Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 232: Chương 232
Lúc này tất cả mọi người của nhà họ Lâm đã tụ tập ở tam phòng.
"Lần này thôn Thủy Truân của chúng ta lại được thể diện rồi..."...
Chủ nhiệm công xã càng thêm kiên định, nói: "Đồng chí Triệu, chuyện này cô hãy giao cho công xã xử lý đi! Công xã Hồng Kiều của chúng ta sẽ không dễ dàng làm mai một một xã viên có năng lực và tư tưởng tiên tiến thế này!"
Triệu Uyển Thanh nghĩ đến sau này cô có thể phải tiếp tục lên diễn thuyết một cách hăng hái, kích động như vừa rồi thì chỉ muốn bó tay.
Mọi người vây quanh Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa cho đến khi họ về đến trước cửa tam phòng nhà họ Lâm, lúc này thôn dân mới lưu luyến không rời mà ra về.
Hai người vừa về đến thôn đã bị người trong thôn vây quanh.
Đại đội trưởng còn cho rằng cô đang vui mừng nên nói thêm: "Vừa rồi có phải chủ nhiệm nói với cháu về việc sẽ báo cáo chuyện này lên huyện không? Vậy cháu cũng phải chuẩn bị đi nhé... Ôi, cháu đúng là người có phúc!"
Trong chớp mắt cả trong nhà đã tràn ngập không khí vui mừng.
Suýt nữa cô đã quên mất Lâm Thiệu Hoa cũng làm việc ở công xã.
Trong thoáng chốc Triệu Uyển Thanh trở nên lúng túng, vô cùng ngượng ngùng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những trưởng bối khác cũng đến khen ngợi Triệu Uyển Thanh vài câu, ngoại trừ bác dâu hai, còn những người khác đều rất chân thành.
Nói xong chủ nhiệm công xã đã quay về văn phòng, không biết có phải muốn quay về viết báo cáo hay không...
Lâm Thiệu Hoa quay đầu nhìn cô, nói: "Anh biết."
DTV
Mọi người nhìn Triệu Uyển Thanh mang vòng hoa hồng thì lập tức mồm năm miệng mười hỏi thăm: "Uyển Thanh được tuyên dương rồi sao?"
Họ nói chuyện với nhau, ông nội lâm và Bà cụ Lâm người cầm giấy khen, người cầm hoa đi ra cửa.
Trên đường trở về, một tay Triệu Uyển Thanh cầm giấy khen, một tay nắm lấy bàn tay mát lạnh của chồng mình, trái tim thì đập thình thịch.
Cái phúc này cho chú đấy, chú có cần không?
"Uyển Thanh, về nhà thôi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại đội trưởng cũng không thể làm kỳ đà cản mũi, ông lập tức cười híp mắt rồi né qua một bên: "Hai đứa về trước đi! Chú vẫn còn việc cần giải quyết ở công xã bên này..."
Đừng hỏi họ đi đâu! Đương nhiên là đi khoe khoang!
Bà cụ Lâm không biết chữ nên chỉ lấy vòng hoa đến rồi nhìn ngắm tỉ mỉ, đôi mắt vốn đã không to thì bây giờ híp lại trở thành hai cái khe nho nhỏ, cười nói: "Uyển Thanh, cháu nuôi bò rất tốt!"
Cho nên dáng vẻ trên đài vừa rồi... Có phải anh cũng nhìn thấy rồi không?
Chương 232: Chương 232 (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái độ điềm nhiên của anh khiến Triệu Uyển Thanh càng đoán không ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Uyển Thanh mang vòng hoa hồng lớn, trong tay ôm giấy khen, vẻ mặt vô cùng phức tạp đi xuống.
"Khụ khụ! À, cái kia... Chuyện em mới nói vừa rồi ấy, thật ra em đã chuẩn bị kỹ lưỡng trước đó rồi..." Triệu Uyển Thanh quyết định lời đầu tiên chính là kéo một khúc vải giúp che giấu bản thân.
Triệu Uyển Thanh vừa bước vào cửa, mọi người lập tức nhìn thấy vòng hoa hồng lớn trên người cô, ngoài ra còn có giấy khen trên tay cô.
Thôn dân chỉ mới nhìn thấy vòng hoa lớn, thật ra họ còn muốn nhìn thấy giấy khen nữa.
Triệu Uyển Thanh cố nặn ra một nụ cười.
"Tôi đã nói mà, chuyện lớn như vậy chắc chắn công xã phải phát giấy khen!"
Ông nội Lâm cầm giấy khen, dặn dò rất kỹ càng, sau đó lại trịnh trọng khen ngợi: "Vợ Thiệu Hoa à, cháu làm nhà họ Lâm chúng ta nở mày nở mặt rồi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Công xã cách thôn Thủy Truân rất gần nên hai người đi bộ cũng không mất nhiều thời gian.
Đại đội trưởng kích động đi đến, nói: "Triệu Uyển Thanh, lần này danh tiếng của cháu xem như bùng nổ rồi! Chú không ngờ cháu lại là người không chịu thua kém như vậy. Vừa rồi cháu nói quá hay! Quả thực khiến thôn Thủy Truân của chúng ta phải nở mày nở mặt."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.