Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 221.2: Điềm báo (8.2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 221.2: Điềm báo (8.2)


Ông ấy đã thực hiện một cuộc giao dịch lớn như thế nào...

Tôi lấy tay che miệng ngay sau khi đáp lại như vậy với cô ta.

Nhưng bỏ qua chuyện này, tôi không chỉ sắp phải vào Hỏa Ngục mà sau đó còn phải ra Tiền Tuyến.

“Mạc Dung tiểu thư đi tới trước mặt con, nói muốn mua một ít đồ vật, phụ thân biết cô ta đang nói về cái gì không?”

“Không thể được sao?”

Nhiệt lượng của tôi không truyền tới được cô ấy.

Rốt cuộc, cuộc giao dịch đã diễn ra quá sức áp đảo.

“...Không sao đâu. Ta cũng xin lỗi.”

“Một số lượng thảo mộc và tiền nhất định được đề cập trong lá thư đó sẽ thuộc về ngươi.”

Tôi biết đôi chút về tình trạng của Mạc Dung Hy Á.

Khi tôi kiểm tra xem đó tiếng cười đó là của ai...

Điều đó làm tôi rùng mình.

Mạc Dung Hy Á mỉm cười như thể cô ấy đã mắc lỗi khi chọn từ ngữ phù hợp, nhưng tôi biết rằng đó không phải là lỗi.

Thiết lão bắt đầu lẩm bẩm một mình như thể ông đã phát điên.

Chương 221.2: Điềm báo (8.2)

Tôi thực sự là một tên ngốc.

Cô ta muốn mua nhiệt lượng của tôi à?

“... Cái gì, con phải đốt lửa cả ngày hay sao? Người biết con sắp bị giam cầm rồi đúng không?”

Nếu tôi nhìn vào Hỏa Công của gia tộc, thì hiện tại phụ thân đang ở trong gia tộc và có rất nhiều võ giả khác sử dụng Hỏa Công.

“Xem ra Cửu thiếu gia có hiểu lầm rồi."

Mọi chuyện sẽ ổn thôi vì tôi có nhiều nơi để chạy đến.

Cô ta cười, một tay che miệng, tay kia ôm bụng.

Tôi thấy Vi Tuyết A chạy về phía tôi từ xa với một chiếc khăn để tôi lau mồ hôi, nhưng ai quan tâm đến mồ hôi chứ?

Khi tôi cố gắng rút lại lời nói của mình trong khi vung tay và chân xung quanh, (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cửu thiếu gia có thấy khó hiểu khi nhầm từ đó với từ “ban đêm” không?”

Có phải đó là lý do tại sao Mạc Dung Hy Á lại chọn tôi trong số rất nhiều lựa chọn không?

“Ta không nói là không thể, nhưng ngươi muốn làm gì với nó?”

“Đúng, Cửu Gia chủ đã chấp thuận cho ta... và ta muốn mua một ít nhiệt lượng của Cửu thiếu gia."

Dù thế nào thì tôi cũng không thấy có kết quả tốt đẹp nào cả.

“...Sao đột nhiên lại đưa cho con thứ này?”

Cuộc trao đổi này rất đáng giá đối với gia tộc chúng tôi đến mức, việc tôi hành động như một đống lửa người không còn có vẻ gì là lạ nữa.

Đợi đã, đây không phải là lúc nghĩ về điều này.

“Ta muốn mua nhiệt lượng của Cửu thiếu gia”

Sau khi nghe phụ thân nói vậy, tôi nhìn sang lá thư.

Tôi đã cố gắng hết sức để không dính líu đến con ả c·hết tiệt này.

[Hiểu lầm à... Ta cũng muốn nghe lời giải thích của nó.]

“Hiểu lầm à?”

Nếu chuyện này thực sự xảy ra, liệu Mạc Dung Hy Á có phải sẽ ở lại đây lâu như vậy không?

Trên thực tế, nó khiến tôi phải lùi lại một chút.

Khi tôi nheo mắt nhìn cô, Mạc Dung Hy Á ho khan giả tạo và nói điều gì đó khác để lảng tránh.

Sau khi suy nghĩ lại, tôi thấy đây không phải là vấn đề mà tôi cần phải quá lo lắng.

Đó là Mạc Dung Hy Á, người không thể nhịn được cười.

“Ừm... Mạc Dung tiểu thư."

Ngay cả tôi cũng thấy lạ.

Nữ tử này đã định nói những lời đó.

“Lúc nào? Không phải Mạc Dung tiểu thư nói rõ là ban đêm sao?”

Nhiệt lượng của tôi có lẽ cũng chẳng giúp ích được gì cho Mạc Dung Hy Á.

Thiết lão đột nhiên lẩm bẩm.

“Đây đều là những giao dịch đã thực hiện với Mạc Dung gia.”

...Tôi đã phạm sai lầm.

[Chỉ có ngươi mới thấy thứ này không quan trọng, đồ khốn nạn thối tha...!]

Đó là gì?

“Cút đi.”

Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng cười trước mặt.

Ồ, có phải vì cô ấy mang họ Mạc Dung không?

Những lời đó sẽ tự giải thích trong mắt bất kỳ ai.

Nhưng để tôi có thể đưa ra kết luận đó...

Nhưng tại sao lại là tôi chứ không phải ai khác?

Tôi biết điều này nhờ vào kinh nghiệm tôi có được trong kiếp trước.

“Chi tiết sẽ được thông báo riêng cho ngươi sau.”

“Tại sao?”

Ngay lúc tôi định phản bác mà không kìm nén sự bực tức, vì ông ấy làm tất cả những điều này mà không có sự đồng ý của tôi.

-Phụt.

[Khi ta nói rằng ngươi đang sưu tầm đủ loại màu tóc của nữ nhân.]

Liệu điều này có thực sự quan trọng với ông trong tình huống như thế này không?

“...”

“Ta đã chuẩn bị một thứ đắt tiền, nhưng nếu nó không làm Cửu thiếu gia hài lòng... vậy thì ta nghĩ...với cơ thể của ta thì sao?”

Sau khi lấy lại được bình tĩnh, Mạc Dung Hy Á chỉnh lại tư thế.

Nhưng điều tôi không hiểu được là phản ứng của Mạc Dung Hy Á.

"Ha ha ha!"

“Khoan đã... Ngươi muốn mua... Không đợi đã, ngươi đã được phụ thân ta chấp thuận?"

Vì vậy tôi không biết tại sao cô ta lại bận tâm chọn tôi trong số tất cả mọi người.

Mua ư? đồ khốn! Cô ta nghĩ nhiệt lượng của tôi là một vật thể sao?

“Không có chuyện mua bán. Bởi vì giao dịch đã được thực hiện rồi.”

Tôi hiểu tại sao Mạc Dung gia lại dùng nhiều tiền như vậy để mua nhiệt lượng tôi.

...Không, với việc sắp bị giam giữ trong Hỏa Ngục và những diễn biến trên Tiền Tuyến.

Sau khi nói hết những gì cần nói, Mạc Dung Hy Á liền cùng gia nhân rời đi.

“Tất cả những điều được viết trong lá thư đó đều nói về nhiệt lượng của ngươi.”

“Ha... Haha... A... Ta xin lỗi.”

Nếu không có chuyện đó xảy ra thì tôi khó có thể hiểu được điều này.

“Cô ấy muốn mua nhiệt lượng của ta...?”

Đầu tiên tôi phải nhanh chóng rút lại lời mình đã nói.

[Điều đó đang xảy ra ngay lúc này. Thế giới tồi tệ này. Một người may mắn như ngươi thậm chí còn không thể nhai vì ngươi không có răng, nhưng dù sao thì ngươi vẫn được đút cho ăn.]

Rốt cuộc, tôi đã có sức mạnh của Thiên Ma sau khi hồi quy và khả năng thanh tẩy Ma khí hoặc khả năng hấp thụ các loại khí khác.

“Ta chỉ muốn nhờ Cửu thiếu gia dành chút thời gian cho ta thôi.”

“Vậy là Mạc Dung tiểu thư muốn... mua...của ta...Không.”

Khi tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình...

Cô ấy có tìm thấy điều gì khác ở tôi không?

“Thỏa thuận được thực hiện sau khi tất cả những vấn đề đó được giải quyết, nên mọi chuyện đều ổn thỏa.”

Nếu như nhiệt lượng của tôi có thể giúp ích cho tình trạng của Mạc Dung Hy Á thì...

Tôi phải ngậm miệng ngay sau khi đọc lá thư.

Vì vậy tôi không hiểu tại sao Mạc Dung gia lại giao kèo với Cửu gia như vậy.

“Vậy thì được rồi. Ta sẽ quay lại sau.”

...Mạc Dung gia đã điên rồi sao?

Nhưng với tôi, điều đó hoàn toàn không phải vậy.

Mặc dù không đời nào phụ thân lại làm điều như thế này...

Tôi đến đây để hỏi phụ thân, vì Mạc Dung Hy Á nói với tôi rằng cô ta đã được phụ thân tôi chấp thuận.

Nếu không phải là hiểu lầm thì tôi tự hỏi cô ta đang định làm gì?

“Vậy thì tốt rồi. Con sẽ cố gắng.”

“Đó là chuyện gì vậy?”

Việc cô yêu cầu tôi qua đêm cùng cô ấy là điều gì đó có thể bị hiểu lầm?

“Ta đã ăn thứ gì đó khó chịu vào bữa sáng.”

Nên ý nghĩ về việc thân nhiệt của tôi thay đổi đã thoáng qua trong tâm trí tôi trong giây lát.

****************

Cách cô nói những lời đó với cái đầu nghiêng nghiêng, có vẻ như cô ta muốn giả vờ rằng mình vô tội...

Trong lúc đó, tôi nghĩ tới Mạc Dung Hy Á.

“Con không biết làm sao phụ thân có thể nói là ổn... Hơn nữa, nhìn thế nào đi nữa thì đây là...”

Nhưng tôi biết rằng cô ấy sẽ chỉ nói vòng vo ngay cả khi tôi ngăn cô lại.

Tại sao cô ta lại đột nhiên nhắc đến Nam Cung Phi? (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì tôi đã trải qua tất cả những thay đổi vô lý này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phản ứng của cô ta có vẻ như đang tận hưởng điều đó, có vẻ rất khác so với cô ấy trong kiếp trước của tôi.

Sau đó tôi hỏi phụ thân.

“Thật kỳ lạ khi ngươi không biết. Chẳng lẽ là vì bên cạnh ngươi có Vũ Kiếm Giả.."

Đây là tình trạng mà ngay cả Thần Y cũng không thể chữa khỏi, chứ đừng nói đến những lang y khác.

"Có."

“Đúng không? Đó là điều mà phụ thân không biết là C-...Cái gì cơ?”

Cô ấy muốn nhiệt lượng của tôi vì tình trạng đó sao?

...

Giao dịch liên quan đến lụa mà họ hiếm khi trao đổi với các gia tộc khác và thậm chí cả việc kinh doanh bán y phục làm từ loại lụa đó.

Khi tôi bước vào phòng Gia chủ sau khi gần như đá tung cánh cửa, phụ thân tỏ vẻ tò mò trên khuôn mặt khi nhìn chằm chằm vào tôi.

Thì phụ thân tôi lấy một lá thư từ ngăn kéo ra và đưa cho tôi.

Bởi vì tôi thấy cô ấy cố gắng không nhếch môi lên.

“...Mạc Dung tiểu thư có ý gì khi nói mua nhiệt lượng của ta. Ngươi định trả bằng gì?"

[Ta nghe nói rằng những đứa nhóc khi sinh ra với sự may mắn, bọn chúng sẽ có được những điều mà ngay cả khi bọn chúng không cần làm gì cả. Cuộc sống này thật tồi tệ.]

Nhưng có vẻ như bản năng đã ăn sâu vào tôi nên không thể kiềm chế được nữa.

Chuyện vô lý gì đang diễn ra lúc này thế?

“Ta đã nhận được sự chấp thuận của Cửu Gia chủ rồi.”

Mạc Dung Hy Á đáp lại bằng một nụ cười để giải đáp sự tò mò của tôi.

Chỉ cần tưởng tượng thôi là tôi đã cảm thấy rùng mình rồi.

Mặc dù giọng điệu của ông ấy có vẻ gay gắt hơn so với bình thường...

“Tại sao người không hỏi ý kiến của con-”

“Aha, vậy bây giờ Cửu thiếu gia định dùng điều đó để đối phó ta à?”

“...Thôi được. Sao Mạc Dung tiểu thư không giải thích cho ta biết tiểu thư có ý gì khi nói ‘dành thời gian cho ta’?”

"...Xin thứ lỗi?"

Tuy nhiên, có vẻ như cô ta không thể ngừng cười hoàn toàn.

Tôi đã quen với cơn thịnh nộ của Thiết lão nên tôi tạm thời gạt ông sang một bên.

“Cái loại tình huống gì thế này... Mạc Dung tiểu thư định đi đâu thế...? Ngươi định đi đâu thế này, đồ ngốc! Ngươi định đi đâu thế!”

“Cửu thiếu gia quả thực rất đặc biệt.”

Bởi vì câu trả lời ban đầu mà tôi định đáp lại cô ấy đã hoán đổi với suy nghĩ bên trong của tôi.

Tại sao cô lại hành động như thế này?

"Ha ha...!"

[Nó làm ta nhớ đến điều ta đã nói trong quá khứ.]

Làm sao ai đó có thể mua nhiệt lượng một cách ngẫu nhiên như vậy?

Đây là lý do tại sao tôi không thích những người thông minh...

“Cô ta được phép mua nhiệt lượng của con ư?”

Tôi tự hỏi liệu mình có nên ngăn cô ta lại và hỏi không?

“Ta đã bảo nó là nó được phép.”

Mạc Dung gia cũng nói rằng họ sẽ tự giải quyết, nên ít nhất là trong thời gian đó sẽ ổn thôi.

“...Có vẻ như người có bữa sáng tệ hại không phải chỉ là mình ta.”

Thiết lão, xin hãy bình tĩnh lại...

[...Ngươi đúng là đồ khốn nạn điên rồ.]

Tôi phải đến thăm phụ thân ngay bây giờ.

Cơ thể cô đang dần bị Băng Khí nuốt chửng.

Giọng nói nghiêm túc của Thiết lão nghe thật chói tai, như thể ông đang âm thầm mài kiếm.

Kể cả nếu có thì cũng không đủ để làm tan đi sự lạnh lùng của cô...

“Đúng vậy. Có vẻ như ta đã chọn lầm từ ngữ để nói.”

Về việc tôi có nên kể với Vi Tuyết A hay Nam Cung Phi về cô ta không?

Cô vừa phá lên cười sau khi tôi chửi cô ta, cô ấy thực sự đã ăn phải thứ gì đó kinh tởm sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

...Dù tôi có nói với họ hay không...

“À, ý ta không phải vậy... Sáng nay ta không ăn sáng đầy đủ, nên...” (đọc tại Qidian-VP.com)

...

Thứ cảm xúc của tôi dành cho cô ta quá khiến tôi mất kiềm chế.

“Ta không thể giúp được... Ta xin lỗi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 221.2: Điềm báo (8.2)