Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Mỹ Nhân Là Bông Hồng.
Nhưng một bàn tay nhỏ nhắn liền kéo người Thiên Hoàng lại, Thiên Hoàng liền nhìn xuống, Tư Nhã thấy hắn nhìn xuống cũng hướng ánh mắt hắn nhìn theo.
"Tư Nhã à nghe ta giải thích".
"Con dám bắt nạt con bé, có tin tối nay ngủ ngoài đường không"Mẹ Thiên Hoàng liền lao xách lấy cổ áo của hắn.
Nàng liền là bị Thiên Hoàng đùa liên tục làm cho khó xử, bây giờ hành động cũng liền khó phân biệt không biết nên nói cái gì.
"Nhớ đưa con bé về cho đàng hoàng con mà dám trêu chọc con bé, mai mẹ sẽ cho con nhịn đói".
Nhân lúc hắn không để ý nàng liền nhẹ nhàng hôn vào má hắn, Thiên Hoàng cảm nhận đôi môi nhẹ nhàng chạm lên mặt liền có chút ngại ngùng không phản ứng kịp.
P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, mong nhận được sự góp ý nếu có sai sót, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.
Ánh mắt Tư Nhã nhìn hắn, trong mắt nàng như có ngàn con dao đam qua Thiên Hoàng.
"Hôm nay xin lỗi đã làm cậu khóc, mai tớ sẽ qua sửa bếp ga cho cậu".
Nhưng người ta có câu, bông hồng đẹp là bông hồng có gai, nhưng nói sao thì đứa nào làm con dâu cô cũng thích, nàng càng nghĩ khuôn mặt nàng lại càng lộ ra sự vui sướng.
Tư Nhã ngồi bên cạnh nghe Thiên Hoàng nói tới chuyện bồng cháu, nàng liền e thẹn đỏ mặt, nhìn vào liền có cảm giác là muốn xì khói.
Nàng liền đưa tay ra ẵm lấy Diệp Huyết, khuôn mặt vui vẻ nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng liền nói nhỏ.
Mặc dù vui vẻ với Diệp Huyết, nhưng khi nàng quay qua Thiên Hoàng ánh mắt nàng liền như ngàn con dao đâm vào người hắn.
"Papa là sao ? không ngờ Thiên Hoàng của chúng ta vậy lại có vợ rồi".
Trước biểu cảm không biết thế nào cực kì dễ thương này của nàng, hắn liền chịu không nổi a, hắn véo má nàng một cái, nhẹ nhàng nói.
Nghe vậy Tư Nhã khuôn mặt lại đỏ ửng hét lớn"Thiên Hoàng, cậu nói vậy là có ý gì, tớ làm vậy là vì hoàn cảnh đáng thương của cô bé thôi". (đọc tại Qidian-VP.com)
"ừm"Nàng liền gật đầu.
Tư Nhã liền chạy vội vào phòng đóng xầm cửa lại, nàng đứa dựa lưng vào cánh cửa khuôn mặt ngại ngùng.
Thiên Hoàng thấy vậy vẻ mặt liền đắc ý, nói tiếp.
Tư Nhã nghe vậy liền đứng bật dậy, khuôn mặt có chút uất ức, phản ứng nàng liền mạnh bạo nói lại.
Mẹ Thiên Hoàng nghe tiếng hét lớn, Mẹ hắn cùng Diệp Huyết nghe vậy liền tưởng xảy ra việc gì, đều vội chạy ra.
"Cô bé à con thật dễ thương con có thể nói tên con được không".
"Mẹ à, mẹ có thể nghiêm túc không, đừng hở tí là nghĩ tới chuyện bồng cháu được không ?"Thiên Hoàng nhìn khuôn mặt nàn thì buồn chán không muốn nói.
"Tớ sẽ tính sổ với cậu sau".
"Nào chỉ đùa thôi đừng khóc, đừng khóc mà được không". (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy khuôn mặt đắc ý của Thiên Hoàng, Tư Nhã liền để lộ ra bộ mặt ngượng ngùng, nàng cuối gằm mặt xuống nước mắt trong con ngươi cũng gần chảy ra.
"À không sao, không sao".
Một lúc sau mẹ hắn chuẩn bị xong đồ ăn, Tư Nhã cũng ngồi lại ăn cơm cùng nhà hắn vì phòng nàng bị hư bếp ga, mục đích lần này cũng chủ yếu là xin giúp đỡ, may mắn liền biết Thiên Hoàng là hàng xóm nàng.
Chưa để hắn nói hết, Diệp Huyết liền giơ hai tay lên nói.
"Papa nguy hiểm"Diệp Huyết liền lao nhanh với sát khí và tốc độ.
"Con biết rồi, mama cô ấy có phải mama của con không ?".
Tấu Chương Xong.
Diệp Huyết cùng mẹ Thiên Hoàng thấy vậy liền không hiểu chuyện gì. Thiên Hoàng cũng liền xoa đầu nàng rồi kéo tay nàng vào nhà.
Tư Nhã đứng sau lưng mẹ hắn cùng Diệp Huyết, hai người liền làm mặt xấu le lưỡi hắn một cái.
"Cậu có vẻ thích làm mama của con bé nhỉ".
Đến lúc hai người ra tới hành lang, trước mặt hai người liền là một cảnh tình từ, Tư Nhã liền đang ôm chặt người hắn tỏ vẻ hoảng sợ.
Chương 22: Mỹ Nhân Là Bông Hồng.
"Không lẽ cậu đang nghĩ tới cảnh tượng đó".
"Diệp Huyết đoán xem"Hắn vừa mới nói xong, Tư Nhã liền đứng bên cạnh, nhéo mạnh vào hông Thiên Hoàng.
"Không...không phải đâu chỉ là ?".
"Được"Tư Nhã đứng sau cánh cửa nói lớn cho hắn nghe, xong lại nói nhỏ.
"Buổi tối nhớ khoá của cẩn thận giữ an toàn bản thân đấy, con gái ở một mình rất nguy hiểm".
Tư Nhã nghe vậy liền tiếp tục lúng túng khua tay.
Mẹ hắn nghe vậy thì cũng ngán ngẫm, con trai nàng không ngờ vậy mà lại dính mệnh đào hoa mong là nó có thể kiểm soát được, nhưng điều nàng ngạc nhiên hơn cả là cô nhóc mà hồi đó thường hay qua nhà nàng chơi, không ngờ bây giờ đã là thiếu nữ xinh đẹp kiêu kỳ như vậy.
Thiên Hoàng hắn không thấy đau, còn thấy nàng lúc tức giận liền có chút dễ thương.
Thiên Hoàng thấy vậy khuôn mặt hắn liền nhăn nhó. "Hai người !!!".
Hắn đang dỗ nàng liền thấy một cái chảo bay tới chỗ hắn, Thiên Hoàng liền phản ứng nhanh đưa đầu qua né được cái chảo.
"Thì tớ có ý gì đâu, chỉ nói cậu có vẻ thích làm mama của Diệp Huyết thôi mà ?".
"Được rồi đùa cậu thôi".
Nhưng hắn phát hiện khuôn mặt nàng có chút ửng hồng, thấy khuôn mặt Thiên Hoàng đưa tới gần cũng khiến nàng về lại với thực tại.
"Papa ?"Nghe Diệp Huyết gọi Thiên Hoàng một tiếng Papa, trong Đầu Tư Nhã liền xuất hiện nhiều suy nghĩ, khuôn mặt như vừa lĩnh ngộ được cái gì.
Thiên Hoàng thấy vậy liền có chút Hoảng sợ, Hắn liền khua tay vội dỗ nàng.
Nàng liền nhanh chóng trả lời, tay nàng nhanh chóng đẩy khuôn mặt của Thiên Hoàng ra, biểu cảm có chút e thẹn, nếu Thiên Hoàng không ngăn chặn suy nghĩ nàng thì có lẽ trong suy nghĩ nàng liền có một gia đình lun rồi a.
Thiên Hoàng liền khó sử nhích người lên một tí.
Thiên Hoàng liền gãi đầu khuôn mặt không hiểu gì kèm chút uất ức, hắn nhớ là hắn không có chọc nàng a.
"Con biết mẫu hậu con không dám, có đ·ánh c·hết con cũng không dám"Thiên Hoàng hắn không sợ trời không sợ đất, nhưng đứng trước mẹ hắn không hiểu sao lại bất giác co rúm.
"có cậu ở đây tớ chắc chắn sẽ an toàn tớ tin chắc luôn là vậy đúng không"Nàng vừa nói vừa lấy dây chuyền hình trái tim bể một nữa, ánh mắt có chút say mê nhìn.
"Thiên Hoàng!!!"nghe vậy nàng tức giận lấy hai đôi bàn tay mảnh khảnh của mình đập nhẹ liên tục vào người hắn.
"Tư Nhã à cậu không sao chứ ? Tư Nhã"Thiên Hoàng hắn thấy nàng không trả lời lại đưa gần mặt tới nhìn xem nàng có việc gì lại không trả lời hắn.
Thiên Hoàng cũng giải thích về hiểu lầm, Nàng sau khi biết về tình hình của Diệp Huyết xong lại càng thân mặt với cô bé, cũng vì vậy càng quấn quít Tư Nhã.
Thiên Hoàng hắn bồng cô bé lên xoa đầu, khuôn mặt tươi cười nói.
"Xin lỗi, xin lỗi mẹ mất tập trung".
Thấy vậy Thiên Hoàng liền quay sang chọc Tư Nhã.
Thiên Hoàng thấy biểu cảm của nàng liền nở nụ cười nhẹ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thật không ? vậy là cậu không ghét tớ đến vậy ?".
Lịch ra chap:3-5-7 cảm ơn mn đã đọc truyện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau một đêm vui vẻ, Diệp Huyết liền được mẹ Thiên Hoàng đem vào phòng ru ngủ, nàng đi ngủ cũng không quên dặn dò hắn.
Thiên Hoàng khuôn mặt bất giác nở nụ cười ngờ nghệch, không biết nói gì quay đi nhưng không quên nhắc nhở.
"Papa cô ấy là ai vậy ?"Diệp Huyết thắc mắc liền hỏi hắn, vẻ mặt cô bé vẫn lạnh tanh.
"Không phải a, chỉ là đang nghĩ bên nhà bếp ga hư, không biết có thể nhờ ngươi qua sửa được không".
Hắn đưa Tư Nhã về phòng, liền gãi đầu khuôn mặt vẫn có chút kiêu ngạo.
Sau một lúc giải thích, thì ra lí do nàng hét lớn là khi vừa mới nhận ra Thiên Hoàng thì đúng lúc liền có một con chuột đang kiếm ăn mà chạy qua chân nàng, Nàng thấy vậy mà bẩm sinh sợ chuột từ nhỏ liền la lớn ôm lấy cơ thể hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.