Thần Thụ Chí Tôn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 208: Tuyết Nguyệt Đoàn
Nên có lẽ nói về lý, Tiêu Thần rõ ràng là ở thế hạ phong..
Tiêu Thạch hừ lạnh:
Hắn nhận ra rằng chính sự hiện diện của Tuyết Nguyệt Đoàn đã quyết định được cục diện của cuộc đối kháng này.
Đấy là chưa nhắc đến, Tiêu gia chính là gia tộc hay tặng lễ nhiều nhất cho Tuyết Nguyệt Đoàn, Tề Hoàn hắn cũng gọi là ‘có chút’ quen biết a..
Hiển nhiên, không nghĩ đến Tề Hoàn Chấp Sự ra mặt lại bị Lý Thiên chửi là như một con c·h·ó..
Tuyết Nguyệt Thành hiển nhiên không phải là có chỉ mỗi Tiêu gia, mà còn là nơi tập hợp nhiều gia tộc khác, chỉ là Tiêu gia mạnh nhất nên mới được xưng là đại tộc.
Tiêu Thạch hai mắt như bắn ra lửa, lời nói này của Lý Thiên không chỉ chửi bản thân Tiêu Thạch hắn mà còn nhục mạ luôn cả Tiêu gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con moẹ nó, tên này.. thật ngưu a..
Khung cảnh trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Sự uy nghiêm của Tuyết Nguyệt Đoàn tạo ra một bầu không khí không thể xem nhẹ.
“Không biết rõ đầu đuôi, lại liền quy cho bổn công tử là người gây chuyện sao?!”
Ví dụ như mười người vừa đến, chính là một phân đội của Tuyết Nguyệt Đoàn, đứng đầu là một vị Hoá Đan Cảnh đỉnh phong tu sĩ.
Nam tử nghe vậy, liền âm thầm cười nhạt:
Nào có như Lý Thiên đối xử với hắn như thế này..
Ngay cả lão già đang ẩn nấp trong một nơi nào đó gần đây cũng hít sâu một hơi.
“Ngươi đúng là cẩn thận, nhưng ngươi chưa có đủ tư cách để biết sư thừa của bổn công tử!”
Hít..
“Vậy chuyện này coi như ta không biết, giao mọi việc lại cho Tiêu Thạch hiền chất!”
Hắn đảo mắt sang Lý Thiên, sắc mặt liền đổi sang lạnh lùng, trầm giọng nói:
Lời nói này như chọc vào tâm can của Tề Hoàn, khiến sắc mặt của hắn vô cùng khó coi.
Tiêu Thạch hừ lạnh, khí tức Hoá Đan Cảnh bùng nổ ra, áp bách về phía Lý Thiên, nhưng Lý Thiên tỏ vẻ chẳng có vấn đề gì.
Đến các đại gia tộc còn được xem là khách quý mời mọc, đưa tặng biết bao nhiêu là lễ vật quý hiếm.
“Thế nào, đánh nhỏ chịu không nổi liền gọi lớn ra sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn không phải kẻ ngốc, làm gì có chuyện một tiểu tử không có chỗ dựa dám đến Tuyết Nguyệt Thành diễu võ giương oai cơ chứ.
“Có chuyện gì?!”
Đoàn được chia thành nhiều tiểu đội, mỗi tiểu đội chuyên trách một lĩnh vực như tuần tra, điều tra, giải quyết t·ranh c·hấp, và tham gia vào các chiến dịch lớn khi cần thiết.
Lý Thiên thấy Tề Hoàn hỏi như vậy, sắc mặt có chút sửng sốt, không nghĩ bị chửi đến thế mà vẫn còn trấn định được mà không động thủ.
Hắn đường đường là một chấp sự của Tuyết Nguyệt Đoàn, địa vị ở Tuyết Nguyệt Thành không hề thấp.
Và tất nhiên, Tiêu gia của Tiêu Thạch, Tiêu Thần không thể thiếu rồi.
Ai cũng biết rằng, một khi họ xuất hiện, mọi chuyện sẽ không còn dễ dàng như trước.
Nhưng thành chủ Tuyết Nguyệt Thành mới là cường giả mạnh nhất a..
Bọn hắn, đều là Dung Huyết Cảnh đỉnh phong tu sĩ.
Lời này.. nói ra n·hạy c·ảm lắm đấy..
Tề Hoàn nghe vậy, như kiếm được một bước thang để xuống nước, bèn hừ lạnh một tiếng:
“Đúng là một con c·h·ó thật mà, không biết Chấp Sự Tuyết Nguyệt Đoàn của Tuyết Nguyệt Thành từ khi nào trở thành c·h·ó săn của Tiêu gia rồi chứ..!”
Tiêu Thạch không phải là kẻ không hiểu chuyện. Hắn biết tính cách của Tiêu Thần rất rõ, là điển hình của một nhị thế tổ, chuyên gia khi nam bá nữ.
Nam tử nhếch miệng:
“Ồ, ngươi lại là kẻ nào?!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần này, không chỉ là đám đông hít một ngụm khí lạnh, mà Tiêu Thạch và Tề Hoàn đều cũng đều làm như vậy.
Tề Hoàn nội tâm muốn bão nổi, nhưng Tiêu Thạch đứng bên cạnh lập tức nhận ra, vội chắp tay nói:
“Ồ, ngươi coi như cũng có khí đảm! Không biết sư thừa của ngươi lại là người nào..”
Mũ giáp cùng với một thanh kiếm bên hông, tạo nên vẻ nghiêm trang và đáng sợ.
Nhạy cảm..n·hạy c·ảm lắm..
Nhỡ đâu, khi hắn động thủ mới té ngã ra, Lý Thiên lại là nhi tử hay là tôn tử, hay là đồ đệ của một lão quái vật nào đó ẩn tu trên Huyền Nguyên Đại Lục, lúc đó chỉ sợ tên bị bay đầu không phải là Lý Thiên mà là Tề Hoàn hắn a..
Lời nói vừa dứt của Lý Thiên khiến cho tất cả mọi người ở đây sắc mặt biến đổi, hít một ngụm khí lạnh, mồ hôi ròng ròng chảy khắp toàn thân.
“Bẩm Tề Chấp Sự, cũng không có việc gì to tát. Có tên mắt mù chọc vào Tiêu Thần đệ đệ của ta nên ta muốn dạy cho hắn một bài học!”
Tiêu Thạch chắp tay, dù không có thái độ kính cẩn quá nhiều, nhưng vẫn gọi là có đủ lễ nghi.
Lão già này, đúng là cáo thật.
Tuyết Nguyệt Đoàn do một vị Đoàn Trưởng có thực lực cao đảm nhiệm, thường là một tu sĩ ở cảnh giới Linh Anh Cảnh cường giả.
Chương 208: Tuyết Nguyệt Đoàn
Tên thanh niên cất lớn tiếng, ngạo nghễ một phen:
Từ khi hắn đến đã thấy nữ tu sĩ đứng sau Lý Thiên liền hiểu vấn đề nằm ở đâu rồi.
“Ngươi lại là kẻ nào, dám đến Tuyết Nguyệt Thành diễu võ giương oai?”
Hiển nhiên hắn thấy khí chất của Lý Thiên không tầm thường nên muốn dò hỏi xem sư thừa của hắn là ai, tránh động phải người hắn không nên động đến.
Hắn híp mắt, đánh giá Tề Hoàn:
Vừa nói, khí tức Hoá Đan Cảnh đỉnh phong lan tràn ra áp bách hết tất cả mọi người tại toàn trường, khiến bọn hắn đều cảm thấy hít thở không thông.
Tên Lý Thiên này chắc chắn có chỗ dựa, hơn nữa lại là chỗ dựa sánh ngang với cả Tuyết Nguyệt Thành, nên hắn mới không để cả Tiêu gia, Tề Hoàn Chấp Sự vào mắt.
Tề Hoàn là chấp sự trong Tuyết Nguyệt Đoàn, mối quan hệ giao hảo với các đại tộc luôn chắc chắn phải có.
Một Chấp Sự của Tuyết Nguyệt Đoàn lại như một con c·h·ó săn của Tiêu gia, khác nào Tiêu gia muốn lật đổ thành chủ, m·ưu đ·ồ chiếm đoạt cả Tuyết Nguyệt Thành không..
Hiển nhiên, bọn hắn đại đa số là Tụ Linh Cảnh, Dung Huyết Cảnh tu sĩ, về phần Hoá Đan Cảnh, Linh Anh Cảnh tu sĩ cấp bậc này vẫn quá là ít ỏi.
Không nghĩ đến được, chuyện của nàng lại xúc động của Tuyết Nguyệt Đoàn.
Nhưng tưởng như rằng Tề Hoàn Chấp Sự sẽ nổi cơn tam bành khi nghe một tiểu tử chửi mình là một con c·h·ó, nào ngờ ánh mắt hắn lại lấp loé, sắc mặt vẫn bình tĩnh: (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời này khác gì nói Tiêu gia chỉ là những kẻ phế vật, chỉ biết lấy lớn h·iếp nhỏ?
“Đường đường là một Hoá Đan Cảnh đỉnh phong, sao lại như con c·h·ó quắp đuôi trước mặt một Hoá Đan Cảnh sơ kỳ như vậy chứ..?”
Lý Thiên thấy vậy, liền châm chọc:
“Để ta đoán, nếu như ta đánh bại ngươi thì sẽ có trưởng bối của Tiêu gia ra tay đúng không?”
Đây là một lực lượng tinh nhuệ, được thành lập nhằm bảo vệ thành trì khỏi các mối đe dọa từ bên ngoài và duy trì trật tự bên trong.
“Hoá ra là Tiêu Thạch hiền chất, có việc gì vậy?!”
Các thành viên đều có vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh như băng, thể hiện sự kiên định và quyết tâm.
Lý Thiên thấy tên Tề Hoàn này như một con c·h·ó vẫy đuôi trước mặt chủ, hắn không ngần ngại châm biếm:
Tề Hoàn nghe vậy, liền nhíu mày một cái, không biết ai gan lớn mà lại dám chọc vào Tiêu gia ở Tuyết Nguyệt Thành vậy.
“Tiêu Thạch bái kiến Tề Chấp Sự.”
Tề Hoàn mặc dù chỉ là Hoá Đan Cảnh, nhưng hắn cũng sống hơn trăm năm rồi.
Tên đứng đầu Tuyết Nguyệt Đoàn, là chấp sự của Tuyết Nguyệt Đoàn Tề Hoàn lên tiếng:
“Bổn thiếu là Tiêu Thạch, đại thiếu chủ của Tiêu gia!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mỗi thành viên đều mặc trang phục đồng bộ, với áo choàng dài có thêu hình bông tuyết, thể hiện sự dũng mãnh và thanh thoát.
Đoàn Trưởng không chỉ có tài năng chiến đấu xuất sắc mà còn am hiểu về chính trị và quân sự.
Từ khi nào mà Tề Hoàn hắn lại bị khinh thị đến như vậy chứ.
Đội quân hộ vệ, chấp pháp của Tuyết Nguyệt Thành được gọi là Tuyết Nguyệt Đoàn.
Vù vù…
Tiêu Thạch thấy người vừa đến, không chần chờ chắp tay hữu lễ:
Chắc chắn là do tên Tiêu Thần đệ đệ hắn ham muốn nhan sắc của nữ tu kia, sau đó cường thế muốn bắt ép nàng liền bị Lý Thiên đứng ra ngăn cản.
Lập tức, Tiêu Thạch điều động linh lực từ Nguyên Đan trong đan điền, phối hợp với Thổ Chi Ý Cảnh mà hắn lĩnh ngộ được.
“Tiểu tử, là ngươi gây chuyện?! Ngươi có biết gây rối trong Tuyết Nguyệt Thành sẽ bị xử trí như thế nào không?!”
“Bổn công tử là Lý Thiên, Tiêu gia các ngươi quả thật là bá đạo, làm bổn công tử chướng mắt, lý do này đã đủ chưa..?”
Nếu nói như Lý Thiên, không phải Tiêu gia sắp muốn lật đổ thành chủ của Tuyết Nguyệt Thành hay sao..
Tề Hoàn lúc này mới để ý đến Tiêu Thạch, hắn nở một nụ cười mà hắn cho là ấm áp nhất:
Lý Thiên cười lạnh, châm chọc một tiếng:
Nhưng Tiêu Thạch chưa kịp vận dụng võ kỹ, nhiều cỗ khí tức khác hạ tràng tại nơi này.
“Tề Chấp Sự đừng chấp nhặt con sâu kiến này, chuyện này không liên quan đến Chấp Sự, mong Chấp Sự hãy để Tiêu gia chúng ta giải quyết!”
“Đối với một con kiến hôi như ngươi, bổn thiếu một mình là dư sức!”
Đám đông biết chuyện này ngày hôm nay có vẻ lớn lắm rồi, ngay cả nữ tu sĩ nhân vật chính trong câu chuyện này cũng sắc mặt trắng bệch.
Nhưng ai mà quan tâm chứ, thế giới này, nắm đấm to mới là lý, còn lại làm gì có cái lý nào..
Dù là vậy, Tiêu Thạch hắn không muốn kéo luôn cả Tề Hoàn Chấp Sự này vào, vì nếu có chuyện gì xảy ra không tốt, mối quan hệ giữa Tiêu gia và Tuyết Nguyệt Đoàn liền có chút sứt mẻ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.