Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34:


Trái lại là Matthew, vẫn là rất hoạt bát tìm tòi xung quanh, đây cũng là thế mạnh của cậu nhóc, dù thế nào vẫn rất lạc quan.

Nghe nói là vì một cái kẻ địch, lưu ý là chỉ có một cái kẻ địch, không phải Robert, cũng không phải quân đội của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mang theo ánh mắt vẫn còn buồn ngủ, nam nhân mờ mịt nhìn xung quanh, cho đến khi nhìn thấy Matthew lấp ló sau khung cửa mới giật mình nói:

Bên trong lãnh địa Charles không có cái gọi là quy tắc tuyệt đối, tất cả phải đến từ thực lực cùng bối phận quyết định.

Caroline là ai ?

Cậu nhóc này, đáng lo lắng...

Bên trái giống như giam giữ một nữ nhân, Matthew có chú ý tới cô ta giống như chưa bị giam giữ bao lâu, quần áo vẫn rất sạch sẽ.

"Cháu... chỉ là một người bình thường thôi, cũng không biết vì cái gì bị mang đến nơi này."

Đúng lúc này.

"Phải phải, nhưng vì cái gì Caroline đại nhân không có theo chúng ta trở về." Nam tử vội gật đầu, nhưng mà vẫn không quên thắc mắc thêm một hồi.

Một tên nam tử trẻ tuổi, bộ dáng không quá 25, tò mò hướng một người già nhất trong đội hỏi.

"Đại thúc, rốt cuộc người tỉnh, cháu là Matthew, mới đến được một giờ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà gọi đến miệng đắng lưỡi khô vẫn thấy đối phương không có phản ứng, Matthew lại có chút sốt ruột.

"Chỉ là hai cái điêu dân, chính Leon đại nhân cũng xác nhận qua, vì cái gì phải đưa vào nhà ngục đặc biệt ? Nghe nói nơi này chỉ để giam giữ những phần tử nguy hiểm nhất."

Tựa hồ đã hơi mệt mỏi, Angi co quắp nằm trên giường đá lạnh lẽo, ánh mắt mơ hồ nhìn qua cửa sắt ra phía bên ngoài.

Nghe thì nhẹ nhàng, nhưng trên mặt thì có không ít khó chịu, bởi vì công việc này đáng lẽ ra là của hắn, bây giờ lại bị Caroline cho cướp mất.

Đội trưởng hơi nhíu mày một cái, lạnh giọng nói: "Đây là mệnh lệnh của Caroline đại nhân, không muốn cũng phải thực hiện."

Cơ bản là xe ngựa được bao bọc khá cẩn thận, chỉ có một vài lỗ thông gió ra bên ngoài, ánh sáng cũng vô cùng hữu hạn.

Mà Riddel một điểm phản ứng đều không có, trái lại hai mắt quan sát Matthew, cười tủm tỉm chờ đợi cậu nhóc lên tiếng.

Nơi này cũng không phải mặt đất, cho nên không tồn tại cái gì mà ống thông gió, để nơi đây dị thường ngột ngạt.

Mà lại bộ dáng còn là vô cùng thoải mái

Với người ở đây lâu mà nói, không được tắm rửa cùng thay đồ sẽ dẫn tới bộ dáng vô cùng bẩn thỉu cùng chật vật.

Riddel lớn tiếng nói, không có chút nào kiêng kỵ, bên trong còn mang theo mỉa mai cùng với trào phúng.

Kỳ thực, không cần Riddel đến thắc mắc, Matthew liền đã không đợi được đem chuyện Ray kể cho cả thiên hạ này nghe.

Khóe miệng Matthew co quắp một cái, hàng xóm cái gì ? Không biết còn tưởng người này đang là ở nhà mình đâu.

"Ồ !"

Mà theo hai người bị dẫn đi, một nam tử mặc trọng giáp, sau lưng mang theo trường thương xuất hiện.

Binh lính nhanh chóng lĩnh mệnh, cúi chào rời đi, tuy nhiên trong lòng lại không so Matthew cùng Angi minh bạch bao nhiêu.

"Chuyện của các vị đại nhân, đến lượt ngươi quản ? Tốt nhất là im lặng làm việc đi thôi, họa tòng khẩu xuất."

Cùng Angi quan sát nửa tiếng, Matthew mảy may không có một điểm phát hiện gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cũng vẫn là không nhịn được nữa, đề cao âm lượng nói: "Đại thúc, cháy nhà, còn không dậy liền không kịp rồi !"

"Matthew, mau nói anh Ray của nhóc là ngươi thế nào ? Ta rất tò mò đây."

Cả hai chỉ có một cái điểm chung, đó là giống Angi, cùng nằm co quắp trên giường đá, chỉ có điều hai nữ đều như suy nghĩ cái gì, còn nam nhân kia là thực sự ngủ rồi.

Tưởng tượng, bên trong rất có thể còn có một cái hệ sinh thái lớn.

Còn Angi và Matthew, hoàn toàn nghe không hiểu mô tê gì bên trong, một mặt mờ mịt nhìn Leon. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mẹ nó lão già, ngươi mới phế vật !"

Rốt cuộc là cao nhân phương nào, mới có thể để Charles phải bắt hai người bình thường vào nơi này ? Hắn không khỏi nghi hoặc.

Matthew không khỏi có hứng thú với người này.

Bên phải buồng giam của ta, còn là nhốt một cái ma kiếm sư đây, dù là có hơi phế vật nhưng vẫn là chân chính ma kiếm sư."

Nam nhân giật mình tỉnh dậy, trên mặt vẫn còn mang theo chút mờ mịt, bên trong ngữ khí lại là có chút... hưng phấn ?

Nhưng để cái hai thất vọng.

Riddel có hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới tình huống sẽ là như vậy, sau đó tựa hồ minh bạch cái gì, nói:

...

"Vậy bên cạnh nhóc có người nào đặc biệt không, tỉ như mạnh mẽ hay vô sỉ cái gì ?"

Lính ngục đóng lại cửa sắt, cả hai bị giam cùng một cái buồng giam, tay cùng thân thể bị trói cũng được cởi bỏ.

Dù là lỡ tay g·i·ế·t c·h·ế·t một hai tên binh lính phổ thông, cũng sẽ không bị cái gì trách phạt, cùng lắm là khiển trách trên lời nói một chút.

Đồng thời ánh mât nhìn nam tử trẻ tuổi có hơi chán ghét, nếu không phải người này có quan hệ họ hàng, đội trưởng e là đã một kiếm chém c·h·ế·t.

"Mẹ nó, cháy nhà ? Cháy nhà ở đâu ?"

Đứng cạnh khung cửa sổ bên phải, cậu nhóc mang theo ánh mắt tò mò khẽ lên tiếng: "Đại thúc ! Đại thúc ! Mau dậy đi !"

Ngoại trừ rác rưởi cùng rơm rạ, nơi này đến cái rắm cũng không có.

Nhưng mà nói đến cũng để đội trưởng cảm thấy kỳ lạ, Caroline đại nhân, vì cái gì tự mình lưu lại lãnh địa Robert ?

"Caroline thành công rồi sao ? Không nghĩ tới nữ nhân này làm việc hiệu suất có nhanh như thế."

Dù là muốn từ đó nhìn ra chút ít tình báo, xem có thể trợ giúp chính mình không, nhưng trải qua một phen nỗ lực đều không thu được gì, Matthew có chút muốn bỏ rồi.

Tiến vào một cái hầm dẫn xuống, tối tăm và u ám, mạng nhện cùng phân chuột, không khí ẩm ướt là những gì nơi đây có.

Rầm !

Matthew không nói gì, lẳng lặng làm theo, chỉ có Angi tựa như muốn xoa dịu tên lính, không ngừng cúi đầu xin lỗi.

"Là người của buồng giam bên cạnh ? Lâu như vậy, không nghĩ tới vẫn sẽ có hàng xóm đến." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây cũng là tình trạng người bên phải buồng giam, là một nam nhân, trên người mang một cái áo tu sĩ màu trắng, chính xác hơn là từng màu trắng.

...

Bên cạnh còn mang theo năm cái thuộc hạ đắc lực, mấy người này hắn cũng đã có biết qua, đều là tinh anh trong tinh anh.

"Là anh Ray."

"Có lẽ là nghe nhầm đi ?" Matthew tự nhủ.

Rốt cuộc thì Angi cùng Matthew vẫn phải ngoan ngoãn phục tùng, đối mặt với một nam nhân hơi khỏe mạnh, hai người bị trói là không thể làm ra bọt nước gì.

Hắn cảm thấy, nơi này muốn biến thiên.

Cả Matthew cùng Angi bị bất ngờ dọa cho hết cả hồn, nhất thời còn chưa biết nên làm cái gì.

Bên kia truyền đến tiếng tức giận, Matthew trợn tròn mắt nhìn, cái bầu không khí này có vẻ không giống trại giam cho lắm.

Chương 34:

Ánh mắt còn liếc nhìn Angi cùng Matthew trong xe ngựa, hơi lóe lên lãnh mang.

"A, chào Matthew ? Ta là Riddel, nhóc vì cái gì bị mang vào nơi này ? Ta xem nhóc không đơn giản, nơi này không phải người bình thường có thể tiến đến đâu.

Một tên binh lính mở cửa ngó đầu vào trong, lớn giọng nói, còn không quên lẩm bẩm kêu ca một ít đội trưởng của mình.

"Dạ ! Dạ !"

Chỉ một người... Rốt cuộc là ai mới để Caroline ra sức như vậy ? Nghe nói còn có ý chỉ đến từ hiệp sĩ trưởng đại nhân.

Trong lòng đội trưởng không khỏi sinh ra vô tận nghi hoặc.

Hai bên hành lang cũng chỉ lác đác vài ba ngọn đuốc, ánh sáng đỏ nhạt càng là khiến nơi đây trở nên tà dị hơn.

"Chuyện của cấp trên, ngươi không cần phải xen vào." Đội trưởng lạnh giọng quát: "Làm cho tốt việc của mình là được."

Mất một lúc, Matthew cùng Angi mới thích nghi với hoàn cảnh, bắt đầu tìm tòi xung quanh, muốn tìm đến thứ gì có ích.

"Đội trưởng, hai cái dân đen ở bên trong là như thế nào ? Vì cái gì chúng ta phải hộ tống bọn chúng về lãnh địa, chi bằng..."

Cậu nhóc có chú ý tới, trong buồng giam còn có hai cái cửa sổ nhỏ, đều được gắn song sắt, không phải thông hướng bên ngoài mà là thông sang hai buồng giam bên cạnh.

Ngoại trừ Ray, nói đến đặc biệt Matthew không còn liên tưởng đến ai khác được.

...

Phải là tâm tính thế nào mới có thể như vậy ?

Sau đó, cả hai lâm vào hứng thú trò chuyện, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười khanh khách cùng cảm thán, tuy nhiên đều là đến từ Matthew.

Mãi không thấy có động tĩnh, tên lính hơi nhíu mày một cái, khó chịu quát ầm lên: "Mẹ nhà nó, nói các ngươi nghe không hiểu sao ? Hay là điếc rồi ? Cần thiết chúng ta phải trợ giúp ?"

Bị khơi lên hứng thú, Riddel vội vàng hỏi:

Đến giờ cậu nhóc mới có cơ hội nhìn rõ ràng khuôn mặt người này, bộ dáng có lẽ khoảng chừng đã qua 40, do lâu ngày chưa xử lí mà bộ râu trở nên vô cùng vĩ đại.

Không chỉ tóc tai vô cùng rối bời, áo tu sĩ cũng bị từng tảng màu đen bám dính bên trên.

Trầm ngầm một lát, Matthew quay đầu nhìn Angi đã thiếp đi một lúc, lại là nhẹ lắc đầu, sau đó hai mắt như phát ra ánh sáng, hưng phấn nói:

Angi và Matthew áp sát nhau tiến vào, trên mặt không có chút nào nhẹ nhõm, trái lại có hơi sợ hãi, nhưng giống như nghĩ đến cái gì, phần sợ hãi này bị ép đến vô cùng nhỏ.

Hắn cũng không có ý định giải thích cho hai người, phất tay một cái ra hiệu cho binh lính, nói: "Dẫn hai tên điêu dân này vào nhà ngục đặc biệt của lãnh chúa, hai kẻ này rất quan trọng, nhất định không được để xảy ra sai sót."

"Hai ngươi, mau xuống xe đi, đến nơi rồi ! Thật là, không hiểu đội trưởng vì cái gì để cho hai tên điêu dân đi xe ngựa, còn chúng ta phải mệt nhọc hộ tống chúng, có hơi phạm thượng đi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: