Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 197: Từ Bỏ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 197: Từ Bỏ


Thương Thiên điên cuồng tìm kiếm khắp Cổ Âm Chi Địa.

Hơn năm trăm chiếc lá, tượng trưng cho Hóa Đan Cảnh hậu kỳ, đã được khôi phục hoàn toàn sau một thời gian điều tức tĩnh tâm.

“Dám trốn chạy khỏi tay ta sao, ngươi không thoát được đâu!”

“C·hết tiệt… Huyễn Linh Xà.” Thương Thiên thầm mắng, đôi chân hắn bất giác dừng lại trước khi bước xuống hồ.

Trong phút chốc, thần niệm của Thương Thiên quét qua lòng hồ, và hắn ngay lập tức nhận ra sự hiện diện của một con Huyễn Linh Xà đang ẩn mình sâu bên dưới.

Hắn thì thầm, trước khi cất bước rời đi, thân hình hòa vào bóng tối của khu rừng..

“C·hết tiệt… tiểu tử này giỏi thật.” Thương Thiên gầm nhẹ, đôi mắt sắc lạnh đầy bực dọc.

Mỗi bước đi của Thương Thiên càng trở nên nặng nề, sự phẫn nộ trong lòng hắn ngày một lớn dần nhưng không có nơi để trút.

Thoạt nhìn, hắn có cảm giác hồ này mang theo một sự lôi cuốn kỳ dị, như muốn lôi kéo bất cứ kẻ nào đến gần nhảy xuống.

Mộc Chiến chẳng khác nào bóng ma biến mất giữa Cổ Âm Chi Địa, khiến hắn càng lún sâu vào sự thất vọng và tức giận.

Thương Thiên lần mò theo khí tức Thiên Mệnh Nguyên Chủng của Mộc Chiến mà truy, hắn dừng lại bên một hồ nước thần bí.

Từng hơi thở đều mang theo sự vững chắc, biểu thị rõ ràng cho việc thực lực đã phục hồi.

Hắn khẽ cảm nhận được từng chiếc lá trong thụ tâm rung động, mỗi chiếc đều như đang hòa nhịp cùng dòng linh khí đang chảy cuồn cuộn trong kinh mạch.

Thổ Nguyên Tinh Thạch là một loại bảo vật hiếm có, đặc biệt quan trọng với những tu sĩ tu luyện hệ thổ, có khả năng gia tăng tu vi một cách nhanh chóng, thậm chí giúp cải thiện cảnh giới và củng cố căn cơ.

Hắn đành phải rời khỏi bờ hồ, dù biết rằng đây có thể là một trong những nơi Mộc Chiến đã lẩn trốn.

Hắn biết rõ, nếu cứ tiếp tục tìm kiếm mà không có manh mối, chẳng khác nào tự giam mình vào một cuộc truy lùng vô vọng.

Mộc Chiến hít sâu một hơi, trầm ngâm một chút, rồi khẽ gật đầu với chính mình, quyết tâm mạnh mẽ hơn.

“Chúng ta..sẽ gặp lại nhau sớm thôi..!”

Những giọt nước mắt vừa qua đã rửa sạch mọi vướng bận trong lòng hắn, để lại một tâm hồn nhẹ nhõm và kiên định hơn bao giờ hết.

Dù chưa đạt đến trạng thái đỉnh phong, nhưng hắn đã tự tin rằng, nếu phải đối đầu với kẻ địch một lần nữa, hắn sẽ có đủ sức để chống trả và bảo toàn tính mạng.

Thương Thiên vốn đã sớm biết, sâu trong Cổ Âm Chi Địa tồn tại một vùng đất cổ xưa, nơi ẩn chứa loại khoáng thạch này, nhưng chưa ai thực sự bước chân đến đó mà có thể trở ra an toàn.

Vì nếu may mắn gặp được Vương cấp Thổ Nguyên Tinh Thạch, nó có thể giúp Thương Thiên cảm ngộ được Cửu Tầng Thổ Chi Ý Cảnh một cách dễ dàng..

Khi Mộc Chiến ẩn nấp sâu trong khu rừng, lặng lẽ điều tức để hồi phục, thì có một thân ảnh luôn nhớ thương hắn, cảm giác thật gay go. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thương Thiên tiếp tục lùng sục khắp mọi ngóc ngách của Cổ Âm Chi Địa, nhưng dường như tất cả đều vô ích.

Chương 197: Từ Bỏ

….

Thương Thiên nghiến răng, trong lòng gầm lên phẫn nộ.

Mộc Chiến đứng dậy, cảm nhận khí tức của mình đã ổn định hơn nhiều.

Nước hồ yên tĩnh, trong vắt phản chiếu ánh trăng mờ ảo trên cao.

Hắn hiểu rõ sự đáng sợ của loài này, và nếu không cẩn thận, ngay cả đại năng như hắn cũng có thể bị cuốn vào trong những ảo cảnh không lối thoát.

Huyễn lực của nó có thể giam giữ hai tên Nguyên Thần Cảnh cường giả không biết bao lâu rồi..

Thương Thiên không tìm ra cũng không dễ..

Không biết đã trải qua bao lâu, trong cõi tĩnh lặng giữa khu rừng âm u, Mộc Chiến từ từ mở mắt.

Sau một thời gian dài, Thương Thiên đứng sững giữa không gian lạnh lẽo, gió âm u thổi qua, mang theo chút khí âm sát lạnh thấu xương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuỳ thuộc vào kích thước, số năm và linh lực được tích luỹ trong Thổ Nguyên Tinh Thạch mà phẩm chất của nó có thể đến Lục giai, hoặc thậm chí là Vương cấp bảo vật.

Mộc Chiến lúc tĩnh tâm khôi phục, hắn không hề điều động bất cứ một chiếc lá nào, thân thể như phàm nhân, thần niệm như hoà mình vào rừng rậm, ngoài ra còn Vô Ngã Chân Ý luôn giữ cho tinh thần phẳng lặng như mặt hồ..

Chính là cái hồ nước Mộc Chiến bất đắc dĩ phải nhảy vào trong..

…. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù lòng hắn đầy phẫn nộ vì không tìm thấy Mộc Chiến, nhưng Thương Thiên không dám mạo hiểm với Huyễn Linh Xà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Huyễn Linh Xà quả nhiên lợi hại.

Tuy nhiên, khi hắn tiến gần hơn và nhìn xuống mặt nước trong veo, một cảm giác lạnh lẽo băng hàn bao trùm lấy hắn.

Dù hắn đã cố gắng sử dụng tất cả linh lực, thúc động linh thức mở rộng phạm vi tìm kiếm, nhưng Mộc Chiến vẫn như một bóng ma ẩn mình, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

Linh khí từ hồ tỏa ra không hề tầm thường, khiến Thương Thiên thoáng chần chừ.

Nhìn quanh một lần cuối cùng, hắn đành thu hồi linh thức, tay nắm chặt lại.

“Xem ra hôm nay vận may đứng về phía ngươi, Thiên Mệnh Nguyên Chủng. Nhưng đừng nghĩ rằng ngươi có thể thoát khỏi bàn tay của ta mãi mãi.”

Hắn biết, vùng đất ấy ẩn chứa đầy nguy cơ và hiểm họa, nhưng với sức mạnh và tham vọng của mình, hắn tin rằng có thể đối mặt với tất cả.

Những dấu vết còn sót lại từ cuộc rượt đuổi trước đó cũng dần mờ nhạt, chẳng còn gì để lần theo.

Cảm giác mệt mỏi dần tan biến, thay vào đó là sự hồi phục mạnh mẽ tràn ngập khắp thân thể.

Bên trong Thụ Tâm, những chiếc lá vốn đã tiêu hao và mờ nhạt dần trở lại trạng thái xanh tươi, đầy sinh lực.

“Phải tìm đường ra khỏi nơi này..!”

Ánh mắt hắn thoáng nhìn quanh, khu rừng vẫn tịch mịch, không có dấu hiệu gì cho thấy bất kỳ ai hay vật gì đã đến gần.

Thương Thiên sau khi quyết định không tìm kiếm Mộc Chiến nữa, hắn bắt đầu dò xét Cổ Âm Chi Địa, tập trung vào mục tiêu ban đầu của mình, tìm kiếm Thổ Nguyên Tinh Thạch.

Hắn không cam tâm, nhưng thời gian đã trôi qua quá lâu, và hắn không thể cứ mãi lãng phí linh lực vào cuộc săn đuổi không có kết quả.

Thương Thiên lập tức triển khai thân pháp, như một cơn gió mạnh lao v·út về phía Tây Bắc của Cổ Âm Chi Địa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt của Thương Thiên đầy sát khí, như con dã thú bị kích động, cặp mắt đỏ ngầu của hắn không ngừng đảo qua từng góc khuất, tìm kiếm dấu vết của Mộc Chiến.

Nếu hắn có được Thổ Nguyên Tinh Thạch, không chỉ tăng cường sức mạnh mà còn có thể đột phá Nguyên Thần Cảnh một cách nhanh chóng, thậm chí nếu có đại cơ duyên, hắn còn có thể đạt tới Phân Thần Cảnh cường giả.

Thần niệm của hắn trải rộng, nhưng vẫn chẳng thấy chút khí tức nào của kẻ mà hắn đang săn đuổi.

“Chỉ cần lấy được Thổ Nguyên Tinh Thạch… tất cả đều sẽ nằm trong tầm tay ta.” Hắn lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt lóe lên tia sáng sắc lạnh, đôi chân tiếp tục v·út nhanh, bỏ lại phía sau những âm thanh u ám và không khí t·ử v·ong của vùng đất đầy rẫy nguy cơ này.

“Ta sẽ tìm ra ngươi, chỉ là sớm hay muộn mà thôi!” Thương Thiên gầm gừ, ánh mắt lóe lên tia hung ác, hắn tiếp tục cuộc truy lùng điên cuồng của mình.

Hắn đã tìm đến hồ, tìm vào từng khe đá, từng cánh rừng âm u, nhưng Mộc Chiến cứ như đã hoá thành một phần của Cổ Âm Chi Địa, hòa lẫn vào bóng tối của nơi đây.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 197: Từ Bỏ