Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 179: Chương 179

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 179: Chương 179


Triệu Uyển Thanh ngẩng đầu lên nhìn thấy cũng ngây dại.

Hai người vội vàng chạy đến xem chân Màn Thầu: "Màn Thầu, chân có đau không?"

Thì ra vừa rồi Màn Thầu đã chen chân vào, muốn đá văng tảng đá này...

Màn Thầu bị vây lại trong xe tập đi, nhóc cố gắng đạp chân mấy lần khiến cho bánh xe chuyển động, xe tiến lên làm nhóc con lại càng vui vẻ ra sức đạp hơn nữa, vô cùng thích thú mà đùa giỡn cả một buổi chiều...

Bà cụ Lâm đứng dậy từ trên ghế, cười nói: "Bà ra kéo Màn Thầu vào đây..."

Cháu trai Màn Thầu hoàn toàn không nghĩ đến chuyện sẽ nhớ chú út, nhóc con chỉ đắm chìm trong niềm vui sướng với xe tập đi mà không thể nào kiềm chế được, cả lúc bà cụ Lâm đến thăm, nhóc cũng không thèm để ý đến.

Ngày hai mươi tháng một, mấy đứa bé lại bắt đầu đi học.

Bà ấy còn chưa dứt lời thì trong viện đã vang lên một tiếng bịch.

Tảng đá kia được bày trong vườn, thường ngày mọi người vẫn ngồi trên đó, vì nó vừa rộng vừa bằng phẳng lại lớn nên không cần nói cũng biết trọng lượng của nó thế nào, một người trưởng thành mới có thể di chuyển nó.

Triệu Uyển Thanh: Đều là ảo giác cả thôi, bà nhìn nhầm rồi...

Chương 179: Chương 179

Thế nhưng Màn Thầu lại chỉ dùng một chân đã có thể đá nó văng xa, mà bàn chân lại không hề hấn gì!

Bàn chân đứa nhỏ trắng nõn, mềm mại, không hề có dấu hiệu bị thương gì cả.

"Thứ này thật sự có thể giúp đứa nhỏ biết đi sao?" Bà cụ Lâm không tin tưởng lắm.

Triệu Uyển Thanh gật đầu: "Có thể ạ."

Chỉ thấy bàn chân mang giày hình con hổ vẫn không có vấn đề gì, lúc này Triệu Uyển Thanh mới yên tâm, cô cởi giày của nhóc con ra kiểm tra chân.

Trên mặt bà cụ Lâm mang theo vẻ thần bí, bà ấy vội vàng quay về nhà chính.

"Bồ Tát ở trên cao, bà già tôi làm lễ tạ ngài..."

Bà cụ Lâm nhìn cháu trai của mình bị vây trong một cái giá gỗ kỳ lạ, bắp chân nhỏ bước đi từng bước, cực kỳ có lực.

Một ngày trước khi nhập học, Triệu Nhị đã đến mang theo chiếc xe tập đi mà cha Triệu đã làm xong.

Bà cụ Lâm và Triệu Uyển Thanh đang tán gẫu với nhau cùng quay đầu lại nhìn nhóc con.

Vừa bước vào nhà, bà ấy lập tức lấy tượng phật Bồ Tát ra, thắp một nén hương, sau đó thành kính bái.

Triệu Uyển Thanh im lặng, cô vẫn bình chân như vại nhìn bà cụ Lâm.

Bà cụ Lâm cũng ngây người.

"A!"

Hóa ra là Màn Thầu và chiếc xe tập đi của mình đã đi đến trước một tảng đá trong vườn, tảng đá lớn đã ngăn cản đường đi của chiếc xe nên Màn Thầu mới kêu lên.

Lúc này Triệu Uyển Thanh mới cầm rượu trắng mà mình đã chuẩn bị từ trước đưa cho Triệu Nhị, bào cậu mang về cho cha Triệu.

Màn Thầu: "A! Oa..."

Bà cụ Lâm dụi mắt, lại dụi mắt một lần nữa, bà ấy nhìn tảng đá lớn đã bị đá văng xa xa thì quay sang hỏi Triệu Uyển Thanh bằng giọng nói run rẩy: "Vợ Thiệu Hoa à, vừa rồi chính Màn Thầu đã đá văng tảng đá kia sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Bà cụ Lâm: Ừ, bà hiểu rồi...

Nhưng cô nhịn xuống. Nhìn một vòng khắp thương thành mới phát hiện mình không thiếu gì cả nên mới thành công không tiêu tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vào ngày chính thức đi học lại, Tiểu Lâm lại mang trên mặt hai hàng nước mắt, lưu luyến không rời tạm biệt cháu trai của mình để đi học. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có thể hay không thì cô cũng chưa thực hành nên không biết nhưng dù sao lúc ở thời hiện đại cô đã nhìn thấy rất nhiều đứa bé sử dụng cái này, chắc chắn nó phải có tác dụng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đột nhiên Màn Thầu thốt lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dường như Tinh cầu 123 rất bận rộn nên chỉ thấy anh ấy online một lần, mua mấy đĩa bánh ngọt của Triệu Uyển Thanh rồi mất hút đến bây giờ.

Tiểu Thần Tiên 456 càng bận rộn hơn, trong trong khoảng thời gian này chưa thấy anh ấy online lại lần nào, mỗi ngày Triệu Uyển Thanh cũng chỉ nhìn thấy hình đại diện trong màu xám xịt.

Chất liệu làm xe tập đi đều bằng gỗ đã được mài nhẵn bóng, không còn nhám nữa. Ôm Màn Thầu vào xe, vừa lúc để cho nhóc con này tập đi rồi.

Có tiền rồi, Triệu Uyển Thanh lại muốn tiêu xài.

DTV

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 179: Chương 179