Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Một tháng

Chương 15: Một tháng


Năm ngày liên tiếp Thanh Thu đều ngủ sớm dậy muộn, tinh thần hơi mệt mỏi giống như người thức đêm không ngủ đủ giấc. Nhưng mà một khi tỉnh táo thì Thanh Thu đều cố gắng luyện tập mười lần Lưu Thủy Quyền, chủ yếu là rèn luyện hình dáng của chiêu thức.

Lưu Thủy Quyền làm võ kỹ khởi điểm của Lạc gia cũng có đặc điểm tinh diệu riêng biệt. Quyền như nước chảy, thế đi không ngừng. Quyền ra linh động như nước, nhìn như nhẹ nhàng lại nặng tựa nghìn cân. Thu quyền như nước xoáy, lực lượng nối liền không suy kiệt, không thể bị cắt đứt.

Nội lực có thể luân chuyển qua lại giữa hai tay làm cho lực lượng không bị hao mòn, khởi thế bình thản một quyền lại mạnh hơn một quyền cho đến đỉnh phong. Hai tay yêu cầu phải chuyển động linh hoạt, nếu không lực lượng bị cắt đứt trong quá trình chuyển đổi thì sẽ tự làm chính mình b·ị t·hương.

Nhìn chung là một bộ quyền pháp tinh diệu lại rất khó học, ít nhất thì Thanh Thu cảm thấy hai tay của bản thân hơi phế, không phát huy ra chiêu thức tinh diệu của Lưu Thủy Quyền được. Thậm chí càng luyện càng cảm thấy không đúng, có chỗ giống như quên hoặc là luyện nhầm cho nên động tác không thông thuận.

Kỳ thực không phải động tác sai mà bởi vì nội lực không thể vận chuyển nội lực cho nên mới có cảm giác không thông thuận. Mấy ngày này Thanh Thu chỉ luyện động tác chứ không vận hành nội lực được vì kinh mạch cần nghỉ ngơi, cho nên hắn chỉ luyện mười lần Lưu Thủy Quyền.

Thời gian còn lại đều luyện Tung Hoành Vạn Lý, vận dụng một chút nội lực của bản thân, sau đó luân chuyển vòng qua vòng lại quanh hai chân, thi triển Tung Hoàng Vạn Lý. Nội lực vòng qua vòng lại nhưng không trở về khí hải cho nên có thể vận chuyển hết sức bình thường.

Bàn trà đã bị dọn đi, Thanh Thu có thể yên tâm luyện tập. Bước ra một bước có thể vọt thẳng ba thước, nhảy qua nhảy lại ở giữa phòng. Nếu như toàn lực tiến lên, Thanh Thu có thể chạy từ năm mét cho đến mười mấy mét một bước, muốn chạy được vạn dặm phải bước đi gần trăm vạn bước, nghĩ thôi đã thấy mỏi chân rồi.

Nói vạn dặm quá xa xôi, hiện tại Tung Hoành Vạn Lý vừa mới nhập môn mà thôi, không cần mơ tưởng xa vời đến vậy. Nội lực hút được trong khí hải rất khó khống chế. Thi triển khinh công không được thông thuận nên dễ xảy ra sai lầm mà b·ị đ·ánh gãy, nửa đường đột nhiên nội lực lại tan hết, hoàn toàn không chạy được đến mười dặm.

Luyện bộ pháp trước tiên phải luyện được hai chân vững vàng, từng bước đúng vị trí. Thanh Thu lại không theo quá trình bình thường mà tập trung vào điều động nội lực ở bên trong hơn, không quá chú trọng vị trí bước chân ở bên ngoài. Không phải cơ sở không quan trọng mà bởi vì Thanh Thu cần nắm trong tay lực lượng trước, những thứ khác đợi thời gian dư giả thì có thể bù đắp sau.

Thanh Thu luyện khinh công tạo ra động tĩnh không nhỏ, nhưng hắn trốn ở trong phòng cho nên Tiểu Linh cùng Tiểu Tuệ chỉ có thể nghi ngờ mà không nắm rõ được.

Hôm nay là ngày Lạc Trường Ngọc xuất hành, Thanh Thu cũng hiếm thấy có thể dậy sớm được, toàn bộ tinh thần tỉnh táo. Hiển nhiên lực lượng tinh thần của hắn đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Thanh Thu luyện xong mười lần Lưu Thủy Quyền coi như là làm nóng người, dùng khăn lau sạch mồ hôi, thay một thân quần áo sạch rồi đi ra ngoài. Tiểu Tuệ đã chờ sẵn cùng một túi đồ nhỏ.

“Tiểu thư, đồ vật đã chuẩn bị xong”.

Thanh Thu gật đầu nói.

“Đi thôi, tiễn tứ tỷ một đoạn”.

Người vào giang hồ sinh tử không do mình, có gia tộc che chở nhưng nước xa chẳng cứu được lửa gần, mọi chuyện vẫn phải dựa vào bản lĩnh của bản thân mới được. Lạc Trường Ngọc đã là võ giả nhị lưu, không phải kẻ yếu để người tùy ý bắt nạt, nhưng giang hồ vẫn rất nguy hiểm đối với nàng.

Thanh Thu không biết sau này có thể gặp lại nàng hay không, dù sao nàng là một trong vài người có quan hệ thân cận nhất với hắn.

...

Đưa tiễn Lạc Trường Ngọc rời đi, Thanh Thu tiếp tục cuộc sống nhàm chán của mình. Buổi sáng thức dậy dùng Lưu Thủy Quyền rèn luyện thân thể, buổi chiều luyện Tung Hoành Vạn Lý đồng thời cố gắng duy trì trong bước chân hàng ngày.

Tung Hoành Vạn Lý không có bước huấn luyện cơ bản, chỉ có cách thức huấn luyện bộ pháp. Khi bắt đầu luyện võ thì thân thể của võ giả đều trải qua rèn luyện rất lâu, thông thường là tạ đá hoặc là thung công.

Thanh Thu muốn đạt được sức mạnh nhanh chóng cho nên không quan tâm thung công hay thể thuật, hắn tập trung vào lực lượng nội lực hơn. Nhưng mà gần đây Thanh Thu đã nảy ra ý định cho Tiểu Linh cùng Tiểu Tuệ luyện võ.

Nói thật thì trong toàn bộ Lạc gia chỉ có hai người này là trung thành với Thanh Thu nhất, khi tình thế chuyển biến xấu thì Tiểu Linh cùng Tiểu Tuệ cũng không bỏ lại Lạc Thanh Thu mà vẫn ở bên cạnh.

Về phần những người khác, Thanh Thu có thể quen nhưng không thân chứ nói gì đến tin tưởng, không có gì để đảm bảo rằng người khác không phản bội hắn. Đồng thời có một số việc Thanh Thu không muốn tự thân đi làm, cần phải có thủ hạ cho nên Tiểu Linh cùng Tiểu Tuệ là một lựa chọn rất tốt.

Đáng tiếc duy nhất là Tiểu Linh cùng Tiểu Tuệ không có cơ sở về mặt võ học, hiện tại mới bồi dưỡng thì bao giờ mới có thể giúp sức cho hắn được. Thanh Thu lại không quá muốn truyền ra Đại Hải Quy Nguyên Quyết, công pháp này có tai hại quá lớn, để người khác phát hiện ra thì hắn sẽ gặp phải nguy hiểm.

Ai cũng không thể dung nạp được kẻ có thể hút đi nội lực của chính mình, cho nên Đại Hải Quy Nguyên Quyết không được phép tồn tại trên thế gian. Chưa kể đến có những kẻ tham lam mưu cầu môn công pháp này, cho nên lý do gì thì Thanh Thu cũng không thể để lộ ra được.

Không có Đại Hải Quy Nguyên Quyết thì Thanh Thu chưa nghĩ ra biện pháp nào khác, hắn tạm truyền ra Tung Hoành Vạn Lý cho Tiểu Linh cùng Tiểu Tuệ. Cả hai vô cùng bất ngờ, mặc dù mỗi ngày Thanh Thu đóng cửa ở trong phòng làm cho người ta cảm thấy khả nghi nhưng cả hai không nghĩ đến Thanh Thu đột nhiên cho các nàng một bộ võ kỹ.

“Tiểu thư?”

Tiểu Linh nghi hoặc không thôi, tính tình nàng trầm ổn cho nên không có phản ứng mạnh mẽ như Tiểu Tuệ. Tiểu Tuệ vui mừng như một con chim sẻ nhảy cẫng, ríu rít nói.

“Tiểu thư thật sự truyền bộ võ công này cho bọn ta sao?”

Nàng vẫn còn nhớ lúc trước Thanh Thu nói sẽ truyền võ công khác cho nàng, chuyện này nàng đã quên mất rồi không nghĩ đến nhanh như vậy thì lời hứa đã được thực hiện.

Khoảng cách Lạc Trường Ngọc rời đi đã được gần một tháng, thời tiết bắt đầu trở nên khô nóng hơn. Hoa bạch thiên hương bắt đầu nở rộ, mùi thơm tràn ngập khắp biệt viện.

Thanh Thu đứng ở trong vườn hoa, dáng hình nhỏ bé mảnh mai khẽ cười một tiếng, hắn nhìn về phía hai người mới trả lời.

“Các ngươi cũng biết lần trước có kẻ xâm nhập vào trong phủ viện đó thôi. Chúng ta ít nhất cũng cần phải có một chút sức tự vệ chứ”.

Tiểu Linh nghĩ một chút, cắn môi gật đầu. Tuy trong lòng nàng nghĩ có Thập Hoa Hương cùng với biệt viện ở vị trí hẻo lánh của phủ viện, độ an toàn rất cao nhưng có bản lĩnh phòng thân không phải chuyện gì xấu.

Từ đó về sau công việc của hai thị nữ có thêm một hạng mục, mỗi ngày dành ít nhất ba giờ đồng hồ luyện tập bộ pháp. Bước chân vững vàng, di chuyển có thứ tự chứ không hỗn loạn như trước, có thể nói một khi bắt đầu luyện võ thì hai thị nữ đã được tính là võ giả bất nhập lưu.

Thời gian luyện tập còn ngắn cho nên hai người không tính mạng hơn người thường, có chăng phản ứng bắt đầu nhanh nhẹn hơn một chút mà thôi.

Thanh Thu đã rèn luyện cơ thể được hơn một tháng, bộ dáng ít nhất cũng đầy đặn hơn, có da có thịt hơn chứ không phải gầy nhỏ như một cái sào tre nữa. Tất nhiên chiều cao cũng không tăng trưởng chút nào, trước sau đồng dạng bằng phẳng nhưng Thanh Thu không để ý cho lắm.

Cơ thể khỏe mạnh hơn là được rồi, so với thời điểm vừa mới xuyên không đến thì hiện tại Thanh Thu đã có sức khỏe không thua kém gì người bình thường. Có nội lực không ngừng khơi thông kinh mạch, tuy rằng tác dụng nuôi dưỡng không lớn lại có thể làm cho kinh mạch quen thuộc với việc vận chuyển nội lực.

Tất nhiên nội lực trong khí hải cũng hao tổn đi mất chừng một thành, không chỉ hao tổn từ việc vận chuyển nội lực mà còn là hao tổn tự nhiên. Quả nhiên Đại Hải Quy Nguyên Quyết tồn tại tai hại không nhỏ, nội lực vậy mà sẽ tự hao tổn, giống như nước trong hồ tự nhiên bốc hơi.

Chẳng qua sự bốc hơi này rất nhỏ, gần như có thể bỏ qua không để ý đến, tùy ý hút hút tên nào đó là được rồi. Cho nên hao tổn chủ yếu do Thanh Thu trích nội lực ra vận chuyển trong kinh mạch, để kinh mạch chậm rãi vững chắc hơn.

Tính đến hiện tại thì Thanh Thu chỉ hút đi nội lực của hai người, nhưng nội lực đã tính là hỗn tạp hơn người bình thường rất nhiều. Dùng nội lực này để tẩm bổ bản thân thì tiêu hao nhiều mà thu hoạch chẳng bao nhiêu, nếu không thì bệnh tật của Thanh Thu đã sớm được chữa khỏi.

Sức khỏe bây giờ đã không thua kém người thường, so với võ giả lại không thể tính vào đâu. Đồng thời bệnh tật bẩm sinh vẫn tiềm tàng, chỉ là bị đè ép xuống chứ chưa hề được chữa khỏi.

...

Chương 15: Một tháng