Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Tư Nhã, Bài Ca "Đối Lập".
Chị cả của nhóm nàng tên là Lệ Na, nàng là người lớn tuổi nhất nhóm cũng là người mà Tư Nhã mến mộ, cũng giúp đỡ và cho nàng nhiều lời khuyên khi nàng khó khăn.
"Trường chúng ta thật may mắn, nghe bảo rất khó để có thể mời Nhã Tư về".
"Đừng khóc nó không hợp với phong thái kiêu ngạo của anh đâu, em biết anh là người oai phong như nào mà".
"Có thể cậu ta đẹp trai thật nhưng không có nghĩa là cậu ta sẽ có chất giọng hay".
Thái Nhi cũng Lệ Na nghe vậy cũng thở dài hết cách, haiz nàng biết rằng cô nhóc này đã quá mê cậu nhóc thuở nhỏ đấy, nên nếu gặp lại kết đẹp thì tốt, nhưng nếu tên đó giám làm em gái cô khóc thì sẽ cho tên đó biết tay.
Tư Nhã nghe vậy cũng lấy lại tin, nhưng nàng cũng liền từ chối.
Tư Nhã liền đưa tay lên ngực nàng nhẹ nhàng cũng pha chút tự tin nói.
"Đúng a". (đọc tại Qidian-VP.com)
P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, mong nhận được sự góp ý nếu có sai sót, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.
"Chị nói đúng nhưng em nghĩ không được đâu, huống hồ ".
Lệ Na với Thái Linh đứng bên cạnh cùng nhau tán thành, Lệ Na liền quay sang Tư Nhã xoa nhẹ đầu nàng nói.
Tấu Chương Xong.
"Nhưng lỡ hai người không gặp lại thì sao ? em đâu thể đợi cậu ấy cả đời, nếu gặp lại chắc gì cậu ấy đã yêu em ?".
Thậm chí là nhị thiếu chủ nhà họ Chịnh, nàng cũng không tiếc từ chối.
Nhưng cũng có lúc nàng b·ị b·ắt nạt chính hắn là người bảo vệ nàng khỏi lũ bắt nạt, nàng cũng liền vì thế mà sinh tình cảm với hắn, nhớ nhất chính là lúc còn nhỏ nàng đi lạc khóc hết nước mắt nàng dường như tưởng mọi thứ đều tối đen.
"Tôi biết hôm nay là ngày vui, nếu bây giờ mà bài hát của tôi có làm mọi người chảy nước mắt thì thông cảm cho tôi, mong mọi người không đổ lỗi cho tôi vì lỡ làm mọi người khóc trong ngày ".
"Vừa hay Nhã Tư xinh đẹp của chúng ta cũng chưa có người yêu, hay là thử bắt chuyện với cậu ấy xem".
"Có lẽ nào ?".
Lịch ra chap:3-5-7 cảm ơn mn đã đọc truyện.
Tư Nhã chỉ cười gượng nàng cũng chịu đứa bạn thân hám trai của mình, nhưng không hiểu sao khi nhìn vào người nam nhân trên bục nàng có chút quen thuộc cứ cảm giác đã gặp qua hắn, nhưng không nhận ra được là ai.
Ở bên góc màn nhóm nhạc nữ năm người của Tư Nhã nghe vậy cũng đứng lại xem, thậm chí là Tư Nhã cũng bị thu hút.
Cô đơn cả đời hận không thể trái.
Ôn Vương Nhã thấy hắn tự cao như vậy nàng làm bộ mặc đắc ý.
Hắn liền bắt đầu bài hát, giọng hát hắn cất lên bài mà hắn hát ra chính là "Đối Lập" mà Tư Nhã tặng hắn kiếp trước, trước khi hắn chính tay hắn g·iết c·hết nàng.
Tư Nhã nghe vậy liền làm bộ mặt hoảng loạn vội khua tay có chút bối rối nhỏ giọng nói.
Thái Linh nhìn qua tư nhã, hấp tấp nói.
Hắn bước lên sân khấu đứng trước cây mic, mọi người bên dưới sôn sao bàn tán, có người mê mệt vẻ đẹp cùng thần thái hắn, có người thì nói xấu về việc hắn dùng quan hệ.
"Hì hì là ta bảo papa cho cậu lên biểu diễn đấy".
Đau lòng nàng mất, lệ đầy trời.
"Vậy các người chuẩn bị lau nước mắt của mình đi".
Chương 16: Tư Nhã, Bài Ca "Đối Lập".
"Nhưng vì một vài lí do trường đặc cách cho cậu nam sinh mới này".
"Đúng đó"Thái Nhi nghe vậy cũng nhảy vào, dù sao thấy bạn của nàng vì cậu bạn đó mà sẳn sàng bỏ qua hết các người con trai.
"Nghe bảo nàng đã tự, tới trường đề chúng ta để biểu diễn đấy".
"Mọi đừng nói chuyện nữa tập trung đi buổi biểu diễn bắt đầu rồi, không biết cậu chàng đẹp trai này có thể có chất giọng như nào đây".
Lệ Na thấy vậy liền đưa tay lên động viên nàng.
"Ước gì anh ấy là bạn trai mình, hay bây giờ mình nên theo đuổi tình yêu". (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người còn lại của nhóm là Tống Nhiên Linh và bạn thân của Tư Nhã Thái Linh cũng liền không thể rời mắt khỏi sân khấu. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không được đâu chị Lệ Na à, nhìn người ta ưu tú như vậy...".
"Nếu chị chưa có bạn trai thì chị cũng muốn tới làm quen với cậu ấy".
"Ồ cậu em này khá kiêu ngạo đấy".
"Trường cậu đúng là ghê thật đấy nhận một nam sinh, còn là một nam thần".
Nhiều người dưới sân khấu liền nổi nóng nói.
"Nên bạn ấy mong muốn cảm ơn và lên biểu diễn cho chúng ta một tiết mục".
"Thật sao có lẽ nào nàng cũng là nữ sinh trường ta".
Hắn vừa hát, nhưng dòng ký ức của kiếp trước từ từ hiện lại như một đoạn phim trong đầu hắn, lúc hai người cùng chung một nhà, lúc hắn cùng nàng ngồi bên hồ ngắm trăng rồi nàng ngủ gục trên vai hắn, hắn chỉ mong muốn mỗi ngày như vậy.
Nhưng hắn không quan tâm, hắn chỉ biết bây giờ hắn muốn chạy đi gặp nàng ngay lập tức, Nhưng một nữ mc bước lên hướng mic nói.
"Trường em chị không biết bây giờ cũng nhận nam sinh đấy Nhã Tư"sở dĩ Lệ Na gọi nàng là Nhã Tư bởi vì họ muốn che giúp nàng che dấu thân phận, vì họ hiểu hoàn cảnh nếu để mọi người biết Nhã Tư là Tư Nhã thì cuộc sống nàng sẽ bị đảo lộn.
Lệ Na thấy vậy liền thở dài.
"Ồ trông cũng đẹp trai đấy chứ cũng rất nam tính"người bên cạnh Lệ Na chính là Tư Tư nàng chỉ nhỏ tuổi hơn mỗi Lệ Na và cũng là Producer của nhóm, nhạc của nhóm chính tay nàng mà . (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhã Tư của chúng ta cũng là thần tượng nổi tiếng, sao lại không xứng chỉ sợ người ta cảm thấy không xứng với em thôi" Vừa nói Lệ Na vừa cười.
Thiên Hoàng hắn đứng bên cạnh im lặng nghe những người kia nói, hắn cũng ngầm thừa nhận có lẽ chính nàng là nữ sinh trường này nên mới muốn biễu diễn cho trường.
"Chị không hiểu đây là bá khí"Thái Nhi đứng một bên mê mẫn nói.
Còn Tư Nhã sau khi xong việc hắn sẽ đi gặp nàng, dù sao hắn cũng đã đánh dấu thần thức, dù nàng có đi đến chân trời góc bể hắn cũng sẽ tìm ra nàng.
"Chừa cái tội lần sau bớt trêu ta lại".
Hồn mộng luôn theo gió bay xa,
Hắn liền nở nụ cười tự cao, mọi người bên dưới khó hiểu, Lệ Na đứng một bên làm vẻ mặt nổi nóng.
Tống Nhiên Linh ở một bên háo hức nói.
Trên sân khấu Thiên Hoàng sau khi chỉnh lại mic, hắn liền làm vẻ mặt thờ ơ nói.
"Chị biết rồi lại là cậu bạn thuở nhỏ đó của em chứ gì ?".
Thiên Hoàng chỉ nở nụ cười mỉm.
Nhưng ký ức đẹp về thì ký ức xấu cũng có, khiến hắn nhớ lại lúc chính tay đưa trường Mâu đâm xuyên tim nàng, đó là Lý do bước vào tâm ma khiến hắn không thể bước lên thần cảnh mà thua cuộc.
"Không bọn em đã có lời hứa lúc rời đi, huống hồ em có niềm tin bọn em sẽ gặp lại nhau"
quay về hiện tại nàng thoát khỏi kí ức, liền nghe Tống Nhiên Linh hối.
Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, nhóm nhảy lần lượt chào tạm biệt những người cổ vũ cho họ, hai cô gái đứng bên cạnh thì thầm.
Giọng hát mang trong người nỗi buồn sâu thẳm, cũng chính là kể về sự đối lập thế lực của cả hai, cũng chính là vì để đứng bên hắn mà nàng đánh đổi.
Đối địch tình sâu khó trọn đôi,
"Như mọi người đều biết, trường chúng ta là trường nữ sinh không bao giờ nhận nam sinh".
"Em biết anh đã nhận ra tất cả, nhưng anh luôn trốn tránh và tha thứ" Tư Nhã từ từ xoa lấy khuôn mặt thất thần của Thiên Hoàng, lấy ngón tay lau đi nước mắt hắn.
"Trông nàng cũng tầm tuổi chúng ta nhỉ".
Đến lúc cả hai đối mặt với nhau trong thân phận kẻ thù, người thì đau khổ vì phải tự tay g·iết người mình yêu, còn một người lại vì đánh đổi tất cả bên người mình yêu lại không ngờ mình đã đi sai hướng khiến càng lúc càng không thể tới gần người mình yêu.
"Được để coi cậu làm như nào" nói xong nàng không quên lè lưỡi trêu hắn rồi chạy về phía cha nàng.
Thái Linh cười với nàng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một cậu nhóc đưa tay tới, hỏi thăm nàng cho nàng cây kẹo của hắn, cuối cùng là giúp nàng tìm được bố mẹ, đối với nàng tất cả ký ức về người ấy đều là kỷ niệm đẹp không thể quên.
Lệ Na hướng Tư Nhã ngạc nhiên nói.
"Chúng tôi thừa nhận cậu đẹp trai, nhưng giọng hát là phạm trù khác, cậu không nghĩ đó là quá kiêu ngạo sao ?".
Hắn định chạy đi tìm Tư Nhã ngay lập tức nhưng, sự kiêu ngạo của hắn không cho hắn chấp nhận bỏ qua thách thức.
"Kiếp này được ở bên anh, về một nhà với anh, em đã rất mãn nguyện, nếu có kiếp sau em vẫn nguyện trọn kiếp vì anh, cảm ơn anh đã chấp nhận đôi bàn tay nhuốm đầy huyết tanh này của em".
"Nếu cậu muốn vậy, được trên đời không có gì có thể làm khó được Lục Thiên Hoàng tôi".
"Nhớ tự chăm sóc tốt cho bản thân được chứ".
Thiên Hoàng nghe vậy cũng khựng lại, hắn không nghe nhầm chứ nam sinh ý nói hắn ? nhưng hắn tự nguyện khi nào ?.
Lục Thiên Hoàng nghe vậy thì cũng bộ mặt hết cách, nhưng lại tự tin bước lên nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.