Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thanh Thu

Unknown

Chương 27 : Mộc Gia Mộc Linh Thanh

Chương 27 : Mộc Gia Mộc Linh Thanh


Đối diện với tin nhắn trong điện thoại, Hạ Thanh Thu cảm giác đầu óc mình trở nên trống rỗng. Hắn quả thật là đang nghiêm túc hẹn hò với Tiểu Linh Thanh và cũng có ý định lấy nàng làm vợ.

Có điều trước kia hắn ngỏ lời qua không ít lần nhưng nàng đều không đồng ý bởi vì thân làm Mộc Gia con gái nuôi đồng thời cũng là duy nhất hậu duệ, nàng không thể tùy tiện gả ra bên ngoài. Mộc gia trước kia đối với nàng có ân tái tạo dưỡng d·ụ·c, bản thân nàng hiểu rõ nếu muốn gả thì Hạ Thanh Thu phải chịu tới cửa ở rể.

Nàng đối với Hạ Thanh Thu thật tâm yêu thích cũng hiểu rõ hắn, lúc đó hắn chính là một thiên tài. Tương lai của hắn là bất khả hạn lượng, những cô gái có điều kiện tốt hơn nàng có gia tộc hỗ trợ phía sau tình nguyện gả cho hắn không ít.

Nhưng Mộc Gia thời điểm đó khác biệt, gia tộc khắp nơi là cường địch không nói. Tài nguyên sớm đã cạn kiệt, bên trong tộc cường giả tọa trấn cũng không có. Nói đúng hơn là một cái xác không hồn, cái gì cũng không có.

Nếu không họ cũng không nhận nuôi nàng cho nàng nắm quyền gia tộc mà không ai phản đối. Ba mẹ nuôi mục đích ban đầu chính là nuôi nàng như con sau này giúp họ dưỡng già mà thôi. Với việc khôi phục gia tộc vốn chưa từng nghĩ qua.

Để Hạ Thanh Thu ở rể còn không thể cho hắn cung cấp bất kỳ điều kiện tu luyện nào đây chính là hại hắn một đời. Nàng không muốn ích kỷ như thế.

Bởi vì vậy nàng không muốn hắn bởi vì yêu thích nàng mà từ bỏ tương lai của chính mình bị mọi người chê cười.

“Nàng cuối cùng cũng chịu gả cho ta.” Hạ Thanh Thu cảm giác mình còn chưa tỉnh ngủ đưa tay véo má mình một cái.

“Có vấn đề gì sao?” Ba người Trư Đại Minh mắt thấy Hạ Thanh Thu khác lạ hỏi.

“Không có việc gì. Mọi người đi ăn trước ta còn có việc.” Hạ Thanh Thu bỏ lại một câu quay người lập tức lao như bay. Ngay cả tạm biệt cũng quên mất.

“Vội như vậy là có việc gì? Bị ma đuổi sao?” Trư Đại Minh nhìn thấy vậy không hiểu thấu.

“Theo ta là bị Tào Tháo rượt.” Tô Tú Nhi suy đoán.

Mà Lý Khắc Tư đưa tay lên bát quái bắt đầu bấm tay tính toán lẩm bẩm vài câu khẽ cười nói : “Ồ…”

“Ngươi tính ra cái gì sao?” Hai người tò mò nhìn Lý Khắc Tư hỏi.

“Như mọi khi, cứ bấm quẻ cho Nhị Gia thì cái gì cũng không tính ra.” Lý Khắc Tư khẽ cười lắc đầu nói.

“Vậy ngươi còn tính làm cái gì?” Trư Đại Minh khinh bỉ.

“Không phải là thói quen sao? Các ngươi chẳng lẽ không tò mò sau khi Nhị Gia mất đi trí nhớ. Hắn… tương lai sẽ thay đổi như thế nào?” Lý Khắc Tư khẽ cười nói.

“Không phải không tính được gì sao? Có tò mò cũng vô dụng.” Tô Tú Nhi đương nhiên muốn biết.

“Mặc dù ta không tính ra hắn tương lai nhưng người bên cạnh hắn vẫn tính được một hai. Lần này ta tính ra một chữ Mộc. Hẳn là phía bên Mộc nha đầu sẽ có việc.” Lý Khắc Tư mở miệng đáp.

Mà ở cục dân chính, Mộc Linh Thanh ngồi tại trên ghế chờ đợi. Nàng hôm nay mặc một bộ váy màu đen, đôi mắt mang theo một chút nỗi buồn khiến cho người ta mê thất. Bên cạnh nàng là một quản gia cùng với bốn người vệ sĩ mặc vest màu đen. Đây chính là người con gái được các báo đài đưa tin và là người có vẻ đẹp được so sánh với Sinh Mệnh Nữ Thần.

Sáng sớm hôm nay nàng bỏ qua thói quen thường ngày của mình là xem tin tức cùng với ăn sáng cùng gia đình, vội vàng trang điểm mặc quần áo đi đến đây đợi sự xuất hiện của Hạ Thanh Thu. Có điều bản thân chờ mãi vẫn không có thấy hắn xuất hiện.

Mặc dù sớm đã quen với việc này, nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy vô cùng buồn bã. Trước kia không muốn gả cho hắn bởi vì cảm thấy bản thân mình không xứng không muốn hắn bỏ lỡ tương lai. Giờ muốn gả cho hắn thì hắn lại cảm thấy mình không xứng với nàng.

“Chẳng lẽ đây chính là ta báo ứng sao? Xem ra đây là cảm giác mà Hạ Ca vẫn chịu đựng khi ta từ chối hắn.” Mộc Linh Thanh thở dài chờ đợi một người dù biết hắn sẽ không chịu cùng mình kết hôn.

“Tiểu thư, Hạ Nhị Gia hôm nay hẳn sẽ không đến đâu. Dù hắn có đến cũng sẽ không cùng ngài đăng ký. Chúng ta trở về thôi, ta vừa nhận được tin tức từ phía bên phu nhân và lão gia. Tử Gia hắn gặp tai nạn giao thông. Phu nhân, lão gia muốn chúng ta qua đó thăm bệnh.” Hoàng lão quản gia cúi đầu cung kính nói.

Mặc dù Mộc Linh Thanh chỉ là nhận nuôi, nhưng không có ai trong gia tộc dám nói nàng không thể cầm quyền. Mộc Gia trước khi nàng đến đã lụi tàn. Mang tiếng gia tộc nhưng cùng phổ thông gia đình không khác biệt mấy.

Sau này Mộc Linh Thanh bằng tự thân thiên phú vực dạy gia tộc từ trên xuống dưới. Đem Mộc Gia kinh doanh đến như hiện tại. Nàng tuyệt đối không phải người con gái tầm thường.

Trước kia trong gia tộc mấy cái cô chú thấy Mộc Linh Thanh phát triển lại gia tộc muốn đem nàng thành quả chiếm lấy. Còn nói nàng là đứa con gái nuôi không có quyền thừa hưởng muốn để mình nhi tử hoặc nữ nhi thay thế Mộc Linh Thanh.

Có điều những đối tác làm ăn của Mộc Gia không phải cô gái này thì sẽ không tiếp tục bàn chuyện. Dù sao họ đầu tư không phải là đầu tư vào Mộc Gia tương lai mà đầu tư vào Mộc Linh Thanh tương lai. Người nắm quyền Mộc Gia là ai đi nữa thì cũng vô dụng. Thậm chí họ sẽ còn chủ động giúp nàng gạt bỏ chướng ngại vật mà không cần nàng lên tiếng.

Vậy nên nàng có thể tại Mộc Gia nắm toàn quyền không bị bất kỳ ai ảnh hưởng. Chỉ cần phàm muốn từ trong tay nàng cướp đoạt thành quả đều sẽ phải hối hận và trả giá.

“Ba mẹ muốn ta đi gặp Tử Ca chỉ vì muốn ta gả cho hắn mà thôi.” Mộc Linh Thanh tâm trạng không tốt thở dài đáp.

“Tiểu thư, phu nhân cùng lão gia thật sự rất quan tâm ngươi.” Hoàng lão quản gia cố gắng hòa giải.

“Mẹ quan tâm ta, ta đương nhiên biết. Ta dù không phải họ nữ nhi ruột nhưng họ yêu thương ta không khác gì ruột thịt. Nếu không cũng không muốn ta gả cho Tử Ca. Hắn gia thế không những tốt, bản thân thực lực danh vọng đều cao. Ta gả cho hắn không những củng cố Mộc Gia đồng thời ta tại gia tộc nắm quyền, mấy cái cô chú cũng không dám tiếp tục dám phản đối.” Mộc Linh Thanh hiểu phụ mẫu dụng ý của mình.

Mặc dù mấy cái cô chú bác trong Mộc Gia không dám cướp đoạt nàng quyền hạn. Nhưng cũng sẽ không ngừng cho nàng ngáng chân. Thậm chí có kẻ còn dám bỏ thuốc nàng muốn đem nàng biến thành hắn nữ nhân để có thể nắm quyền Mộc Gia. Bề ngoài nàng nhìn như rất tốt nhưng bên trong gia tộc lại không ngừng có người tìm mọi cách đối phó nàng.

“Tiểu thư chúng ta có qua gặp Tử Gia sao?” Hoàng lão quản gia chờ đợi lệnh.

“Không cần thiết, hắn một thân tu vi. Một vụ tai nạn giao thông e là xước da cũng sẽ không bị. Hắn đâm trúng người sao?” Mộc Linh Thanh lắc đầu hỏi.

“Tử Gia hắn đâm trúng một nam tử. Có điều sáng nay vẫn chưa có tin người đâm trúng là ai. Hình như vừa mới gần đây có người thân đã xác nhận nạn nhân danh tính.” Hoàng lão quản gia trả lời.

“Là ai bị đâm trúng?” Mộc Linh Thanh có chút quan tâm hỏi.

“Cái này… tiểu thư để ta giúp ngươi điều tra.” Hoàng lão quản gia không biết liền nói.

“Xem một chút sau đó chuẩn bị chút quà cáp gửi cho ngươi đó. Ta bang Tử Ca giải quyết chút việc coi như đáp lễ hắn bữa tối hôm qua.” Mộc Linh Thanh gât đầu nói.

Sau đó nàng đứng dậy quay người muốn rời khỏi đây. Bây giờ đều đã gần trưa, nàng ở chỗ này đợi cũng không có tác dụng gì. Nếu hắn tới khuyên nàng thì đã đến từ sáng sớm. Muộn nhất cũng là tầm chín giờ sáng. Bây giờ đều gần mười một giờ, hắn hẳn sẽ không đến.

Dù sao không phải lần đầu tiên như vậy, nàng cũng có kinh nghiệm khá tâm đắc. Mỗi lần nàng đều ép hắn đến đây mặc dù bản thân đã biết trước kết quả tốn công vô ích. Nhưng nàng vẫn mong có một chút hi vọng.

“Đi thôi, trở lại Huyền Đạo Viên.” Mộc Linh Thanh vén lên mái tóc liền muốn đem nỗi buồn quên đi rời khỏi đây.

Có điều khi nàng vừa ra tới cửa, một bóng hình thân quen hiện lên trên mặt nàng đang thở không ra hơi. Dường như người này đã đi một quãng đường vô cùng dài và mệt. Mà đôi mắt ẩn chứa nỗi buồn của Mộc Linh Thanh cũng trở lên tràn đầy ấm áp khi nhìn hắn. Trong lòng một tia hi vọng vô danh lần nữa cháy lên.

“Hạ Ca ngươi cuối cùng… cũng đến rồi.”

Chương 27 : Mộc Gia Mộc Linh Thanh