Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 111: Va Chạm Kịch Liệt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Va Chạm Kịch Liệt


Hàn Ngạo Thiên lúc này, dù đang thoi thóp trên mặt đất, nhưng khi thấy phụ thân mình xuất hiện, ánh mắt liền hiện lên tia hi vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vạn Mộc Triều Bái!”

Mộc Chiến định dừng Hoá Nhân Quyết, thi triển trạng thái Lục Biến để khôi phục thì không gian xung quanh bỗng nhiên dao động dữ dội.

Vù..

Cả người gã lập tức bị hất văng đi như một chiếc lá khô trước cơn gió bão, máu tươi phun ra từ miệng, thân thể bay xa hàng chục trượng trước khi đập mạnh xuống mặt đất, tạo thành một rãnh lớn.

“Hàn Thương Đại Trưởng Lão, ngươi có bị ấm đầu không?” Mộc Chiến nói với giọng điềm đạm, không chút sợ hãi. “Nhi tử của một Đại Trưởng Lão như ngươi lại đi t·ruy s·át một thiếu chủ như ta? Não ngươi và nhi tử của ngươi có vấn đề hả?”

Mộc Chiến không nói thêm, chỉ khẽ lắc đầu, sau đó vận dụng linh lực, trong nháy mắt hắn lao thẳng tới, kết liễu Hàn Ngạo Thiên bằng một chưởng cuối cùng. Cả không gian im ắng, chỉ còn lại tiếng gió lạnh thổi qua.

Hắn nâng tay lên, từng luồng khí băng giá tụ lại, biến thành một cột băng khổng lồ trên không trung. Sát ý của Hàn Thương bùng phát mãnh liệt, không cho Mộc Chiến cơ hội nào để thoát khỏi.

Băng khí và mộc khí v·a c·hạm mãnh liệt, khiến mặt đất rung chuyển. Mỗi nhát băng chém xuống đều bị hàng loạt nhánh cây và lá đỡ lại, nhưng Hàn Ngạo Thiên không ngừng đẩy mạnh sát chiêu của mình. Hàn ý cuồng mãnh như muốn nuốt chửng tất cả, không ngừng áp sát Mộc Chiến.

Sức mạnh từ cú đấm của Mộc Chiến không chỉ là cường đại, mà còn ẩn chứa một lực lượng khủng kh·iếp như muốn nghiền nát tất cả.

Gã vốn tự tin với tu vi Hóa Đan Cảnh trung kỳ và Băng Ý Cảnh của mình, nhưng không ngờ lại b·ị đ·ánh bại một cách nhanh chóng và thảm hại đến vậy.

Lực đạo của chiêu thức này khiến không gian rung chuyển, mặt đất xung quanh nứt toác. Hàn Ngạo Thiên lập tức vận dụng toàn bộ linh lực để dựng lên một bức tường băng dày đặc trước người.

“Hừ!”

Cả hai liền lao vào nhau như hai mũi tên sắc bén phóng ra từ cung tên.

Từ trên cao, khí tức của Hàn Thương không ngừng áp đảo, linh lực cuồn cuộn như biển cả đang trào dâng. Chỉ một ánh mắt của hắn cũng đủ khiến mọi kẻ yếu hơn phải kh·iếp sợ, cảm nhận rõ ràng khoảng cách về thực lực giữa hai người.

“Ngươi rất mạnh, đáng tiếc chọn sai người để đánh!”

Oành…

Hàn Ngạo Thiên gầm lên, hai tay nắm chặt, một màn băng sáng loáng hiện ra chắn trước ngực gã. Lớp băng ấy trong suốt như pha lê, cứng cỏi vô cùng, tạo nên một lá chắn tuyệt đối.

Từ lúc nào, Mộc Chiến đã xuất hiện ngay sau lưng Hàn Ngạo Thiên, Mộc Bạo Thủ của hắn lao thẳng về phía ngực hắn, mạnh mẽ và dứt khoát.

“Mộc Chiến! Để xem ngươi trụ được bao lâu!” Hàn Ngạo Thiên cười lớn, đôi mắt lóe lên vẻ điên cuồng. Gã bước tới, từng bước một như đóng băng cả không gian xung quanh. Những bông tuyết xoáy quanh gã, tạo thành một vòng xoáy băng khổng lồ.

“Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Nộ Thương Khung!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phốc!

Keng…keng… (đọc tại Qidian-VP.com)

Một luồng khí lạnh sắc bén tỏa ra từ cơ thể gã, tựa như muốn cắt nát mọi thứ, từng đợt bão tuyết vần vũ cuộn trào.

Tiếng nổ kinh thiên vang lên khi Mộc Bạo Thủ của Mộc Chiến xuyên qua lớp băng bảo hộ, đánh thẳng vào ngực Hàn Ngạo Thiên.

Một luồng linh lực cường hãn bỗng tiến đánh về người Mộc Chiến. Hắn nhận ra được sự nguy hiểm, lập tức điều động năm mươi chiếc lá trong Thụ Tâm:

Hàn Ngạo Thiên cố gắng gượng dậy, nhưng toàn thân gã run rẩy, linh lực đã bị hao tổn nghiêm trọng, cả người như bị đóng băng từ bên trong bởi cú đòn kinh hồn của Mộc Chiến.

“Muốn g·iết đệ tử của ta, ngươi.. đã hỏi ý kiến của bổn toạ chưa?”

“Hộc..hộc..”

Chương 111: Va Chạm Kịch Liệt

Hàn Thương quét ánh mắt sắc bén về phía Mộc Chiến, trong mắt hắn không che giấu được sát ý mãnh liệt. Cả không gian như chìm trong sự lạnh lẽo đến đáng sợ, bầu không khí căng thẳng tột độ.

Mộc Chiến lập tức dừng lại, ánh mắt sắc bén quét qua xung quanh.

“Băng Hộ Chướng!”

Mộc Chiến đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống đối thủ. Hắn không vội kết thúc trận đấu, mà bước tới chậm rãi, từng bước chân vững chãi khiến Hàn Ngạo Thiên cảm thấy áp lực càng lúc càng nặng nề.

“Kiếm Ảnh Tuyết Phong!” Hàn Ngạo Thiên gầm lên, đôi tay giơ cao, hàng ngàn lưỡi băng từ trong không trung ngưng tụ lại, sắc bén đến kinh người.

Hàn Ngạo Thiên hô lớn, Băng Ý Cảnh từ người gã bùng phát dữ dội. Trong khoảnh khắc, mặt đất dưới chân gã đóng băng hoàn toàn, băng tuyết tràn ngập cả không gian.

Mộc Chiến bình tĩnh, hai mắt hắn sáng rực, không chút quan ngại trước đợt công kích cuồng bạo. Hắn phất nhẹ tay, vận dụng Mộc Chi Ý Cảnh, hàng ngàn cành cây và lá từ hư không hiện ra, tạo thành một màn chắn khổng lồ.

“Haha, chỉ cần g·iết c·hết tiểu tử ngươi ở đây, ai biết được là ta làm! Tiểu tử, chỉ trách ngươi xuất hiện không đúng lúc!!” Hàn Thương cười lạnh, khí tức càng thêm sắc bén. “C·hết đi cho ta!!”

Cuộc chiến giữa Mộc Chiến và Hàn Ngạo Thiên nhanh chóng bùng phát thành một trận chiến khốc liệt, không khoan nhượng.

Người đến không ai khác chính là Hàn Thương Đại Trưởng Lão, phụ thân của Hàn Ngạo Thiên, một cường giả Linh Anh Cảnh hậu kỳ.

Một luồng linh lực cường hãn kết hợp với Mộc Chi Ý Cảnh - Vạn Mộc Triều Bái bao phủ toàn thân Mộc Chiến bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những kẻ nào muốn g·iết hắn, hắn không có sự nhân từ đối với kẻ đó.

“Mê Tung Bộ!”

Tình thế vô cùng căng thẳng, nhưng ngay khi Hàn Thương chuẩn bị giáng xuống một kích chí mạng, một cỗ uy áp khác bất ngờ ập tới, cắt ngang hành động của hắn. Một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ xa:

Một bóng người từ trên cao lơ lửng hiện ra, đứng giữa không trung như một ngọn núi hùng vĩ, hàn khí lan tỏa khắp nơi, làm nhiệt độ giảm mạnh ngay lập tức.

Tiếng v·a c·hạm nổ tung, luồng linh lực cường hãn đánh thẳng vào rừng cây bảo bọc cho Mộc Chiến, nhưng lực đạo của nó vẫn quá mạnh khiến thân ảnh Mộc Chiến bay ngược thật xa.

Nhưng Mộc Chiến vẫn điềm tĩnh. Hắn chợt cười nhạt, chân nhẹ nhàng đạp xuống đất, lập tức thân ảnh hắn loé lên, biến mất khỏi tầm mắt của Hàn Ngạo Thiên.

“Không thể nào!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Ngạo Thiên ngã xuống, cơ thể co giật, hơi thở hổn hển. Gã không thể ngờ rằng Mộc Chiến lại mạnh đến như vậy.

Hàn Ngạo Thiên kinh hãi, sắc mặt tái nhợt. Màn băng kiên cố của hắn mà cũng bị phá vỡ chỉ trong nháy mắt.

Máu tươi rỉ đầy trên y phục, khoé miệng chảy dài một hàng máu. Hiển nhiên một kích trong ngọc bội vừa rồi của Hàn Ngạo Thiên quá mạnh, Mộc Chiến hắn không thể nào đỡ được.

Mộc Chiến vẫn đứng vững, đối mặt với cỗ uy áp khủng kh·iếp kia mà không hề dao động. Trong mắt hắn lóe lên một tia lạnh lùng, nhưng lại ẩn giấu vẻ bình tĩnh đến đáng sợ.

“Bỏ chạy sao?” Hàn Ngạo Thiên nhếch mép khinh bỉ, nhưng ngay khi vừa dứt lời, hắn cảm thấy một luồng khí mạnh mẽ từ phía sau.

Mộc Chiến bình thản nói, đôi mắt sắc như lưỡi kiếm chiếu thẳng vào Hàn Ngạo Thiên đang nằm trên đất.

“Mộc Chiến… ngươi…!” Gã tức giận đến run rẩy, nhưng không thể thốt ra lời nào thêm, cơn đau từ ngực lan tỏa khắp cơ thể.

Một cỗ uy áp cường đại tựa như biển rộng tràn ngập khắp nơi, chèn ép khiến cả bầu trời như nặng nề hơn.

Mộc Bạo Thủ của Mộc Chiến lao tới như một cơn sóng cuồng bạo, ập thẳng vào ngực Hàn Ngạo Thiên.

Rầm..

Thấy Mộc Chiến lao đến, Hàn Ngạo Thiên ánh mắt hiện ra một tia tàn nhẫn. Hắn cười lạnh, trong tay đột nhiên hiện ra một cái ngọc bội, hắn bóp nát.

Ầm…

Đùng..

Nhưng khi Mộc Bạo Thủ của Mộc Chiến chạm vào lớp băng, chỉ nghe tiếng “Rắc!” phát ra, từng tia nứt lan khắp màn chắn băng như mạng nhện.

Phốc!

Từng tia hàn khí từ những lưỡi băng đó phát ra, mang theo cái lạnh c·hết chóc, lao thẳng tới Mộc Chiến như cơn mưa kiếm không ngừng nghỉ.

Từng chiếc lá xanh óng ánh lao về phía những lưỡi băng, v·a c·hạm tạo ra âm thanh như kim loại sắc bén đụng nhau, lóe lên những tia lửa.

“Mộc Bạo Thủ!”

Hắn biết rằng đối thủ lần này không đơn giản như Hàn Ngạo Thiên, nhưng hắn không hề có ý định lùi bước.

“Mộc Chiến, ngươi thật to gan!” – Hàn Thương trầm giọng nói, giọng điệu tựa như tiếng sấm, chấn động cả không trung. “Ngươi dám đả thương nhi tử của ta? Chẳng lẽ ngươi không biết sống c·hết là gì?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Va Chạm Kịch Liệt