Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 463

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 463


Việc đầu tiên khi về tới nhà, Màn Thầu với Đoàn Tử đều đã vào trong phòng chú nhỏ ngủ cùng.

Thanh Viên bị bà nội kéo đi, trước khi đi một chút cũng không lưu luyến ba mẹ mình. Bây giờ nhóc con đã bắt đầu đi học, cái miệng nhỏ càng thêm ngọt ngào, chọc mẹ Lâm cười đến mức không nhìn thấy mắt đâu.

Khi đó, lúc nghe hết tin tức này, cô cũng không kìm được ch** n**c mắt vì người anh hùng này.

Trong thời chiến loạn, có biết bao nhiêu anh hùng sẵn sàng hi sinh tính mạng mình bảo vệ cho tổ quốc: Trong thời Bình, cũng có vô số chiến sĩ tình nguyện vì bảo vệ hòa bình, tạo một cuộc sống an toàn cho đất nước mà anh dũng hi sinh.

Sau cuộc trò chuyện đêm đó, Triệu Uyển Thanh cảm thấy bản thân cuối cùng cũng có mục tiêu lớn hơn.

Cô đẩy mạnh kế hoạch của bản thân nâng cao lên một ít, tốc độ đọc tài liệu cũng nhanh hơn.

Bọn nhỏ vừa mới trở về đã nghe được chú nhỏ muốn đi tham gia quân ngũ, trong lòng vừa thấy ngưỡng mộ vừa thấy không nỡ, đành phải tranh thủ thời gian từng chút một ở chung với chú nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước kia cô cũng đưa cho mẹ Lâm một ít tiền lương, nhưng đều bị mẹ Lâm láy cớ đưa trả về, về sau cũng chỉ chịu nhận mấy đồng tiền tượng trưng cho có. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạng người rất quý giá, nhưng luôn có thứ so với nó còn đáng giá hơn.

"Trời yên biển lặng, thái bình thịnh thế." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mọi chuyện là như thế nào?" Triệu Uyển Thanh đẩy anh ra, ý bảo anh mau nói chuyện chính đi.

"Còn anh thì sao?"

Sau đó, vài năm sau cậu cũng anh dũng hi sinh khi đang làm nhiệm vụ, con của cậu cũng trở thành đứa trẻ mồ côi ba. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vào buổi tối, Triệu Uyển Thanh liền nghe được việc tiểu Lâm báo danh gia nhập quân ngũ từ miệng Lâm Thiệu Hoa.

Triệu Uyển Thanh cảm thấy khóe miệng mình có vị mằn mặn, vội vàng lau đi. Trong bóng tối, cô khàn giọng hỏi: "Thiệu Hoa, anh cảm thấy người ta sống là vì cái gì ..."

Lâm Thiệu Hoa mở mắt ra, nhìn nóc nhà tối đen như mực: "Hầu hết mọi người là vì một ngày cơm ba bữa, sinh ra, già đi, rồi bệnh cuối cùng là nhắm mắt".

Triệu Uyển Thanh dựa vào trên vai anh nhìn sườn mặt trầm tĩnh kia, sau một lúc lâu, cô nói nhẹ: "Sẽ..."

Về sau sẽ như vậy.

Cô kinh ngạc lăn qua lăn lại vài vòng trên giường, lăn một hồi lại trở vào trong lòng n.g.ự.c Lâm Thiệu Hoa. Sinh vật như là đàn ông này, chỉ có tác dụng sưởi ấm khi trời lạnh thôi, còn lúc vào mùa hè thì ngủ được càng xa càng tốt.

DTV

Chương 463

Lâm Thiệu Hoa nhân cơ hội ôm chặt vợ mình một hồi lâu, bàn tay to lớn ở trên eo thon thả của vợ mình lượn lờ vài vòng, bị Triệu Uyển Thanh sợ nóng mà đẩy ra ngoài.

Lâm Thiệu Hoa liền đem mọi chuyện kể hết cho cô một lượt, trong lúc kể không thể không nói việc cha anh năm đó gia nhập quân đội, Lâm Thiệu Hoa cũng kể hết với Triệu Uyển Thanh.

Cô tính đọc xong hết một lần các tư liệu này, sau đó liền bắt đầu viết luận văn. Luận văn viết không cần cao siêu uyên bác, chỉ cần có thể đưa ra một số ý kiến cung cấp các giải pháp nâng cao hiệu quả y tế hiện giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ Lâm từ chối đưa đẩy nửa ngày trời không được, đành phải nhận lấy tiền, trong lòng tính toán làm thế nào đưa tiền trả lại trên người ba đứa cháu...

Sổ sách này Triệu Uyển Thanh đã xem xong hết, trong sổ mẹ Lâm vốn dĩ không có tính tiền lương cho chính mình, cái này khác gì làm việc không công cho con dâu đâu!

Triệu Uyển Thanh nghe xong, có chút không biết nói gì.

Một vị cảnh sát ngầm thuộc đội phòng chống m* t** trong lúc truy bắt tội phạm bị b.ắ.n c·h·ế·t, anh ấy anh dũng hi sinh. Hai mươi năm sau, con của anh đã lớn một lần nữa kế thừa ý chí của anh tham gia quân đội, sau khi tốt nghiệp cũng trở thành một người cảnh sát phòng chống m* t**.

Nhà họ Triệu ở thôn Hoằng Thổ bên này, Tô Thắng Nam cũng mang theo hai đứa nhỏ trở về. Triệu Nhị thì còn ở bên ngoài bán quần áo nên không thể cùng bọn họ trở về.

Trong bóng tối, một hồi lâu cũng không có âm thanh trả lời, Triệu Uyển Thanh còn tưởng rằng Lâm Thiệu Hoa đã ngủ rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 463