Thánh Linh Kỷ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Ngụy Kiệt
- Cảm nhận trong thể nội sức mạnh cuộn trào Lâm Phàm bây giờ đã là một tên Linh Mạch Cảnh trung kỳ tu sĩ hoành hành một phương tiểu trấn không có vấn đề nếu như đặt trong các loại tam lưu môn phái cũng có thể xếp vào hàng trưởng lão.
Lâm Phàm mở ra giao diện Chiến sủng của mình nhìn xem Tiểu Hồng có thăng cấp đạt đến Linh Mạch Cảnh hay không, cũng không biết đột phá về sau Tiểu Hồng có gì khác hay không.
- Hết chương-
[Chiến sủng]: Cô
- Thế nhưng muốn làm như thế trước hết phải thu được đối phương sinh mệnh tinh huyết, cho nên vận dụng kỹ năng này vào khống chế thủ hạ có thể được nhưng dùng để đối chiến tuyệt đối không có khả năng.
Chương 8: Ngụy Kiệt
1. Khống hồn: là một loại bản mệnh kỹ năng của Cô, có thể khống chế lấy ý thức của một cá thể tu vi ngang hoặc thấp hơn so với Cô bị Cô điều khiển lấy hoàn toàn nghe theo điều khiển của Cô không thể phản kháng lại, hiện tại mỗi lần thi triển có thể khống chế hai mục tiêu, thời gian kéo dài hai ngày, thời gian làm lạnh là ba ngày.
- Lâm Phàm nghe lấy Ngụy lão lời nói cũng nhíu lại mày suy nghĩ hồi sau đó lại thả lỏng tinh thần cầm lấy chung rượu lên uống một hóp mà nói: “Cũng đúng, thế đạo này dĩ lực vi tôn. Thành chủ có tu vi cao thâm mạc trắc trấn áp toàn thành đi vào khuôn khổ thế nhưng đã là nhân tính thì cũng có ngày bộc phát mà thôi, thành chủ đã làm hết sức”.
- Thoáng một cái bên trong đạo trường đã trôi qua ba năm, mà lúc này Lâm Phàm cũng đã rèn luyện hoàn tất hai đầu linh mạch này cứng rắn đến mức không thể tiến bộ được nữa.
- Ngoài ra đột phá lần này thọ nguyên của hắn cũng như trước tăng lên được hai mươi năm, đạt đến hai trăm bốn mươi năm thọ nguyên.
- Tạm gác lại ý định tiến về Bình An Trấn, Lâm Phàm trở về đạo trường của mình tọa hạ lên ngọc thạch bồ đoàn tĩnh tâm tiến hành tu luyện.
- Nhưng từ lúc lão giả giới thiệu bản thân họ Ngụy thì Lâm Phàm cũng mơ hồ đoán được họ Ngụy có tu vi cao thâm ở Bình An Trấn thì chỉ có thể là thành chủ phủ Ngụy Kiệt.
- Từ lần gặp gỡ này cũng giúp hắn giải khai nghi hoặc trong Bình An Trấn này chỉ có Quách gia cùng với Tô gia là đang cỗ động cho sóng gió nổi lên, tranh đấu giành tài nguyên.
- Lâm Phàm dẫn theo Tiểu Hồng rời đi Chí tôn đạo trường, ra khỏi về sau thu lại đạo trường vào hệ thống không gian sau đó ngự kiếm bay về phía Bình An Trấn.
[Bản mệnh kỹ năng]:
2. Tinh thần chú sát: là một loại bản mệnh kỹ năng của Cô, có thể hấp thu của một người sinh mệnh tinh huyết lưu trữ lại lạc ấn trong người Cô khi người bị lưu trữ sinh mệnh tinh huyết có ý định phản bội Cô có thể tiến hành Tinh thần chú sát đối phương khiến cho tinh thần sụp đổ triệt để c·hết đi, hiện tại có thể lưu trữ tinh huyết của ba người giới hạn tu vi ngang bằng hoặc thấp hơn Cô.
- Lâm Phàm biết từ lúc đầu lão giả ngồi bàn bên cũng không phải là tầm thường nhân vật, tuổi tác hơn sáu mươi nhưng tinh thần vẫn sáng suốt thể chất cũng là hơn hẳn thường nhân thì chắc hẳn là một cái tu sĩ rồi nhưng chỉ không biết hắn là ai mà thôi.
- Phải biết g·iết người thu lấy linh thạch thì dễ nhưng hắn cần linh thạch là rất rất nhiều, mà điều này nói lên một việc là hắn cần người thay hắn trường kỳ thu thập tài nguyên chứ không phải lần một lần hai là đủ.
- Hôm nay Lâm Phàm quyết định khai mở tiếp tục hai cái mới linh mạch là Dương duy mạch cùng Âm duy mạch.
- Lâm Phàm tâm niệm hệ thống: “Hệ thống, mở ra giao diện chiến sủng”.
- Hệ thống thanh âm vang lên: “Đinh, mở ra giao diện mặt bảng của chiến sủng”
- Lâm Phàm cũng cười đáp: “Lão gia tử thật là tinh mắt, ta gọi Lâm Thiên Hữu, không biết lão giả ngươi tôn tính đại danh?”. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Từ tìm hiểu Tinh thần chú sát của Tiểu Hồng, Lâm Phàm biết được nếu như vận dụng tốt cái kỹ năng này hắn có thể thu một đám thủ hạ làm việc cho hắn mà không sợ bị phản bội, nếu phản bội ngay lập tức sẽ bị chú sát triệt để c·hết đi.
- Tăng lên một cái cảnh giới Tiểu Hồng ngoài việc tăng cường khả năng khống hồn thì còn có thêm một cái bản mệnh kỹ năng mới đó là Tinh thần chú sát.
- Lâm Phàm dự định đi một chuyến đến Bình An Trấn, lần này hắn định thu phục Hoàng gia lão tổ Hoàng Thành Hổ về sau thay hắn làm việc mà mồi câu lần này hắn định tung ra là một viên Nhị giai Duyên thọ đan vô cùng trân quý.
- Vận chuyển pháp quyết về sau Lâm Phàm lại tiến vào trạng thái tu luyện từng luồng linh khí được hắn vận chuyển hấp thu sau đó cọ rửa lấy linh mạch.
- Lâm Phàm cầm lấy trên tay một ly rượu đầy vừa nhìn ra xa xa thấy cảnh vật Bình An Trấn cũng không tệ, chí ít theo hắn thấy bên trong không có tu sĩ xuất hiện chỉ có phần lớn là người bình thường cùng một ít rèn thể cảnh võ giả mà thôi.
- Nói xong Ngụy lão đặt xuống bàn một thỏi vàng rồi ngự kiếm bay đi.
- Bước vào Bình An Trấn về sau trời Lâm Phàm thấy sắc trời vẫn còn sáng cho nên cũng không vội tiến về Hoàng gia trạch viện mà đi một cái quen thuộc tửu lâu gọi ra một bàn đồ ăn hai bình rượu quý.
[Tu vi]: Linh Mạch Cảnh – sơ kỳ
- Có được Nhị giai Duyên thọ đan cũng khơi thông cho Lâm Phàm rất nhiều dự định, trong đó thu lấy thủ hạ cho mình sai sử được Lâm Phàm đặt lên hàng đầu.
- Thế nhưng để có được sự thuận lợi như vậy Lâm Phàm cũng đã phải trả giá rất nhiều, đó là mở nhiều khiếu huyệt hơn người khác, đó là mở rộng cực hạn của hai đầu Nhâm mạch cùng Đốc mạch cho nên có thể nói thông được.
- Trên đường cũng không có cẩu huyết lâm đầu chuyện đại loại như thiếu gia của đại gia tộc khi nam phách nữ ức h·iếp bách tính.
[Giới tính]: Cái
- Lâm Phàm hỏi lão giả: “Lão gia tử, thấy lão không có ai ngồi uống rượu cùng hay là để tiểu tử ngồi cùng ngươi có được không?”.
- Lâm Phàm đáp lời lão giả: “Lần này đi ra ngoài lịch luyện, chứng kiến mỗi nơi phong cảnh hữu tình, nhân tính hiểm ác thế nhưng khi ta đến Bình An Trấn này lại có một cái quang cảnh khác biệt, không biết lão gia tử có thể vì ta giải hoặc chăng?”.
- Từ trong Tiên Thiên Đạo Kinh bản Linh Mạch Cảnh hắn đã biết được vị trí và lộ tuyến vận hành đồng thời lần này xung kích hai mạch ngoài việc vận chuyển đại chu thiên khiếu huyệt linh lực còn có linh lực từ hai mạch Nhâm Đốc tá trợ cho nên rất nhanh Dương duy mạch được đả thông.
- Mọi việc Lâm Phàm cũng đã chuẩn bị hoàn tất, bây giờ bên trong Chí tôn đạo trường hắn tu luyện ba năm bên ngoài hẳn chỉ mới trôi qua một năm rưỡi mà thôi cũng không có trễ lắm.
- Lúc này ở bàn bên có một vị lão giả tuổi chừng sáu mươi cũng ngồi uống rượu một mình nhìn ra bên ngoài. Thấy không ai ngồi cùng lão giả Lâm Phàm mới cầm một chung rượu bước sang ngồi cùng lão giả.
- Lâm Phàm cũng đã chọn lựa được dê béo để làm thịt rồi, hẳn là Quách gia cùng Tô gia.
- Ngụy lão hóp một hóp rượu sau đó đặt chung rượu xuống bàn nhìn về ngoài cửa hồi lâu mới nói: “Người trẻ tuổi ngươi biết trấn này gọi là Bình An Trấn, sở nguyện của người lập nên trấn này là muốn dân chúng sống ở đây bình bình an an, nhưng thế sự sao có thể như ý người. Thế gia con em cũng không phải không làm những việc đó mà chính vì có Thành chủ phủ uy áp toàn bộ thành trấn này cho nên bọn chúng mới kìm nén lại không để xảy ra một cách quang minh chính đại mà thôi”.
- Cũng không lâu sau đó Lâm Phàm thuận thế khai mở Âm duy mạch. Toàn bộ quá trình diễn ra rất nhanh chóng thuận lợi, thuận lợi tới mức làm cho Lâm Phàm không thể tin được.
- Lão giả hồi đáp: “Tiểu tử ngươi gọi ta Ngụy lão là được, lần này ngươi ra ngoài lịch luyện thấy được điều gì a?”.
- Lão giả cười đáp: “Được vậy thì vinh hạnh cho lão già này, ta thấy công tử phong thần như ngọc, mày kiếm mắt sáng nhất biểu nhân tài hẳn là một phương nào gia tộc con em ra ngoài lịch luyện có đúng hay không?”.
- Thế nhưng lần tình cờ gặp gỡ này Lâm Phàm cũng biết được con người của Ngụy Kiệt hẳn là cũng cương trực công chính, chăm lo cho bách tính toàn thành, đây cũng là thái độ chung của phủ thành chủ.
- Ngụy lão cũng khẽ gật đầu nói: “Người trẻ tuổi ra ngoài xông xáo lịch luyện bản thân là một chuyện tốt, ta cũng đã sinh sống ở nơi này rất rất lâu rồi có việc gì ngươi cứ hỏi”.
- Ngụy lão khẽ gật gật đầu nói: “Hiếm khi có được một người trẻ tuổi như ngươi hiểu được cho ta, hôm nay uống rượu rất sảng khoái buổi tiệc rượu hôm nay ta mời”. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lâm Phàm tự rót cho mình một chung rượu sau đó uống cạn cũng rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chỉ là những điều này cũng làm cho Lâm Phàm thay đổi cách nhìn về hoàn cảnh xã hội như thế này, vốn dĩ những việc đó phải thường hay diễn ra nhưng khj hắn mấy lần đến Bình An Trấn cũng không có thấy được hắn cũng rất hiếu kỳ.
[Tính danh]: Tiểu Hồng (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lâm Phàm nói: “Theo ta được biết, thế gia con em thường sẽ hay ngạo mạn khinh cuồng, khi nam phách nữ đặc biệt là ức h·iếp bách tính là điều không thể tránh khỏi. Thế nhưng khi ta đến Bình An Trấn này cũng không thấy việc đó diễn ra, mong Ngụy lão vì ta giải hoặc”.
- Lâm Phàm bây giờ đã khai mở hai mạch Nhâm và Đốc cho nên tiếp theo chỉ là mài nước công phu vận chuyển công pháp theo lộ tuyến đã định mài giũa rèn luyện linh mạch là được cũng không có yêu cầu quá khó gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lâm Phàm xem xong mặt bảng chiến sủng của Tiểu Hồng thì cũng kinh ngạc không thôi a, chiến sủng mà thôi bản mệnh kỹ năng có cần khoa trương như vậy hay không chứ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.