Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 152: Chương 152
Trong nôi, Màn Thầu mở to đôi mắt tròn nhìn trái nhìn phải, đợi mãi mà vẫn không thấy mẹ đến cho ăn, cuối cùng tự mình chán chường đi ngủ...
Lâm Thiệu Hoa: "Tiền trợ cấp mỗi tháng của con giờ được tăng lên tới 2. 5 đồng, hàng ngày đi làm tính 8 công điểm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngày hái táo của năm nay đã bắt đầu.
Trước đây, khi Lâm Thiệu Hoa làm kế toán ở đội nhỏ chỉ nhận được vài xu tiền trợ cấp mỗi tháng. Mẹ Lâm nghe người khác nói rằng lương của kế toán công xã rất tốt vì vậy bà không khỏi tò mò về số tiền mà con trai nhận được.
"Thiệu Hoa, lương của kế toán công xã thế nào?" Trong bữa cơm mẹ Lâm không nhịn được hỏi.
"Ôi, không tệ không tệ!" Mẹ Lâm vừa nghe nhất thời liền mừng rỡ.
Thời gian thắm thoắt thoi đưa, đã đến tháng mười mùa thu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Uyển Thanh đã đến nơi này hơn một năm rồi, cô cũng đã có một đứa con, một người chồng, có gia đình, có công việc mới của riêng mình.
Triệu Uyển Thanh nhìn thấy ánh mắt nóng rực của anh, tức giận đến cắn chặt môi, hận nói: "Được, chiếc giường này để cho anh, tối nay em sẽ dọn đồ về nhà mẹ đẻ, đi cả đêm luôn!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong thời đại nghèo khó và đầy biến động này, cuộc sống gia đình của cô đã trở nên tốt hơn nhiều.
Lâm Thiệu Hoa thấy bộ dáng cô như vậy chỉ cười nhẹ rồi giúp cô sắp xếp đồ ăn lên bàn.
Trong mắt mẹ Lâm, mỗi ngày không phải làm công việc vất vả dưới trời nắng gió, chỉ cần ngồi trong văn phòng tính toán số liệu đã có thể nhận được 8 điểm công, mỗi tháng còn được nhận thêm 2, 5 đồng tiền trợ cấp là chuyện hạnh phúc không còn gì sánh bằng!
Lâm Thiệu Hoa ôm chăn, khuôn mặt u sầu.
Cuối cùng, anh vẫn phải khuất phục trước chiêu này của Triệu Uyển Thanh.
Dường như anh hoàn toàn không nghe thấy điều cô nói, đi tới ôm chăn mang trở về giường.
Hai người thống nhất một hiệp nghị, mỗi tuần chỉ làm tối đa hai lần, mỗi lần Triệu Uyển Thanh nói muốn kết thúc thì phải dừng ngay.
Khi nhìn thấy anh, cô đỏ mặt, cảm thấy hơi mất tự nhiên.
Buổi sau khi ăn cơm, Lâm Thiệu Hoa rửa chén xong liền kéo Triệu Uyển Thanh về phòng.
Tối nay khi hai người đang nghỉ ngơi, Lâm Thiệu Hoa bất ngờ phát hiện chăn trên giường đã được Triệu Uyển Thanh thay bằng chăn riêng của cô, còn chiếc chăn của anh đã bị cô bỏ qua giường nhỏ.
Cũng may là công xã cách thôn Thủy Truân không quá xa, buổi trưa anh vẫn còn có thể về nhà ăn cơm.
"Vợ chồng không được ngủ riêng." Anh nói một cách nghiêm túc.
Lâm Thiệu Hoa ôm lấy con đang nằm trên giường, đặt vào trong nôi, quay người kéo Triệu Uyển Thanh lên giường...
Huyện Cao Điền chuyên trồng táo, tháng mười hàng năm là mùa táo trĩu quả ở các thôn.
Mức lương này dù không bằng được công nhân ở trong thành, nhưng trong môi trường nông thôn, nơi mà mọi người chỉ có thể làm việc trên ruộng, có thể nhận lương đã là chuyện rất tốt rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Thiệu Hoa cau mày đồng ý.
Nói xong, cô chuẩn bị tìm gói hành lý trong tủ quần áo.
Trưa hôm đó khi Triệu Uyển Thanh đã nấu cơm xong thì Lâm Thiệu Hoa cũng vừa về tới nhà.
Từ sau đêm mở bát hôm đó, mấy ngày qua cứ tới đêm là Lâm Thiệu Hoa lại không để cô yên.
Lần nào cũng là Triệu Uyển Thanh bị anh đè, hoàn toàn không có năng lực phản kháng!
DTV (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 152: Chương 152
"Đêm nay anh ngủ ở đó, cấm lên giường!" Triệu Uyển Thanh giận dữ trừng mắt nhìn anh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.