Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 388
Những chiếc bánh chà bông được đóng gói trong những hộp quà tinh xảo cũng bán rất chạy, cha Triệu và Triệu Đại đệ bận rộn hơn nửa tháng, cuối cùng cũng kiếm được khá nhiều tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Uyển Thanh đứng ở cửa hô lên, sau đó treo tấm biển ghi 'Bánh chà bông không giới hạn'.
Chẳng mấy chốc, cửa hàng đã chật kín khách đến mua bánh chà bông, nếu như không phải Triệu Uyển Thanh chạy nhanh thì suýt chút nữa bà chủ như cô đã bị đẩy ra khỏi cửa hàng.
Mẹ Lâm giúp buộc tiền, kích động đỏ bừng mặt nói: "Uyển Thanh, con thật biết cách làm ăn! Con đã dùng kế hoạch gì vậy? Thật quá chính xác, nhìn xem bánh chà bông của chúng ta hiện tại nổi tiếng đến mức nào!" (đọc tại Qidian-VP.com)
DTV
Chương 388
Cha Triệu và Triệu Đại đệ cũng không có thời gian rảnh, hộp đựng bánh chà bông được tung ra thị trường với bánh chà bông do hai người họ phụ trách chế tác, bên trên hộp gỗ còn khắc logo độc quyền của 'Trần Ký', bên trong hộp đựng những chiếc bánh chà bông bọc giấy dầu, trên mặt giấy dầu cũng in ấn logo 'Trần Ký', phông chữ của logo phong lưu tuấn dật, còn kết hợp một chút thiết kế hiện đại, điều này phong cách của những chiếc bánh chà bông nháy mắt nâng cao mấy cấp bậc.
[2] Marketing bỏ đói - Hunger Marketing (饥饿营销): là một chiến lược tâm lý tập trung vào mong muốn của người tiêu dùng, làm cho họ 'đói khát', vì vậy sinh ra mong muốn mua sản phẩm mà người khác cũng muốn mua.
Lâm Nhị đệ và Lâm Tam đệ cũng đi theo Lâm Thiệu Hoa cùng đi chọn nguyên liệu, cũng kiếm được tiền.
Vừa đơn giản vừa thanh lịch, còn mang theo một chút lịch sự tao nhã. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng vậy, một ngày có thể kiếm được nhiều tiền như vậy! Cả đời này của em cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy đó!" Lâm Lục muội thấy nhiều tiền như vậy, hai mắt cũng có chút hoa lên.
Logo này do Triệu Uyển Thanh tìm Lâm Thiệu Hoa viết, sau khi viết đến nhờ cha Triệu giúp khắc thành con dấu, mỗi khi đóng gói bánh xong sẽ ấn in một cái ở góc bên phải của giấy gói bánh.
Mức lương của mẹ Lâm và Lâm Lục muội là mức lương cố định, nhưng mà việc kinh doanh của cửa hàng quá tốt, ngày cuối cùng phát lương trước khi nghỉ Tết, Triệu Uyển Thanh hào phóng cho hai người một bao lì xì lớn, khiến cho mẹ Lâm và Lâm Lục muội vui mừng hớn hở.
Một món bánh chà bông nho nhỏ, khiến cho gia đình nhà họ Lâm và nhà họ Triệu kiếm được rất nhiều tiền.
Buổi tối Triệu Uyển Thanh ở lại tính toán sổ sách, tay đếm tiền đều đau nhức, nhưng niềm vui sướng trên mặt lại không vơi đi chút nào.
Ngày này, cửa hàng của Trần Ký chen chúc chật kín người, chỉ riêng doanh số bán bánh chà bông cũng đã lên đến vài trăm đồng.
Thậm chí Triệu Nhị đệ còn trực tiếp đến Trần Ký lấy hàng, vác đòn gánh mang bán cho các đại đội sản xuất phía dưới, không chỉ mở rộng thị trường, còn kiếm được tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những ngày tiếp theo cho đến Tết nguyên đán, cửa hàng của Trần Ký chưa bao giờ vắng người, ngày nào cũng diễn ra cảnh cãi cọ ồn ào, đông đúc. Bánh chà bông bán chạy, túi tiền của bà chủ Trần Ký, Triệu Uyển Thanh cũng phồng to.
Triệu Uyển Thanh cũng cười nói: "Chị cũng không ngờ món bánh chà bông lại có thể nổi tiếng đến mức này, kế hoạch Marketing bỏ đói [2] quả thực đã đóng góp một phần tác dụng, nhưng mà chị cảm thấy người có công lớn nhất chính là bánh chà bông của chúng ta, nếu như không có món bánh ngon miệng này thì cho dù có tiếp thị bao nhiêu cũng sẽ không thành công được."
Mẹ Lâm và Lâm Lục muội cũng gật đầu, vẻ mặt tỏ ra đã hiểu.
Về phần Trần Quốc Thắng và chị cả Triệu thì khỏi phải nói, hai người họ làm một cái bánh chà bông có thể kiếm được năm xu, mấy ngày nay lại bán được nhiều bánh như vậy, đa số bánh đều là do hai người họ làm, túi tiền muốn không phình to cũng khó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.