Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 530
Anh ta muốn cùng cô ấy đi thư viện đó... Hì hì
Phạm Hòa Bình sửng sốt một chút, quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy một cái bóng của Đường Tiến đang nhanh chóng rời đi...
Lúc này nam sinh mới đột nhiên bật cười.
Phạm Hòa Bình nói xong thì đưa mắt ra hiệu cho Triệu Uyển Thanh và Chương Tư Mẫn.
Phạm Hòa Bình sửng sốt một chút, sau không nhịn được sờ lên chiếc khăn quàng cổ đỏ rực của cô, gương mặt cũng đỏ ửng lên,"Cảm ơn... ừm, cái này là cùng kiểu với Uyển Thanh, rất hợp với chiếc áo khoác len của tôi."
Triệu Uyển Thanh và Chương Tư Mẫn liếc mắt nhìn nhau một cái,"Có vấn đề..."
Chương 530
Triệu Uyển Thanh: "Con gái tôi sắp tan học, tôi đi trước."
Phạm Hòa Bình đi trước trong chốc lát, nam sinh phía sau mới đuổi theo kịp.
"Tôi thật sự đi đây..." Phạm Hòa Bình nhịn không được lại lớn giọng nhắc lại một lần nữa, lần này chân đã dịch được một bước nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dư lại là Phạm Hòa Bình và Đường Tiến mắt to trừng mắt nhỏ.
Hả? Anh ta nói khăn quàng cổ đẹp hay là nói cô ấy đẹp vậy...
Trận chiến này cuối cùng cũng kết thúc bằng một kết quả hòa, Phạm Hòa Bình xoa mặt, tức giận trừng mắt nhìn Đường Tiến một cái,"Cậu đi đi! Đừng đi cùng ba nữ sinh chúng tôi nữa!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương Tư Mẫn: "Hả? Tôi cần quyển sách trong thư viện, Hòa Bình cậu tự về đi, tôi không thể về cùng cậu được..."
Tuyết trắng rơi đầy sân, bóng dáng của nam sinh như là một cây tùng bách vậy.
"Khăn quàng cổ này cậu mang rất đẹp." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cãi thua, trong lòng không phục, lần sau lại tiếp tục cắn câu...
Đường Tiến cúi đầu nhìn gương mặt cô ấy, khuôn mặt bị anh véo đến đỏ ửng lên... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu thắng thì sẽ vô cùng đắc chí, cơn nghiện cũng lớn lên.
Nói xong liền xoay người đi về hướng nhà mình.
Nữ sinh khẽ nâng khóe miệng lên, cười nhẹ.
Phạm Hòa Bình bị anh ta nhìn có chút không được tự nhiên, liền vặn vẹo ngón tay nói: "Để mai rồi nói..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người cùng nhau đi ra ngoài cổng trường, sau đó Phạm Hòa Bình mới chia tay Đường Tiến.
Cách đó không xa, nam sinh véo mặt nhỏ của nữ sinh, nữ sinh lại véo mu bàn tay của nam sinh. Nữ sinh đau đến mức trợn mắt nghiến răng, còn nam sinh mặt đầy ôn nhu cười hiền hòa.
"8 giờ sáng sao?! Mùa đông lạnh như vậy, sao mà có thể dậy sớm được!" Phạm Hòa Bình tức giận đến mức dậm chân.
Sao cô ấy lại đáng yêu như vậy?
Khuôn viên trường học rất rộng, đi từ thư viện ra cổng trường cũng mất mười mấy phút.
DTV
"Hừ! Cậu ta cố ý! Muốn chỉnh tôi sao! Đồ thối tha này! Ngày mai tôi sẽ không tới! Nếu tôi tới thì tôi không mang họ Phạm nữa, mà mang họ Đường nhà cậu! Hừ"
Nữ sinh không hề biết khi nghĩ đến chuyện này, miệng cô đã lặng lẽ cong lên.
Nói xong, hai người dùng vận tốc ánh sáng chạy khỏi hiện trường.
Đường Tiến nhìn cô ấy, không nói gì.
Đường Tiến nhìn cô đi trước ngượng ngùng thì môi không nhịn được cong lên.
Hai người ở hai nơi hai hướng khác nhau, nên không hề tiện đường.
Dù sao cũng là đẹp!
Mỗi lần bị người ta trêu chọc thì liền bị mắc câu.
Lúc này nam sinh ở phía sau đột nhiên nói lớn: "Tôi coi như cậu đã đồng ý, sáng mai tám giờ ở thư viện gặp!"
Đợi chút... Anh ta vừa hẹn mấy giờ vậy?
"Hòa Bình, ngày mai cùng đi thư viện đi, tôi sẽ dạy phụ đạo cho cậu." Cặp mắt phượng của nam sinh chăm chú nhìn cô ấy.
"Tôi về đây..." Phạm Hòa Bình chớp mắt, nửa người trên dường như đã chuyển hướng, nhưng chân vẫn đứng im tại chỗ.
"Đi thôi, đại tiểu thư." Đường Tiến cười nhìn Phạm Hòa Bình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.