Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 225: Chương 225
Cho tất cả những thứ này vào cái sọt sau lưng mình, Triệu Uyển Thanh ung dung vác sọt đi về thôn Hoàng Thổ.
Sau khi ăn uống no nê, Triệu Uyển Thanh lại quay về thôn.
Chờ một hồi lâu, đồ ăn Triệu Uyển Thanh gọi đã được đưa lên.
Mỗi lần con gái lớn kiếm được tiền cũng giao cho nhà ông một phần, bây giờ bảo con gái lớn về nhà ăn thịt cũng là chuyện nên làm.
Hương vị cũng không tệ, chỉ là thời gian xào thịt quá lâu khiến thịt nạc bị rã ra.
Nếu so sánh thì thịt kho vẫn ngon hơn.
Triệu Uyển Thanh cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng, nói: "Ở đâu mà đồ của nhà chồng? Đây là tiền lời con tự mình kiếm được." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn bề ngoài thịt kho vẫn rất khá, Triệu Uyển Thanh gắp một miếng thịt lên nếm thử...
"Chạy qua sát vách gọi chị cả của con về." Cha Triệu bảo con trai út của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Uyển Thanh cắt mười cân thịt heo từ một một miếng thịt heo mập mạp trong không gian của cô, cầm thêm hai con gà béo và một túi bột mì.
Anh thấy Triệu Uyển Thanh còn ăn thử bánh bao và miến, lúc này lông mày anh đã nhíu lại: "Hai món này thế nào?"
Cô quay đầu lại nhìn thì thấy đó là Trần Quốc Thắng.
Một bát thịt kho, một cái bánh bao, một bát miến.
Cô lại nếm thử bánh bao...
Triệu Uyển Thanh thấy anh nhắc lại chuyện xưa, vẫn còn nhớ kỹ chuyện công tác trước đây anh đã giới thiệu, cô cho rằng anh vẫn chưa bỏ qua nên khuyên nhủ: "Thật ra công việc này cũng không thích hợp với tôi lắm, tôi không có chỗ ở trong huyện, hơn nữa nếu đi làm ở đây, tôi cũng không còn thời gian chăm sóc đứa nhỏ trong nhà..."
Vị rất bình thường.
"Ồ, đúng là cô rồi!" Bỗng nhiên có một giọng nói của đàn ông đã vang lên phía sau Triệu Uyển Thanh.
Ngoài ra cô còn lấy thêm một bao sữa bột mà cô đã tích trữ trước đó.
Trần Quốc Thắng đã biết cô là người thạo nghề trong lĩnh vực làm đồ điểm tâm, nhưng không ngờ cô cũng rất lành nghề ở phương diện làm món mặn.
Đổng Hiểu Hà ở cữ, chắc chắn nhà mẹ đẻ không thể không mua thịt.
Một cửa hàng tốt hay một nhãn hiệu tốt không chỉ dựa vào năng lực chèo chống mà phong cách phục vụ cũng rất quan trọng.
"Cô thật lợi hại! Lúc tôi xào thịt, trong đầu tôi đang suy nghĩ không biết người bên ngoài này có phải là cô hay không, vì cứ suy nghĩ như vậy nên xào thịt lâu hơn một chút, ha ha ha..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Quốc Thắng đành phải thôi.
Cha Triệu nhìn đống đồ trên mặt đất mà buồn bực thở dài.
Chương 225: Chương 225
Trần Quốc Thắng nhân lúc trong nhà hàng không có người nên ngồi xuống tán gẫu với Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh điềm nhiên lắc đầu.
Nhìn thấy cô mang rất nhiều đồ đến đây thì cha Triệu không nhịn được mà trách móc: "Con muốn gom hết đồ của nhà chồng chuyển về nhà mẹ đẻ sao?"
Trần Quốc Thắng càng nói càng cảm thấy không thỏa đáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mẹ Triệu và Triệu Đại vẫn còn ở lại bệnh viện chăm sóc Đổng Hiểu Hà nhưng những người khác thì đang ở nhà.
Con gái ông buôn bán kiếm lời khiến ông rất vui vẻ nhưng trong lòng cũng thấy chua xót.
"Hiểu Hà ở cữ phải ăn ngon một chút, cha mẹ và các em trai cũng cùng ăn đi, không cần tiết kiệm giúp con."
Trần Quốc Thắng cũng gật đầu nói: "Không ngon là đúng rồi, hai món này là do đầu bếp bánh ngọt kia làm, chính là vị trí lần trước tôi muốn đề cử cô vào, sau đó bị người này đoạt mất..."
Trên người anh ta còn đang buộc tạp dề của nhà hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Uyển Thanh đặt đồ vào nhà mình rồi nghênh ngang rời đi.
"Thịt này thế nào? Đây là món tôi nấu đấy." Trần Quốc Thắng kiêu ngạo chỉ vào món thịt kho trên bàn.
DTV
Đầu bếp có tài như Triệu Uyển Thanh thế này lại phải làm buôn bán, mà kẻ không có tay nghề kia lại có thể đến đây phục vụ nhân dân.
Gọi nhiều như vậy đương nhiên cô không thể ăn hết, chủ yếu vẫn là muốn tìm hiểu về trình độ của nơi này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.