Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32: Giải Quyết Việc Còn Lại.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Giải Quyết Việc Còn Lại.


Thiên Hoàng liền muốn tăng lực bóp nát Tư Kỷ tại chổ, cô cũng hiểu số mệnh liền nhắm mắt chấp nhận không hề có mong muốn giải thích thêm nữa.

P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, mong nhận được sự góp ý nếu có sai sót, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.

"Sao có thể so sánh chân long với một con chim trong lồng kính được"Nàng nói nhỏ, câu nói đó cũng là biểu ý cho sự c·h·ế·t tâm của nàng.

Không để tâm đến thứ khác, khuôn mặt đang tức giận của hắn liền chuyển sang một nỗi u buồn uất hận, hắn buồn vì tổn thương mẹ hắn phải chịu, hắn uất hận vì bản thân quay lại nhưng vẫn để mẹ phải chịu tổn thương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Các vết thương liền nhanh trong liền lại, Vương Nhiễm đứng một bên quan sát mặt nàng cũng không thể giấu nổi sự ngạc nhiên.

Vừa nói ông đi tới định lấy tay vỗ vai Thiên Hoàng Nhưng Thiên Hoàng chỉ vứt một tên đeo mang áo đen đang ngất xuống, thân thể hắn giống như cơn gió di chuyển không đoán được.

Mấy ngày liên tục có thể không rút ra đồ tốt, nhưng dược liệu hồi phục cùng dược liệu tăng cường có thể là đại trà, mặc dù không có nhiều tác dụng với tiến hoá giả bậc cao như hắn, nhưng đủ để người thường coi là thuốc chữa bách bệnh.

Tư Kỷ liền vội vàng đi tới kiểm tra qua cho Vương Nhiễm, rồi lại đi qua chỗ Trúc Linh, cô bình tĩnh nói.

"Ba, ba tới rồi"Nói xong nàng cũng liền nhắm dần mắt rồi ngất đi, Ôn Tư Hùng liền vội vàng chạy lên ôm con gái.

Đây là lần đầu tiên lão cảm thấy cảm giác cách quan tài gần như vậy, phải biết lão trên chiến trường bao năm cũng chưa có gì làm lão có thể sợ dù là cận kề cái c·h·ế·t như thế nào.

"Mẹ đợi tí con sẽ tìm cách chữa cho mẹ"Hắn dám chắc như vậy bởi vì sao hắn có thể quên hắn là người sở hữu bàn tay vàng, có thể là kiếp trước hắn không thể làm gì nhưng bây giờ thì hắn có bàn tay vàng tất nhiên liền có thể dùng cheat a.

Tấu Chương Xong.

"Hệ Thống lấy ra cho ta dịch tể sinh hoá"Thiên Hoàng trong tiềm thức liên tục hối thúc hệ thống đưa cho hắn dịch tể.

"Ngươi có biết để có thể nhận được sức mạnh lớn thì cũng cần mang theo gánh nặng và trách nhiệm chứ, ta có thể cho các ngươi sức mạnh cũng đã nói nhiệm vụ ta giao là trên hết, nhưng có vẻ uy quyền của ta chỉ để các ngươi bỏ ngoài tai, thôi sao cũng được dù sao thì ta không cần con c·h·ó đến bảo vệ nhà cũng không biết".

Hắn liền ôm lấy cơ thể mệt mỏi của Trúc Linh giọng hắn có chút run run.

Thiên Hoàng trừng mắt qua nhìn nàng, người vừa gọi hắn thấy Thiên Hoàng như vậy nàng liền bị doạ sợ rút tay về lại.

Nhưng Thiên Hoàng bây giờ phẫn nộ đã tràn đầy lí trí hắn, không kiềm chế được để lộ ra sát khí khổng lồ khiến cả tất cả ở hiện trường đều khó thở khi bị bao phủ bởi sát khí to lớn như cột trụ.

Lịch ra chap:3-5-7 cảm ơn mn đã đọc truyện.

Nói xong Thiên Hoàng liền lấy một tay đở sau người Trúc Linh cho nàng nằm thẳng, tay còn lại nhanh chóng cắn nắp của dịch tể, nhanh tay đổ vào miệng nàng.

Thiên Hoàng nhẹ nhàng đưa mẹ hắn tới bục thang rồi để mẹ hắn ngồi xuống.

"Ta tưởng ta đã giao nhiệm vụ cho ngươi, nhưng tình hình hiện tại là sao ? người thân cùng bằng hữu ta suýt thì mất mạng, sở nghiên cứu thì đỗ nát, hay là do ta đã cho các ngươi quá nhiều nên các ngươi tự nghĩ mình quan trọng ?".

Ôn Vương Nhiễm nhìn thấy cảnh trước mắt đã bị doạ đến hoảng sợ, trước mặt nàng hiện giờ không còn là Thiên Hoàng mà nàng biết, mà trước mắt nàng là một ác ma, không còn là vẻ sáng láng thường thấy, ám trên người Thiên Hoàng một vẻ u tối đến rùng mình.

Hắn không để ý nàng liền một mạch quỳ xuống trước Trúc Linh mẹ của hắn, hiện còn đang ôm tay dựa lưng vào tường, lấy tay còn lại đỡ lấy cánh tay bị gãy.

"Lang Vương Ta chỉ là..."Tư Kỷ bị hắn bóp chặt đến hô hấp cũng liền khó khăn, nói nên lời càng liền là khó hơn, bây giờ đứng trước mặt cô không khác nào quan tài đã được đặt sẳn trước mặt, không có cơ hội sống.

"Mẹ, mẹ đứa con bất hiếu không bảo vệ tốt cho mẹ".

Vương Nhiệm thấy thiên hoàng nhờ liền nhanh chóng gật đầu, nàng vội vàng ngồi xuống đỡ đầu dì Trúc Linh.

Một bóng người liền đi ra lạnh lùng nói"Không cần đâu tôi đã xử hết chúng rồi". (đọc tại Qidian-VP.com)

"Rốt cuộc người trước mặt này còn bao nhiêu bí mật"Vương Nhiễm nhìn sang Thiên Hoang đánh giá. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đáng c·h·ế·t, người đâu nhanh chóng vào bắt những tên to gan đó ra đây, ta sẽ chính tay g·i·ế·t c·h·ế·t chúng"Tư Hùng liền tức giận đưa tay sai người xông vào.

Chỉ thoáng chốc hắn xuất hiện trước mặt Tư Kỷ, tay hắn liền bóp chặt cổ cô nhấc bổng lên nhẹ nhàng.

Ôn Tư Hùng thấy vậy liền trấn an Thiên Hoàng"Thiên Hoàng à, đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn".

"Mẹ ?Sao mẹ không nghỉ ngơi"Thiên Hoàng liền thả Tư Kỷ, nhanh chóng vội ôm lấy mẹ hắn.

Sau khi rời đi Thiên Hoàng liền nhánh chóng tới những chỗ có kẻ địch, liên tục chém g·i·ế·t nhờ đã dùng thần thức quét qua một lượt tất cả người sống trong căn nhà đều được hắn nắm rõ.

"Thiên Hoàng..."Vương Nhiễm nàng lo sợ đưa tay lên gọi Thiên Hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cẩn thận Thiên Hoàng"Ôn Vương Nhiễm không biết nói gì, nhưng hắn biết đó mới là Thiên Hoàng, Nói thật nàng càng ngày càng không hiểu hắn.

Tư Kỷ như vừa được thử cảm giác một bước vào quan tài ngay khi được thả ra, nàng liền thở lấy thở để như thể, nàng chưa từng được thở vậy.

Nhưng một vòng tay liền ôm lấy người hắn hơi thở hổn hển ở ngay bên tai hắn"Mẹ đâu có dạy con trai gây hại bách tính như vậy ?". (đọc tại Qidian-VP.com)

Ôn Tư Hùng nhìn bóng người liền vui mừng nói"Là Thiên Hoàng sao cháu lại".

"Đừng lo lắng, cô bé chỉ mệt quá mà ngất đi, hẳn con bé sợ lắm".

"Thường ngày kiêu ngạo không giống ai, bây giờ lại như một đứa trẻ"Trúc Linh nở nụ cười nói động viên hắn.

"Thằng con ngốc, mẹ con còn chưa c·h·ế·t, than khóc cái gì"Trúc Linh liền đưa tay lên xoa đầu hắn, nàng nhẹ nhàng xoa nhẹ lên mái tóc đứa con trai của nàng.

Khuôn mặt hắn băng lãnh, lạnh lùng giọng nói phát ra nhẹ nhàng nhưng mang theo phẫn nộ tột cùng.

"Mẹ mau uống, đây là dịch tể sinh hoá, nó có thể đẩy nhanh quá trình hồi phục trên tế bào của con người".

Nhưng khí tức trước mặt lão khiến lão hiểu rõ, lần trước giao thủ với hai cha con lão chỉ là chơi đùa với Thiên Hoàng, làm sao mà lão cùng con lão có thể chống lại thứ quái vật trước mặt này, không phải nói là cả đất nước này.

Thiên Hoàng liền nhìn qua phía của Vương Nhiễm"Mẹ ta có thể nhờ cậu chăm sóc".

Thiên Hoàng lạnh lùng đáp "Diệt cỏ tận gốc".

Nàng nghĩ hắn giống nàng đều được được ba mẹ chiều chuộng từ nhỏ đều tài giỏi là người mà tất cả phải ngước nhìn, nhưng giờ nàng mới hiểu hắn khác với nàng hoàn toàn khác.

Nói xong hắn liền nhanh chóng biến mất trước mắt nàng.

Chương 32: Giải Quyết Việc Còn Lại.

Trên đôi môi đỏ mọng những dòng dịch tể chảy vào,Trúc Linh còn đang thở hổn hển vì nỗi đau khuôn mặt nhăn nhó sau một hồi được uống dịch tể, nàng liền hô hấp bình thường lại khuôn mặt nàng trở nên thoải mái hơn.

Trên hắn liền đưa ra trước mặt trúc linh một lo dược tể, hắn liền gấp rút đưa vào tay nàng.

"Vương Nhiễm, Vương Nhiễm con không sao chứ ?".

"Thế còn ngươi ? Ngươi định đi đâu"Nàng quay qua lo lắng hỏi Thiên Hoàng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Giải Quyết Việc Còn Lại.