Thần Thụ Chí Tôn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 183: Bình Cảnh
Hướng theo mùi hương, Mộc Chiến bước vào một khu vực rừng rậm khác, nơi ánh sáng mặt trời chỉ lọt qua những tán lá dày đặc.
Khi nhìn kỹ hơn, Mộc Chiến phát hiện ra bên cạnh phiến đá là một rương nhỏ làm bằng ngọc bích, tỏa ra linh khí cực kỳ tinh thuần.
Hắn thân là Thần Thụ, sử dụng trực tiếp dược thảo mộc hệ không còn gì thích hợp hơn..
….
Khi cầm trên tay Ngân Tâm Quả, Mộc Chiến cảm nhận được năng lượng ẩn chứa bên trong, như một hạt giống của sức mạnh chờ đợi để nở rộ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Các cổ tự không phải là ngôn ngữ thông thường, mà là ẩn chứa sức mạnh thần bí, có thể kích hoạt những pháp trận cổ đại, mở ra bí cảnh hoặc điều khiển linh khí thiên địa.
Nhưng khi dược thảo đầu tiên hắn ăn xuống, ngoại trừ cảm thấy tăng lên một chút linh lực, cũng như tăng cường khả năng hồi phục của hắn một chút, thì số lá không thể tăng lên..
Nghi hoặc tràn ngập đầu Mộc Chiến, Thiên Mệnh Nguyên Chủng lại gặp bình cảnh?
Phù..
“Đây là gì…?” Hắn tự hỏi.
Ánh sáng chói lóa tỏa ra từ bên trong, khiến hắn phải nheo mắt lại để nhìn rõ hơn.
Đó là những bông hoa với hình dáng kỳ lạ, tỏa ra ánh sáng mờ ảo, như thể chúng đang mời gọi hắn tiến lại gần.
Hắn cúi xuống, ngắm nhìn cận cảnh những bông hoa với những cánh hoa mịn màng, màu sắc rực rỡ, và hít thở sâu một hơi để cảm nhận trọn vẹn hương thơm ấy.
Hiện tại Mộc Chiến hắn đang có một ngàn chiếc lá, số lá đã tràn đầy toàn bộ cành lớn đến cành nhỏ, kể cả những chiếc lá bị héo rũ.
Đó một tấm bia đá nhỏ, mòn vẹt theo thời gian nhưng lại phát ra một ký tự rực rỡ, ẩn chứa khí tức thượng cổ.
Nếu thất vọng rồi không cố gắng tu luyện, Mộc Chiến hắn có phải xấu hổ vì là Thiên Mệnh Nguyên Chủng không, có phải xấu hổ với nàng không, có phải xấu hổ với mấy lão ca đang đợi hắn đi thức tỉnh không?
Mộc Chiến thở phào một hơi, cảm giác căng thẳng trong lòng cuối cùng cũng được giải tỏa.
Thiên này, hắn muốn chơi Mộc Chiến rồi..
Đúng rồi..
Từng đợt linh khí nhẹ nhàng len lỏi qua những rễ cây, bám theo dòng chảy dưới lớp đất mềm mại.
Cảm giác mệt mỏi, đau đớn bắt đầu lùi xa, và sức mạnh trong người hắn như được tái sinh.
Linh Anh Cảnh, nào dễ đột phá đến thế, Mộc Chiến hắn phải cần cơ duyên mới đột phá được..
Âm thầm may mắn một chút, Mộc Chiến cố gắng rời xa hướng hang động ấy càng xa càng tốt.
Nhưng giờ không phải lúc thích hợp, Mộc Chiến đang ở trong Cổ Âm Chi Địa, nguy hiểm luôn rình rập, không phải là lúc luyện đan..
Cổ Tự, là tồn tại duy nhất, không hề bị trùng lặp, số lượng lại rất ít, bởi vậy Cổ Tự còn được xem hiếm hơn cả Dị Thuộc Tính.
Mộc Chiến suy ngẫm một chút, đang định rời đi thì chợt nhớ ra:
Sau khi nhặt hết dược thảo nơi này, Mộc Chiến lọc ra những dược thảo mộc hệ cho hắn sử dụng.
Cổ Tự này là Cổ Tự - Lâm, là một loại Cổ Tự giúp thúc đẩy dược thảo đến năm cao nhất của chính nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau một lúc, một luồng ánh sáng yếu ớt lấp lánh hiện lên từ dưới lòng đất, khiến Mộc Chiến nhíu mày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn nhận ra rằng đây là loại dược thảo quý hiếm, có thể có khả năng hồi phục hoặc tăng cường sức mạnh, thường được các tu sĩ tìm kiếm để chế tạo đan dược.
Mộc Chiến cẩn thận kiểm tra trận pháp xung quanh, nhận ra đây là một loại trận cấm đã bị suy yếu theo thời gian.
Huyền Hoả Liên, Băng Tâm Thảo, Ngân Tâm Quả, Huyết Tâm Hoa, Phục Hồn Thảo, Tử Diệp Liên,… rất nhiều loại Tứ giai, Ngũ giai dược thảo hiển hiện ở khu vườn này, mà đều là những dược thảo hiếm có..
Không ngần ngại, hắn nuốt thẳng những dược thảo đó vào miệng.
Sau không biết bao lâu, Mộc Chiến rời khỏi khu rừng tàn phá.
Mấy tên kia thức tỉnh Thụ Tâm đã là Đế Cảnh rồi, nào như hắn lẹt đẹt ở phàm nhân đi lên như vậy chứ..
Những ai hiểu biết và nắm giữ Cổ Tự có thể đạt được lợi thế lớn, bởi không chỉ có thể khám phá ra những bí mật bị chôn giấu mà còn vận dụng các nguồn lực mạnh mẽ từ thời thượng cổ.
Để đó kiếm đan phương phù hợp luyện đan còn hay hơn..
“Thứ này… có thể là một trận pháp, hoặc một vật phẩm cổ xưa bị c·hôn v·ùi?” Hắn thầm đoán.
Đây sau khi ăn vào, Vạn Mộc Chi vẫn không giúp Mộc Chiến tăng thêm một chiếc lá nào..
Bực bội một chút, Mộc Chiến liền vận chuyển Vô Ngã Chân Ý để làm hắn tỉnh táo lại một chút, con đường hắn đi e là phải còn dài lắm..
Tuy Mộc Chiến thường bắt gặp không ít dược thảo, nhưng chưa có loại dược thảo nào là quá quý hiếm, nhưng đừng quên trong thụ tâm của Mộc Chiến hắn, có khu vực trồng những dược thảo cực kỳ quý hiếm do lão già Luân Trường Thiên đưa vào.
Thế nhưng, tại sao lại tồn tại một khu vực yên bình như vậy?
Thật may mắn, lúc đó nếu như không có khu rừng này, Mộc Chiến liền phải treo mạng rồi..
Không chần chừ, Mộc Chiến vận dụng linh khí, tay hắn khẽ vung lên, từng làn gió nhẹ cuốn lấy đất đá, đào dần xuống dưới.
Cạch..
Huyền Hỏa Liên rực rỡ màu đỏ như ngọn lửa trong đêm tối, hắn không ngần ngại hái lấy một vài bông.
Mộc Chiến không thể kiềm chế được sự hấp dẫn, bước tới gần.
Sau một hồi loay hoay, trận cấm bị phá vỡ. Chiếc rương ngọc khẽ mở ra với một tiếng “cạch” nhẹ nhàng.
Hắn dừng lại, tập trung tinh thần lắng nghe và ngửi ngắm xung quanh.
Đứng giữa những tàn tích của cơn thịnh nộ Hắc Viêm Thú vừa qua, hắn cảm thấy như vừa thoát khỏi lưỡi hái tử thần.
Đây đều là những đan dược mà Công Tôn Tuyết cho hắn để giữ an toàn, toàn bộ đều là Tứ giai đan dược..
Bằng trực giác nhạy bén của mình, hắn cảm nhận được rằng có thể dưới lòng vườn dược thảo này còn chứa đựng một điều gì đó bí ẩn.
….
Mộc Chiến ngừng lại, ánh mắt lóe lên sự tò mò khi nhận thấy một điều khác thường.
Thụ tâm cũng dần được lành lặn trở lại, năm trăm hai mươi chiếc lá cũng được phục hồi.
Hắn không vội vã mở nó, mà kiên nhẫn giải trừ từng tầng cấm chế, phòng ngừa những nguy hiểm tiềm tàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái mùi dược thảo ấy không phải đến từ xa, mà như đang hiện hữu ngay gần đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Với sự hỗ trợ của Cổ Tự này, Mộc Chiến thậm chí nắm chắc hơn khi chiến với Linh Anh Cảnh rồi.
Do vậy, Mộc Chiến hắn chỉ có thể gắng hết sức mà đi tiếp, đến khi nào c·hết, hắn mới có quyền dừng chân.
Thân là Thần Thụ, Mộc Chiến có khả năng cảm ứng dược thảo rất nhạy, giờ thêm Cổ Tự - Lâm, quả thật không khác gì hổ mọc thêm cánh.
Không thể lơ là, hắn lập tức lấy ra vài viên đan dược từ trong nhẫn không gian, quyết tâm hồi phục thực lực sau cuộc chạy trối c·hết.
Hắn lần lượt thu hoạch từng cây, từng bông hoa, không ngừng ngắm nhìn chúng.
Do vậy, muốn có chiếc lá mới hình thành, phải có một chiếc cành lớn hơn nữa đội lên cành cũ, lúc đó mới có đủ không gian hình thành.
Mộc Chiến mừng rỡ một chút, mắt sáng dán chặt vào từng hình dạng của những loại dược thảo.
Hắn khẽ mở nắp đan bình, những viên đan dược sáng bóng, phát ra ánh sáng dịu nhẹ như ánh trăng, khiến cho không gian xung quanh bớt đi phần u ám.
Quái lạ một tiếng, dược thảo hắn ăn là Vạn Mộc Chi, là tứ giai dược thảo đấy.. ít nhất cũng phải hình thành hai mươi đến ba mươi chiếc lá chứ..
Thấy dược thảo mộc hệ cũng không tăng số lá được cho mình, Mộc Chiến hắn cũng không ngu ngốc ăn thêm làm gì cho lãng phí..
Đột nhiên, một cảm giác mơ hồ nhưng mạnh mẽ tràn ngập trong lòng hắn.
Cổ Tự là những ký tự cổ xưa, xuất hiện từ thời đại thượng cổ.
Nơi đây là một vùng đất đầy bí ẩn và nguy hiểm, với những sinh vật hung tợn và áp lực tinh thần không ngừng đe dọa.
Chỉ có điều hạn chế một chút là Cổ Tự bị ảnh hưởng bởi cảnh giới, cảnh giới quá thấp sẽ không phát huy được toàn bộ khả năng của nó.
Mộc Chiến hắn không lẽ gặp bình cảnh? Vì thế nên hắn không thể tăng thêm số lá nữa?
Nhưng biết làm sao bây giờ, không lẽ thất vọng rồi để đấy?
Bên dưới lớp đất dày, có thứ gì đó phát ra một nguồn năng lượng không thể xem thường.
Bên trong cơ thể, từng luồng linh khí được bồi bổ dần dần khôi phục lại những chiếc lá trong Thụ Tâm, như một cành cây khô héo được tắm mưa vậy.
Mộc Chiến kinh ngạc một tiếng: “Cổ Tự??”
Chưa kể, Cổ Tự này có thể tăng cường phòng ngự cho Mộc Chiến.
Một số Cổ Tự liên quan đến các yếu tố như linh dược, trận pháp, vũ kỹ, hay thậm chí là bí pháp, mỗi Tự mang theo sức mạnh của riêng nó.
Mặt đất dưới những cây dược thảo tỏa ra một luồng linh khí nhè nhẹ, nhưng dường như có gì đó sâu hơn, mạnh mẽ hơn ẩn giấu phía dưới.
“Chẳng lẽ dưới lòng đất lại có một thứ gì đó?” Mộc Chiến thầm nghĩ, đôi mắt nheo lại khi hắn tập trung quan sát. Sau vài khắc do dự, hắn quyết định thăm dò.
Mặt đất rạn nứt, lớp bùn và đá dần hé lộ ra một hình dạng khác thường.
Mấy tên lão ca của hắn đâu có bình cảnh nào? Thậm chí việc hắn tu luyện từ đầu như thế này đã là một sự bất thường.
Với mỗi viên đan dược đi vào, hắn có thể cảm nhận rõ ràng sự hồi phục của nguyên khí.
Cổ Tự - Lâm không hạn chế loại dược thảo nào mà nó tiếp xúc, nói như vậy những loại dược thảo vô cùng quý hiếm, sinh trưởng khó khăn chỉ cần Mộc Chiến bắt gặp liền có thể đưa nó đến số năm lớn nhất có thể có.
Dường như rương ngọc này đã được bảo vệ bởi trận pháp, thậm chí còn nằm sâu bên dưới tầng thảo dược để tránh bị phát hiện.
Mộc Chiến hít nhẹ một hơi, Vô Ngã Chân Ý giúp hắn trấn tĩnh lại một chút..
“Phát tài rồi!”
Cổ Tự - Lâm, đúng là nghịch thế cơ duyên của Mộc Chiến mà..
Cổ Tự thường được khắc trên bia đá, di tích hoặc tàng thư cổ, và mỗi loại cổ tự đều có tác dụng riêng biệt.
Mộc Chiến cẩn thận nuốt từng viên, cảm nhận dòng linh khí tươi mát từ chúng lan tỏa khắp cơ thể.
Tiếp đó là Băng Tâm Thảo, với màu xanh lam mát lạnh, làm cho lòng hắn tươi vui hẳn lên.
“Tại sao lại có một vườn dược thảo phong phú như thế này ở giữa Cổ Âm Chi Địa?” Hắn tự hỏi.
Hương thơm này khác xa với mùi máu tanh của ma thú, mang theo một cảm giác thanh khiết và tươi mát, khiến lòng hắn cảm thấy dễ chịu hơn.
Trước mắt hắn bây giờ là một phiến đá lớn, trên đó khắc đầy những hoa văn kỳ dị, giống như phù điêu cổ xưa, xen lẫn giữa những biểu tượng thiên địa và thần thú.
Không lẽ.. là bình cảnh?
Mộc Chiến nghi hoặc, sau đó vỡ lẽ.
Nhưng bỗng chốc, một mùi hương ngọt ngào, nồng nàn từ một loại dược thảo nào đó phả vào mũi hắn.
Với khả năng kiểm soát linh khí tuyệt diệu của mình, hắn từ từ dẫn dắt linh lực thẩm thấu xuống dưới mặt đất.
Nếu như khai mở hoàn toàn bọn hắn, thêm Cổ Tự - Lâm, Mộc Chiến hắn có thể tăng cường thực lực đến như thế nào, có được những khả năng nào..
….
Chương 183: Bình Cảnh
Cổ Tự a, vậy này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.. Cuối cùng, Mộc Chiến hắn cũng cảm nhận được thế nào là cơ duyên..
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.