Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 220.2: Điềm báo (7.2)
“...Vậy thì, ta xin phép được yêu cầu Trụ trì một việc.”
Dù sao thì Mạc Dung Hy Á cũng đã nói một số điều vô lý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi nhìn thấy phản ứng của Trụ trì, Mai Hoa Kiếm Nữ chậm rãi hỏi.
Có phải vì thiếu niên đó là người của Cửu gia không?
Không chỉ một hoặc hai lần những kẻ điên rồ xung quanh hắn nói những điều điên rồ với hắn ta.
Xin lỗi, nhưng ý Mạc Dung tiểu thư là gì vậy?
Vị Trụ trì đáp lại Mai Hoa Kiếm Nữ bằng giọng điệu mệt mỏi.
“Ngươi có biết chuyện gì đã xảy ra ở Thiên Sinh Uyên không?”
Mạc Dung Hy Á sau đó gật đầu và tử tế nói lại với Cửu Dương Thiên.
Long quân tiến vào Vực Thẳm đã bị tiêu diệt gần hết...
Nhưng Mai Hoa Kiếm Nữ lại cảm thấy có điều gì đó khác biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cứ nói.”
Suy cho cùng, những lời này cũng giống như những nhát dao đâm vào tim của vị Trụ trì.
“Lý do Kiếm Tôn tiến vào Vực Thẳm, Trụ trì có biết lý do không?”
“Cũng không phải vì quan hệ của lão nạp hay lời hứa với Kiếm Tôn.”
“Trụ trì còn nhớ lúc Long quân và Minh chủ tiến vào Vực Thẳm không?”
Một cái cây đ·ã c·hết, không còn một chiếc lá nào và cũng không còn sức sống.
Sau khi thấy Trụ trì hành động như không có chuyện gì xảy ra sau khi tự lau máu cho mình, Mai Hoa Kiếm Nữ không thể hỏi thêm về chuyện đó nữa.
“Điều ngươi tò mò cũng giống như lý do Kiếm Tôn đi đến Thiên Sinh Uyên...nó cũng giống như lý do Liên Minh Võ Lâm dừng việc điều tra ở Vực Thẳm...”
Có phải ông đang ám chỉ đến những đấng tối cao mà các tông phái Đạo giáo khác tôn thờ không?
Nhưng nhiều người tin rằng đó là vì một mục đích cao cả.
Sau đó, hắn phải bình tĩnh lại.
Những kẻ may mắn sống sót trở ra cũng đã tự kết liễu mạng sống của mình, ngoại trừ một số ít.
Nhưng nghĩ đến việc những lời này lại xuất phát từ vị Trụ trì của Thiếu Lâm Tự, người không sùng bái bất kỳ ai, thì nghe có vẻ quá kỳ lạ.
"Ừm."
Một ngày trước khi Cửu Dương Thiên phải bị giam giữ.
"...?"
Mai Hoa Kiếm Nữ gật đầu sau khi nghe lời của Trụ trì.
“Thế Chủ...? Ta hiện đang gặp khó khăn trong việc hiểu lời của người, Trụ trì.”
Nghe được câu trả lời của Trụ trì, Mai Hoa Kiếm Nữ khẽ cắn môi, bởi vì nàng cầu nguyện rằng ông ấy không biết.
Đó là một thế giới phù hợp nhất với mô tả 'Ngày Tận Thế'.
-Khụ!
Trước câu hỏi của Mai Hoa Kiếm Nữ, Trụ trì khẽ gật đầu.
Mai Hoa Kiếm Nữ không nghĩ rằng đây là thứ mà Trụ trì phải mắc nợ.
“Ý Trụ trì là thứ kiến thức mà ta đang cố gắng tìm hiểu lại khó có thể đạt được đến vậy sao?”
“Trụ trì, người vừa rồi đang nói gì vậy?”
“Đúng rồi, xin hãy nói cho lão nạp biết lý do ngươi đến gặp lão nạp.”
Sau khi nghe Mai Hoa Kiếm Nữ nói vậy, vị Trụ trì chỉ im lặng.
Có phải là do cấm chú không? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nếu ngươi thấy lạ khi ‘nó’ được gọi là Thần, thì ‘nó’ cũng có thể được gọi là Thế Chủ.”
Mai Hoa Kiếm Nữ cau mày sau khi nghe những lời đó của Trụ trì.
Có thể hiểu được hắn ta tại sao lại phản ứng như vậy.
Khuôn mặt của vị Trụ trì tối sầm lại khi nói ra những lời này.
Cửu Triệt Luân nói như thể ông cũng nhìn thấy những điều mà Mai Hoa Kiếm Nữ nhìn thấy.
Cửu Dương Thiên che miệng ngay sau khi trả lời.
Với lại, Liên Minh Võ Lâm đang nghiên cứu về Vực Thẳm vào thời điểm đó, cũng đã dừng cuộc điều tra của họ về Vực Thẳm.
“...”
“Xin đừng vứt bỏ phép màu đã được ban cho ngươi.”
Trong khi cô đã biến mất không một dấu vết trong vài ngày qua.
Đó là một sai lầm.
“Trụ trì...”
Nhưng Mai Hoa Kiếm Nữ đã biết câu trả lời từ sự im lặng của Trụ trì.
Trong sự im lặng bao trùm sau đó, vị Trụ trì và Mai Hoa Kiếm Nữ chỉ có thể nhìn nhau trong im lặng.
“Không, ta hỏi vì ta nghĩ bản thân đã nghe nhầm.”
Thiên Sinh Uyên là nơi có ít thông tin nhất được biết đến, đồng thời cũng là nơi mà Kiếm Tôn và Long quân từng đến trong quá khứ.
Vì một lý do nào đó, cô không nhớ rõ ràng về nó, nhưng thứ cô nhìn thấy chắc chắn là một cái cây.
“Lý do tại sao lần trước ngươi hỏi lão nạp không nói là, vì ngươi không cần thiết phải chịu đựng những điều đó.”
“Lão nạp không biết ngươi tiến vào Vực Thẳm nhìn thấy cái gì, nhưng rất có thể những gì mà ngươi cùng Kiếm Tôn nhìn thấy đều không giống nhau.”
Sau đó, Trụ trì bỗng ho lên trong khi che miệng như thể ông không thể nói thêm về chuyện này nữa.
Cửu Dương Thiên ra ngoài và hoàn thành việc tập luyện như thường lệ.
Hắn không còn cách nào khác ngoài việc cau mày, khi thấy Mạc Dung Hy Á đột nhiên xuất hiện một cách ngẫu nhiên như vậy.
Sau khi nghe Trụ trì nói vậy, Mai Hoa Kiếm Nữ lại nghĩ đến cây đại thụ che phủ cả thiên không, mà nàng từng thấy ở Vực Thẳm.
Lý do Kiếm Tôn tiến vào Vực Thẳm chính là để cứu nữ nhi mình.
“Lão nạp biết.”
“Trụ trì đang nói gì...”
“Hơn nữa, không chỉ có Thiên Sinh Uyên, ở những Vực Thẳm khác cũng có lấy một vị Thần.”
Bởi vì hắn không còn thô lỗ như trước nữa nên hắn ta phải đáp lại cô theo cách tử tế nhất có thể.
Trụ trì không đáp lại Mai Hoa Kiếm Nữ một câu nào nữa.
Máu bắt đầu rỉ ra từ những ngón tay gầy gò của Trụ trì.
“Cửu thiếu gia không nghe ta nói sao?”
Suy cho cùng, Trụ trì cũng chỉ muốn cứu người khác mà thôi.
Vị Trụ trì lại lên tiếng một lần nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“...”
****************
Tuy nhiên, cô đang ở trong tình huống phải tận dụng một điều đã xảy ra trong quá khứ.
Mai Hoa Kiếm Nữ nhìn thấy máu liền vội vàng đỡ lấy ông, nhưng Trụ trì giơ tay ngăn Mai Hoa Kiếm Nữ lại.
Một vị Thần?
Có bốn loại Vực Thẳm lớn nhất được biết đến trong thiên hạ.
Ngay lúc cô đang giấu đi những suy nghĩ phức tạp của mình và cắn môi vì thất vọng...
“Ý Trụ trì là sao...?”
Chương 220.2: Điềm báo (7.2)
Mai Hoa Kiếm Nữ đã tự mình đi đến Ma Chân Môn, hy sinh mạng sống theo yêu cầu của Trụ trì, khi không ai khác đủ can đảm để đi.
Làm sao chuyện đó có thể xảy ra được?
“...Mạc Dung tiểu thư muốn làm gì?”
Sau khi sự việc này xảy ra, Kiếm Tôn đã từ chức khỏi vị trí Minh chủ của Liên Minh Võ Lâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian trôi qua.
"Ồ..."
Một thế giới nơi mọi thứ đều đang vỡ nứt và mục nát.
“Cút đi.”
Đó chính là thế giới mà Mai Hoa Kiếm Nữ đã nhìn thấy.
“Ồ, ta hiểu rồi.”
“Lão nạp này không thể nói với ngươi nhiều điều hơn nữa...”
“Mai Hoa Kiếm Nữ.”
“Trước kia Trụ trì nói với ta là Trụ trì đã mắc nợ ta.”
Tuy nhiên, những gì Trụ trì đang nói lúc này lại rất khác biệt.
Tuy nhiên, ông ấy nói rằng những gì Kiếm Tôn và Long quân nhìn thấy lại khác với những gì cô nhìn thấy.
“Bởi vì bên trong Thiên Sinh Uyên cư ngụ lấy một vị Thần.”
Cây này to lớn đến nỗi các cành cây của nó che kín cả thiên không.
Mai Hoa Kiếm Nữ muốn tìm hiểu mọi thứ về sự việc này.
Một đại thụ tử sắc đã mục nát.
“Cho dù ngươi không hiểu, cũng không có từ nào khác có thể miêu tả tốt hơn. Thế Chủ... Hay là một vị Thần của thế giới đó. Nếu không phải là Thần, thì còn có thể gọi là gì nữa?”
“Đừng cố tìm hiểu về ‘nó’.”
“Đây là tất cả những gì lão nạp có thể nói.”
Lông mày của Cửu Dương Thiên nhíu lại khi thấy cô nói những lời đó với một nụ cười trên môi.
Hơn nữa, lực lượng chủ chốt của Liên Minh Võ Lâm tồn tại trong nhiều thế kỷ, Long quân, đã bị giải tán.
Nếu vậy thì những lời mà Đoàn trưởng đã nói với ta thì sao...?
“Đêm nay hãy ở cùng với ta nhé.”
...
Lý do đầu tiên khiến Mai Hoa Kiếm Nữ đến Hà Nam mà không hề giữ lại chút khí lực nào là vì...
“...Ta vô tình nói ra suy nghĩ trong lòng mình.”
“Đúng vậy, chính nhờ có ngươi mà rất nhiều sinh mạng đã được cứu.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.