Ngữ hắn liền hồi hận, nếu không phải hắn muốn mẹ hắn đỡ lo thì liền muốn một cái đ·ánh c·hết tươi tên này.
"Cô gái ngốc hạt cơm dính trên mặt còn không nhận ra".
"Vương Nhiễm sao cô lại ở đây, à không tại sao Vương Nhiễm lại biết nhà ta ?".
Nàng quay hương Thiên Hoàng có chút không nỡ nói.
"Là mẹ kêu con bé tới ăn chung cho vui, dù sao thì con cũng chỉ mới con được con bé bằng tuổi thôi". (đọc tại Qidian-VP.com)
Xong chuyện hắn cùng Tề Ngữ đứng trước căn chung cư của hắn, Tề Ngữ định đi về Lục Thiên Hoàng liền gọi hắn lại, dù sao thì hắn cũng cần dẫn một người bạn về tránh mẹ hắn lo lắng hắn bị cô lập.
Trong lúc hai bọn hắn còn đang chọc nhau, Tài xế lái xe liền dừng xe quay lại nói.
"Tiểu Hoàng, cậu nói Vương Nhiễm, ý ngươi là Ôn Vương Nhiễm của thủ khoa trương đại học Thiên Mỹ, vừa dễ thương đáng yêu, còn là con hiểu trưởng Ôn Tư Hùng, Thiếu tướng về hưu đối tượng bao đàn ông ao ước". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đây là cách hấp thu khi vận cùng 2 bộ pháp, có thể khiến cậu trở thành một chinh sát, ngoài ra cũng có trở thành xạ thủ".
"Sao ? chê ít ?".
"Còn chối".
"Con vẫy tay cái gì, con gái nhà người ta như vậy con liền để con bé về một mình trong trời tối ?".
Thật ra Lục Thiên Hoàng chỉ sợ con người này cứ lẻo đẽo theo hắn đòi lăn lộn, rồi làm rối kế hoạch không cần thiết, như vậy rất dễ lộ hành tung, dù sao thì hắn cũng cần một trinh sát.
Lục Thiên Hoàng không thay đổi biểu cảm gật nhẹ đầu, rồi hắn nói tiếp.
"Vương Nhiễm sao cô biết được chỗ ta ở hay vậy".
Có thể làm thế thân, hắn gật đầu quay sang Tề Ngữ.
"Không làm gì có ta đâu có suy nghĩ lung tung".
Lục Thiền Hoàng không thay đổi biểu cảm, liền nói tiếp.
"Hửm bây giờ liền biết dè chừng tôi rồi sao ?".
Nói xong tên tài xế liền đưa hai tay ra nhận lấy, Hắn tưởng ông chủ lớn hắn chở đây rất đáng sợ không ngờ lại một người ngoài mặt sắc lạnh bên trong ấm áp a, vừa nghĩ hắn vừa cảm động chảy nước mắt.
"Vậy ta về nha".
Tề Ngữ hắn định mở miệng nói.
"Cậu Thiên Hoàng, đã tới nơi cậu cần tới".
"Ngươi vậy mà lại bắt nạt ta, ta đi mét bác gái".
"không có nhưng nhị gì hết".
Hiện Giờ đầu óc nàng rồi loạn cả lên, Nhưng Thiên Hoàng chỉ đơn giản đưa tay quẹt đi hạt cơm còn dính trên má nàng.
"Chào chị dâu, tôi là Tề Ngữ bạn mới quen của Tiểu Hoàng".
Lục Thiên Hoàng nghe vậy liền trừng mắt hướng tên tài xế.
Ôn Vương Nhiễm nghe vậy liền ấp a ấp úng, mẹ hắn bưng cơm ra liền nói lớn.
"Dù sao sở trường ngươi liền là thu thập thông tin".
Sau khi ăn xong dọn dẹp xong xuôi hắn liền tiễn, Tề Ngữ về Ôn Vương Nhiễm dọn dẹp cùng mẹ hắn xong cũng đi ra cửa chuẩn bị đồ về.
"Thật ?". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tiểu Hoàng à, ngươi đây là có vợ rồi a".
"Đến lúc đi lễ chào đón tân sinh viên, ngươi phải tới đón ta đấy".
Thiên Hoàng liền gật đầu.
Mẹ hắn liền đi ra nhéo tai hắn vào, xong lại nhìn qua Tề Ngữ vui vẻ thanh âm.
Hai người bọn hắn liền di chuyển lên nhà, Lục Thiên Hoàng vừa mở cửa ra hắn cất dép lên kệ nhìn qua hướng Tề Ngữ hắn khó hiểu nói.
"Nhớ giữ vững tinh thần".
Nói xong mẹ hắn ném hắn cái áo khoác một tiếng đóng cửa lớn phát ra.
Tên Tài xế nghe vậy liền biết Lục Thiên Hoàng đang cảnh báo cứu hắn, liền vội vàng gật đậu.
"Còn suy nghĩ lung tung".
Đúng lúc Lục Thiên Hoàng cũng định quay qua nói với hắn, Tề Ngữ liền vẻ mặt bối rối cười ngượng thanh âm.
Tài xế thấy Lục Thiên Hoàng cầm tiền ra đưa hết 10 vạn tiền mặt hắn liền nhanh tróng vẫy tay lại, biểu hiển không cần cùng hoảng sợ nói.
"Tránh ra tôi không thích đàn ông".
Tề Ngữ ở một biên cũng há hốc mồm, hắn cũng liền lớn giọng đáp.
Lục Thiên Hoàng nhìn qua Tề ngữ liền gật đầu.
"Ồ Cháu là bạn của Tiểu Hoàng nhà ta đúng chứ, mau vào đi cơm sắp nguội".
Tấu Chương Xong.
"Nhưng mà mẹ a".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.