Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Thụ Chí Tôn
Unknown
Chương 155: Tần Gia
Qua cổng thành Vạn Đạo, Mộc Chiến tìm đến Tần gia.
Khi Mộc Chiến đặt chân đến khu vực Tần Gia, cảnh tượng trước mắt không khỏi khiến hắn chú ý.
Tòa đại viện của Tần gia đứng sừng sững như một pháo đài kiên cố giữa lòng Vạn Đạo Thành, trải dài qua hàng trăm dặm, tường thành cao v·út với những phiến đá màu xanh đen, toát lên sự uy nghiêm và cổ kính.
Cửa chính của Tần gia được làm từ kim loại hắc thiết, khảm đầy hoa văn tinh xảo, nổi bật là hình ảnh đại xà quấn quanh kiếm, biểu tượng của sự bá đạo và quyền uy tuyệt đối.
Hai bên cổng lớn, hàng loạt hắc giáp vệ sĩ đứng nghiêm trang, ánh mắt sắc lạnh như dao, trên thân tỏa ra sát khí nhàn nhạt. Những tu sĩ này đều là những cường giả đã từng kinh qua trăm trận chiến, tu vi ít nhất cũng là Tụ Linh Cảnh đỉnh phong, thậm chí có vài kẻ đã đạt đến Dung Huyết Cảnh.
Phía bên trong, những dãy nhà kiến trúc theo phong cách cổ xưa, mái ngói đỏ, tường đá vững chãi được bao bọc bởi khu vườn rộng lớn, rậm rạp cây cối xanh um.
Mộc Chiến cảm nhận rõ sự tồn tại của nhiều trận pháp ẩn tàng trong không gian, những luồng linh khí đan xen như nhắc nhở hắn rằng bất cứ sự x·âm p·hạm nào cũng sẽ kích hoạt phản ứng từ các đại trận.
Xa xa, tại trung tâm Tần Gia là đại sảnh, nơi các trưởng lão và cao tầng của gia tộc thường hội họp. Được xây dựng từ loại linh thạch quý hiếm, tòa đại sảnh này tựa như một cung điện nhỏ, lung linh tỏa ra linh khí, biểu trưng cho sự thịnh vượng của Tần gia qua bao thế hệ.
Hàng loạt pho tượng cổ xưa đứng dọc hành lang, là hình ảnh các tiền nhân của gia tộc, những vị cường giả danh chấn một thời.
Dù Tần gia có vẻ tĩnh lặng, nhưng Mộc Chiến cảm nhận được sự ngột ngạt của một nơi quyền thế lớn, như ẩn chứa bao tham vọng và âm mưu ngấm ngầm.
Không gian xung quanh tuy rực rỡ hoa lệ, nhưng như có một lớp u ám bao phủ, một cảm giác như bão tố sắp đến, dấu hiệu của những cuộc tranh đấu khốc liệt phía sau vẻ ngoài hào nhoáng.
“Không hổ là đại tộc ở Vạn Đạo Thành, khí thế không thua kém gì một thành trì cả..” Mộc Chiến thều thào nói.
Mộc Chiến khẽ nhếch môi, đôi mắt lóe lên tia lạnh lẽo.
Hắn không có thời gian để quan sát quá lâu. Ngay khi linh khí xung quanh cơ thể vừa dao động nhẹ, hắn thi triển Vô Ảnh Huyễn Bộ, khiến thân ảnh hắn lập tức biến mất như bóng ma trong sương mù. Cả cơ thể hòa vào không gian, chỉ để lại một làn gió nhẹ thoảng qua.
Bên ngoài, những hắc giáp vệ sĩ của Tần gia vẫn giữ nguyên tư thế cảnh giác, nhưng không hề hay biết có ai đó đã vượt qua họ, như một chiếc lá rơi lặng lẽ giữa màn đêm.
Mộc Chiến lướt đi không một tiếng động, thân hình hắn hòa quyện với bóng tối, len lỏi qua từng ngõ ngách của đại viện Tần gia. Những bức tường cao v·út, những trận pháp tinh vi được bố trí dày đặc, nhưng dưới sự dẫn dắt của Vô Ảnh Huyễn Bộ, chúng chỉ như những tấm màn mỏng trước mắt hắn.
Chỉ trong chớp mắt, Mộc Chiến đã tiếp cận gần khu vực trung tâm – nơi tọa lạc của đại sảnh Tần gia, nơi mà các trưởng lão và cao tầng thường hội họp.
Trong sự yên tĩnh của màn đêm, Mộc Chiến dừng lại trên một nhánh cây cổ thụ cao lớn gần đó, nơi hắn có thể quan sát toàn bộ tòa đại sảnh.
Lúc này, bên trong đại sảnh, một đám người nghiêm nghị thảo luận. Giọng nói của một người đàn ông trung niên vang lên, đầy nghiêm nghị:
“Thế nào? Vẫn không tìm được tiểu tử kia?!”
Một thân ảnh già nua cất tiếng, mà khi Mộc Chiến nhìn về phía hắn tràn đầy sát khí:
“Gia chủ, vẫn chưa tìm được..!” Tần Hạo lên tiếng, âm thanh khàn đục. “Hắn có lẽ đã được một vị Linh Anh Cảnh nào đó cứu đi, khí thế kia ta không thể nào quên được!”
Linh Anh Cảnh! Hít…
Đám người ngồi ở đây hít một hơi lạnh, cả vị đàn ông trung niên là gia chủ kia cũng giật mình một chút.
“Không phải hắn là một tên vô danh tiểu tốt sao? Sao đột nhiên lại xuất hiện cấp bậc cường giả này?” Tần Thiên, gia chủ của Tần gia lên tiếng.
“Ta cũng không rõ gia chủ, ta đã cẩn thận dò xét mấy tháng nay, nhưng đều không có kết quả gì!” Tần Hạo hít sâu:
“Hắn giống như từ trên trời rơi xuống vậy, không một ai biết gì về hắn cả..!”
Tần Thiên hừ một tiếng: “Vậy rốt cuộc Vũ nhi với tên tiểu tử kia đã xảy ra chuyện gì mà phải sinh tử chiến?!”
Tần Hạo lắc đầu, hắn cũng không biết tại sao hai người kia lại xảy ra sự tình như vậy:
“Lúc đó, ta có nghe bọn hắn nói cái gì mà lần đầu gặp nhau như có thâm thù đại hận!”
Tần Thiên âm trầm nghi vấn. Lần đầu gặp mà như có thâm thù đại hận? Ta làm Hoá Đan Cảnh mấy chục năm rồi mà không biết có sự tình như vậy đấy..
Tần Thiên làm sao biết được, đến Mộc Chiến hắn cũng không biết cơ mà..
Lúc này một vị Tần gia trưởng lão khác chen vào:
“Gia chủ, không biết vì cái gì mà hai người bọn hắn lại trở nên như vậy, nhưng ta thấy Tần Hạo lần này quá lỗ mãng rồi!”
Tần Hạo hừ lạnh một tiếng: “Tần Minh, ngươi nói cái gì?!”
Tần Minh trầm giọng: “Theo như ngươi nói bọn hắn là đồng ý sinh tử chiến, vậy mà khi tên tiểu tử kia thắng thì ngươi lại t·ruy s·át hắn!”
Tần Hạo nghe vậy cười lạnh: “Tần Minh, ngươi nói vậy không sợ tát vào mặt gia chủ sao?”
Tần Minh không e ngại đáp: “Gia chủ, những gì lão phu nói là đúng sự thật, tất cả là do lão già Tần Hạo này vô sỉ, lấy lớn h·iếp nhỏ!”
Mộc Chiến ẩn nấp ngoài cây nghe Tần Minh nói vậy, ánh mắt lấp loé, lũ cường giả này từ lúc nào nói đến đạo lý vậy..
“Tần Minh, ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi nghĩ cái gì. Ngươi là sợ Linh Anh Cảnh cường giả kia tới vặt đầu ngươi xuống đúng không?” Tần Hạo gắt một tiếng.
Hai người bọn hắn vốn thuỷ hoả bất dung, giờ Tần Hạo hắn có vẻ như đụng chạm đến người của một Linh Anh Cảnh cường giả, Tần Minh lão già kia sợ bị Linh Anh Cảnh cường giả đến trả thù nên đẩy hết trách nhiệm sang cho Tần Hạo.
“Được rồi!” Tần Thiên ngồi ở chủ vị bộc phát khí tức cường hãn khiến cho đám trưởng lão ở đây đều không nói gì nữa, để lại Tần Hạo mặt hằm hằm nhìn Tần Minh.
Mộc Chiến ánh mắt lấp loé, không ngờ tên Tần Thiên này lại là Hoá Đan Cảnh đỉnh phong tu sĩ..
Mộc Chiến cũng đánh giá mấy tên trưởng lão khác, chỉ có Tần Hạo và Tần Minh là Hoá Đan Cảnh trung kỳ, còn ba người khác là Hoá Đan Cảnh sơ kỳ.
Nếu đối chiến một mình Tần Thiên, thì hắn cũng không e ngại quá mức.
Số lá trong thụ tâm của Mộc Chiến hắn đã đạt đến bốn trăm lá, gần đột phá hậu kì Hoá Đan Cảnh rồi. Thêm sức mạnh của Diệp Tàn Kỹ, Tần Thiên không phải là vấn đề.
Nhưng quan trọng, bên cạnh vẫn còn năm cường giả Hoá Đan khác,.. trong đó có Tần Hạo là đỉnh phong trung kì rồi, sắp đột phá lên hậu kì.
Năm tên này mà phối hợp với nhau thì cũng tốn ít công phu đấy.
Đừng nghĩ Mộc Chiến hiển uy ở Huyền Cổ Chiến Trường hay đánh g·iết Nguyên Thần của lão già Hàn Thương kia mà nghĩ hắn dễ dàng vượt cấp chiến đấu.
Thật ra hắn có thể thoải mái như vậy, năm thành là nhờ Phệ Sinh Mộc Diễm rồi, các yêu thú trong Huyền Cổ Chiến Trường lại không tồn tại Ý Cảnh, do đó việc đánh g·iết bọn hắn dễ dàng hơn rất nhiều.
Còn Nguyên Thần của lão già Hàn Thương đã là nỏ mạnh hết đà, thêm toàn lực của ba trăm tám mươi chiếc lá của Mộc Chiến, hắn làm sao có thể đỡ được chứ.
Những đối thủ mà Mộc Chiến chiến đấu đều có một lợi thế nhất định.
Mặc dù Mộc Chiến có mạnh hơn cường giả cùng cấp, nhưng cũng chưa chắc là vô địch.
Lần chiến đấu với Hoả Lực và Hoả Vũ trong Huyền Cổ Chiến Trường, nếu Ý Cảnh của hắn không cao hơn bọn hắn thì làm sao có chuyện cân hai.
Mà dù thế vẫn phải chiến rất khốc liệt, tàn tạ mới thắng được.
Bây giờ, đối mặt với sáu Hoá Đan Cảnh, chưa biết Ý Cảnh bọn hắn đạt đến cấp độ nào, Mộc Chiến cũng không biết có địch lại một lúc cả sáu tên hay không.
Phệ Sinh Mộc Diễm là không dùng được, vì như thế thì lại lộ liễu quá..
Do đó, có thể Mộc Chiến chỉ đánh được với năm thành sức mạnh.
Không phải đơn giản..
Với lại có một điều khiến Mộc Chiến hắn nghi hoặc, Tần Hạo lão gia hoả này vẫn sống rất tốt, Thiên Phạt đâu? Tưởng phải có sấm sét đập rầm rầm xuống chứ?
Nhưng có gì đâu chứ, tên khí linh Thí Luyện Tháp dám lừa hắn..
Hừ, để về Băng Tuyết Các xem ta xử ngươi như thế nào..