Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 75

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75


Mạnh Doãn Đường đỏ mặt nói: “Kỳ thật ta biết chuyện này cũng chỉ trị được phần ngọn, nam nhân đã có tâm tư, không có người này cũng sẽ có người khác”

Chung Lệ Kiều cười nói: “Hiện tại nhà ta thật sự không có chuyện gì để ta phải quan tâm. Từ khi Đồng Nương gả cho Hạ đại tướng quân, bà mẫu ta cùng các chị em dâu đều đối với ta 3 phần nhân nhượng, ngay cả khi cái tên bất tài nhà ta tới gây sự, bà mẫu cũng giúp ta. Ta phát hiện, chỉ cần không đem nam nhân làm trọng tâm, cuộc sống liền thoải mái hơn phân nửa, nếu có thể kiếm thêm ít tiền, nửa còn lại kia cũng thoải mái”

Mạnh Doãn Đường tìm một cái cớ, không ngờ Chung Lệ Kiều bật người chắp tay lại: “Bồ tát phù hộ để đời này ta cũng được phiền như vậy”

Lâm Uyển Yến gắp cho nàng một đũa đồ ăn, nói: “Ngươi ít quan tâm đến chuyện của người ngoài đi, chuyện nhà còn chưa đủ cho ngươi quan tâm sao?”

Chuyện Mạnh Doãn Đường tự mua ca cơ, chen vào việc nhà của Vương gia khiến nàng vẫn ngại khi đối diện với Khương Ngọc Sơ, giờ thấy nàng ta chủ động đề cập đến, bộ dạng có vẻ rất thoải mái, vội bưng ly rượu lên nói: “Chỉ là tiện tay thôi, Khương tỷ tỷ không trách ta là tốt rồi, sao dám kể công”

Hạ Lệ cười nói: “Nàng thật ra rất thông minh, nhưng lớn tuổi cũng có cái lợi. Nam tử tuổi trẻ, tâm tư chưa vững, đối mặt với cám dễ không dễ khống chế được bản thân. Đến tuổi lập niên, mọi thứ đều đã trải qua, chơi đùa cũng đã đủ, người có chí hướng sẽ thu hồi tâm trí, một lòng một dạ mưu tiền đồ, cho nên ta nói nàng ta chọn như vậy cũng đúng”

Hai người cùng uống.

“Trợn mắt nhìn ta làm gì? Ta ở nhà đã phải giữ chừng mực, gặp các ngươi còn không cho ta được mắng chửi thoải mái sao? Ta hiện giờ trước mặt Vương nhị lang cũng không cần nhịn nhục, mất hứng liền chửi bới hắn, hắn bị ta làm cho tức đến run người, chạy đến mách với bà mẫu nói ta không tuân thủ nữ tắc phải hưu ta, bà mẫu sao có thể tin hắn? Chuyện đến tai cha chồng ta, lại đánh cho hắn một trận, hiện giờ hắn càng ít khi về nhà vì nghĩ rằng công bà tin ta mà không tin hắn. Công bà càng tức giận, cứ nhìn thấy hắn là mắng chửi”, Khương Ngọc Sơ vừa nói vừa cười đến nghiêng ngả.

Phiền nhất chính là cố gắng hết sức như vậy rồi vẫn không khiến hắn no bụng. Nhưng chỗ này còn hoàng hoa khuê nữ, chuyện này không thể nói ra.

Mạnh Doãn Đường thường xuyên đang ngủ mơ màng cảm giác được hắn ôm lấy, đôi khi hôn nhẹ, đôi khi giày vò một phen, buổi sáng tỉnh lại thì người đã đi mất.

Mạnh Doãn Đường đỏ mặt trừng Chung Lệ Kiều một cái: “Ta thực không có, các người cứ yên tâm” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai má Mạnh Doãn Đường đỏ lên, tức tối phản kháng: “Chàng, chàng còn chưa ăn no sao? Ta đã thật sự cố gắng”

Chương 75

Chung Lệ Kiều cười chọc Mạnh Doãn Đường: “Ngươi thì sao? Cũng muốn uống nước quả à?”

“Nghe nói bệnh tình Tần tướng không nhẹ, chắc nhà nàng ta sợ Tần tướng đột ngột qua đời làm chậm trễ hôn sự”, Khương Ngọc Sơ nói.

Mạnh Doãn Đường còn chưa nói, Khương Ngọc Sơ đã tự giễu, cười nói: “Trước đây, Vương nhị lang mê đắm một ca cơ trong tửu lâu ở chính phường, làm trong nhà loạn hết cả lên. Đồng Nương mua ca cơ kia, chặt đứt ý niệm của Vương nhị lang”

Loại cảm giác này nàng rất quen thuộc, chưa kịp mở mắt đã theo phản xạ ôm lấy cổ nam nhân, lẩm bẩm: “Lâm Phong ca ca”

Mọi người lại kinh ngạc nhìn Mạnh Doãn Đường.

Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời phía tây chiếu qua cây cẩm tú cầu tươi tốt và lấp lánh như những vì sao trên khuôn mặt nàng. Nàng nằm trên giường như một đóa hoa, mềm mại, thơm ngát và vô cùng xinh đẹp.

Hòa Thiện cùng Tuệ An đỏ mặt lui ra ngoài, đóng cửa phòng lại, đi xuống lầu.

Một bữa cơm vui vẻ trôi qua, sau khi ăn xong, Mạnh Doãn Đường cho người cẩn thận đưa hai vị mang thai kia về nhà, còn mình thì về phủ Vệ Quốc công.

Gặp cái loại thân thích khó chơi như vậy, mọi người đều thông cảm, an ủi nàng.

Chung Lệ Kiều cười nói với Mạnh Dĩ Vi vẫn im lặng lắng nghe từ đầu tới giờ: “Dĩ Vi, nghe thấy chưa? Xuất giá phải cảnh giác cao độ, ngàn vạn lần đừng có vớ phải người như Vương nhị lang Phùng tam lang, phải gả cho người giống như tỷ phu của ngươi hoặc hôn phu của Ngọc Tiễn đó”

Hạ Lệ ngồi xuống giường, nhìn Mạnh Doãn Đường.

Buổi tối ít bị giày vò, ban ngày người kia không có ở nhà, Mạnh Doãn Đường tiếp tục nhàn hạ, thấy trời bắt đầu bớt nóng liền hẹn chị em bạn dì thân thiết ra ngoài ăn cơm.

Hắn lên lầu 2, thấy Mạnh Doãn Đường nằm ngủ trên giường bên cửa sổ, đôi má ửng hồng, nét mặt xinh đẹp. Bên ngoài cửa sổ có một cây cẩm tú cầu vươn cao, hoa nở rộ như tuyết. Khi gió thổi, những bông hoa trắng mỏng manh bay vào cửa sổ, rơi xuống chiếc váy lụa hồng, như thể chúng được thêu trên đó.

“Nghe nói ở nhà nàng ta rất được sủng ái, có thể định ra hôn sự như vậy có lẽ nàng ta nguyện ý”, Khương Ngọc Sơ nói.

Hạ Lệ cười, cụng vào trán nàng, thấp giọng nói: “Nàng cũng hiểu ám chỉ đó. Nhưng để yên tâm về ta thì rất đơn giản, nàng cho ta ăn no, đương nhiên không cần lo lắng ta ra ngoài ăn vụng”

Hạ Lệ gật đầu: “Biết rồi, lui ra đi, không gọi thì không được lên”

“Hắn… hắn bận quá, không chăm lo đến ta, ta cả ngày một mình ở trong cái phủ trống trải, thật nghĩ muốn có công bà chị em dâu, ít nhất còn có người đi lại, có người nói chuyện”

Hỏi nha hoàn, nha hoàn nói phu nhân sợ nóng nên ra hậu viện ngủ trưa.

“Mặc dù ngươi mới thành hôn, nhưng nhìn bộ dạng ân ái của Hạ đại tướng quân chỉ sợ ngươi cũng không được nhàn rỗi. Có hay không tự biết, đến lúc đó chúng ta không chịu trách nhiệm nhe”, Chung Lệ Kiều trêu chọc.

Lâm Uyển Yến và Mạnh Dĩ Vi ngồi bên cạnh cười ha ha.

Mạnh Doãn Đường tỉnh táo lại, hơi hé mắt, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hạ Lệ, nhẹ buông cổ hắn ra đẩy vào vai hắn – không thở nổi.

Khương Ngọc Sơ: “Cầu cho cả ta nữa”

“Này, mọi người có nghe gì không? Chuyện của Tần ngũ nương ở phủ Phụ Quốc công đó?” trong mấy người, Chung Lệ Kiều nắm bắt nhiều thông tin nhất, bắt đầu tán gẫu chuyện trong kinh thành.

Hạ Lệ miễn cưỡng buông đôi môi mềm mại của nàng ra, nhẹ nhàng dùng ngón tay m.ơn tr.ớn gò má mịn màng, thì thầm: "Ta mới học được kinh nghiệm, hôm nay sẽ cho nàng trải nghiệm cảm giác hạnh phúc nhất trên thế gian này, được không?"

“Chuyện hôn sự đó. Không biết có phải vì việc Tần tướng ngã bệnh hay không, nhà nàng ta đã đem gả nàng cho một vị Xung đô úy. Nghe nói Xung đô úy này đã 42 tuổi, mất vợ, vừa được triệu hồi về trấn giữ kinh thành. Tam thư lục lễ đợi khi đô úy đến đây sẽ tổ chức đại hôn”, Chung Lệ Kiều nói.

Những người khác cũng thế.

Khương Ngọc Sơ, Lâm Uyển Yến, Chung Lệ Kiều, Mạnh Dĩ Vi cùng Mạnh Doãn Đường, 5 người ngồi quanh cái bàn, Mạnh Doãn Đường gọi một bàn đầy đồ ăn, còn có cả rượu trái cây và nước quả.

Hạ Lệ vu.ốt ve mặt nàng: “Nàng nghĩ chuyện thăng quan dễ dàng à”

Lâm Uyển Yến một tay nhẹ nhàng che bụng, ngượng ngùng nói: “Mới được 2 tháng” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạnh Doãn Đường: “…”

“Sao lại chọn người hơn mình nhiều tuổi như vậy? Sao không chọn cái người trẻ hơn, khi họ đến 30 tuổi chẳng lẽ không lên đến lục phẩm”, Mạnh Doãn Đường nghe xong nói với Hạ Lệ.

Người nằm trên không nói gì, chỉ càng dùng sức hôn sâu hơn, xâm nhập sâu hơn.

“Khương tỷ tỷ đang có thai, tỷ uống nước quả đi, những người khác uống rượu trái cây, không ai được trốn”, trừ lúc còn bé, sau khi lớn lên đây là lần đầu tiên 5 người bọn họ cùng tụ tập một chỗ, Mạnh Doãn Đường rất là hưng phấn.

Mọi người đều đồng loạt nhìn nàng.

Hôn sự của Lâm tiểu nương tử không cần nàng phải bận tâm, Hạ Lệ đã phân phó Tề quản sự chuẩn bị đồ cưới, Mạnh Doãn Đường chỉ cho thêm vài món đồ trang sức.

Hạ Lệ cau chặt mày.

Chung Lệ Kiều lắc đầu: “Ta vẫn không hiểu, cho dù Tần tướng ngã bệnh, nhưng quý phi còn đó, môn đình phủ Phụ Quốc công cùng cố cựu vẫn còn đó, dù thế nào cũng không thể lưu lạc đến mức phải bắt nàng đi làm đám hỏi với một đô úy đã 42 tuổi”

Lâm Uyển Yến nói: “Lấy người như tỷ phu của ngươi đi, đừng so với ta. Lữ tam lang tuy tốt nhưng cái cô mụ trời đánh kia rất đáng ghét! Dọn ra ngoài rồi nhưng cứ 3 ngày 2 bữa lại tới đòi tiền, tuy không tìm đến ta nhưng lần nào cũng ồn ào phiền muốn c·h·ế·t. Sợ đến lúc nằm trong quan tài mới yên ổn quá”

Hòa Thiện và Tuệ An đứng lên hành lễ với Hạ Lệ. Tuệ An nhẹ giọng nói: “A Lang, phu nhân ăn trưa cùng mấy người Lâm nương tử, Khương nương tử, uống mấy chén rượu trái cây, có chút say” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Ngọc Sơ gật đầu: “Đúng như vậy”

Khương Ngọc Sơ nói: “Nếu ít hơn 2 tháng, bắt mạch có thể cũng không chẩn đoán ra được, cẩn thận vẫn hơn”

Không biết Hạ Lệ nói như thế nào với Lâm tiểu nương tử, cuối cùng nàng chọn vị tướng quân lục phẩm Vũ Tương tuổi ngoài 30.

Mạnh Doãn Đường kinh ngạc trợn tròn mắt. Khương Ngọc Sơ xuất thân thanh quý thư hương thế gia, từ nhỏ đến lớn nói năng làm việc luôn đúng mực, nói thẳng ra là kiêu ngạo. Hai người quen biết hơn 10 năm, đây là lần đầu tiên Mạnh Doãn Đường thấy nàng mắng chửi người.

Thời gian sau đó, Hạ Lệ bỗng nhiên vô cùng bận rộn, mỗi ngày đều có xã giao, cơm trưa cơm chiều rất ít khi về ăn, nhưng không ở ngoài qua đêm, muộn mấy cũng về nhà ngủ.

Mạnh Doãn Đường ngượng ngùng nói mình vẫn uống thuốc, nhân tiện nói: “Hai ngày trước vừa mới thay đồ giặt, thực sự không có”

Bình khang phường có một tửu lâu mang tên “Trương bạch lâu”, có một lần Hạ Lệ về sớm, mang cho nàng món gà bọc lá sen và thịt khô ở đó, Mạnh Doãn Đường ăn rồi nhớ mãi không quên nên đã nhờ người đặt nhã gian trước một ngày.

Thật sự rất thích nàng, thích đến nỗi ngồi bên cạnh nàng, nhìn nàng, vẫn cảm thấy trong lòng chưa lấp đầy được. Thành hôn hơn một tháng, hắn đương nhiên biết phải làm gì để lấp đầy chỗ trống này.

Đám người Mạnh Doãn Đường nghe vậy cũng cười theo.

“Chuyện gì?” ba chữ Tần ngũ nương tác động mạnh đến thần kinh Mạnh Doãn Đường, nàng buông đũa nhìn Chung Lệ Kiều.

“Nhưng cũng không thể vội vàng gả nàng ta cho một ông già như vậy chứ, 42 tuổi, làm cha người ta được luôn rồi, thêm vài tuổi nữa là làm ông nội được luôn” Chung Lệ Kiều tặc lưỡi nói: “Ta đã gặp Tần ngũ nương vài lần, một tiểu nương tử dung mạo mỹ miều như vậy, gia thế lại tốt, thật là uổng phí”

Hạ Lệ đến Tuyết lâu bên hồ hậu viện, thấy một tiểu nha hoàn ngồi trước cửa, mới biết Mạnh Doãn Đường ngủ trưa trong này.

Bạn bè đều phiền não, Mạnh Doãn Đường làm sao lại nói mình không có phiền não gì được? Liền nói như chém đinh chặt sắt: “Đương nhiên là không, ta cũng có chuyện phiền chứ”

“Cũng nhìn thấy nàng cố gắng, nhưng vẫn còn kém xa lắm” Hạ Lệ cười đến rung cả vai, đang định thân mật với nàng một chút thì bên ngoài có người tới tìm.

“Phiền cái gì?”

Nói xong, nàng nâng một ly nước quả, hướng Mạnh Doãn Đường nói: “Đồng Nương, chuyện kia cám ơn ngươi. Ta lấy nước quả thay rượu kính ngươi một ly”

Mạnh Doãn Đường liếc mắt nhìn hắn nói: “Chàng là ám chỉ ta, phải mất 8 năm nữa mới hoàn toàn yên tâm về chàng sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đang nói, hai má Lâm Uyển Yến bỗng đỏ hồng lên: “Ta cũng uống nước quả với Khương tỷ tỷ”

Mọi người lúc này mới yên tâm, vừa ăn vừa nói chuyện.

Giờ thân, Hạ Lệ quay về phủ, ngoài thư phòng còn một ít công chuyện phải xử lý, nhưng cả một ngày không gặp Mạnh Doãn Đường, nhớ nàng nên nhanh chân về Tùng Linh viện trước, kết quả trong phòng trống không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạnh Doãn Đường đang ngủ thì cảm thấy khó thở, hơi tỉnh lại thì thấy ai đó đang m*t lấy môi lưỡi mình.

Chung Lệ Kiều hứng trí bừng bừng hỏi Mạnh Doãn Đường: “Đồng Nương, có phải gả cho Hạ đại tướng quân một chút phiền não cũng không có? Không công bà không chị em dâu, Hạ đại tướng quân lại rất tốt với ngươi”

Mọi người nghe xong đều vui mừng cho nàng, Mạnh Doãn Đường vội kêu tiểu nhị mang thêm một bình nước quả.

Mọi người đều không hiểu, hỏi cả hai: “Có chuyện gì mà chúng ta không biết à?”

Mạnh Doãn Đường nói: “Dù sao cũng là người của chàng, có sự bảo hộ của chàng, việc thăng quan còn khó khăn sao?”

Mạnh Doãn Đường nói: “Ta không có”

Lộc Văn Sanh thấp giọng bẩm: “A Lang, mới có tin tức, Tần Diễn bị trúng gió, nằm liệt giường”

Hạ Lệ bất đắc dĩ buông nàng ra, đi ra ngoài.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75