Thần Thụ Chí Tôn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 192: Cảnh Tượng Kỳ Quái
Hắn liên tục cắn răng kích hoạt Huyết Tốc Trận Kỳ và thiêu đốt huyết khí để tăng tốc độ của hắn.. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộc Chiến hít một hơi thật sâu, Vô Ngã Chân Ý giúp hắn tỉnh táo lại, cũng nhờ đó mà hắn có thể tìm được đường đi lối thoát trong tình cảnh này.
Thương Thiên mặc kệ Huyết Ý Nhân, không để ý đến hắn mà đuổi theo hướng Huyết Ngục Quan..
Nhưng mấy tên này vẫn t·ruy s·át không ngừng, không cho Mộc Chiến một chút thời gian để nghỉ ngơi..
Hắn cảm nhận được Mộc Chiến đang ở trong đó..
Mộc Chiến cũng không hề hay biết, hắn đã bị Thương Thiên nhớ thương rồi..
Chỉ có Huyết Ý Nhân là chần chờ, rồi lại thôi không đuổi theo nữa..
Chương 192: Cảnh Tượng Kỳ Quái
Mộc Chiến dù có là Bất Tử Thụ, có đại lượng sinh cơ nhưng dù sao cũng mới chỉ là Hoá Đan Cảnh, sử dụng nhiều huyết khí vậy để bay được hơn hai canh giờ phải gọi là quá mức kh·iếp sợ rồi.
Huyết Ngục Quan là Vương cấp pháp bảo, dù chỉ còn phẩm chất là Ngũ giai đỉnh cấp pháp bảo, tốc độ của nó vẫn có thể sánh ngang với Nguyên Thần Cảnh hậu kỳ cường giả.
Không qua bao lâu, thân ảnh cỗ khí tức ấy xuất hiện, chính là Thương Thiên đang tức giận điên cuồng đuổi theo Huyết Ngục Quan.
Tình hình mà đuổi thêm một canh giờ nữa, hắn sẽ c·hết vì mất máu thôi.. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thêm cục nộ khí chưa nuốt trôi sau thất bại kế hoạch ở Huyết Ngục Quan làm Huyết Ý Nhân càng tức giận lại giống như bị kích thêm nộ..
Tên này, biết thân phận của bọn hắn sao..?
Huyết Ý Nhân cũng tức giận nhìn Thương Thiên, không ngờ một Nguyên Thần Cảnh như hắn lại bị một tên Linh Anh Cảnh phớt lờ như một tên ất ơ nào đó.
“Ta tiêu hao huyết khí quá nhiều, cần nghỉ ngơi một chút, hai ngươi cứ đuổi theo đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Ám Ý Nhân và Tử Vong Ý Nhân nào có nghe Huyết Ý Nhân nói cái gì, bọn hắn đã bay xa theo Huyết Ngục Quan rồi.
Âm thanh duy nhất có thể nghe thấy là tiếng gió rít qua khe đá, tựa như những khúc nhạc t·ang t·hương của quá khứ, vọng về từ nơi xa xăm.
Tốc độ huyết khí tiêu tốn rất nhanh, nhưng vẫn không đuổi kịp, sắc mặt hắn tái nhợt như tờ giấy trắng..
Thiên Võ Đại Lục làm sao biết được về Âm Sát Tộc bọn hắn chứ..
“Nguyên Thần Cảnh Âm Sát Tộc? Hơi tôm tép một chút, hèn gì bị phái xuống giới diện này..!”
Mà khổ nhất là Huyết Ý Nhân, mặt hắn tái như c·h·ó c·hết vậy.
Nhưng chưa kịp khôi phục, Huyết Ý Nhân cảm nhận được có linh khí linh động gần nơi hắn đang đứng, đang lao điên cuồng về phía Huyết Ngục Quan mà đến.
“Ngươi làm sao biết được?!”
Có rồi!
Huyết Ý Nhân hít sâu một hơi, trấn tỉnh lại:
“Sâu kiến cũng dám xưng ‘bổn toạ’ trước mặt bổn toạ sao?! Cút, nếu không c·hết!”
Lập tức Mộc Chiến không ngần ngại mà theo hướng nơi đó mà bay đến, chỉ có nơi đó mới có thể giúp hắn ‘rời đi có chiến thuật’..
Vậy nên, hắn dừng lại nghỉ ngơi một chút:
Thương Thiên cười lạnh một tiếng:
Đó chính là ba thân ảnh mặc áo đen đang điên cuồng đuổi theo một chiếc quan tài đang bay đi..
Hắn rất là tức giận khi sắp đạt được Thiên Mệnh Nguyên Chủng nhưng không biết Mộc Chiến chạy đi đâu.
Huyết Ý Nhân cũng nhìn chằm chằm Thương Thiên, kinh nghi trong lòng:
Thương Thiên nhìn một chút Huyết Ý Nhân, tặc lưỡi một tiếng:
Khi nào Nguyên Thần Cảnh mất giá như vậy chứ..
Làm sao hắn biết được..
Bây giờ thực lực của hắn còn chưa đến năm thành… (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặt đất tối sẫm, rêu phong phủ đầy, những thân cây trơ trọi khẳng khiu vươn lên, nhưng lại chẳng mang dấu hiệu của sinh cơ.
Khắp nơi đều bị bao phủ bởi màn sương mờ dày đặc, tựa như tấm liệm u linh che kín chân trời.
Điều đáng kinh ngạc, là dù tốc độ hắn theo không kịp mấy cường giả, nhưng hắn không có dấu hiệu cạn kiệt sức lực như Huyết Ý Nhân, cho nên nhìn Thương Thiên bây giờ vẫn sinh long hoạt hổ, thực lực không giảm sút một chút nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chính là câu nói này, câu nói mà Mộc Chiến đã từng hỏi hắn, bây giờ Huyết Ý Nhân hắn hỏi lại câu hỏi này làm hắn nhớ tới khung cảnh vụt Mộc Chiến khỏi tay, làm hắn tức giận không thôi.
Nhưng dù cho ba người kia có cố gắng đuổi theo thế nào, bọn hắn vẫn không đuổi kịp Huyết Ngục Quan.
Chợt, ánh mắt hắn loé lên..
Nhưng không ngờ, khi nghe lời này, Thương Thiên như động nộ, khí tức điên cuồng lan tràn ra.
Không chần chờ, lập tức hắn liền đuổi theo..
Một nơi lạnh lẽo như thế, một nơi tối tăm như thế đang có một cảnh tượng rất kỳ quái.
Thương Thiên vừa tức giận, vừa mong chờ vì có thể bắt gặp được Mộc Chiến, thì lúc này hắn bắt gặp một thân ảnh hắc y đang nhìn chằm chằm hắn.
Do vậy, trong suốt hai canh giờ mà Ám Ý Nhân là Nguyên Thần Cảnh hậu kỳ cũng không đuổi kịp..
Nhưng không chỉ mỗi Huyết Ý Nhân như vậy, một thân ảnh trong Huyết Ngục Quan sắc mặt cũng trắng bệch không thua gì Huyết Ý Nhân.
Nhưng.. khi Thương Thiên muốn đi, Huyết Ý Nhân lập tức xuất hiện cản đường trước mặt hắn, gằn giọng một tiếng:
Cổ Âm Chi Địa, nơi từng bước chân lạc vào tựa như chìm đắm trong cõi mộng đầy u huyền, âm u đến mức khiến lòng người rét run không sao tả xiết.
Hắn mà đuổi theo là mạng hắn cũng theo luôn đấy..
Lời nói thản nhiên của Thương Thiên rơi vào tai của Huyết Ý Nhân làm hắn giật nảy mình..
Hắn điên cuồng tìm kiếm kể từ khi giao đấu với Mộc Chiến đến tận bây giờ, thì đột nhiên cảm nhận được rất nhiều khí tức cường hãn.
Hắc y nhân ba người thấy vậy, nhưng chỉ có Ám Ý Nhân và Tử Vong Ý Nhân là không chần chờ đuổi theo..
“Cổ Âm Chi Địa khi nào lại có người?!”
Huyết Ý Nhân cũng không quan tâm nữa, mặc kệ, liền ngồi xuống tĩnh tâm khôi phục huyết khí.
Tất cả chỉ là tàn tích của một thời kỳ đã lụi tàn, hệt như sự im lặng vĩnh cửu.
“Tiểu tử, ngươi dám phớt lờ bổn toạ?!”
Làn sương ấy lạnh lẽo tựa băng hàn, mang theo hương vị tử khí và tiếng thì thầm ma quái không ngừng vang vọng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.