Thanh Thu
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30 : Mộc Gia Nhị Tiểu Thư
“Không thể nói. Nhưng ta biết hắn chắc chắn đang giữ nó.” Mộc Tử Linh ánh mắt chưa từng rời khỏi Hạ Thanh Thu người kiên định đáp.
Một bên Mộc Trấn Nam nhìn vợ mình cùng với cô con gái hờ Mộc Tử Linh có tình cảm như vậy chỉ có thể thở dài không nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta cũng không có rõ ràng. Ta đây là lần đầu tiên gặp nàng. Có thể ta từng gặp và cầm hộ nàng gì đó. Nhưng ta thật không nhớ ra.” Hạ Thanh Thu lúng túng nói. Hắn cũng không biết nàng cần cái gì.
“Tiểu tử ngươi tốt lắm, ăn cơm trong nồi… còn muốn vét cả xoong?” Mộc Trấn Nam ánh mắt bắn ra sát khí cười như không cười nói.
Dù sao Thông Linh Thạch của nàng trong lúc chạy trốn trong đường hầm thời gian đã bị hỏng mất không thể sử dụng. Bây giờ cũng tìm không thấy đấng cứu thế, chi bằng lưu lại nơi này làm Mộc Gia Nhị Tiểu Thư một thời gian.
Nghe vậy, Mộc Linh Thanh liền nhìn sang Hạ Thanh Thu hỏi : “Ngươi cầm thứ gì của nàng?”
Mộc Linh Thanh cũng không thể tiếp tục đứng nhìn chỉ có thể đứng ra bảo vệ hắn nói : “Tử Linh muội muội ngươi đừng có nói bậy, tỷ phu của ngươi là người thế nào. Ta vô cùng rõ ràng.”
Nghe thấy câu trả lời của Mộc Tử Linh, cả nhà đều rơi vào im lặng đáng sợ. Đặc biệt ba mẹ của Mộc Linh Thanh lúc này đã trở nên âm trầm đến đáng sợ. Mà Hạ Thanh Thu cũng hết sức lúng túng nuốt nước bọt. Cô em vợ này là tính hại c·h·ế·t hắn phải không?
“Cô là ai? Tại sao lại ở đây?” Mộc Linh Thanh cất tiếng chất vấn.
Chỉ có điều lão bà đối với nàng có nhiều chấp niệm như vậy, hắn không nỡ để nàng tỉnh giấc. Nàng vì hắn hi sinh quá nhiều rồi, mà bản thân hắn xác thực cũng rất nhớ con gái ruột của mình.
Mà Hoa Hiểu Thường ánh mắt nhìn về phía của Hạ Thanh Thu tràn đầy ghê tởm.
“Linh Thanh tỷ, hi vọng sau này chiếu cố tiểu muội nhiều hơn. Còn có vị này tỷ phu, ngươi tên gì?” Mộc Tử Linh hời hợt đáp lại mình tỷ tỷ sau đó liền nhìn vào Hạ Thanh Thu hỏi.
“Đúng vậy, chúng ta quả thật từng gặp nhau.” Mộc Tử Linh không có chối cười đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta chỉ nói sự thật mà thôi. Chúng ta không những gặp nhau mà hắn còn cướp đi của ta một vật… rất quan trọng.” Mộc Tử Linh hoàn toàn không có chút nào hối cải ý vị thâm trường nói.
“Ngươi không trả, ta liền một mực đi theo ngươi.” Mộc Tử Linh không có che giấu ý đồ đáp.
“Ta cũng không có nói bậy, hắn quả thật cầm của ta đồ. Tỷ tỷ bảo hắn trả lại cho ta, ta liền không tiếp tục cùng hắn dây dưa.” Mộc Tử Linh cũng không có nói láo. Nàng vừa rồi chỉ là muốn trả thù tên khốn nạn này tối hôm qua bắt nạt nàng.
Trước tiên lấy lại nhật ký, sau đó dựa vào tài nguyên của Mộc Gia để khôi phục một chút thực lực, vượt qua dòng thời gian trường hà, thực lực của nàng bị quy tắc áp chế cộng thêm bị thương không nhẹ. Nếu như xuất hành không may gặp phải Hắc Vũ Tướng Quân, e rằng mệnh tang hoàng tuyền, ngay cả đấng cứu thế góc áo cũng nhìn không thấy.
“Muội muội tốt, cơm có thể ăn bậy nhưng lời nói thì tuyệt đối không thể nói bậy.” Mộc Linh Thanh cảnh cáo.
Nhìn mình phụ thân ánh mắt, Mộc Linh Thanh cũng hiểu rõ hắn muốn nói cái gì. Bọn họ đều rõ ràng cô gái này có vấn đề chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi. Trông thấy Hoa Hiểu Thường tình huống, có vẻ như mẹ đối với cô con gái ruột chấp niệm rất sâu.
“Ta tin tưởng ngươi.” Mộc Linh Thanh vô cùng tin tưởng đáp.
“Tử Linh muội muội, lâu rồi không gặp. Tỷ tỷ tên Mộc Linh Thanh.” Mộc Linh Thanh cất tiếng chào hỏi để cho ba mẹ cảm thấy thoải mái.
Hắn thân từng ra xã hội lăn lộn, mặc dù Mộc Tử Linh xác thực giống với nữ nhi mình, thậm chí nói sinh đôi cũng không quá đáng. Nhưng hắn biết cô gái này không phải mình nữ nhi.
“Tỷ phu ngươi thật sự là người bận rộn mau quên. Chúng ta vừa gặp nhau hôm qua. Ta nhưng còn ngồi lên mặt ngươi đâu. Ngươi thật sự quên rồi?” Mộc Tử Linh không chút nào xấu hổ đáp.
“Mộc Tử Linh? Nàng không phải đã mất rồi sao?” Mộc Linh Thanh ánh mắt nghi ngờ nhìn về cô gái này đề phòng.
Từ trên lầu cao, một cô gái tràn đầy bí ẩn với vẻ ngoài xinh đẹp bước xuống. Từ đầu đến cuối ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Thanh Thu. Thấy tình hình như vậy, theo bản năng Mộc Linh Thanh liền đưa tay nắm lấy tay của hắn giống như tuyên bố chủ quyền.
Điều này làm cho Tử Thanh Thu hết sức lúng túng tự trách bản thân mị lực quá kinh người. Mới gặp cô em vợ đã quyến rũ người ta. Thấy cô em gái hờ này không biết xấu hổ như vậy, Mộc Linh Thanh cũng cảm thấy tràn đầy chán ghét.
“Ngươi còn muốn giải thích? Có phải giải thích xong định đào luôn ta lão bà?” Mộc Trấn Nam thật sự tức giận không nhịn được quát lớn. Thậm chí ẩn ẩn muốn động thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chính ta nhiều lần dâng đến ngươi miệng ngươi còn không chịu ăn, đã thế một mực truy cầu thủ thân như ngọc muốn đợi kết hôn. Không có cái lý nào ngươi lại đi này nọ với nàng. Huống hồ… ngươi đã cùng ta đăng ký hôn nhân. Ta có thể cảm nhận được ngươi Huyền Khí không có nàng khí tức. Vậy nên chắc chắn lão công, ngươi vẫn còn là xử nam.” Mộc Linh Thanh vô cùng tự tin trả lời.
“Tuyệt đối không có. Nhạc phụ, nhạc mẫu chắc chắn có hiểu lầm gì đó ở đây.” Hạ Thanh Thu vội vàng phủ nhận.
Hạ Thanh Thu ánh mắt để ý Mộc Linh Thanh bên cạnh mình giống như đang bốc hỏa chỉ có thể ho khẽ đáp : “Tiểu muội muội ta tên Hạ Thanh Thu. Còn có ngươi có thể đừng nhìn ta như vậy sao? Chẳng lẽ chúng ta từng gặp nhau?”
Hạ Thanh Thu đứng một bên cũng không lên tiếng hay nói gì. Bản thân hắn không thể xen vào việc này. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhạc phụ ngươi từ từ nghe ta ngụy biện, không đúng là giải thích.” Hạ Thanh Thu vội vàng nói. Hắn cũng không dám chắc bản thân trong những năm qua có làm việc đê tiện như vậy không.
Chương 30 : Mộc Gia Nhị Tiểu Thư
“Tỷ tỷ tốt, ta là Mộc Tử Linh.” Mộc Tử Linh tự giới thiệu nhưng từ đầu đến cuối ánh mắt không rời khỏi Tử Thanh Thu một giây.
“Có gặp qua nhau sau? Chúng ta gặp nhau như thế nào?” Hạ Thanh Thu có chút không nhớ rõ. Chẳng lẽ trong mấy năm này bản thân có quen biết nàng.
“Tiểu muội muội, ngươi không nói rõ là gì? Ta làm sao trả cho ngươi được?” Hạ Thanh Thu cũng cảm thấy có chút sinh khí. Cái này cô em vợ rõ ràng muốn làm khó bản thân hắn. Bộ không để ý ta nhạc phụ nhạc mẫu đang muốn g·i·ế·t c·h·ế·t ta?
Ngươi cắm sừng con gái lớn ta biến nó thành tê giác thì thôi đi. Ngươi đối tượng ra tay lại là bản thân mình cô em vợ. Ngươi có còn là người sao?
“Cái tên cầm thú c·h·ó c·h·ế·t này.” Mộc Trấn Nam lúc này đã không nhịn được cầm ấm trà lên muốn phang vào đầu tên tiểu tử trước mặt.
“Cảm tạ ngươi lão bà.” Hạ Thanh Thu cảm động. Không nghĩ tới nàng đối với bản thân mình tin tưởng cao như vậy.
Nghe được Mộc Linh Thanh giải thích, mọi người cũng tin tưởng nàng lời nói. Có điều đối với Hạ Thanh Thu cũng không có mấy hảo cảm. Dù sao kẻ này nhà thì nghèo, xe không có, chỉ có mỗi cái mã liền đem hai đứa con gái bảo bối họ Mộc mê điên đảo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu tử ngươi giỏi rồi, húp ta con gái cả còn muốn húp luôn ta đứa con gái thứ hai. Thật sự rất biết hưởng thụ, định coi ta cùng vợ c·h·ế·t rồi chắc.
“Tiểu Mộc, em gái của con trở về rồi. Mẹ con rất nhớ nàng đấy. Hai đứa tiến hành chào hỏi đi.” Mộc Trấn Nam nhìn về phía Mộc Linh Thanh đầy vẻ nhờ cậy.
Năm đó, Mộc Tử Linh ra ngoài với mẹ không may bị b·ắ·t· ·c·ó·c. Sau đó bị hung thủ g·i·ế·t hại c·h·ế·t tại trong rừng cây. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Mộc Linh Thanh được nhận nuôi. Bởi vẻ bề ngoài của hai người có chút giống nhau.
Không phải chỉ nuôi thêm một người thôi sao? Cũng không phải chuyện gì lớn, miễn là có thể làm cho mẹ nàng vui là được. Dù sao hai người cũng có công ơn nuôi dưỡng nàng lớn như vậy. Tình cảm của họ đối với nữ nhi ruột đều dồn sang cho nàng, nàng không muốn ích kỷ chiếm hết tình cảm đó.
“Tiểu muội muội, ngươi nói rõ tỷ phu cầm của ngươi cái gì? Ta thay hắn trả cho ngươi.” Mộc Linh Thanh cân nhắc nói.
“Hiểu nhầm, tuyệt đối là hiểu nhầm. Ta làm sao có thể cầm thú như vậy? Tiểu Linh Thanh ngươi phải tin tưởng ta.” Hạ Thanh Thu vội vàng trốn sau lưng của nàng cầu cứu.
“Một vật? Rất quan trọng?” Hạ Thanh Thu cùng đám người xung quanh đều ngẩn người. Nàng nói như vậy có phải cái mà hắn lấy là cái mà mọi người ở đây đang nghĩ tới không?
Nghe đến đây, Hạ Thanh Thu mặc dù biết Mộc Linh Thanh giải vây cho mình liền hết sức cảm động nhưng cũng xấu hổ không kém. Việc ta đến giờ vẫn còn là xử nam, ngươi có thể đừng nói to như vậy được không.
“Đúng vậy, Tử Linh đã mất rất lâu rồi. Nàng chính là Tử Linh kiếp sau. Là Tử Linh của chúng ta.” Hoa Hiểu Thường nắm chặt lấy tay của con gái ánh mắt giống như chảy xuống nước mắt nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.