Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 357

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 357


Triệu Uyển Thanh nghe xong, trong lòng thầm nhủ quả nhiên Lữ Linh cũng rất tài giỏi.

Chương 357

Trâu Hạ Hoa hơi sửng sốt vì bà cũng không rõ ràng lắm, do dự nói: "Chắc là ca hát. Cháu nghe thấy giọng nói của bà ấy cũng biết giọng không tệ rồi..."

Triệu Uyển Thanh lại gần, mở ra xem mới thấy bên trong đều là tiền.

Sau khi đất nước mở cửa cải cách, lựa chọn đến thủ đô hay tỉnh bộ đều rất có hy vọng.

DTV

Còn ở đây, cô có nhà, có tình yêu, có sự nghiệp.

"Lữ Linh sao? Đúng vậy, bà ấy là người đứng đầu của đoàn nghệ thuật huyện." Trâu Hạ Hoa nhận bánh ngọt, lập tức nói với Triệu Uyển Thanh.

Còn chưa hết mấy ngày, Trâu Hạ Hoa đã đến cửa hàng Trần Ký tìm Triệu Uyển Thanh: "Trước kia bà ấy là ca trưởng trong đoàn nghệ thuật Địa Khu, mười mấy năm trước phải về nông thôn... Bây giờ đã được gọi trở lại, chỉ vì cương vị trong Địa Khu đã đủ nên mới bố trí cho bà ấy vào đoàn nghệ thuật ở huyện.

"Chị hai, chị phải nhận tiền, nếu không, ngày mai bọn em sẽ trả lương thực về."

Trong khi các thôn dân của thôn Hoàng Thổ còn đang rầu rĩ vì lương thực không đủ ăn đến cuối năm thì nhà họ Triệu đã đóng cửa, bắt đầu cất giấu lương thực. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đợi đến tối, ba anh em bí mật đến tam phòng của nhà họ Lâm, miễn cưỡng khiêng hết số lương thực này về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong đó còn có một tờ giấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vấn đề lương thực của nhà họ Triệu bên này xem như xong, Triệu Uyển Thanh cũng yên tâm hơn.

Chị cả Triệu đã phân ra ở riêng từ lâu, thường ngày cũng bận rộn làm bánh ngọt, rất ít khi ra ruộng làm việc nên tất nhiên phần lương thực năm nay chị ấy cũng được nhận rất ít. Vì vậy mấy anh em trai đều muốn chuyển một túi đến chỗ chị cả Triệu, mẹ Triệu gật đầu đồng ý, cha Triệu thì không nói gì, chỉ mở một mắt nhắm một mắt.

Mẹ Lâm giúp đỡ sắp xếp lương thực lại, vừa chuẩn bị khóa cửa đã thấy chỗ tay cầm cửa phòng chứa đồ có treo một cái túi vải căng phồng.

Ở nơi đó, cô lẻ loi một mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngày hôm đó cô cầm sách ôn tập, đột nhiên nhớ đến người phụ nữ mình đã biết đến vào ngày mua cửa hàng trong huyện kia.

Đến nơi này tám năm rồi, Triệu Uyển Thanh lại cảm động vì sự ấm áp của người nhà mình một lần nữa.

Trâu Hạ Hoa vỗ n.g.ự.c cam đoan sẽ tự mình đi nghe ngóng thử.

Lúc này cô chuẩn bị một ít đồ, đi theo Trâu Hạ Hoa đến gặp mặt Lữ Linh.

"Bà ấy hát hay khiêu vũ ạ?" Triệu Uyển Thanh không rõ chức người đứng đầu trong đoàn nghệ thuật đến cùng là làm gì, theo lý thuyết mà nói có lẽ biết ca hát và cả khiêu vũ nhưng năng lực phải rất tốt mới được làm người đứng đầu.

Chuyện lấy lương thực giúp nhà mẹ đẻ mình, Triệu Uyển Thanh đã thông báo với người trong nhà, cô bảo đảm giữ lại đủ khẩu phần lương thực cho mọi người trong nhà nên bọn họ cũng không lo lắng gì cả.

Tối hôm đó, cô nằm trong lồng n.g.ự.c chồng mình, bên cạnh là Thang Viên đã ngủ say đang hô hấp đều đều.

Mẹ Lâm đếm tiền thì giật mình nói: "Tiền này nhiều hơn rồi, số lương thực kia cũng không đáng nhiều tiền thế này đúng không?"

Cô nhận lấy tiền, đếm thử, im lặng rất lâu, nói: "Nhận lấy vậy!"

Cô nhớ đến chuyện đời trước, giống như chuyện đã cách mấy đời...

Đương nhiên Trâu Hạ Hoa biết công việc buôn bán của cô càng ngày càng tốt, người ta đã phát đạt như vậy còn nghĩ đến mình mà tặng bánh ngọt đến khiến trong lòng Trâu Hạ Hoa cảm thấy rất thỏa đáng.

Đây chính là ca trưởng cấp Địa Khu!

Lữ Linh. Lúc ấy bà ấy nói bà ấy làm gì nhỉ?

Người đứng đầu của đoàn nghệ thuật huyện?

"A, đây là gì? Mẹ Lâm cầm xuống.

Vì không biết rõ nên Triệu Uyển Thanh đã giao việc này cho Trâu Hạ Hoa, nhờ bà tìm hiểu giúp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ Triệu dời hết mấy rương đồ cưới của mình ra để cất giấu tất cả lương thực mua được vào đó, còn khóa thêm mấy cái khóa lớn.

Dưới ánh sáng lờ mờ của bó đuốc, Triệu Uyển Thanh nhìn chằm chằm lên chữ viết trên tờ giấy, đột nhiên cảm thấy hốc mắt mình nóng lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 357